Chương 3: Chương 3: Boss ám dạ, trêu chọc chậm một chút (1)

**Edit: Phươngnhi1612

Beta: Phương Tú

Nơi đây là ở một cái chợ đen ngầm, sau đó, cô sẽ bị một nam nhân bụng phệ đem đi bán đấu giá, còn bị người này lấy tư thế cực kỳ vũ nhục khủng bố tra tấn cho đến chết.

Hô.

Cái hệ thống này cũng thật là lợi hại, để cho cô xuyên vào thân thể này trước khi chết. Đây là muốn trừng phạt nam chính, hay là muốn trừng phạt chính cô?

“Người trong lồng sắt số một ta ra một trăm triệu.” Thanh âm dễ nghe mang theo sợ hãi, còn có tia phẫn nộ và lo lắng.

Ngước mắt nhìn lại, gương mặt anh tuấn, một thân tây trang màu đen cắt may khéo léo, hai mắt nhìn xuyên qua Tuyên Vân Chi đến một cái lồng sắt khác bên cạnh.

Nam Cung Vũ.

Khi Tuyên Vân Chi nhìn sang lồng sắt kia, người đó mặc chiếc áo tuyết trắng sa mỏng, cảnh xuân như ẩn như hiện, mang theo tia nhu nhược cùng đau thương nhìn thấy mà thương, không phải Tưởng Tiểu Liên thì là ai?

À, đúng rồi, Tưởng Tiểu Liên bởi vì cùng lão đại hắc bang kia có quan hệ ái muội không rõ, bị đối thủ một mất một còn của hắn theo dõi, cho nên bị lừa bán đến nơi đây, sau đó Nam Cung Vũ tìm hiểu được tin tức liền vội vàng đến, đem Tưởng Tiểu Liên mua trở về, về sau hai người liền quang minh chính đại ở bên nhau.

Tuyên Vân Chi cúi đầu yên lặng suy nghĩ, làm cho cả thế giới khôi phục an bình, chỉ cần Nam Cung Vũ chết đi, không phải là được rồi sao?

Như vậy Tưởng Tiểu Liên cùng Nam Cung Vũ nhất định không thể ở bên nhau.

Đột nhiên trước mắt xuất cô xuất hiện mấy cái chữ to màu đỏ rực, chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ: 99. Chỉ số may mắn của ký chủ: 1.

Âm thanh Hệ thống vang lên:

“Cảnh cáo, cảnh cáo, bởi vì chỉ số may mắn của ký chủ quá thấp, kiến nghị không nên làm việc mạo hiểm.”

Cái chỉ số may mắn này là có ý nghĩa gì?

“Chỉ số may mắn 99 đại biểu cho việc nam chính dù cho gặp bất cứ chuyện gì cũng đều sẽ gặp dữ hóa lành, hơn nữa làm việc luôn thành công may mắn, toàn bộ thế giới đều quay xung quanh anh ta. Chỉ số may mắn 1, đại biểu ký chủ chỉ cần hơi vô ý là tùy thời bị mất mạng.”

Tuyên Vân Chi

“···········”

Lúc cô đang ngây người, lồng sắt của Tưởng Tiểu Liên đã được mở ra, Nam Cung Vũ một thân tây trang cắt may vừa vặn nhanh nhẹn đi lên sân khấu đem Tưởng Tiểu Liên nhu nhược ôm vào trong ngực, trong mắt tất cả đều là ôn nhu cùng đau lòng.

Thời điểm đi ngang qua Tuyên Vân Chi, ánh mắt Nam Cung Vũ lạnh băng, bước chân dừng lại, lạnh băng nói ba chữ:

“Cô đáng chết.”

Giọng nói vang lên, Nam Cung Vũ nguyên bản cho rằng có thể nhìn thấy tuyệt vọng cùng không cam lòng trong mắt Tuyên Vân Chi. Lại không nghĩ rằng, người phụ nữa kia lại cười nhạo một tiếng.

Ngước mắt, đôi mắt sáng chứa thần sắc lạnh băng. Điều này làm cho Nam Cung Vũ thoáng ngây người, híp mắt nhìn Tuyên Vân Chi nửa ngày, sau đó cất bước rời đi.

Dưới sân khấu vẫn ầm ĩ như cũ, người chủ trì ở trên đài chủ trì đại cục

“Được rồi, tiếp theo chúng ta nhìn xem hàng đấu giá thứ hai, vị này đã từng là Tuyên gia đại tiểu thư, xinh đẹp mỹ miều chưa từng có, giá khởi điểm một trăm vạn!”

Tuyên Vân Chi nghe thanh âm hỗn loạn xung quanh, đầu óc đau đớn. Chẳng bao lâu, tiếng cây búa vang lên cùng nghe thấy người chủ trì hô lớn một tiếng: “3000 vạn, thành giao!”

Đó là một vị thương nhân bụng phệ, trên cổ trên tay mang đầy dây xích vàng nhẫn vàng, toàn thân tản ra hơi thở của một nhà giàu mới nổi. Tầm mắt không ngừng ở trên người Tuyên Vân Chi lưu chuyển, mang theo một tia đen tối.

Người nọ giơ tay nâng đầu ngón tay ý bảo hai bảo tiêu bên cạnh tới. Lồng sắt mở ra, Tuyên Vân Chi bị hai bảo tiêu áo đen kia nâng rời đi.

“Triệu tiên sinh, phòng của ngài là 1029”

Thương nhân bụng phệ kia ở dưới đài nhận lấy thẻ phòng từ trong tay người chủ trì. Thương nhân họ Triệu này có đức hạnh thế nào, phàm là người thường xuyên giao dịch mua bán ở chợ đen đều biết.

Thủ đoạn trên giường của ông ta rất tàn nhẫn, những người cô gái bị ông ta mua, có rất ít người sống sót trên tay hắn.

Đánh giá như vậy cũng không sai biệt lắm.