Lưu Uyển đứng trên một thân cây khô héo, đưa tay kéo vòng dây lụa đặt cằm mình lên đó, ánh mắt nhìn về phía xa xa, ngay lúc chân muốn đạp đổ thân cây khô thì bỗng một tiếng nói vang lên.
" Hẳn nếu đã muốn chết, chi bằng sao không đi rửa nhục rồi hẵng chết, chết như vậy không cảm thấy ân hận lắm sao."
Lưu Uyển vội rút cằm ra khỏi vòng lụa, đưa mắt nhìn quanh miệng hỏi lớn.
" Là kẻ nào."
Ánh mắt Lưu Uyển dừng lại tại một phiến đá lớn gần đó, trên phiến đá một nam nhân đang ngồi tại vị, một chân chống lên, tay gác lên đầu gối, hơi ngả người mà nói.
" Ta là Nhiếp Ly, với cô nương đã từng gặp qua một lần."
" Sao ngươi lại ở đây, nói vậy có ý gì." Lưu Uyển điệu bộ nghi ngờ hỏi.
" Không có gì, chỉ là ta biết vì sao cô muốn tự sát, cũng nắm rõ sự tình, biết cả kẻ đêm qua đã vũ nhục cô nương."
Nghe xong lời Nhiếp Ly nói, Lưu Uyển lại một lần nữa ngồi sụp xuống, lệ quang không ngừng tuôn ra.
" Ta muốn giết hắn, đem hắn xé làm trăm mảnh, ta hận hắn, tên khốn Thẩm Phi." Lưu Uyển giọng run run, vừa nói vừa khóc.
" Nhưng thật sự Thần Thánh thế gia là thứ mà ta không thể động vào chứ đừng nói đến chuyện đem hắn đi mà phanh thây, kể cả địa vị thân phận hay tu vị chúng ta cũng đều quá thấp kém, thực sự chỉ là hạt bụi trong mắt người như hắn. Ta còn các nào khác ngoài tự sát để quên đi mối nhục này đây."
" Ha ha, nếu ta nói ta sẽ giúp cô rửa hận, vậy thì sao." Nhiếp Ly bình thản nói.
" Chuyện đùa, với ngươi sao có thể chứ..."
Lưu Uyển vừa lắc đầu vừa nhìn Nhiếp Ly vẻ hoài nghi tột độ.
" Với ta, giết hắn chỉ như giết một con kiến, cơ bản ta không muốn ra tay, nhưng ta muốn chính tay cô hạ sát hắn, như vậy mới có thể phần nào giải tỏa mối hận trong lòng cô được."
Nhiếp Ly nhảy xuống, đi tới gần bên người Lưu Uyển.
" Nếu thật sự Nhiếp công tử có thể giúp ta tự tay kết liễu Thẩm Phi, tiểu nữ đây thân không có gì, nếu Nhiếp công tử không chê thân xác tiểu nữ đã bị mấy kẻ kia vũ nhục, tiểu nữ xin nguyện lấy thân đền đáp, cả đời đi theo hầu hạ công tử."
Lưu Uyển mặt hơi ửng đỏ, hướng tới Nhiếp Ly chắp tay mà khẩn cầu.
" Ha ha, lấy thân đền đáp, nghe có vẻ vài phần kích thích đấy, trước giờ thấy cô cũng xinh đẹp, ta thêm một nữ nhân cũng có phần tốt, được, ta chấp thuận."
Nhiếp Ly cười sảng khoái mà nói.
" Nhưng thiên phú của cô còn quá kém, muốn báo thù cũng cần một khoảng thời gian, hiện giờ ta có thể giúp cô đột phá, tạm thời xử lý mấy tên đi cùng Thẩm Phi sẽ không phải là vấn đề, còn phần Thẩm Phi, sau này cô sẽ có cơ hội tự tay hạ sát hắn. Ta sẽ cho cô một tạo hóa mới, để xem cô cơ thể cô có thể nắm lấy cơ hội này không."
Vừa dứt lời, phía trên đầu Lưu Uyển tụ lại một vòng sáng, vòng sáng này lập tức rót xuống người nàng, nàng lập tức cảm thấy như có một đàn yêu thú đang cắn xe cơ thể mình, đau đớn cực hạn, Linh hồn hải bị công kích mạnh mẽ không ngừng mà rạn nứt, nhưng thêm vào đó, tốc độ hồi phục của Linh hồn hải thực sự là rất kinh người khiến cho Linh hồn lực không ngừng lớn mạnh. Một cỗ tức khí tuôn ra, không ngừng vứt lên không trung, cấp độ của Lưu Uyển liên tục tăng, từ Thanh Đồng nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, liên tục đột phá không ngừng, cuối cùng cỗ khí tức này tỏa ra rồi thu hẹp lại, một chốc đột phá tới Bạch Ngân tứ tinh mới dừng.
Lưu Uyển thả lỏng, mở mắt, nhìn về phía Nhiếp Ly, trong lòng thực sự cảm kích kèm hân hoan.
" Đa tạ, Nhiếp Ly công tử, à không, đa tạ chủ nhân."
" Với tu vị của cô bây giờ, xử lý những tên lâu nhâu kia chắc không còn là vấn đề, còn về phần Thẩm Phi có lẽ cô nên nhẫn nhịn, tu luyện thêm chút nữa, ta có xét qua cô mang huyết mạch Hỏa Phục, rất tốt để tu luyện Hỏa Sát thiên quyết, một lát nữa ta sẽ truyền dạy công pháp cho, cô cứ thế mà tu luyện, tu vị sẽ đột phá rất nhanh, vậy có thể báo thù được rồi." Nhiếp Ly nghiêm giọng nói.
" Đa tạ chủ nhân đã ban cho Lưu Uyển ân huệ thật lớn lao, nguyện xin lấy thân này báo đáp ân tình." Lưu Uyển vẻ mặt cảm kích.
" Hai từ chủ nhân có lẽ thôi đi, từ giờ cô sẽ là nữ nhân của ta, gọi ta là Nhiếp Ly huynh là được rồi." Nhiếp Ly gãi gãi mũi.
" Dạ, Nhiếp Ly huynh." Lưu Uyển bẽn lẽn.
" Ừm, bất quá đêm nay ta cũng đã giúp muội rồi, giờ có lẽ đến lượt muội lấy thân báo đáp ta đi chứ hả."
Nhiếp Ly vẻ mặt tươi cười, trong tâm hắn nhìn thấy Lưu Uyển lúc này không thể không động tâm dục vọng.
"Ưm...."
Đoạn thấy Lưu Uyển hơi ngại ngùng, đưa tay lên vai, kéo xiêm y tụt xuống, thoáng chốc đã trần trụi đứng trước mặt Nhiếp Ly, một tay đưa lên che bầu vú, một tay xoa xoa mái tóc của mình, thật sự thì ân tình của Nhiếp Ly đêm nay quá lớn, nàng có chết cũng cam lòng báo đáp ân tình, chứ đừng nói là có thể trở thành nữ nhân của hắn. Điều này thật sự làm nàng nguyện vì hắn mà hết lòng.
Thoáng sau đã thấy y phục trên người Nhiếp Ly được cởi bỏ. Cơ thể một nam nhân mới có mười bốn tuổi mà thực sự khúc côn thịt không phải là nhỏ, nếu không muốn nói là nó thực sự khá lớn. Việc này làm Lưu Uyển không khỏi đỏ mặt.
Hướng Nhiếp Ly tiến tới gần, Lưu Uyển nhẹ nhàng quỳ gối, tay vuốt vuốt dọc thân côn thịt, đoạn đưa miệng mà mút, dọc thân mà liên tục bú mút, thỉnh thoảng nàng còn đưa lưỡi liếm láp quanh phần đầu to của nó khiến Nhiếp Ly không ngừng bị kích thích.
Một lúc sau, Nhiếp Ly đưa tay nâng cằm Lưu Uyển, rút c-c ra khỏi miệng nàng, cúi người hôn vào môi nàng một nụ hôn, sau đó ôm chặt lấy thân thể nàng, nhảy lên cành cây to gần đó.
Ép thân thể trần trụi của Lưu Uyển vào thân cây, tay trái Nhiếp Ly nắm lấy cẳng chân nàng, đưa cao lên một chút, toàn bộ âm hộ đã lộ rõ mồn một khiến nàng không khỏi đỏ mặt. Dưới ánh trăng sáng ảo, chỉ thấy hai bờ mép âm hộ ửng hồng rất quyến rũ.
" Yên tâm đi, nhất định ta không để muội chịu thiệt thòi đâu."
Vừa nói Nhiếp Ly vừa di chuyển khúc côn thịt, dọc theo bờ mép âm hộ mà cọ, một cảm giác tê dại truyền vào người của Lưu Uyển không khỏi làm nàng rên lên một tiếng, dâm thủy bắt đầu tuôn ra.
Nhẹ nhàng Nhiếp Ly đưa hoàn toàn khúc côn thịt vào bên trong âm đạo của nàng, khác với đêm qua, nỗi đau đớn tận cùng, thì hôm nay nàng chỉ cảm thấy hơi đau, nhưng sau một hồi thì cảm giác như lôi điện chạy trong người, tê dại không dứt.
Nhiếp Ly liên tục nhập rút một hồi, càng nhập rút Nhiếp Ly càng cảm thấy kích thích, dục tâm không thể kiềm chế, bộc phát như mãnh hổ, nhấp rút không ngừng, mạnh mẽ nhưng rất uyển chuyển.
Lưu Uyển lần đầu tiên cảm thấy một cảm giác khác lạ như vậy, toàn cơ thể nàng run lên, không ngừng bị kích thích, mồ hôi bắt đầu thấm ướt da thịt, nàng không thể kiềm chế miệng không khỏi rên lên liên hồi
" Ư, ư, Nhiếp Ly huynh, ư, ư... ta sướng quá, huynh tiếp tục vào sâu hơn đi."
Nhiếp Ly thực đang rất kích thích, như một con dã thú, bế xốc Lưu Uyển lên, cứ đằng không mà đứng, đồng thời không ngừng thọc sâu vào âm đạo Lưu Uyển, liên tục hồi lâu không ngừng, chỉ một lát sau thấy người Lưu Uyển có chút giật nhẹ, người hơi cong, hai tay ôm chặt lấy cổ Nhiếp Ly, hai chân quặp chặt hông hắn.
" Muội hình như... ra rồi, Nhiếp Ly huynh."
Nhiếp Ly đồng thời côn thịt cũng đã cứng đơ, một chốc đã phụt ra một dòng tinh trùng ấm nóng, vào thẳng sâu trong âm đạo nàng. Dòng tinh trùng làm cho nàng cảm thấy thật ấm áp.
Hạ xuống phiến đá sát đó, Nhiếp Ly đặt Lưu Uyển nằm xuống phiến đá, đoạn hôn lên môi nàng một nụ hôn nữa. Sau đó lấy ra một mảnh lụa che người nàng
" Thoả mãn." Nhiếp Ly nhìn Lưu Uyển âu yếm. Giờ hắn có thêm một mỹ nữ bên cạnh, đã hơn kiếp trước một nữ nhân.
" Ưm.." Lưu Uyển đỏ mặt nhìn Nhiếp Ly.
Lưu Uyển chưa bao giờ có cảm giác sung sướng như vậy, quả thực nàng đã lên đỉnh, nàng cảm thấy đây mới là sự sung sướng khi được ân ái. Nhưng nàng không thể quên cảm giác bị Thẩm Phi vũ nhục, chỉ có giết Thẩm Phi nàng mới có thể cùng Nhiếp Ly tự tại mà hưởng thụ.
Ánh mắt Lưu Uyển liền lộ ra một tia sát ý.