Chương 9: Cảnh giới

Dù đã là tu chân giả chân chính, nhưng cũng chỉ là một cảnh giới đứng trên phàm nhân bình thường mà thôi, đối với nhu cầu sinh hoạt vẫn là cần thiết...

Vì vậy cho nên khi trải qua cả một tháng không ngủ, ăn uống không đầy đủ, thể xác lẫn tinh thần đều cực đợ căng thẳng mệ mỏi, thế nên Trần Vô Hạo sau khi quyết định làm một giấc nghỉ ngơi dưỡng sức đã ngủ hẳn 2 ngày liền.

Vừa mới ngủ dậy, Trần Vô Hạo đã không muốn chậm trễ thêm, lập tức bật người dậy tiếp tục công cuộc đi tìm kiếm thông tin và kiến thức của mình...

Mỗi một chi nhánh lớn nhỏ của Đế Tài Các cũng đều có một nơi tiện lợi như Tàng Thư Lầu, tuỳ thuộc vào sự phồn hoa nổi tiếng và lớn nhỏ khác nhau của các khu vực chi nhánh mà Đế Tài Các lại có phân loại khác nhau.

Ví dụ như chi nhánh Đế Tài Các tại Thiên Nhai Thành này, do là lần đầu tiếp xúc với một tò thành trì nên Trần Vô Hạo rất ngạc nhiên trước độ rộng lớn xa hoa của nơi này, thế nhưng đây chỉ là một trong những toà thành trì nhỏ nhất của đại lục mà thôi a!

Toà thành nhỏ với một chi nhánh nhỏ đã có hệ thống và sự cung cầu tuyệt đỉnh như thế này, Trần Vô Hạo không thể tưởng tượng được chi nhánh Đế Tài Các của một tòa thành trì lớn sẽ là cấp độ như thế nào a!

Điều này cũng lí giải được tại sao Quản Sự của chi nhánh này cùng với Thành Chủ của thành nơi đây chỉ là Võ Đạo Cảnh Tam Phẩm Võ Vương, chẳng đủ để xây dựng và làm chủ của một thế lực cấp bậc thấp nhất mà cùng lắm chỉ xứng làm một tên đệ tử bình thường thuộc thế lực Thập Cấp thấp nhất đó mà thôi...

Chứ làm gì có chuyện một thế lực đỉnh tiêm của thế giới như Đế Tài Hội lại có một chi nhánh với Quản Sự chỉ là một cái Võ Đạo Vương Giai cơ chứ, như vậy thì cũng thật không hợp lý chút nào nha.

Nhưng nói gì thì nói, nếu như suy nghĩ kỹ lại thì với uy danh hiển hách vang vọng khắp tinh cầu của Đế Tài Hội thì dù cho Quản Sự của chi nhánh nhỏ của họ có là một cái phàm nhân thì vẫn sẽ được tôn trọng, không người nào dám ngu xuẩn động tay động chân cả.

Thế giới này luôn là như vậy, lấy thực lực vi tôn, kẻ mạnh thì có tất cả, có quyền lên tiếng, còn kẻ yếu thì đứng ở đáy xã hội mà ngước nhìn lên, một lời cũng chẳng dám bật ra khỏi miệng, không sợ một kẻ tầm thường, chỉ sợ thế lực hay bất cứ ai đó đứng sau kẻ đó, mà Đế Tài Hội cũng chính là tương tự như vậy.

Trong thời gian Trần Vô Hạo kiếm tìm các phương thức tu hành, các công pháp tu luyện, các vũ kỹ chiến đấu phòng thân, thì hắn bất chợt đi ngang qua một dãy giá sách khiến hắn phải chú ý đến mà dừng lại bước chân...

Không phải là cả cái dãy giá sách đó khơi gợi lấy sự hứng thú của hắn, mà là một kệ sách với một vài cuốn sách nằm trong dãy giá sách đó mà thôi.

Trần Vô Hạo vốn đã có con mắt tinh tường và linh hoạt, lại thêm hắn luôn vận dụng hết khả năng của đôi mắt để quan sát tất cả mọi thứ nằm trong tầm mắt của mình trong quá trình đang đi tìm kiếm này, vậy nên ngang qua dãy sách nào hắn có thể biết hầu hết chỗ sách của giá sách đó là viết về những gì.

Thành quả của một trong các bài luyện tập trước đây và luôn được vận dụng cho đến bây giờ của Trần Vô Hạo đã không làm hắn thất vọng, còn cộng thêm cả việc hắn vừa mới đây đã đột phá vào Võ Đạo Cảnh, trở thành tu chân giả, chân chính bước lên con đường tu hành nhiều chông gai lại dài đằng đẵng này nên các giác quan của hắn đã được cải thiện hơn trước gấp nhiều lần!

Lại gần kệ sách nơi chưa mấy cuốn sách là nguyên nhân hắn dừng bước đang yên vị nằm trên đó, đưa tay lên lấy một cuốn ra...

Cuốn sách này tương đối mỏng chứ không dày đặc như mấy cuốn sách phổ cập kiến thức, dường như thứ được ghi chép bên trong là rất ngắn gọn và không nhiều lời, nó mang tên "Cảnh giới".

Đúng vậy, cuốn sách mỏng này chính là ghi chép về hệ thống tu vi cảnh giới của tu sĩ, của tu chân giả!

Vậy là rốt cuộc hắn đã có thể được biết phía trên của Võ Đạo Cảnh, phía trên của 10 phẩm cấp cảng giới là những cảnh giới như thế nào rồi.

Bắt đầu mở quyển sách ra, chăm chăm đọc từng trang giấy một, vì sách rất mỏng nên Trần Vô Hạo rất nhanh đã đọc xong, chỉ mất khoảng vài khắc là cùng.

Không chỉ cuốn sách này, mấy quyển sách còn lại với thông tin liên quan cũng là dạng mỏng, dày thì cũng chẳng dày hơn mấy trang, chi tiết thì cũng chỉ như câu từ bên cuốn này bổ sung cho cuốn kia và luân chuyển như vậy, chẳng có gì thay đổi đáng chú tâm...

Cả quá trình đọc hết số sách mình cần chẳng mất bao lâu, ước chừng chắc là 1 canh giờ.

Để tổng kết lại hết toàn bộ những gì Trần Vô Hạo đọc được thì cũng không có gì dài dòng cả, đáng chú tâm chỉ có tên gọi của cảnh giới, số lượng tu vi, các cấp bậc trong cảnh giới và một chút khả năng được ghi chép vào mà thôi.

Đáng tiếc, có vẻ như Tàng Thư Lầu của chi nhánh Đế Tài Các này không có quyền hạn chứa chấp các thông tin cụ thể, làm cho thiếu niên có chút hụt hẫng, bất quá cũng không có vấn đề gì, trong chuyến hành trình đến một thành trì to lớn hơn với chi nhánh chất lượng hơn mà tìm là được.

Lại nói, hắn chẳng biết mình sẽ mất bao lâu để có thể đột phá Võ Đạo Cảnh mà thăng tiến lên cảnh giới cao hơn đây thì bây giờ tính đến chuyện đón luôn cũng chưa để làm gì cả, cũng bất lực mà làm.

Sau cảnh giới Võ Đạo Cảnh là cấp độ đầu tiên, nếu nói riêng thì là Hằng Nguyên Giới, mà nếu nói chung thì chính là giới tu hành đã phân chia ra 10 đại cảnh giới lớn sau Võ Đạo Cực Cảnh gồm có:

Siêu Phàm Cảnh, Thông Linh Cảnh, Linh Hải Cảnh, Chân Nguyên Cảnh, Tiên Thiên Cảnh, Nguyên Thần Cảnh, Phản Hư Cảnh, Hợp Đạo Cảnh, Phạt Kiếp Cảnh và cuối cùng là Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh!

Hoá ra cái từ tu tiên, cụm từ tu tiên giả không phải là để nói cảnh giới đằng sau của cảnh giới đầu tiên của tu chân già là Võ Đạo Cảnh, mà là cảnh giới sau khi vượt qua đẳng cấp cuối cùng chính là Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh.

Một số kiến thức với thông tin mà hắn đọc được từ mấy cái thư quán trong thành đã phải lược bỏ đi kha khá từ lúc hắn bước chân vào Tàng Thư Lầu này rồi đấy a!

Trên thực tế, toàn bộ những cảnh giới đã được nói trên đều là hệ thống tu luyện của tu chân giả, mà chỉ sau khi đạt đến Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh, thành công phi thăng lên Tiên Giới, trở thành Tiên Nhân mới chân chính bước vào giai đoạn của tu tiên giả nha.

Các cấp bậc của các thế lực trên tinh cầu chính là được phân theo các cảnh giới này...

Võ Đạo Cực Cảnh đứng đầu Thập Cấp Thế Lực

Siêu Phàm Cảnh đứng đầu Cửu Cấp Thế Lực

Thông Linh Cảnh đứng đầu Bát Cấp Thế Lực

Linh Hải Cảnh đứng đầu Thất Cấp Thế Lực

Chân Nguyên Cảnh đứng đầu Lục Cấp Thế Lực

Tiên Thiên Cảnh đứng đầu Ngũ Cấp Thế Lực

Nguyên Thần Cảnh đứng đầu Tứ Cấp Thế Lực

Phản Hư Cảnh đứng đầu Tam Cấp Thế Lực

Hợp Đạo Cảnh đứng đầu Nhị Cấp Thế Lực

Phạt Kiếp Cảnh đứng đầu Nhất Cấp Thế Lực

Và cuối cùng là Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh, những kẻ đạt đến cảnh giới này đều có pháp lực thông thiên, lục địa thần tiên, như thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Do sức mạng và cấp độ huỷ diệt quá cao mà từ cổ chí kim đã đặt ra 3 quy tắc chính, rằng bất cứ đại năng nào thuộc tầng bậc này không được phép hay nói nặng hơn là cấm không được quản lý thế lực dưới trướng hay hô hào chấp chưởng thiên hạ hay tuỳ tiện ra tay mà không có lý do chính đáng...

Nghe nói đại năng tầng cấp Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh trên toàn thế giới này chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi, còn đều là đám cáo già, đám lão quái vật sống đã mấy vạn năm, ngắm nhìn thời đại thay đổi, tên tuổi danh vọng vang danh sử sách!

Mỗi một phương thế lực không phải là chỉ có mỗi người đứng đầu, người có tu vi cao nhất đại diện cho cấp bậc thế lực của họ, có thể sẽ có nhiều hơn một người đứng ở tầng cấp như vậy.

Không tính chức vụ cao nhất là chủ của thế lực thì vẫn còn thân phận đại diện cho lực lượng nòng cốt chủ chốt của thế lực, địa vị không thua kém chủ thế lực bao nhiêu đâu.

Vẫn lấy Đế Tài Hội ra làm ví dụ, biết rằng đó là một trong số ít Nhất Cấp Thế Lực của Hằng Nguyên Tinh Cầu, dù không có thông tin gì nhưng Trần Vô Hạo dám chắc chắn rằng một thế lực đỉnh tiêm nhất của thế giới như vậy ắt sẽ có tồn tại một Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh!

Tài sản của họ chính là đứng đầu thiên hạ, trải qua bao năm tháng phát triển không ngừng mà không thể hồi dưỡng ra hay bất cứ ai tu luyện thành cảnh giới đẳng cấp đó thì chẳng khác nào khiến cho uy danh của Đế Tài Hội trong mắt thế nhân cũng chỉ thường thôi à?

Liền không nói đến có đại năng Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh, riêng cường giả Phạt Kiếp Cảnh hắn có linh cảm là tất cả cao tầng nhất của Đế Tài Các đều đã đạt đến tầng thứ như vậy rồi.

Nếu họ không có đủ bản lĩnh, không có được số lượng cường giả từng đó thì Đế Tài Hội đã bị rất nhiều Nhất Cấp Thế Lực của các đại lục khác bắt tay nhau vây đánh nhằm chiếm đoạt tài sản từ lâu rồi.

Các cảnh giới đã nói trên đều được phân chia ra thành 4 cấp bậc, từ thấp đến cao là Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Đỉnh Phong, nhưng duy chỉ có cảnh giới thứ hai - Siêu Phàm Cảnh là đặc biệt hợn một chút khi mà nó có 9 trọng cảnh, cũng là cảnh giới được ghi chép chi tiết nhất trong số các cảnh giới được ghi chép ở đây:

Nhất Trọng - Luyện Tinh

Nhị Trong - Đoán Nhục

Tam Trọng - Tôi Cốt

Tứ Trọng - Khai Mạch

Ngũ Trọng - Thông Khiếu

Lục Trọng - Dịch Cân

Thất Trọng - Hoán Huyết

Bát Trọng - Thoát Thai

Cửu Trọng - Tụ Linh

Nếu Võ Đạo Cảnh là cảnh giới mà phàm nhân tiếp cận nhất với tu chân, chỉ là võ phu mang theo khái niện sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ khó có thể ước lượng cùng tuổi thọ gia tăng hàng trăm thì Siêu Phàm Cảnh chính là để cho tu chân giả hoang toàn thoát ly một thân người phàm võ phu ấy, lúc này mới thực sự bước nốt chân thứ hai lên con đường tu hành.

Đó là lý do mà dù cho khoảng cách giữa Võ Đạo Cảnh và Siêu Phàm Cảnh chỉ là một cấp bạc nhưng là chênh lệch nhau cả mấy trăm năm tu hành!

Có những con người tư chất tầm thường, tựa hồ được định sẵn là cả đời mãi mãi chỉ có thành tựu Thập Phẩm Võ Cực nhưng vẫn mang chấp niệm, vẫn khát vọng đạt Siêu Phàm Cảnh mà tìm đủ mọi cách gia tăng tuổi thọ và tài nguyên tu luyện mà cũng thành công tấn thăng Siêu Phàm Cảnh, bất quá sẽ chỉ dừng lại ở đó đến cuối đời mà thôi, tiềm lực đã cạn sạch.

Trong số những tu sĩ như vậy có những kẻ còn đạt gần ngàn tuổi lận, trong khi các tu sĩ bình thường, những kẻ có tư chất hay những thiên tài tu luyện ở cái tuổi đó đã phải ở giai đoạn trung kỳ của Siêu Phàm Cảnh, thậm chí đã đạt đến Thông Linh Cảnh luôn rồi!

Mỗi một cảnh giới đều có khoảng cách cực lớn như trời với đất, vậy nên các cuộc chiến tranh chấp luôn xảy ra mỗi giây mỗi phút trên khắp Hằng Nguyên Giới nhưng trường hợp chiến đấu vượt cấp là vô cùng hiếm thấy, chủ yếu chỉ xuất hiện ở các thiên tài hoặc những tên có điều kiện tu luyện tốt, thủ đoạn nhiều mới có thể làm được như vậy.

"Tu luyện đã khó, thời gian đã lâu, khoảng cách cũng lại cách biệt lớn như vậy, thật sự là tu chân quá mức kinh khủng rồi, bảo sao nhiều người mơ ước tu luyện, không chịu sống kiếp phàm nhân a!"

"Bất quá, bước lên con đường này chẳng phải chông gai sẽ nhiều hơn, rủi ro về mạng sống cũng tăng cao rất nhiều không phải sao ta?"

Trần Vô Hạo liên tục suy nghĩ, miệng lẩm bẩm tự biên tự hỏi. Tu hành quả thực có lợi ích cực kỳ khổng lồ, nhưng lợi ích luôn đi kèm với rủi ro, mọi thứ sẽ luôn có cái giá của nó, không thể chỉ vì lợi ích như thọ nguyên tăng cao, sức mạnh bá đạo là tu luyện được, tư tưởng như vậy là quá mức sai lầm rồi.

Như Trần Vô Hạo hắn không được sao? Tu luyện để có nhiều thời gian tận hưởng thế gian, tự tại khắp thiên hạ, để có sức mạnh bảo vệ bản thân và đánh đuổi thậm chí tiêu diệt kẻ thù cản bước chân mình,... các loại ấy.

Không thể suy nghĩ sâu hơn và hợp lý hơn được sao? Chỉ vì muốn sống thọ, chỉ vì muốn có sức mạnh, chỉ vì muốn có tiền tài danh vọng?

Thật ngu ngốc làm sao a...

Trần Vô Hạo càng ngày càng mong chờ hơn về tương lai, sau khi biết đến toàn bộ 11 đại cảnh giới của tu chân, sau khi biết vượt trên tất cả những cảnh giới bản thân từng biết thì có thể trở thành tu tiên giả sau khi phi thăng đến Tiên Giới - một khung trời mới đầy những thứ mới lạ mà hắn chưa thể hiểu biết, cũng không thể biết được thông qua sách vì không hề có bất cứ ghi chép nào về nơi đó cả.

Ban đầu chỉ là ước muốn được ngao du tự tại khắp thế giới, trải nghiệm mọi điều mới lạ, học hỏi thật nhiều cái mới mẻ, nay ước muốn mục tiêu đó đã trở nên to lớn hơn, mà còn lớn hoan rất nhiều.

Hắn mạnh dạn suy đoán, nếu như Hằng Nguyên Giới này chỉ là một thế giới, bên trên còn có Tiên Giới - một thế giới cấp cao hơn, vậy biết đâu chừng...

Phía trên của Tiên Giới còn có thế giới cấp cao hơn nữa thì sao?

Biết đâu ngoài Hằng Nguyên Giới ra còn vô vàn thế giới khác tương tự thì sao?

Và nếu là như vậy thì có khả năng Tiên Giới cũng không chỉ có một đâu?

"Thật sự là...thiên ngoại hữu thiên a!" Trần Vô Hạo gật gật đầu không khỏi cảm thán về suy nghĩ này của bản thân mình, biết đâu được lại thực sự là như hắn phỏng đoán đấy chứ...

...

"Hiểu biết về cảnh giới và hệ thống cấp bậ thế lực đã được bổ sung không ít, giờ thì tiếp tục công cuộc đi tìm công pháp và vũ kỹ cho bản thân thôi." Trần Vô Hạo tự nói với chính mình như vậy, đã là tu luyện giả rồi mà không có công pháp thì tu luyện bằng niềm tin, không có vũ kỹ thì sức mạnh của tu sĩ cũng vô dụng, chẳng thể làm nên được trò trống gì cả.

Trải qua một đoạn thời gian không dài cũng không ngắn, rốt cuộc Trần Vô Hạo đã tìm thấy thứ mà có vẻ như là thứ mình cần...

Đây là một quyển công pháp có tên là Chân Võ Kiếm Linh Quyết, có đẳng cấp là Huyền Cấp Trung Phẩm công pháp.

Tu luyện môn công pháp này chính là song song sức mạnh nhục thân thuần tuý và vận dụng linh lực đến một mức độ như đăng phong tạo cực để truyền dẫn vào vũ khí. Tu sĩ sử dụng với trường kiếm sẽ là thích hợp nhất khi kết hợp sức mạnh và linh lực tạo nên độ mạnh và sắc bén đỉnh tiêm, sát phạt quyết đoán...

Tiện thể nhắc tới, các loại công pháp, vũ kỹ các loại trên thế giới cũng được chia phẩm cấp từ thấp đến cao lần lượt là:

Phàm Cấp, Huyền Cấp, Địa Cấp, Thiên Cấp, Linh Cấp, Bảo Cấp, Chân Cấp, Quân Cấp và Bá Cấp...

Tương tự như linh thạch, phẩm cấp của các cấp bậc lần lượt là Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm và Cực Phẩm.

Ở nơi này mà có công pháp Huyền Cấp Trung Phẩm đã là hàng chất lượng cực cao rồi, không ngờ còn gặp được thứ thích hợp với bản thân.

Trước tiên chưa tu luyện vội, hắn sẽ tìm thêm một bộ kiếm pháp và một hai vũ kỹ xem sao, sau đó lại phải ra khỏi đây rồi...

Tàng Thư Lầu không cho phép người tu luyện công pháp và vũ kỹ bên trong, rất dễ gây ảnh hưởng hoặc tổn hại đến đồ trong này, mang ra thì phải trả phí mượn, mà số linh thạch còn lại của hắn là không đủ để mượn dù chỉ một cuốn.

Trước cứ tìm hàng trước cái đã, sau kiếm đủ số tiền cần rồi thì quay lại mượn, thực lực Trần Vô Hạo xem như đã tăng mạnh rồi, sẽ rất nhanh thôi...