Edit: Thattinhchoimotminh
Beta: Sơ Nặc
“Bạn nhỏ này rốt cuộc là thế nào, cô bé ban đầu đã quyết định nhận nuôi đâu?”
Mục Vân Tu nhìn tới nhìn lui, cũng không phát hiện bên người đại ca còn có người khác.
Không phải nói đại ca mang cô bé kia ra ngoài chơi sao?
“Anh nói đi.”
“……” Đừng dùng ánh mắt anh hay nhìn tiểu tứ mà nhìn em!
Mục Vân Tu không phải rất ngu ngốc, hắn chỉ là không lập tức phản ứng lại thôi.
“Cho nên nói người được chọn thay đổi, bạn nhỏ này thật đúng là em gái của chúng ta?”
Mục Vân Xuyên cho em trai một ánh mắt em còn không tính là quá ngốc.
“Tiểu tam không phải đã nói với em rồi sao?” Mục Vân Xuyên một bên hỏi một bên khom lưng đổi giày.
Em gái có thể dọn sẵn ra đôi dép lê để đổi giày có vẻ phá lệ thuận mắt hơn.
Chưa từng phát hiện dép lê kiểu dáng đơn giản cũng có thể đẹp như vậy.
Làm anh cả trong các anh em, trụ cột của cái nhà này, đồng chí Mục Vân Xuyên mặt ngoài vẫn là vẻ mặt ổn trọng mà nghiêm túc như vậy.
Mục nhị thiếu tự giác có thể nhìn thấu nhân tâm cũng không phát hiện ra nửa điểm không đúng.
Mục nhị thiếu hiện tại chính là đang lục tìm điện thoại.
Mở điện thoại ra xem xét một lượt, quả nhiên thấy được hai cuộc gọi nhỡ từ Tiểu Tam, còn có một cái tin tức chưa đọc, thời gian hiện lên toàn bộ đều là đêm qua.
Tin tức nội dung rất đơn giản, chính là nói cho hắn biết em gái được chọn thay đổi, còn gửi cả ảnh chụp của em gái mới, thình lình chính là bạn nhỏ xuất hiện trong nhà này!
Ai nha, chụp còn khá xinh đẹp.
Mục Vân Tu thuận tay đem ảnh chụp mang đi bảo tồn.
Hắn đem điện thoại cất đi, thấy Lưu Giai Di một chút cũng không có ý tứ rời đi, giật nhẹ khóe miệng, lười cùng ả ta so đo, phá hư không khí.
Dù sao qua hôm nay, hai người bọn họ liền không còn quan hệ.
Lưu Giai Di bị cái liếc mắt này của Mục Vân Tu nhìn đến thấp thỏm không thôi, có loại hoảng hốt nói không nên lời, nhưng vì trong lòng nổi dã tâm, cô ta vẫn tiếp tục da mặt dày mà lựa chọn bỏ qua, cũng chủ động cùng Mục Vân Xuyên chào hỏi.
“Chào ngài, Mục tổng, tôi là Lưu Giai Di của giải trí Tinh Diệu, là bạn gái của nhị thiếu.”
Mục Vân Xuyên bước chân dừng một chút, nhìn về phía Lưu Giai Di, biểu tình nhàn nhạt gật đầu xem như đáp lại, sau đó liền dời chuyển ánh mắt.
Tinh Diệu là công ty giải trí dưới trướng Mục thị, cho tới nay phát triển không tồi.
Chỉ là, hắn đối với cái vòng tròn kia không có hứng thú, vô cùng thiếu chú ý, cho nên, đối với cô gái tên Lưu Giai Di này cũng không có gì hào hứng.
Với hắn mà nói, bạn gái của tiểu nhị thông thường đều chỉ trong thời gian ngắn ngủi, nhớ kỹ cũng vô dụng, nên cho tài nguyên cũng một mình tiểu nhị là có thể giải quyết, không cần phải hắn xen vào việc của người khác.
Nhìn Lưu Giai Di chỉ vì cái trước mắt, không có một chút bộ dáng đúng mực nào, Mục Vân Tu không e dè mà cười nhạo ra tiếng.
“Muốn Mục tổng của chúng ta nhớ kỹ cô, chỉ dựa vào cái chiêu trò này của giải trí Tinh Diệu sẽ không thể được, cô không có năng lực trở thành bạn hợp tác với anh ấy.”
Mục Vân Tu tới gần tai Lưu Giai Di nói nhỏ.
“Đến nỗi tên tuổi của bạn gái tôi, cô sao có thể cho rằng nó hữu dụng vậy, nữ nhân tham lam, ăn xong bữa này thì sẽ là bữa tối cuối cùng, ngoan ngoãn rời đi, hiểu không?”
Lưu Giai Di sắc mặt trắng bệch.
“Nhị thiếu, tôi……”
“Hư, đừng nhiều lời cô còn có thể lấy được thứ mà cô muốn.”
Câu nói uy hiếp mềm nhẹ này làm Lưu Giai Di trong nháy mắt ngậm miệng lại.
Y Y xem diễn đến vô cùng xuất sắc, ai ngờ bị một thân hình cao lớn chặn đứng tầm mắt.
“Đừng nhìn, sẽ học cái xấu.”
Kiều Hân lập tức trợ công cho con trai.
“Bảo bảo, đại ca con nói rất đúng, tấm gương xấu không thể xem, sẽ học cái xấu.”
Mục Vân Tu: Này này, con cũng có thể nghe thấy được nha.
Lưu Giai Di lòng tràn đầy gian nan kham khổ cùng khuất nhục, cố tình còn không dám biểu hiện ra ngoài.
Cô ta biết nhị thiếu không phải hù dọa mình, nếu ả dám làm lơ cảnh cáo, nhị thiếu tuyệt đối sẽ không lưu tình chút nào mà thu hồi lại tài nguyên của ả.
Nếu thật là như vậy, công lao của cô ta trong khoảng thời gian này chẳng phải là uổng phí hay sao!
Chỉ là vì điểm này cô ta cũng phải nhẫn nhịn.
Đồng thời, Lưu Giai Di trong lòng lại sinh ra không phục.
Ả rõ ràng là bạn gái của nhị thiếu, lại phải nén giận, mà đứa bé kia cũng chỉ là một đứa con gái nuôi, lại có thể được người Mục gia yêu thương, được Mục gia nuông chiều ở trong lòng bàn tay!
Dựa vào cái gì!