Chương 4: Cửu âm vs cửu dương

Nếu không gặp được Giác Viễn hòa thượng thì thôi, đằng này có thể gặp được ông ta, nếu không hưởng sái của Cửu Dương Thần Công thì thật uổng công làm người xuyên Việt. Đã quyết tâm như vậy, Dương Khang với tấm lòng"Mến mộ phật pháp quảng đại" nằng nặc lôi Giác Viễn trở về phủ của mình.

Giác Viễn khi biết Dương Khang là tiểu vương gia của Triệu Vương Phủ Kim Quốc thì hơi thoáng ngần ngừ nhưng phần vì phát hiện cơ thể của Dương Khang có luồng khí âm hàn cổ quái, phần vì dưới những lý lẽ " dưới con mắt phật, chúng sinh bình đẳng", "con người ai ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc" của Dương Khang, cuối cùng cũng bằng lòng ở lại, đồng ý chỉ giáo Dương Khang công phu tráng dương kiện thể trong Lăng Già Kinh.

Dương Khang đương nhiên không phải thứ não tàn như Tiêu Tương Tử và Doãn Khắc Tây mà nổi lòng tham độc chiếm Lăng Già Kinh, thứ gã cần là nội dung Cửu Dương Chân Kinh mà Giác Viễn tưởng là công phu khang kiện thân thể, bất kể là Giác Viễn truyền khẩu hoặc là viết tay lại cũng được, còn bản gốc kinh Lăng Già? Thôi để lại cho Trương Quân Bảo là TRương Vô kỵ học đi, gã chẳng có chút hứng thú.

Giác Viễn nào biết được suy tính trong lòng Dương Khang. Thấy gã hết lòng mến mộ "Phật Pháp" của Thiếu Lâm Tự, lại mang âm bệnh trong người nên chẳng chút giấu giếm, thậm chí trước khi rời đi tự tay chép một bản Kinh Lăng Già cho gã làm Dương Khang mừng như điên, chỉ thiếu điều ba quỳ chín lậy đưa Giác Viễn ra khỏi cửa.

Tính ra trong nguyên tác, về con đường võ học, Dương KHang không được may mắn như Quách Tĩnh hết gặp được cao thủ truyền thụ võ công lại nắm trong tay thiên hạ đệ nhất võ công Cửu Âm Chân Kinh. Dương Khang thì trái lại, hết sức đen đủi, có được sư phụ là Khưu Xử Cơ thì chỉ dậy võ nửa vời, sư phụ thứ hai là Mai Siêu Phong thì chỉ học qua loa Cửu ÂM Bạch Cốt Trảo, tốn bao tâm cơ bái Âu Dương PHong làm thầy thì lại bị Hoàng Dung vạch trần âm mưu.

Dương Khang kiếp này sau khi trọng sinh đương nhiên chẳng hy vọng trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ nhưng cũng ôm ước mơ trở thành một cao thủ danh vang thiên hạ. Chỉ là làm sao trở thành cao thủ? Bây giờ đây có được kỳ thư Cửu Dương Thần Công, thử hỏi làm sao không mừng cho được?

Sau khi tiễn chân Giác Viễn, Dương Khang lập tức chui tọt vào phòng riêng, tuyên bố không gặp bất cứ ai rồi chiếu theo phương pháp của Giác Viễn truyền thụ mà luyện công.

Môn Cửu Dương Thần Công nhập môn hết sức dễ dàng, Dương Khang theo như Mai Siêu Phong nói, gã là kỳ tài trong kỳ tài trăm năm khó gặp, chỉ tốn ba ngày công phu là có thể hình thành đệ nhất Dương, đến ngày thứ bảy thì đã có thể đạt đến đệ nhị dương.

Trong bảy ngày này, Mai Siêu Phong một lòng nghiên cứu phương pháp đả tọa của Toàn Chân Giáo, hoàn toàn bỏ qua không gọi Dương Khang vào giao hoan, Dương Khang đương nhiên lại càng cho là hay.

Chỉ có điều đến ngày thứ tám, hiện tượng đã phát sinh.

Ngay sau khi chạm đến cảnh giới của Đệ Tam Dương, một luồng khí nóng đột ngột bốc lên từ đan điền, Dương Khang kinh hãi vội vàng vận công dồn toàn bộ nội công trong cơ thể khống chế luồng nhiệt này, nào ngờ nội công Toàn Chân Giáo, âm khí của Cửu ÂM Chân Kinh vừa tiếp xúc với luồng nhiệt lượng này thì giống như ném rơm vào lửa, không những không ngăn cản được mà còn khiến nhiệt lượng càng ngày càng phát tán khắp cơ thể.

Bỏ mẹ rồi, tẩu hỏa nhập ma là đây hả? Thế nhưng gã nào có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vàng tập trung toàn bộ tinh thần của bản thân, cố gắng đem luồng nhiệt lưu trong cơ thể dồn vào một chỗ.

Đúng lúc này một tiếng kêu từ trong mật thất vang lên:

- Khang nhi.

Tiếng Mai Siêu Phong vang lên như tiếng mèo cái khát tình, xem ra bảy ngày qua không được giao hoan với Dương Khang khiến cho ả nứng đến tận óc rồi, thế nhưng tiếng kêu này vừa lọt vào tai Dương Khang, gã lập tức cảm thấy nhiệt lượng trong cơ thể của mình biến hóa, tuy đột ngột bùng phát dữ dội gấp mấy l ần trước đó, nhưng bản thân Dương Khang lại thấy cực kỳ thoải mái.

Chỉ là con c-c trong quần đã chào cờ lên từ lúc nào.

Dương Khang lúc này giống như kẻ mộng du, vô thức lao vào trong mật thất.

Mai Siêu Phong đã đứng được bằng hai chân, bộ trường bào chỉ khoác hờ lên trên cơ thể, lộ ra cơ thể lõa lồ bên trong.

Dương Khang cả nuốt nước bọt cũng không kịp, chỉ nghe ROẸT một tiếng, tiểu Dương Khang không ngờ không kịp chờ gã móc ra, đã trực tiếp vươn lên xé rách cả ba lớp quần của gã bật ra ngoài.

Dương Khang gầm nhẹ một tiếng, lập tức đẩy Mai Siêu Phong xuống.

Luận võ công, Mai Siêu Phong chỉ cần vẩy một roi, Dương Khang hoàn toàn không có năng lực chống cự. thế nhưng lúc này không biết là do vì ngạc nhiên hay vì lý do gì? Mai Siêu Phong hoàn toàn không có chút phản kháng, mặc kệ Dương Khang nắm lấy bờ vai ả, đẩy ả ngồi xuống, con c-c chĩa thẳng vào miệng mình.

Vừa chạm vào con c-c, mai Siêu Phong lập tức kinh hãi.

Tên tiểu tử này, vừa cách bảy ngày không gặp, con c-c to ít nhất gấp đôi, thân c-c đầy gây guốc, đầu c-c lại tỏa ra một mùi vị cực kỳ dễ chịu.

Nhưng kích cỡ này còn là c-c người sao? C-c ngựa sợ còn chẳng bằng.

Ả còn chưa toan tính hết, Dương Khang đã chẳng nói chẳng rằng, thúc chẳng con c-c vào bờ môi của ả.

Mai Siêu Phong tuy thoáng kinh hãi nhưng cũng phấn khích tột cùng, ả cúi đầu, há miệng đưa lưỡi lùa đầu c-c của gã vào miệng rồi ra sức mút mạnh cho thân c-c chui vào sâu hơn.

Nào ngờ con c-c vừa chui vào trong miệng, Dương Khang đột ngột thở nhanh, con c-c không ngờ lại phồng lên trong miệng của Mai Siêu Phong khiến ả chỉ biết trợn mắt kinh hãi.

Thấy Mai Siêu Phong ngắc ngứ, Dương Khang đưa đôi tay nắm lấy đầu ả mà dập mạnh vào con c-c của mình khiến ả ho sặc sụa phải nhả con c-c của gã ra.

Mai Siêu Phong còn chưa hết cơn kinh hãi, Dương Khang đã đẩy ả lăn ra mặt đất, chĩa thẳng con c-c khổng lồ vào cửa l-n của ả.

Khi con c-c vừa chạm vào cửa l-n, cả hai người bất giác cùng giật mình.

Một luồng chân khí từ l-n và c-c từ cơ thể người này truyền vào người kia, khiến cả hai cùng có một cảm giác sung sướng và thư thái từ trước giờ chưa có.

Mai Siêu Phong biết đây chính là cảnh giới suốt bảy ngày qua mình đả tọa mà vẫn không thể nào đột phá, ả rít lên:

- Mau... nhét vào cho ta đi Khang Nhi.

Dương Khang giống như bừng tỉnh khỏi cơn mê, gã vội vàng thúc mạnh.

Mai Siêu Phong cảm giác l-n như bị tách ra làm hai bởi con c-c siêu khủng bố của Dương Khang, thế nhưng một chút cảm giác đau đớn cũng chẳng có, chỉ có cơn sướng khoái cực độ xông lên não.

- Sướng...

Dương Khang ở phía đối diện cũng sướng khoái cực độ. Cái l-n của Mai Siêu Phong là cực phẩm trong cực phẩm thế nhưng hôm nay thì không còn ngôn ngữ nào tả nổi, chỉ mới chọc một cú mà gã đã có cảm giác bồng bềnh như đi trên mây.

Đ-t có thể mang lại cảnh giới như vậy ư?

Cùng lúc đó, đệ tam dương trong cơ thể gã đã hình thành.

Móa, đ-t nhau cũng có thể luyện công?

Gã cố nặn trong trí óc của mình bao nhiêu bộ võ hiệp đã nghiền ngẫm ở kiếp trước thì mường tượng đoán rằng mình đang học là Cửu Dương Chân Kinh, mai Siêu Phong đang học là Cửu Âm Chân Kinh, hai người một âm một dương, một nam một nữ, hai thái cực hoàn toàn trái ngược nhau, một khi tiếp xúc xác thịt như thế này không những không bài trừ, triệt tiêu nhau mà còn giúp hai bên bổ túc những gì khiếm khuyết của nhau, thúc cả hai phát triển mạnh.

Nghĩ vậy Dương Khang âm thầm rùng mình, thật may mắn, đúng luc mình tẩu hỏa nhập ma thì bên cạnh lại có một con ma nữ khát tình như Mai Siêu Phong luyện Cửu Âm Chân Kinh, neueus không gã chỉ còn cách vinh danh là Kẻ Xuyên không Có Mạng Sống Ngắn Nhất.

Còn đang miên man suy n ghĩ, Mai Siêu Phong thấy Dương Khang đột ngột ngừng nhịp đ-t, đã rít lên:

- Thật vô Dụng.

Rồi ả đẩy Dương Khang nằm ngửa ra đất, cả người chồm lên, đưa l-n đến con c-c đang dựng đứng của Dương Khang :

- Để lão nương