Chương 14: M.BỐN

Gần 2 tiếng trôi qua kể từ khi Thìn chia tay, Thanh Dương nhấp nhổm không yên, cô mấy lần định gọi điện mà lại sợ làm phiền khi chồng đang làm việc quan trọng nên cứ cầm điện thoại lướt qua lướt lại đủ thứ trên màn hình. Thảo thì đã trấn tĩnh hơn, ngồi cạnh bạn lướt facebook và nói chuyện với Hưng, khi chàng bộ đội sắp bị cắm sừng tới giờ tắt đèn cô quay sang động viên Thanh Dương.

Tiếng gõ cửa vang lên, Thanh Dương nửa mừng nửa sợ chạy ngay ra.

– Ai đấy?

– Là anh nè em iu!

Thanh Dương nhanh chóng mở cửa rồi ôm chầm lấy Thìn, anh có rất nhiều kinh nghiệm trước đây nên chỉ tắm rửa 1 chút, Thìn đã gội sạch mùi máu tanh trên cơ thể, trên đường chạy như bay về đây anh cũng đã hồi phục lại vẻ mặt và tính cách con người bình thường của mình.

– Sao rồi anh? Mà sao anh mặc bộ đồ gì thế kia!

– Thanh Dương buông chồng ra hỏi, cô cũng đã nhận ra bộ quần áo không giống lúc trước của Thìn, trên người và nhất phần miệng anh thoang thoảng mùi rượu.

Xử lý xong hết rồi, không sao cả, cho thằng kia ít tiền đi làm răng rồi. Nãy uống rượu với mấy anh em đùa nhau bị đổ rượu và thức ăn ra người nên anh phải mượn đồ thay. (Trên đường về, Thìn tiện tay mua chai rượu đổ 1 ít lên người và súc miệng để qua mắt Thanh Dương, cũng để tẩy bớt mùi máu tanh nếu còn đọng lại trên người)

– Có sao đâu mà phải thay, về đây thay cũng được mà!

– Thôi, anh em nhiệt tình cứ bắt thay cho thoải mái, nhậu luôn nhà trưởng công an khu vực ý mà.

– Anh Thìn giỏi quá, chưa bao giờ thấy chuyện gì anh không giải quyết được! Hi hi, thế là thoải mái vui chơi rồi. – Thảo cắt ngang.

– Ừ, thoải mái đi, thằng nhóc lúc nãy cũng vui vẻ rồi, cho tý tiền là sướng ngay.

Thanh Dương và Thảo thở phào, vậy là chuyến đi chơi trở lại bình thường, dù tốn thêm tý tiền nhưng với vợ chồng Thìn thì không có ý nghĩa gì. Hai cô quay lại tâm trạng hứng khởi, ngồi bàn bạc mai đi đâu trước, ăn gì trước. Cũng quên luôn việc thắc mắc 2 phòng vip kia có lấy lại được không.

Thìn nằm bên ngoài phía cửa sổ, bên trong cùng là Thảo. Thanh Dương lúc này đã ngủ say, tiếng thở đều đều bình yên, Thìn cũng chợp mắt, bắt đầu chìm vào giấc ngủ, hôm nay anh ngủ ngon hơn sau khi được “xả”.

Bỗng một cánh tay vươn sang quàng lên gần ngực Thìn, anh cảm nhận, cánh tay này nặng hơn, tròn trịa hơn cánh tay của Thanh Dương, hơi liếc mắt trong ánh sáng lờ mờ phảng phất từ những ánh đèn quanh khách sạn qua rèm cửa sổ. Anh nhận ra đây là tay Thảo, bỗng cảm giác thằng nhỏ của mình từ từ nhổm đầu dậy, Thìn lặng thinh coi như không biết. Hình ảnh lõa lồ của Thảo lại tràn về, giờ đây, lúc này, Thìn chỉ là một người đàn ông bình thường với những ham muốn bình thường. Cánh tay lần sờ một lúc trên người anh, chạm vào đầu ti anh nghịch ngợm một lát rồi rụt tay lại khi anh cựa mình.

Thảo tỉnh giấc giữa đêm, lúc nãy đi ngủ cô trằn trọc một lúc nhưng không dám cựa quậy rồi ngủ quên lúc nào không hay. Bình thường ngủ say như chết, thế mà không hiểu sức mạnh nào, cũng không phải vì lạ giường, đêm nay Thảo tỉnh giấc bất chợt, định hình mất chục giây nơi mình đang nằm, suy nghĩ gì đó mông lung, nửa tỉnh nửa ngủ, cô ước ao gì đó không rõ liên quan tới chồng của bạn mình. Được một lúc cô quyết định động chạm chút ít vào người chàng trai đang làm cô thèm muốn kia, nên cô thò tay sang qua người Thanh Dương và nghịch ngợm cho tới khi chàng có vẻ khó chịu.

Thìn nghiêng người sang trái, xoay hẳn người ôm lấy Thanh Dương, chờ rất lâu không có phản ứng gì, chắc chắn xác định Thanh Dương đã ngủ say, anh vươn tay phải từ từ đi qua người Thanh Dương. Mắt vẫn nhắm, Thìn chạm được vào cánh tay phải để thẳng dọc người của Thảo, nhẹ nhàng anh bóp nhẹ nó, xoa nhẹ nhàng lên nó.

Từ từ, cánh tay của Thìn rời khỏi tay phải của Thảo, vắt ngang bụng cô, Thìn đoán được vị trí cánh tay của mình đang nằm ngay dưới ngực Thảo, anh hồi hộp, cử động ngón tay và di chuyển từng mm một mà với anh lúc này như cả mét. Người anh áp sát vào người Thanh Dương, sát hẳn cơ thể vào nhau để cánh tay của anh có thể với xa hơn, tay anh chạm vào được tay trái nằm bên kia của Thảo, bóp nhẹ cánh tay mềm mềm mát mát đó, xoa nó nhẹ nhàng, thằng nhỏ của Thìn lúc này dựng đứng lên trong cái quần chật hẹp. Cảm xúc nhục dục đang thôi thúc anh lấn tới.

Thảo lúc này tỉnh như sáo, ngực cô căng lên còn phía dưới cô cảm thấy có chút chất nhờn tiết ra. Cô chờ đợi từng hành động của Thìn, cảm thấy quá chậm, mấy lần định quay sang ôm lại hoặc đặt hẳn tay Thìn lên ngực mình.

Bản tay Thìn bỗng đưa lên cao, lúc này cánh tay của anh đang đè lên bộ ngực khổng lồ của Thảo, còn bàn tay phải thì nắm nhẹ lấy phần tay ngay dưới vai trái của cô bạn vợ. Tim anh đập thình thịch, khi trở thành người bình thường, anh cũng có đủ cảm xúc bình thường nhất, giữa đêm thanh vắng, vòng qua người vợ để động chạm vào cô bạn, lòng Thìn vô cùng hồi hộp. Anh định sẵn nếu vợ hay Thảo phản ứng hay cử động sẽ rút tay lại lên người vợ và vờ như ngủ say không biết gì. Nhưng từng động tác nhiều dần, rõ ràng dần mà Thảo chưa phản ứng. Chứng tỏ cô ngủ rất say, hoặc giả thiết tốt hơn là cô biết nhưng mặc kệ.

Sau một lúc để yên toàn bộ cánh tay đè trên ngực Thảo bắt đầu rút lui theo chiều ngang, bàn tay Thìn di chuyển sượt qua nách rồi nằm ngay trên ngực trái của Thảo. Thìn cảm thấy bàn tay nằm trên một thứ gì mềm mềm rất lớn, cả bàn tay anh úp lên vẫn chưa hết và cảm nhận viền áo con rất lớn đã bao phủ hơn 2/3 ngực của Thảo khi anh dùng ngón tay cái miết nhẹ lên phần mềm mại đó.

Đúng lúc này, Thanh Dương cựa người về phía chồng, Thìn vội vàng rút tay ôm lấy vợ và tập trung vào giấc ngủ. Trong lúc đó, anh nghe thấy 1 tiếng thở dài rất nhỏ thể hiện sự thất vọng của cô bạn vợ phía bên kia giường.

Sáng hôm sau, cả 3 gọi nhau dậy khi nắng đã tràn khắp thị trấn. Gần 9h sáng ba người bước ra khỏi khách sạn, đi chơi, chụp ảnh, café và tận hưởng không khí mát mẻ của vùng núi, khác hẳn khói bụi và ô nhiễm của thành phố. Hai cô bạn cười nói cả ngày, chạy qua chạy lại chụp ảnh tung tóe mọi chỗ tìm được, mọi kiểu dáng tạo được.

Ngày thứ 7, cả thị trấn Tam Đảo đông đúc và nhộn nhịp, từng đoàn, từng đoàn khách du lịch, những nhóm phượt thủ lên xuống thị trấn. Càng về chiều càng đông đúc, trên những bãi cỏ rộng quanh các đoạn núi đã rất nhiều chiếc lều của dân phượt mọc lên. Chiều tối, 3 người chơi một kèo lớn, gọi rượu và mấy món đặc sản địa phương ra nhậu. Thanh Dương rất hiếm khi uống rượu nút lá chuối vì nó nặng so với những loại rượu vang nàng thường dùng, nhưng đang vui vẻ thoải mái nên tham gia nhiệt tình, Thảo thì bình thường uống được lạ là hôm nay lại rượu ít – trà đá nhiều. Lại liên tục khích và mời Thanh Dương cạn chén. Sau cùng Thìn phải đỡ bên cạnh trên đường về khách sạn vì vợ mình đi hơi xiêu vẹo.

Trong lúc 3 người vô tư chơi đùa cả ngày, văn phòng công an thị trấn lại hơi bận rộn. Bình thường, cuối tuần có đông khách du lịch tới mấy, các nhân sự cũng chỉ lượn lờ phố xá, trà đá trà chanh để xử lý nếu có tranh cãi hay gây gổ gì. Nhưng hôm nay thì khác, thậm chí chẳng có cán bộ nào có thời gian mà lượn lờ ở thị trấn. Tất cả đổ người về dinh thự của lão Thái, một số người khác thì cắm đầu trong văn phòng, gọi điện đi khắp các địa phương tại tỉnh, một số đầu mối trên trung ương.

Chỉ sau một đêm, tất cả đàn em cùng bố con lão Thái biến mất, không dấu tích. Nếu vài thằng đầu gấu thanh toán nhau thì công an cũng chỉ điều tra qua loa rồi mặc xác, nhưng đây là cả hơn 40 người, xe cộ, tài sản, mọi thứ vật dụng còn nguyên vẹn mà người thì biến mất. Điều này thật kỳ lạ, chẳng lẽ gặp phải nạn gì hay có vụ làm ăn nào lớn tới mức bọn chúng tạm bỏ hết lại để đi mất. Mà nếu thế ít ra cũng phải dùng đến phương tiện di chuyển, đằng này từ hôm qua không có thông tin nào cho biết có xe nào khả nghi chở bọn này xuống núi.

Điều tra chán chê căn dinh thự cả ngày cũng không phát hiện được điều gì bất thường, trừ vài chỗ gạch và bê tông có vẻ mới hơn 1 chút. Thực sự chúng biến mất khỏi thế giới này thì là một điều tốt, nhưng trách nhiệm nhân sự thuộc quản lý địa phương thì phải điều tra cho cặn kẽ. Tránh xảy ra sự việc bất thường cán bộ ở tỉnh sẽ lại khiển trách.

Cho tới gần cuối ngày, qua câu chuyện vài người dân về câu chuyện Hùng bị tóm gọn tối qua tại chợ và bóng dáng Hùng từ resort ôm miệng chạy ra ngoài trước đó, công an phường đã tìm được tới nơi xảy ra đụng độ giữa Thìn và tên Hùng con lão Thái. Nhưng 2 cậu lễ tân hôm trước lại sợ quá mà xin nghỉ về quê 1 tuần, gọi điện không bắt máy nên chưa có thông tin gì thêm.

Thanh Dương loạng choạng bước vào phòng, hôm nay nàng uống gần 2 chục chén rượu, đối với nàng đây là con số rất nhiều, sau đó khi ra quán coffe nghe nhạc, nàng lại uống thêm vài chai bia, tưởng là giải rượu theo lời xui của Thảo nhưng lại còn thấy mệt hơn. Đợi Thìn vào sau, nàng làm nũng ôm lấy chồng:

– Chồng ơi, hôm nay vợ không tắm được không nhỉ?

– Eo ơi! Đồ ở bẩn kìa, không tắm thì không tắm, tý anh cho em ra bãi rác ngủ.

– Gìiiii, em sạch mà, 3 ngày không tắm vẫn sạch.

– Thôi được rồi, lên giường nghỉ đi, cũng hơn 9h rồi.

Nhìn Thìn giúp Thanh Dương cởi bớt đồ bên ngoài cho thoải mái rồi đỡ cô lên giường nằm ngay ngắn, lòng Thảo lại dấy thêm sự thèm thuồng được một người đàn ông như thế này chăm sóc. Không rõ trong đầu mình nghĩ gì, hôm nay cô xui và khích Thanh Dương uống rượu bia một cách bản năng. Ý nghĩ trong đầu cô rằng Thanh Dương tửu lượng không cao, nếu uống nhiều một chút hẳn là đêm sẽ ngủ rất say.

Và quả thật bản năng của cô cũng đúng, sau khi Thìn tắm, cô cũng đi tắm, khi bước ra thì Thanh Dương đã ngủ say ngất, hơi khò khè kiểu như muốn ngáy. Thìn thì đang nằm cạnh vợ, đúng vị trí tối hôm qua, lướt điện thoại xem gì đó.

– Dương ngủ say rồi hả anh?

– Ừ, nàng mệt quá mà, tại em cứ chuốc rượu ý.

– Nay vui mà, Dương sướng nhỉ, chả phải nghĩ gì, anh lo tuốt rồi.

– Có gì đâu mà lo, Dương cũng làm nhiều mà. Em nghỉ sớm đi.

– ? Em đi nghỉ luôn đây, cũng hơi mệt, nay đi bộ nhiều quá. Em mà được ai chăm sóc như anh thì đúng là đời lên tiên. Chả bù…

Thảo không muốn kể lể chuyện nhà chồng hay chồng mình thêm, kiểu gì bạn cô chẳng kể cho chồng sau những lần buôn điện thoại với cô. Câu chuyện hỏi đáp của cô chỉ là cố gắng gài cái ý nghĩ: Em mà được anh”chăm sóc” thì đối với em là hạnh phúc.

Đêm buông xuống mỗi lúc một muộn hơn, những tiếng I ỉ của đám đông ngoài đường đi lại, hát hò, trêu đùa cũng giảm dần rồi im bặt. Trong căn phòng chỉ có 1 cái giường, tiếng thở đều và sâu của Thanh Dương là tiếng động lớn nhất. Thảo đã chợp mắt ngủ được vài giấc ngắn, chốc chốc cô lại giật mình tỉnh giấc, chờ đợi, chờ đợi, tưởng chừng như đã vài thế kỷ trôi qua.

Một bàn tay cứng cáp, rắn rỏi nhẹ nhàng chạm nhẹ vào cánh tay phải cô, y như hôm qua. Hơi giật nhẹ mình nhưng chỉ 1 tí xíu, dù nhắm mắt nhưng thực ra hai con người Thảo đang hoàn toàn thức, đảo liên tục phía sau mí mắt. Cô tỉnh hẳn, cố giữ hơi thở đều, chờ đợi.

Thìn cũng hồi hộp không kém Thảo, sau khi ngủ một giấc dài tầm vài tiếng, anh có một cảm giác thôi thúc trong lòng bắt mình tỉnh giấc. Nhận ra tình thế và niềm khát khao mạnh mẽ trong mình, anh lại nằm nghiêng người, ôm lấy Thanh Dương và đưa tay phải vươn về phía bạn vợ. Nắm nhẹ cánh tay Thảo một lúc, Thìn quyết định đặt hẳn bàn tay mình lên ngực phải của Thảo.

“To quá, mềm quá, lại không có áo lót” ý nghĩ xuất hiện trong đầu Thìn, Thảo đã cố tình không mặc áo lót lại, giấu nó trong túi hành lý sau khi đi tắm và thay đồ. Bàn tay của Thìn như một hòn than đang đặt lên ngực cô, người cô nóng bừng, cố nín tiếng thở mạnh dần của mình, cô tự cắn nhẹ vào môi.

Ngón tay trỏ của Thìn bắt đầu thăm dò quanh hạt đỗ nhỏ trên đỉnh mâm xôi. Đầu ngón tay trỏ anh xoa nhẹ quanh núm vú của Thảo, trong khi đó toàn bộ lòng bàn tay và 4 ngón còn lại bóp đều, mạnh dần một bên vú mềm mại của cô bạn vợ. Tiếng thở hắt của Thảo phát ra, Thìn hoàn toàn chắc chắn Thảo đã biết, nhưng đồng tình để yên. Vậy là sau đó, dù vẫn gần như ôm Thanh Dương gọn vào lòng, Thìn nằm nghiêng người và vươn tay về phía ngực của Thảo, tay anh nắn, bóp, ngón trỏ và ngón cái đôi lúc vân vê, tóm lấy đầu vú mà day.

Hết bên này đến bên kia, hai vú của Thảo được Thìn nắn bóp đều đặn, có lúc, bàn tay rắn rỏi ấy cố len qua khe cổ từ ngực xuống nhưng không được vì cổ hơi cao, có lúc bàn tay ấy xoa đều lên lớp da mát mạnh ở bụng tìm cách luồn lên, nhưng cũng bị chặn lại vì áo hơi bó và sức căng của cơ thể Thảo. Lúc này Thảo hơi hối hận vì không chọn một cái áo rộng hay cổ thấp và thoải mái hơn. Ngực cô căng lên, đầu vú cương cứng, nếu lúc này mà Thảo có sữa, cô chắc là toàn bộ sữa bên trong sẽ phọt ra ngoài thành tia xuyên qua cả lớp áo phông.

Thìn mân mê hai vú Thảo chán chê, anh lướt dần xuống cạp quần, hôm nay thảo mặc một quần vải ngắn. Cô đê mê khi bàn tay Thìn xoa đều vùng bụng và lần sờ bên ngoài phần âm đạo của cô. Tay Thìn hoạt động liên tục một cách nhẹ nhàng, ngón tay giữa đôi lúc hơi nhấn sâu, miết thẳng vào cửa âm đạo của cô qua 2 lớp quần. Rồi bàn tay ấy vuốt đều quanh bẹn cô, xoa sang hai cái đùi đang run nhẹ lên vì bị kích thích.

Thìn cố gắng tiến công, dò tìm điểm vào, lúc này, trong người Thìn chỉ còn đam mê nhục dục, muốn khám phá hết cái cơ thể kia. Sự lo lắng Thanh Dương tỉnh giấc hay làm quá khiến Thảo phản đối rồi lỡ đi kể với vợ làm anh chần chừ. Nhưng càng xoa khắp vú, âm đạo, 2 bắp đùi, bẹn, chạm vào quần lót bên trong Thảo vẫn ngủ say im lìm, tuy có thở hắt mạnh hơn.

80% Là bạn vợ đồng lõa, yên tâm hơn, Thìn đưa tay với sâu, vén ống quần vải ngắm kia lên cao vị trí bẹn của Thảo. Nhẹ nhàng từng chút, Thìn dùng hai ngón tay tìm rồi vạch lớp quần lót lên, luồn được ngón trỏ vào bên trong. Thứ đầu tiên ngón trỏ của Thìn đụng phải là rất nhiều những sợi lông quăn tít. Thìn biết Thảo rất rậm rạp, đưa ngón tay xuống 1 chút, Thìn tìm thấy 1 mép thịt mềm mềm và hơi đang ướt nhoẹt.

Trườn qua nó, ngón tay trỏ của Thìn va chạm rồi chui xuống một cái lỗ mà lúc này vô cùng nhớp nháp những nước nhờn. Vì thò từ bẹn vào lại vướng quần lót, ngón tay Thìn chỉ nhét được vào lỗ bướm Thảo chừng hơn một đốt tay. Thế nhưng cũng đủ để Thảo sướng và dâm thủy tiết ra liên tiếp ướt sũng cả ngón tay Thìn và quần lót. Một lúc sau, ngón trỏ được thay thế bằng ngón giữa, to hơn và dài hơn 1 chút, đút ra vào liên tục lỗ bướm của Thảo.

Thảo hơi co người, sung sướng, chỉ mới đốt ngón tay của Thìn thôi cô cảm thấy hưng phấn và sướng gấp hàng chục lần khi làm tình với chồng. Thảo chỉ muốn rên rỉ, muốn được Thìn đè mình ra mà làm tình, mà đút cái dương vật to đùng cô vẫn mơ tưởng kia vào trong bướm mình. Thèm khát được liếm mút cái dương vật đó, được ôm ấp nó, được xoa nó lên mặt mình, thèm được chồng của cô bạn thân bú mút khắp cơ thể mình.

– H… Ắ… T… X… Ì…

Tim cả Thìn và Thảo dám bắn ra khỏi ngực, Thìn xoay người về hướng ngược lại, quay hẳn ra cửa sổ nằm thin thít, Thảo thì nằm thẳng, nhẹ nhàng kéo lại quần vải xuống dài nhất có thể. Vài giây sau, Thanh Dương lồm cồm bò dậy, nhìn qua ánh sáng lờ mờ, chồng cô thì nằm nghiêng hẳn sang bên kia ngủ say, bạn cô thì đăng thẳng cẳng cũng ngủ như chết. Cô nhẹ nhàng ra khỏi giường, vào nhà vệ sinh đi tiểu rồi quay lại, tìm điều khiển tăng nhiệt độ điều hòa lên, trèo vào giữa, ôm chồng mình ngủ tiếp