Chương 98: Thích nhiều người như vậy.
o O o
Chiếc thuyền Cố Ngôn mang đến cũng là pháp bảo, hắn lại từ Nam Hải Kiếm Phái được đến hải đồ đi đảo Sương Mù, đưa vào lộ tuyến, bỏ vào linh thạch, thuyền sẽ tự tiến về phía trước, chỉ cần dùng một ít người mà thôi.
Hơn phân nửa đệ tử Dục Linh Tông, đều đang nắm bắt thời gian tu hành.
Đặc biệt là những người dự tính lên đảo thử thời vận.
Cách tu hành của Dục Linh Tông mà, đương nhiên đều là làm các loại phạch phạch phạch. Đi đến nơi nào, đều là dâm thanh lãng ngữ không dứt bên tai, cho dù là huynh đệ Lý gia tự nhận có kiến thức không tồi, cũng có chút mặt đỏ tai hồng.
Nhưng Trình Như Phong bên này, thật thanh tĩnh đến không ngờ tới.
Loại tình huống này, cả Trình Như Phong cũng hơi bất ngờ.
Kỳ thật muốn nói không ai có hứng thú với nàng, đó đương nhiên không có khả năng.
Thiếu nữ kiều nộn hơn mười tuổi, huống chi nàng là ở bên ngoài tu hành đến Trúc Cơ tầng thứ sáu, trong tông môn đại khái trừ bỏ Thần Huy ra cũng chưa có ai dính qua, bất luận từ loại ý nghĩa nào mà nói, đều đúng là lúc tươi mới, ai mà không muốn nếm một ngụm?
Chỉ là...... Trước đó Cố Ngôn lên tiếng, muốn "nhìn kỹ" nàng, ai lại dám đoạt tay trên của Chưởng môn?
Nhưng mà Cố Ngôn tính muốn lên đảo, lúc này là lúc đương nhiên sẽ song tu cực lực hấp thụ âm nguyên để chuẩn bị cho việc sắp gặp phải cửa ải.
Trình độ tu vi của Trình Như Phong, bình thường chơi chơi thì còn được, nhưng vào lúc này, thật không đủ để hắn hút.
Mà Trình Như Phong chính mình cũng là muốn lên đảo, hút nhiều nhất thời lại bổ không trở lại, cho nên vẫn là thôi bỏ, quay về rồi nói sau.
Ngay cả Thần Huy cũng bởi vì nguyên nhân giống vậy mà đi tìm sư tỷ khác.
Trình Như Phong cũng không phải thực để ý. Dù sao nàng trừ bỏ Âm Dương Giao Hoan Đại Lạc Phú ra, Thanh Mộc Tạo Hóa Quyết cũng luyện được không tồi. Thuyền chạy trên biển rộng, hơi nước đối với việc nàng tu hành công pháp hệ mộc cũng rất có bổ ích.
Lý Mộng Tiều ngược lại có chút ngạc nhiên.
Ai cũng đều cảm thấy Trình Như Phong chính là một người lý tưởng để song tu, một thân tu vi của nàng là thải dương bổ âm luyện ra, nhưng trở về Dục Linh Tông, mọi người đều đang song tu, nàng vậy mà đang luyện công pháp đứng đắn.
"Có phải cảm thấy ta giả bộ đứng đắn hay không?"
Hắn biểu hiện thật quá rõ ràng, Trình Như Phong bèn trực tiếp hỏi.
"À, cũng không phải...... là ......" Lý Mộng Tiều ho khan một tiếng, "Có chút kỳ lạ. Cũng không đơn giản chỉ là nói nàng, mà là...... Ở bất kỳ hoàn cảnh nào, có người hành xử khác người, đều sẽ khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ."
"Ừ." Trình Như Phong lên tiếng, "Ta cũng cảm thấy chính mình có chút làm ra vẻ. Nhưng mà ......" Nàng thở dài, "Làm loại chuyện này ...... Ta vẫn là hy vọng có thể có chút cảm tình có chút cảm xúc...... Mà không phải đơn thuần chỉ là vì tu hành."
Lý Mộng Tiều an tĩnh một lát, đột nhiên duỗi tay ôm nàng, ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói: "Cho nên...... nàng kỳ thật cũng là thích ta?"
Trình Như Phong cũng yên tĩnh.
Cảm giác của nàng đối huynh đệ Lý gia kỳ thật có chút hơi là lạ.
Vả lại ở cái loại tình huống không thể hiểu được mà phát sinh quan hệ, sau đó Lý Mộng Tiều dính nàng như vậy, thái độ của Lý Mộng Ngư tuy không rõ ràng, nhưng chiếu cố cuộc sống hàng ngày của nàng cũng là cẩn thận tỉ mỉ, huống chi hai người lại anh tuấn, công phu ở trên giường lại giỏi, muốn nói hoàn toàn không có cảm giác...... vậy khẳng định là gạt người. Nhưng muốn nói thích bao nhiêu, lại hình như còn thiếu chút gì đó.
Lý Mộng Tiều ôm nàng, đương nhiên có thể cảm giác được nàng do dự, thân thể hắn liền bắt đầu thoáng có điểm cứng đờ.
Trình Như Phong lại thở dài, nghiêng đầu, ở trên cằm hắn hôn một cái, "Lúc ngươi không gây chuyện, ta rất thích."
Lý Mộng Tiều lập tức cười rộ lên, hôn lại nàng, cuối cùng lại ở môi nàng cắn một cái, ủy khuất mà làm nũng: "Tiểu Trân Châu thích nhiều người như vậy, ta không làm ra một chút chuyện gì đó, chỉ e nàng thực nhanh liền quên ta ......"
Trình Như Phong không có biện pháp để biện giải.
Nếu nói nàng cùng ai lên giường qua, thì coi là thích...... vậy thật đúng là rất nhiều.
°°°°
Thuyền của Dục Linh Tông chạy đến ngày thứ năm, đệ tử thường trực phát hiện có nhiều thi thể và xác thuyền theo sóng bập bềnh ở trên mặt biển.
Cố Ngôn kêu người vớt lên, nhìn thoáng qua.
Trình Như Phong ở phía sau Thần Huy, cũng đi nhìn xem.
Tổng cộng vớt lên bốn thi thể, chỉ có một thi thể hoàn hảo, những thi thể khác đều là không được đầy đủ, như là bị cái thứ gì đó cắn ăn qua.
"Đây là gặp phải hải yêu sao?" Trình Như Phong nhẹ nhàng hỏi.
"Ừ." Thần sắc của Cố Ngôn có chút trầm trọng, "Nam Hải Kiếm Phái đã xác nhận qua, linh khí trên đảo Sương Mù rất nồng đậm, hơn bên ngoài vài lần. Cảm ứng của yêu thú đối với linh khí so với nhân loại càng mẫn cảm hơn, cho nên yêu thú ở gần đều tụ tập lại đây."
Thần Huy nói: "Vân Hải Tông xuất phát trước chúng ta một ngày, có không ít môn phái nhỏ cùng tán tu chính là sợ trên đường gặp phải hải yêu, cố ý cùng đi với bọn họ, thoạt nhìn vẫn là gặp phải hải yêu rồi."
Trình Như Phong nói: "Lúc muội tới, có gặp qua thuyền của Trường Không công tử...... cũng xảy ra chuyện."
"Hải yêu bình thường, Ưng Dương Phủ thật cũng không phải không đối phó được, bọn họ chủ yếu vẫn là bị người của Thập Nhị đảo phục kích." Cố Ngôn nhíu mày nói, lộ ra biểu tình có chút quỷ dị, "Có một tin tức vặt, nghe nói Ưng Dương Phủ có trận đồ của đảo Sương Mù."
Trình Như Phong mở to mắt, "Trận đồ?"
Hiện tại vấn đề lớn nhất của đảo Sương Mù, còn không phải là lên đảo thì sẽ bị trận pháp làm phân cách xa nhau, không biết cụ thể sẽ gặp cái gì sao?
Nếu như có trận đồ, đương nhiên sẽ biết phương pháp đi ra, cũng có thể làm tốt chuẩn bị ứng phó giúp đỡ lẫn nhau, vậy là có thể dễ dàng hơn nhiều.
"Đây chỉ là tin tức vặt. Theo sự phân tích của Nam Hải Kiếm Phái, di tích trên đảo Sương Mù, ít nhất cũng là chuyện của mấy ngàn năm trước, đột nhiên nói Ưng Dương Phủ có trận đồ...... Cảm giác giống như chỉ là lấy cớ làm khó dễ." Cố Ngôn dừng một chút, mới nói tiếp, "Có điều, các ngươi nếu như gặp gỡ người của Ưng Dương Phủ, không ngại lưu ý một chút. Nếu là sự thật, vậy thì là làm ít công to."
Mọi người đều đáp lại.
Cố Ngôn an bài người trực tiếp đem mấy thi thể kia hoả táng, sau đó gọi linh sủng của mình ra.
Khi trườn ở trên tay hắn chỉ là một con bạch xà nho nhỏ, rơi vào trong biển, tức khắc hóa ra hình dạng nguyên bản của nó, lại là một con hàn ngọc mãng xà thật lớn thân dài trăm trượng. Chỉ thấy nó toàn bộ thân hình bao trùm vảy trắng trong suốt tinh oánh dịch thấu, giống như băng tuyết ngưng tụ, lộ ra tia hàn lạnh lẽo, trên trán lại có một cái sừng hơi nhô lên, phát ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, hiển nhiên tu vi đã gần như hóa thành giao, ở trong biển rộng, ngược lại chính là nơi thích hợp để nó thi thố tài năng.
Có hàn ngọc mãng xà ở trong biển dò đường cảnh giác, thuyền của Dục Linh Tông lại không lớn, thế nhưng một đường có kinh động nhưng không nguy hiểm mà đến đảo Sương Mù.
Môn phái tới trước đã dò ra khoảng cách an toàn, ở bên cạnh bờ biển sửa sang lại một cái bến tàu, mấy đại môn phái liên hợp lại duy trì trật tự, thậm chí cũng có người ở ngay tại chỗ bắt đầu làm ăn buôn bán.
Cố Ngôn rời thuyền đi xem xét một vòng, nhưng cũng không có thêm tin tức gì, trở về liền phân phó với các đệ tử, muốn lên đảo thì ghi tên ở chỗ Linh Vận chân nhân, mọi người chuẩn bị sẵn sàng, nghỉ ngơi dưỡng sức, sáng mai cùng nhau xuất phát.
Linh Vận chân nhân ở chỗ này đợi một tháng, nếu hắn còn không có trở về, thì mang theo các đệ tử trở về Dục Linh Tông trước.
Trình Như Phong ở chỗ Linh Vận chân nhân ghi tên xong, lại đột nhiên từ thức hải truyền đến thần niệm của Mặc Bảo, kêu nàng vào Cập Thời Hành Lạc Đồ.
Cái này thật là hiếm thấy.
Mặc Bảo tự biết hắn cái loại ma bảo không thể lộ ra ngoài sáng, cũng sẽ không chủ động nhảy ra.
Trình Như Phong vội vàng tìm cái cớ rời khỏi mọi người, nhốt mình ở trong khoang thuyền, vào Cập Thời Hành Lạc Đồ.
Khiến nàng càng ngoài ý muốn chính là, trừ bỏ Mặc Bảo ra, cả Thiên Minh vừa mới buông bỏ xiềng xích thì không biết tung tích cũng ở đây.
Mặc Bảo cũng không màng biểu tình kinh ngạc của nàng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: "Tình huống bên ngoài ta đều đã biết, trên đảo kia nếu không thể dùng pháp bảo, phỏng chừng đến lúc đó ta cũng giúp không được, cho nên để Thiên Minh dạy nàng pháp môn chạy trốn trước."
Trình Như Phong xông lên ôm chặt hắn, bá cổ hôn một cái, "A Bảo ngươi sao lại tri kỷ như vậy. Ta thật là rất thích ngươi."
"Không cần vui mừng quá sớm." Ngàn Minh lạnh lùng nói, "Chúng ta đã thương nghị lâu rồi, ngươi loại gà yếu đuối có thể sử dụng được, chỉ có Huyết Độn thuật. Đó chính là pháp môn chính tông của Ma tộc, ngươi nếu dùng đến, bị người khác nhìn ra thì hậu hoạn vô cùng."
"Gà yếu đuối" Trình Như Phong bị nghẹn một cái, nhưng vẫn là gật gật đầu, "Nếu là dùng để chạy trốn...... cũng không cần lo ngại quá nhiều. Mạng sắp không còn, ai còn quản là yêu hay là ma?"
Thiên Minh bắn ra một tia sáng về phía nàng, sau đó xoay người rời đi.
Mặc Bảo nói: "Ta sẽ khống chế thời gian Cập Thời Hành Lạc Đồ, sau khi nàng thuần thục thì đi ra ngoài."
Trình Như Phong gật đầu.
Mặc Bảo vỗ lưng nàng, khe khẽ thở dài, "Đương nhiên...... vẫn là không cần dùng đến...... thì tốt nhất."
°°° hết chương 98°°°