Chương 31: Quy luật của thiên địa

Phân chia cấp bậc của Luyện Đan Sư bao gồm có từ Thập Đẳng đến Nhất Đẳng, thấp nhất chính là Thập Đẳng và cao nhất là Nhất Đẳng...

Mỗi một cảnh giới lại được phân chia ra làm 4 cấp bậc là Sơ Giai, Trung Giai, Cao Giai và cuối cùng là Mãn Giai. Luyện Đan Sư ở một đẳng cảnh giới nào đó sau khi đột phá Mãn Giai thì mới thăng lên cấp bậc tiếp theo, giống như tu sĩ tu luyện cảnh giới vậy đó.

Mỗi cảnh giới Luyện Đan Sư đều đại diện cho người Luyện Đan Sư đó có khả năng luyện chế ra đan dược có đẳng cấp phẩm cấp cao thấp như thế nào, phân biệt gồm:

Thập Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Huyền Cấp...

Cửu Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Địa Cấp...

Bát Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Thiên Cấp...

Thất Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Linh Cấp...

Lục Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Bảo Cấp...

Ngũ Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Chân Cấp...

Tứ Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Quân Cấp...

Tam Đẳng Luyện Đan Sư đã thuộc hàng nhất lưu với thân phận được săn đón bởi các thế lực Nhị Cấp và Nhất Cấp rồi, họ có thể luyện chế được đan dược Bá Cấp, coi như là hàng cực quý hiếm, tác dụng khỏi cần phải nói...

Nhị Đẳng Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược Bán Tiên Cấp, trong đan dược đã có ẩn chứa tiên vận và vài luồng tiên khí, được coi là đỉnh tiêm của giới luyện đan, thân phận luôn ở vị trí hàng đầu, có thể sánh ngang được với đại năng Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh...

Và cuối cùng là cảnh giới tối cao nhất của Luyện Đan Sư có thể đạt được, trên toàn bộ Hằng Nguyên Giới này nghe nói số lượng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, thân phận cực kỳ cao quỷ, có thể nói là Vũ Hoá Đăng Tiên Cảnh cũng phải nể mặt bảy phần, cung kính tôn trọng còn hơn cả với trưởng bối...

Bởi vì Nhất Đẳng Luyện Đan Sư có thể luyện chế được đan dược Tiên Cấp, là loại đan dược ẩn chứa mười thành tiên lực, là tiên đạ chân chính, tác dụng của nó là không thể tưởng tượng nổi.

Cũng vì Hạ Giới như thế này chỉ chứa đựng thiên địa linh khí chứ không hề có tiên khí hay đầy đủ là thiên địa tiên khí, mà tiên khí là do vô số linh thí thai nghén ngưng tụ hợp mà ra...

Trần Vô Hạo đọc ở trong sách thì có ghi chép ước tính rằng phải vạn sợi linh khí thì mới cho ra được một sợi tiên khí mà thôi...

Vì thế nên trên thực tế thì ngay cả Nhất Đẳng Luyện Đan Sư cũng chỉ có 3 thành có tỉ lệ luyện chế thành công ra đan dược Tiên Cấp mà thôi, và quá trình luyện chế là cực kỳ lâu, ít thì trăm năm mà dài thì phải ngàn năm thì mới cho ra được một viên tiên đan!

Mà đấy là còn chưa nói đến vấn đề trong lúc đang luyện một viên Tiên Cấp đan dược mà lại xảy ra sơ sót nào đó thì coi như là sai một li đi vạn dặm luôn.

Cứ thử tưởng tượng thử xem ngươi là một Nhất Đẳng Luyện Đan Sư và đang luyện chế một viên Tiên Đan trong thời gian dự kiến 1000 năm và khi ngươi đang luyện được 990 năm và chỉ còn 10 năm nữa thôi là thành công thì lại bất chợt có trục trặc như kiểu ngoại lực tác động ảnh hưởng hay bản thân bị suy yếu sơ suất dẫn đến thất bại thì nghĩa là ngươi đã uống phí gần một thiên niên kỷ chẳng để nhận lại được cái gì, mọi công sức của ngươi bỏ ra hoàn toàn trở thành công cốc!

Như vậy thì thử hỏi khi đó ngươi sẽ có biểu cảm thế nào, cảm xúc của ngươi sẽ ra sao đây?

Nếu như không bị đắng cay tức hận đến mức thổ huyết thì phải công nhận là ngươi đạo tâm quá vững vàng, tinh thần quá mạnh mẽ rồi, đây là biểu hiện của người chắn có thể làm nên việc lớn trong tương lai đó nha...chắc vậy.

Trần Vô Hạo đang vô cùng vui mừng khi cuối cùng sau tổng cộng 112 lần luyện đan thất bại thì rốt cuộc ở lần thử thứ 113 hắn đã thành công, luyện nên một viên Tụ Linh Đan Huyền Cấp Thượng Phẩm!

Tại sao vừa rồi khi Trần Vô Hạo luyện thành công một viên đan dược phẩm cấp Huyền Cấp Thượng Phẩm nhưng lại reo lên vui mừng rằng bản thân đã đột phá trở thành Nhất Đẳng Sơ Giai Luyện Đan Sư thay vì là Nhất Đẳng Cao Giai Luyện Đan Sư ư?

Để mà giải thích thì rất dễ thôi, đơn giản chính là vì đây là lần đầu tiên sau hàng trăm lần luyện đan thất bại của hắn, mà lần đầu tiên lại có thể luyện chế thành công một viên đan dược Huyền Cấp Thượng Phẩm thay vì là Huyền Cấp Hạ Phẩm thì sẽ đồng nghĩa với Nhất Đẳng Cao Giai sao?

Ngươi nghĩ ngươi lần đầu "ăn may" thành công luyện ra được một hàng Thượng Phẩm thì ngươi sẽ được mặc định là Cao Giai à?

Câu trả lời dĩ nhiên là không rồi!

Tu vi của một Luyện Đan Sư nó không thể được quyết định chỉ thông qua một lần luyện ra được một viên đan dược có một phẩm cấp nào đó tương ứng với tầng cảnh giới của cảnh giới đó...

Nói dễ nghe thì nó sẽ chỉ được quyết định và xác nhận chứng nào vị Luyện Đan Sư đó có thể thực sự luyện thành công ra đan dược có đẳng cấp đó mà tỉ lệ thất bại thấp và có thể luyện chế được liên tục mà thôi.

Luyện ra được một lần thì không thể quyết định cho tu vi luyện đan của ngươi tương xứng với phẩm giai viên đan dược đó!

Để dễ hiểu hơn thì có thể lấy vị dụ trực tiếp...

Trần Vô Hạo hắn đang là Nhất Đẳng Sơ Giai Luyện Đan Sư, cũng chính là cảnh cửa đầu tiên mà một tu sĩ cần bước qua để trở thành một Luyện Đan Sư, có thể luyện chế được đan dược Huyền Cấp Hạ Phẩm, nếu mới đột phá thì vẫn sẽ còn có tỉ lệ thất bại nữa...

Và hắn trong một lần tập luyện đan thì tình cờ thay vì đang cố gắng đột phá đến Nhất Đẳng Trung Giai Luyện Đan Sư bằng cách luyện chế ra đan dược Huyền Cấp Trung Phẩm thì hắn đã "may mắn" luyện chế cao hơn một bậc so với cần thiết là đan dược Huyền Cấp Thượng Phẩm...

Bất quá phẩm giai đan dược không đại diện cho tu vi luyện đan thuật của Trần Vô Hạo có tiến bộ nhảy vọt, mà nó chỉ được xem như một sự may mắn tình cờ của hắn mà thôi.

Bây giờ nếu bảo hắn luyện ra thêm mấy lần Huyền Cấp Thượng Phẩm đan dược thì hắn phải nói là chắc chắn hoàn toàn không thể làm được, vẫn sẽ chỉ cho ra lò đan dược Huyền Cấp Hạ Phẩm mà thôi, hoặc là nhờ lần may mắn tình cờ đó mà Trần Vô Hạo có cảm ngộ và thành công lĩnh ngộ, tu vi thăng tiến, luyện chế ra được Huyền Cấp Trung Phẩm đan dược, đột phá Nhất Đẳng Trung Giai Luyện Đan Sư!

Luyện thành công một hai lần thì cũng chỉ được coi là ăn may tự dưng làm được, vì vậy nên đừng có ảo tưởng bản thân là thiên tài mà đắc ý.

Sau khi đột phá Nhất Đẳng Trung Giai Luyện Đan Sư thì khi luyện đan Huyền Cấp Trung Phẩm vẫn sẽ có tỉ lệ rủi ro thất bại, bất quá trường hợp đó rất ít xảy ra khi mà tu vi luyện đan của ngươi đã thực sự được xác nhận thăng tiến...

Chỉ khi gặp mấy tình huống ăn may xong rồi chẳng thể thành công thêm một lần nữa thì minh chứng cho việc vận may cứt chó của ngươi đã hết rồi, chúc mừng ngươi đã vọng tưởng mà mừng hụt.

Chừng nào ngươi vẫn chưa thể hoàn toàn làm chủ được tu vi để mà khi luyện đan sẽ cho ra thành phẩm với tỉ lệ thành công tám trên mười thành thay vì chưa đến một trên mười thành thì ngươi hãy cứ tranh thủ thời gian mà tự đắc đi.

Như trường hợp của Trần Vô Hạo ấy, hắn suốt từ đầu đến giờ còn chưa phải là Luyện Đan Sư, luyện đan thất bại đã trên dưới trăm lần, mà lần thành công đầu tiên lại cho ra kết quả vượt bậc hẳn hai phẩm giai thì nghĩa là hắn một đường thẳng tiến từ tu sĩ tầm thường đột phá thẳng qua hai ngưỡng cửa để trở thành Nhất Đẳng Cao Giai chắc?

Trên đời này làm gì lấy đâu ra chuyện có quả ngọt nào tự nhiên từ trên trời rơi xuống chứ?

Quy luật thiên địa là để cho ngươi phá bỏ thành công dễ dàng chỉ trong một lần may mắn như vậy sao?

Nếu như vậy thì đã không có vô số mấy tên tư chất thấp mà suốt ngày ngửa đầu quát mắng kiểu như "Thiên Đạo bất công, ta muốn nghịch thiên!" cơ chứ?!

Bản thân yếu kém thì đừng có đổ thừa cho tính công bằng của pháp tắc quy luật thế gian...

Thiên địa này vạn vật, vạn sự, vạn pháp,... đều chịu sự ảnh hưởng quy tắc của Thiên Đạo, mà những quy tắc ấy đều là công bằng, chỉ có mỗi cách nhìn nhận của những sinh linh dưới quyền kiểm soát này ra sao mà thôi.

Ngươi mạnh, ngươi có thể vấn đỉnh thương sinh thì ngươi có tất cả, ngươi muốn làm gì thì làm...

Ngươi yếu, ngươi tứ cố vô thân, bất lực không chịu cầu tiến thì ngươi chẳng có được gì cả, ngươi sẽ chỉ có thể nhẫn nhục trước kẻ yếu, làm một ngọn cỏ con kiến trong mắt kẻ mạnh.

Kẻ mạnh hay kẻ yếu đều có thể đạt được đến cùng một đẳng cấp, chỉ khác nhau ở hoàn cảnh, thời gian và thiên tư mà thôi.

Kẻ mạnh nếu biết tận dụng ưu thế thì sẽ là kẻ đứng trên đỉnh, nhưng không biết tận dụng thì cũng chỉ được cái mặt ngoài tuyệt đỉnh bên trong phế thải...

Kẻ yếu nếu có ý chí vươn lên, quyết tâm cầu tiến thì hoàn toàn có thể sánh ngang với kẻ mạnh...

Kẻ mạnh được sinh ra với đầy đủ những gì chúng cần để càng mạnh hơn, không cần truy cầu cái gì quá "cao cả" ngoài sức mạnh và quyền lực, mà kẻ yếu được sinh ra với không gì cả để thúc đẩy truy cầu cơ duyên lớn nhỏ, không ngại sinh tử thì làm sao gặt hái được thành quả tốt? Không có quyết chí vượt lên hiểm cảnh thì sao chắc được sẽ không thấy được ánh sáng? Cơ duyên vô vàn chỉ chờ người đến thử thách, lợi ích của chúng phải nói là một phần ngang với một nửa của cái gọi là đầy đủ của kẻ mạnh rồi.

Kẻ mạnh tu 10 năm cũng không bằng cơ duyên 1 ngày của kẻ yếu đâu, chỉ là có mấy ai hiểu mà dám làm như thế?

Kẻ yếu lại đi ghen tị và ghen ghét với kẻ mạnh khi thấy chúng được sinh ra tốt hơn mình, nhưng liệu có hiểu nếu có âm thì cũng phải có dương? Vạn vật trên thế gian đều có thứ tương khắc, cũng như có kẻ mạnh thì phải có kẻ yếu vậy.

Chẳng lẽ nghĩ là bất cứ cái gì cũng bình đẳng với nhau thì mới tốt sao? Không có sự tương sinh tương khắc mà chỉ có sự tương đồng? Liệu có thực sự tốt sao?

Tương sinh và tương khắc là hai quy luật luôn tồn tại song hành cùng với nhau, có tác dụng duy trì sự cân bằng trong thiên địa...

Nếu chỉ có sinh mà không có khắc thì sự phát triển cực độ sẽ tạo nên nhiều sự mất cân bằng nghiêm trọng. Ngược lại nếu chỉ có khắc mà không có sinh thì vạn vật sẽ không thể nảy nở sinh sôi và phát triển, mãi mãi chỉ giậm chân tại một chỗ mà thôi.

Nếu chỉ có tương đồng, vậy thì vạn vật đều sẽ như nhau, như người với người đều giống nhau cả về ngoại hình, tính cách, cảm xúc, suy nghĩ, giọng nói,... vậy. Mà thế giới này cũng thế, ai ai cũng tương đồng thì nghĩa là sẽ thăng tiến như nhau, đồng cảnh giới có đánh hết thọ nguyên cũng không phân thắng bại, đàm đạo mà có cùng tư tưởng suy nghĩ thì sẽ chẳng thể khai thông ra điều gì mới mẻ hơn...

Thế nên chẳng có gì gọi là bất công ở trên thế gian này cả, chỉ là cách nghĩ về sự công bằng của nó đã bị những kẻ yếu kém nhỏ mọn làm cho lệch lạc và ác hoá đi.

Thiên địa khai sinh cho ngươi sinh mệnh, Thiên Đạo lập nên pháp tắc quy luật để cho các ngươi phát triển, các ngươi lại cứ đòi nghịch thiên a!

...

Tổng kết lại thì nói chung là Trần Vô Hạo không thể được tính là một Nhất Đẳng Cao Giai Luyện Đan Sư khi chỉ ăn may làm đầu tiên đột phá trở thành Luyện Đan Sư bằng một viên đan dược Huyền Cấp Thượng Phẩm được...

Chỉ là mới chỉ là lần đầu tiên luyện đan thành công để chính thức trở thành Luyện Đan Sư bằng một viên Huyền Cấp Thượng Phẩm cũng coi như là ngày sau việc đột phá của tên này sẽ thuận lợi hơn không ít đâu.

Bổ sung thêm một chuyện không cần thiết lắm nhưng vẫn cần cho đầy đủ cặn kẽ là khác với những gì vừa đề cập về việc phẩm giai đan dược lần đầu luyện ra sẽ tương đương với tu vi đẳng cấp Luyện Đan Sư thì một tu sĩ thông thường chỉ cần luyện chế thành công đan dược đầu tiên là đã được công nhận là Luyện Đan Sư rồi chứ không nghiêm khắc như chuyện kia...

Một khi ngươi thành công luyện ra đan dược chính là ngươi đã hoàn toàn có đủ tích luỹ và cảm ngộ về lĩnh vực luyện đan thuật nên mới luyện đan thành công, thế nên mới liền tức khắc được xem là Luyện Đan Sư...

Còn chuyện tu vi cảnh giới Luyện Đan Sư cầm rất nhiều tích luỹ và cảm ngộ, không thể có chuyện một làm tình cờ mà một bước lên giời được, người như thế đã chẳng coi là người rồi, phải nói là yêu nghiệt, là quái vật a!

...

"Tiêu hao đến hai phần ba số nguyên liệu mới thành công trở thành Nhất Đẳng Sơ Giai Luyện Đan Sư, quả thật chức nghiệp cực kỳ đốt tài sản a! Sau này phải kiếm nhiều tiền và tìm nhiều cơ duyên hơn nữa mới được!" Trần Vô Hạo ngồi nghỉ ngơi ở một góc hang động, kiểm kê số linh thảo còn lại, thở dài ra một hơi nhẹ nói, giọng điệu yếu nhược mệt mỏi.

Hắn đã ngồi ở trong cái thạch động này tập luyện đan suốt 1 tháng trời rồi đấy, dù đã có phương pháp nghỉ ngơi tu luyện đặc biệt nhưng vẫn không thể tránh khỏi lao lực thái quá, âm thầm quyết khi về phòng trọ ở Đế Tài Các phải đánh một giấc thật sâu mới được.

Nhưng hiện tại, để củng cố cho tu vi Luyện Đan Sư thật vững chắc ở cảnh giới Nhất Đẳng Sơ Giai này, Trần Vô Hạo quyết định sẽ tận dụng sạch toàn bộ số nguyên dược liệu này rồi mới trở về nghỉ ngơi cũng không muộn...

Dù sao thì sau hàng trăm lần luyện tập và thất bại thì hắn đã khá quen với luyện đan rồi, cũng rút ra được không ít kinh nghiệm, dựa vào ngộ tính cao mà hắn đã điều chỉnh từng chút một sao cho bản thân cảm thấy thoải mái và thích họp nhất có thể, sẽ không bị tiêu hao nhiều như những lúc đầu, lại vẫn còn phương pháp hồi phục tiện lợi kia nữa...

Sẽ nhanh thôi ấy mà, thay vì làm dở dang rồi nghỉ ngơi xong làm tiếp thì làm ngay rồi xong luôn một thể rồi nghỉ ngơi có phải tốt hơn không....

...

"Hự, người mỏi thật chứ..." Trần Vô Hạo tỉnh lại từ giấc ngủ tu luyện hồi phục ngắn, vươn người mấy cái để cho giản cơ đỡ mỏi.

Hắn đã chỉ ngồi ở trong cái hang động đá này nguyên một tháng ngay sau cái vụ ngồi đọc sách 3 năm ở trong Tàng Thư Lầu kia, lần đấy vẫn còn để lại "dư chấn" không ít đâu.

Nhưng mọi dự định của hắn coi như đã đạt thành rồi, gần 14 năm ở đây không có uổng phí chút nào, hiện tại hắn định sẽ dành ra nửa năm tu luyện trong nhàn nhã và nghỉ ngơi dạo chơi ở Thương Ngân Thành, sau đó sẽ lên đường xuất phát tiếp.

"Bắt đầu luyện đan củng cố tu vi thôi." Trần Vô Hạo lẩm bẩm nói, ngồi xếp bằng ngay ngắn nghiêm túc ở trước Linh Liên Đỉnh, lại làm ra các động tác, linh lực được bổ sung trong đan điền vận chuyển, miệng hô lên một chữ quen thuộc:

"Khởi!"