" Nhiếp Ly, ngươi biết ta bị bệnh gì, ngươi nhất định có biện pháp trị liệu đúng không?"
Tiêu Ngưng Nhi lo sợ không yên không biết làm sao, đã không còn phòng bị, khẩn cầu mà nói:
" Ngươi có thể giúp ta một chút không?"
Tiêu Ngưng Nhi dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ mười ba tuổi mà thôi.
Tính cách Tiêu Ngưng Nhi kiên cường, rất ít cầu người khác, nghe được lời nói của nàng, trầm mặc trong chốc lát nói:
" Bệnh này không phải không có cách trị, cô có thể đến Đồ Thư Quán của Thánh Lan Học Viện tra một chút, bệnh này gọi là chứng bệnh Cực Hàn."
" Thật sự?" Tiêu Ngưng Nhi đột nhiên dâng lên một ít hy vọng:
" Muốn trị liệu như thế nào?"
" Muốn dùng ôn dưỡng đặc thù Đạo Dẫn Chi Thuật mát xa khí mạch, hóa tán máu ứ đọng, mỗi ngày uống dược tề điều phối từ Kim Tuyến Thảo, Thiên Loan Thảo, với tình huống trước mắt của cô, đại khái chừng một tháng liền có thể khôi phục, nếu nhanh thì chỉ hơn mười ngày là tốt hơn rồi."
Nhiếp Ly nói, đây là phương pháp trị liệu chứng bệnh cực hàn.
" Đạo Dẫn Chi Thuật?"
Đôi mi thanh tú Tiêu Ngưng Nhi cau lại, nàng sống ở hào môn thế gia, lại chưa từng nghe nói tới Đạo Dẫn Chi Thuật.
" Ngoại trừ những thủ pháp trị liệu này, cô còn phải cam đoan trong tương lai không được tu luyện Linh hồn lực vào nửa đêm!"
Nhiếp Ly đưa tay nói:
" Lấy ra công pháp tu luyện Linh hồn lực của cô, để ta nhìn xem."
Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, nếu như một người xa lạ bảo nàng lấy ra công pháp tu luyện Linh hồn lực, nàng nhất định sẽ cảm thấy đối phương chính là đang gạt công pháp của nàng, nhưng khi nàng chứng kiến thần sắc rất nghiêm túc của Nhiếp Ly, trong nội tâm vậy mà sinh ra một cảm giác tín nhiệm, Nhiếp Ly nói nhiều như vậy, nàng đã hoàn toàn tín nhiệm Nhiếp Ly rồi, nàng lấy công pháp tu luyện trong không gian giới ra.
Đó là một tấm da dê bé, có chút cũ kỹ rồi, trên nó viết đầy văn tự rậm rạp chằng chịt.
Nhiếp Ly cầm lấy tấm da dê, trong lúc vô tình chạm vào da thịt mu bàn tay của Tiếu Ngưng Nhi, tựa như bạch ngọc nõn nà, Nhiếp Ly cảm thấy được nhưng giả bộ nhìn chăm chú nhìn tấm da dê.
Bị tay Nhiếp Ly đụng phải, Tiêu Ngưng Nhi nhanh chóng rụt tay trở về, tâm trí bịch bịch nhảy loạn, tâm tình lộn xộn rồi đấy... nếu như Nhiếp Ly dùng điều này để áp chế nàng, nếu hắn có ý đồ gì với nàng thì làm sao bây giờ.
" Hào môn thế gia lớn như vậy, mà công pháp tu luyện cho đệ tử đích truyền lại thấp kém như vậy, bảo sao mà cô tu luyện tốc độ tiến giai lại chậm như vậy."
Tiêu Ngưng Nhi nàng mở to hai mắt nghe Nhiếp Ly nói.
" Công pháp tu luyện Linh hồn lực này quá kém, tu luyện dẫn đến tổn thương kinh mạch, cô sở dĩ bị chứng bệnh Cực hàn cùng quyển công pháp này phần nào có liên quan. Đem câu này tâm nhãn thông linh đổi thành tâm thần thông linh, đem câu này đổi thành 'Hồn cùng linh hợp, tâm cùng thần thông'..."
Nhiếp Ly thao thao bất tuyệt, đem quyển công pháp tu luyện Linh hồn lực sửa đổi hoàn toàn.
Tiêu Ngưng Nhi thấy Nhiếp Ly sửa chữa công pháp tu luyện Linh hồn lực, lúc đầu còn không phục, quyển công pháp này do tổ tiên nàng lưu truyền xuống, trong tất cả công pháp tu luyện Linh hồn lực trân tàng trong gia tộc nói bài danh thứ 6, vậy mà Nhiếp Ly nói sửa liền sửa hay sao?
Bất quá nàng càng nghe nàng càng thấy Nhiếp Ly sửa có đạo lý, vì nàng cũng là tu luyện giả tu luyện linh hồn lực tất nhiên sẽ thấu hiểu nhiều thứ trong đó. Nghe thêm một lúc lâu Tiêu Ngưng Nhi phát hiện xác thực Nhiếp Ly sửa tinh thâm cao sâu hơn trước nhiều lắm.
Tiêu Ngưng Nhi mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Nhiếp Ly.
" Nhiếp Ly, ngươi có thể hay không lặp lại lần nữa, ta sẽ ghi nhớ kĩ tất cả lời ngươi nói!"
Tiêu Ngưng Nhi tranh thủ thời gian nói ra.
" Tốt!"
Nhiếp Ly nói chậm lại, nói lại tất cả những chỗ hắn sửa chữa nói ra. Sau khi Tiêu Ngưng Nhi tu luyện Linh hồn lực thì đã có bản lĩnh nghe là không quên được. Mặc dù lời Nhiếp Ly nói có cái hiểu cái không, nhưng nàng vẫn nhớ kỹ toàn bộ, càng thưởng thức kỹ càng nàng càng phát hiện Nhiếp Ly sửa quyển công pháp này đã tinh thâm ảo diệu vượt xa tưởng tượng của nàng.
Ánh mắt Tiêu Ngưng Nhi nhìn về Nhiếp Ly, ban đầu mang theo mê man, càng về sau càng ngày càng là kính nể.
Phải có tri thức uyên bác về Linh hồn lực đến cỡ nào mới có thể sửa chữa một quyển công pháp Linh hồn lực cao đẳng? Chỉ sợ đến Hắc Kim Yêu Linh Sư cũng không thể làm được? Chẳng lẽ Nhiếp Ly lý giải mặt tu luyện đã vượt qua cả Hắc Kim Yêu Linh Sư, thậm chí đạt đến cảnh giới Yêu Linh Sư Truyền Kỳ?
Tiêu Ngưng Nhi như nhặt được trân bảo, ghi tạc tất cả từng chữ từng câu của Nhiếp Ly vào trong nội tâm. Nàng rốt cuộc nói không lên lời, bây giờ nàng có loại tâm tình gì? Là kính sợ? Là sùng bái... Nhiếp Ly?
Nhiếp Ly bằng tuổi nàng, điều này là sự thật, vậy mà nàng lại phát hiện chênh lệch giữa nàng và hắn đến mức độ nào. Thế mà trước kia nàng vẫn cho rằng Nhiếp Ly chỉ ở đáy lớp mà thôi, nhưng hiện tại nàng mới phát hiện, nguyên lai đạo sư Thẩm Tú cùng những bạn học đã chế nhạo Nhiếp Ly bọn họ vô tri đến cỡ nào, nàng chắc chắn tin rằng, Nhiếp Ly sẽ như lời hắn nói không bao lâu đưa tu vị mấy huynh đệ mà tiến cấp nhanh chóng.
" Cô đang suy nghĩ gì vậy?"
Nhiếp Ly nhìn về phía Tiêu Ngưng Nhi, nghi ngờ hỏi, hắn thấy thần sắc Tiêu Ngưng Nhi có chút kỳ quái.
" Không, không có gì..."
Tiêu Ngưng Nhi lắc đầu, tranh thủ đáp đống hỗn loạn trong đầu ra ngoài, hỏi:
" Nhiếp Ly, ngươi có biết Đạo Dẫn Chi Thuật không?"
"Đương nhiên biết." Nhiếp Ly gật đầu nói.
" Nhưng Đạo Dẫn Chi Thuật cần phải mát xa chỗ máu ứ động của người bệnh, nếu ta làm hình như có chút không ổn."
Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Nhiếp Ly, đôi má Nhiếp Ly hình dáng rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, đôi mắt màu đen lóe ra hào quang thâm sâu, một loại khí chất tuấn lãng nói không nên lời... Hình tượng suy nghĩ trong đầu nàng chính là như vậy, hai cái chậm rãi trùng hợp lại cùng một chỗ... Tiêu Ngưng Nhi cúi đầu nói:
" Ta không để ý, ngươi chỉ là giúp ta chữa bệnh đúng không? Ta không muốn biến thành một phế nhân."
Nửa câu sau của Tiêu Ngưng Nhi như là đang an ủi chính bản thân nàng!
Ở trước mặt Nhiếp Ly, Tiêu Ngưng Nhi rút cuộc cũng lột bỏ cái sắc khí lạnh như băng.