Chương 5: Chương 2-3: Trẻ Con Thành Người Lớn Rồi (phần 3)

Trong phòng bao, Ellen đã một mình uống rượu, sau khi nhìn thấy Chu Cách thì tức giận nói: "Bọn anh thật lâu, để em đợi ở đây lâu như vậy." Chu Cách vội vàng đi lên trước đỡ Ellen: "Bảo bối, anh không phải cố ý, nơi anh muốn nhất mãi mãi là ở bên cạnh em." nói rồi nói hai người lại bắt đầu hôn nhau, lại đến nữa rồi, hai cái tên cầm thú này, bọn họ thời gian quen biết nhau so với mình và An Tử Yến còn lâu hơn, theo tần suất hôn nhau của bọn họ, môi không rớt ra sao? An Tử Yến một cước đá lên lưng Chu Cách ngăn cản hành động của hai người.

"Đau!" Chu Cách xoa lưng mình ngồi đàng hoàng, An Tử Yến và Mạch Đinh ngồi đối diện hai người họ, Mạch Đinh dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào miệng, vừa ăn vừa nói: "An Tử Yến, anh sao lại quen biết với loại bạn như Chu Cách chứ, nhất định là anh lúc đi học bị cậu ta mặt dày sống chết bám lấy anh, sau đó thời gian dài thì không thấy phiền nữa." Mạch Đinh cảm thấy suy đoán của bản thân cũng đúng tám chín phần, nếu không An Tử Yến và Chu Cách khác biệt lớn như vậy làm sao có thể trở thành bạn bè chứ.

Ellen dùng tay chống má: "Ơ, cậu không biết hả?"

"Biết gì, lẽ nào giữa hai người bọn họ còn xảy ra chuyện gì kinh thiên động địa sao, do chuyện đó mà thay đổi, nuôi dưỡng ra tình bạn sâu nặng này." lời của Ellen thu hút được sự hiếu kỳ của Mạch Đinh, An Tử Yến hướng sang Mạch Đinh cười lạnh khiến người ta nổi da gà: "Em còn dùng mấy lời buồn nôn đó nói nữa xem."

"Kìm, kìm lòng không được. đúng rồi, Ellen cô biết hai người họ làm sao quen biết không?"

"Biết." Ellen lại lần nữa uống rượu, tiếp tục nói: "Là tôi giới thiệu hai bọn họ quen biết nhau."

"Cô?" Mạch Đinh kinh ngạc ha hốc miệng.

"Quả nhiên Yến không nói qua cho cậu biết, bạn của Yến là tôi, sau khi tôi quen biết Chu Cách mới giới thiệu cho Yến quen biết."

"Tôi chưa bao giờ nghe nói qua, tôi lần đầu tiên thấy mọi người liền cho rằng..." sự thật cùng suy đoán của Mạch Đinh quá khác xa, Ellen nghiêng đầu bổ sung lời của Mạch Đinh chưa nói xong: "Cậu cho rằng Chu Cách mới là bạn của An Tử Yến, mà Chu Cách là một hoa hoa công tử, tôi chỉ là một trong nhiều bạn gái của Chu Cách, tùy thời sẽ bị vứt bỏ."

"Ha, haha, tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy." Mạch Đinh chột dạ, lúc đầu cậu chính là nghĩ như vậy. Mạch Đinh lén nhìn Ellen, rồi lén nhìn An Tử Yến, thay đổi góc độ suy nghĩ, khả năng Ellen là bạn của An Tử Yến cũng lớn hơn chút, bình thường Ellen cũng không nói gì nhiều, lần trước để Ellen đi câu dẫn tên kia cô ấy cũng không hề do dự mà đồng ý. Mạch Đinh sau khi biết chuyện an ủi Ellen: "Cho nên nói, bây giờ hối hận cũng còn kịp, phải nghiêm túc chọn bạn trai mới được, nếu như cô vứt bỏ Chu Cách thì còn có thể trải qua cuộc sống bình thường, chúng ta cũng không cần nhìn thấy anh ta nữa."

"Sẽ có một ngày nhân lúc Yên không có ở đây, tôi tuyệt đối sẽ hại chết cậu!"

"Anh đã nói qua rất nhiều lần rồi." Mạch Đinh không để vào lòng. An Tử Yến để ly rượu lên bàn: "Chuyện hai người muốn nói là gì?" Chu Cách và Ellen đan chặt mười ngón tay, anh ta thanh thanh cổ họng, trịnh trọng nói: "Chúng tôi tháng sau chuẩn bị kết hôn!"

"Cái gì?!" Mạch Đinh kinh ngạc không thôi, không chịu bỏ qua: "Ellen, cô suy nghĩ lại cho kỹ đi." An Tử Yến lạnh lùng liếc Mạch Đinh một cái: "Em còn muốn cướp hôn nữa sao."

"Anh biết là em không phải ý này mà, anh nếu là bạn của Ellen thì nên khuyên cô ấy mới đúng chứ, đừng để cô ấy nhảy vào hố lửa." Mạch Đinh nói, Chu Cách nói: "Cậu có biết là khi vừa quen biết Yến là sau khi Ellen đem tôi gạt ra khỏi mọi chuyện không, chúng tôi quen biết nhau lâu lắm rồi, gì mà hố lửa chứ, cậu mới giống hố lửa hơn, tôi lúc đo nên liều mạng ngăn cản cậu ta chọn cậu."

"Vì chút chuyện nhỏ mà loạn như vậy." An Tử Yến vừa nói ra, Chu Cách và Mạch Đinh đồng thời quay qua anh, cùng nhau lên tiếng nói: "Kết hôn mới không phải là chuyện nhỏ!"

"Cũng chỉ là một tờ giấy thôi."

"Lẽ nào hôn nhân của chúng ta đối với anh mà nói chỉ là một tờ giấy?" Mạch Đinh khó mà tin được hỏi lại.

"Nếu không còn có thể có gì?"

"Kết hôn đương nhiên là cam kết và thề hẹn." Mạch Đinh nói hùng hồn, An Tử Yến nhún nhún vai không cho là đúng: "Kết hôn có thể làm được gì, có thể ngăn chặn ngoại tình sao, có thể ngăn chặn không yêu sao, bây giờ tỷ lệ ly hôn cao như vậy." Chu Cách che lỗ tai: "Tôi đang tuyên bố tin tức kết hôn, cậu làm gì mà lại nói đến vấn đề tiêu cực như vậy, tôi không muốn nghe."

"Nếu cậu đã không muốn nghe vậy tôi đi đây."

"Nhanh như vậy, vậy nhớ tháng sau dành ra mấy ngày rãnh để đến đó." Ellen nói, An Tử Yến chỉ là gật đầu một cái. Mạch Đinh đứng lên theo An Tử Yến: "Bây giờ về nhà sao, vậy nhóm Phạm Thiếu Quân..."

"Chúng tôi sẽ giúp cậu yểm hộ tốt, yên tâm đi."

"Vậy tôi đi đây." Mạch Đinh vội bước nhanh muốn đi, Chu Cách đã túm cậu lại: "Đừng hòng bỏ đi, muốn ăn chùa sao?!" đáng ghét, bị phát hiện rồi, còn cho rằng có thể chuồn đi được, Mạch Đinh cười nịnh bợ, gãi đầu nói: "Có thể ghi sổ không?"

"Cậu nghĩ thật đẹp, không trả tiền, tôi báo cảnh sát."

"Có cần nghiêm túc vậy không."

"Anh em ruột cũng vẫn phải rõ ràng." Mạch Đinh vẻ mặt đau khổ, giống như có người lấy dao cắt thịt cậu, cậu rút thẻ ngân hàng ra đưa cho Chu Cách, dùng ánh mắt đáng thương nhìn sang An Tử Yến, tìm kiếm tia hi vọng cuối cùng, An Tử Yến nhìn lại cậu: "Tốn tiền dập họa."

"Câu này là mê tín dị đoan."

trả xong tiền ngồi trên xe, Mạch Đinh vẫn còn đau lòng, mình không ăn gì mà mất một đống tiền, cậu nhìn bên ngoài cửa xe, bây giờ đám người sư phụ chắc là đang ăn uống no say, người ở hai bên đường, có tình nhân, có vợ chồng, có người cô đơn cậu nhớ lại lời liên quan đến kết hôn của An Tử Yến, anh ấy nói không phải không có đạo lí, một tờ giấy chứng nhận kết hôn có thể bảo đảm sao, một giây trước còn đang hâm mộ trước còn hâm mộ mấy cặp đôi minh tinh ân ái, một giây sau đã tổn thương lẫn nhau, loại chuyện này còn ít sao?

"Giấy chứng nhận kết hôn của chúng ta cũng giống như mấy tờ chứng nhận kết hôn khác đều là giấy mỏng thôi sao?"

"Ừ."

"Suy nghĩ của anh với hôn nhân thật sự không giống như của em."

"Ừ." đáp án giống nhau, đơn giản lại lạnh nhạt, An Tử Yến trầm mặc sau hai phút lại nói: " Em muốn anh nói cái gì, vì để dỗ em, noi ra đáp án không giống nhau sao?"

"Cũng không phải như vậy."

"Tờ giấy đó thật ra không thay đổi được gì cả."

"Em..." lời của Mạch Đinh bị An Tử Yến ngăn lại: "Cho dù không có tờ giấy đó, anh đối với em, cũng không hề thay đổi." (ngọt chết mị) , phải không, là như vậy sao, có thể duy trì tình yêu không phải là lời thề tươi đẹp, càng không phải là giấy kết hôn, mà bản thân mình. Mạch Đinh quá chú trọng hình thức dường như đã hiểu rõ một vài thứ, lại học thêm một vài thứ.

"Tại sao anh luôn biết chọn một bước đi rộng lớn hơn em như vậy?"

"Ai biết chứ, đại khái là..." anh ấy cố ý kéo dài, nhất định lại là đang nghĩ ra mấy lời đùa ác để đả kích mình, một tay An Tử Yến từ trên vô lăng đưa ra, sờ lên tóc Mạch Đinh: "Đại khái là vì bảo vệ em."

tôi muốn trở thành một nhà phát minh, đặt một máy nhận dạng lên người anh, như vậy, lúc nào anh nói lời đáng ghét, lúc nào anh nói lời cảm động, có thể báo trước em biết, tim em mới sẽ không kích động như vậy.