Trong sách viết, Khương Toàn thích diễn kịch, cho dù hiện tại cô ta chỉ là có chút nhân khí bước lên làm minh tinh hạng ba, cô ta cũng không muốn nam chủ trợ giúp mà muốn dựa vào chính mình nỗ lực ở giới giải trí dốc sức làm việc, từng bước leo lên. Khương Toàn độc lập hướng về phía trước càng thêm hấp dẫn Giang Mộ Hàng.
Nghĩ vậy, Tô Duyệt bĩu môi, tinh thần vươn lên như vậy cô thưởng thức không nổi. thời điểm Trước kia cô ở giới giải trí hỗn loạn , hận không thể có người ở sau lưng giúp cô chống lưng, không cần đi đường vòng, có tài nguyên ngay trước mặt mà không cần thì đúng là đứa ngốc.
Khi tài liệu làm bánh kem chuẩn bị xong, Tô Duyệt mặc tạp dề bắt tay vào làm việc.
Cũng không phải cô muốn lấy lòng Giang Từ, thật sự là cô mới phát hiện Giang Từ người đàn ông này cũng quá keo kiệt. không được ăn bánh kem xoài thế nhưng còn âm thầm giận dỗi!
đầu cô ẩn ẩn làm đau, tiếng chuông thỉnh thoảng cũng vang lên, Tô Duyệt đẩy nhanh tốc độ trộn bột mì, sách, Giang Từ này đúng là cái đồ muộn tao.
Trong thư phòng tối tăm, người đàn ông ngồi ở án thư vẫn không nhúc nhích, một thân trang phục màu đen, phảng phất đã dung nhập vào trong trong bóng đêm.
Trong nhà quá mức an tĩnh, có loại cảm giác vô cùng quạnh quẽ.
“Bang!” Một tiếng, đèn treo trần nhà sáng lên lên, ánh đèn loá mắt chiếu sáng mọi ngóc ngách.
Giây tiếp theo, thanh âm trầm thấp mềm mại của Tô Duyệt ở trong thư phòng vang lên, “Giang Từ, tôi mang bánh kem xoài tới cho anh đây.”
Bóng tối bị xua đi, sự yên tĩnh bị phá vỡ.
mí mắt Giang Từ nhếch lên, “Không ăn.”
Tô Duyệt phủng khay trực tiếp đi qua, cô đem cái đĩa trên khay đặt ở trước mặt Giang Từ , “Hôm nay Lý sư phó hay làm bánh kem cho anh xin nghỉ.” cô lấy tới một cái đĩa khác đặt ở trước mặt mình, cô đi đến góc bên kia mang một cái ghế lại đây, “Cho nên, bánh kem là tôi làm, anh nếm thử đi.”
Giang Từ không có nói tiếng nào.
“ Anh đang bày ra tính trẻ con à?” Tô Duyệt đem nĩa nhỏ nhét vào trong tay Giang Từ , tận lực không chạm vào ngón tay anh, “ Hay là nói, anh lo lắng tôi làm bánh bị khó ăn?”
Tô Duyệt tự mình dùng nĩa bạc múc một miệng nhỏ bánh kem bỏ vào trong miệng, vị xoài thơm ngọt, bánh kem mềm xốp, một chút cũng không ngấy “Ăn ngon, tay nghề của tôi quả nhiên thực tốt.”
mặt Giang Từ chuyển hướng về phía Tô Duyệt, hắn kéo kéo khóe miệng, ngữ khí âm lãnh, “Lo lắng cô hạ độc.”
“Cái gì?”
Tô Duyệt trừng lớn mắt, chưa từng gặp qua người khó hầu hạ như vậy , cố ý làm bánh kem cho anh vậy mà còn ghét bỏ.
Tô Duyệt duỗi tay qua muốn đem bánh kem lấy đi, giây tiếp theo, một bàn tay Giang Từ chạm vào cái đĩa, xắn bánh kem bỏ vào trong miệng.
“Không lo lắng tôi hạ độc sao?” Tô Duyệt nhỏ giọng oán giận.
“ Cơ thể tôi bách độc bất xâm.” Giang Từ lại ăn một ngụm.
“ giá trị tức giận: 0.”
thanh âm Trong đầu truyền đến, Tô Duyệt cười cong mắt, xem ra, Giang Từ đối với bánh kem cô làm là thực vừa lòng.
Tô Duyệt nhìn Giang Từ, nam nhân mặt vô biểu tình, cô nhấp nhấp khóe môi đang nhếch lên, thử hỏi: “Giang Từ, tôi làm bánh kem có phải ăn rất ngon hay không?”
động tác Giang Từ ăn bánh kem không hề tạm dừng, bơ màu vàng dính ở trên đôi môi mỏng, “Giống nhau.”
Tô Duyệt sửng sốt.
Chưa từng gặp qua người nào khẩu thị tâm phi lộ liễu như anh!
“ Tôi còn tưởng rằng anh sẽ thích tôi làm bánh kem xoài cho anh.” Tô Duyệt thanh âm mềm mại, mất mát nói, “Nga, vậy lần tới vẫn là để Lý sư phó làm cho anh ăn đi.”
“Tùy cô.” Giang Từ vẻ mặt bình tĩnh không chút gợn sóng.
Tô Duyệt: “......” cô lén lút trừng hắn.
Người đàn ông này, cô không thèm hầu hạ nữa.
Từ thư phòng ra ngoài, Tô Duyệt nhanh chóng đi tìm một cái cân, vừa rồi bồi Giang Từ ăn một khối bánh kem, cũng không biết cô lại phải ăn uống điều độ thêm bao nhiêu lâu nữa mới có thể giảm trở lại.
Tô Duyệt hít sâu một hơi, bước lên cân.
Giây tiếp theo, cô trợn tròn mắt.
Gầy hơn rồi?
Thế nhưng còn nhẹ hơn so với tối hôm qua ?
Tối hôm qua cô là 150 cân, giảm được năm cân so với ban đầu, cô còn tưởng rằng cân hỏng rồi, không nghĩ tới, hiện tại thế nhưng so với tối hôm qua lại nhẹ hơn năm cân, hiện tại là 145 cân.
Lúc này, cô không hề hoài nghi là cân có vấn đề.
Tô Duyệt mặt mày tràn đầy ý cười, trời ạ, một đêm giảm được năm cân, chuyện tốt như vậy ai không vui a? tốc độ như vậy, không cần một tháng cô liền có thể gầy như trước khi xuyên tới đâu. Hơn nữa, cũng không biết có phải ảo giác hay không , so với ngày đầu tiên xuyên qua đây, màu da cô giống như trắng hơn một chút.
Ngày hôm sau.
Khi Tô Duyệt vui sướng hài lòng mà lại bước lên cân, nhìn thể trọng cân cô nháy mắt thay đổi sắc mặt. Cô phát hiện mình lúc này cũng không có gầy đi, vẫn như cũ là 145 cân giống ngày hôm qua.
Sao lại thế này?
Không phải một ngày gầy năm cân sao? Tô Duyệt cau mày, cô cảm thấy mình đã xem nhẹ cái gì đó rồi.