Chương 93: Là sai lầm của sư huynh......(h)
o O o
Bộ dáng sau khi lớn lên của tiểu Trân Châu thật giống như hắn đã từng tưởng tượng qua vô số lần.
Thần Huy cũng từng tưởng tượng qua vô số lần, thật sự cắm vào trong cơ thể nàng sẽ là cảm giác như thế nào.
Mà nay đã trở thành sự thật.
Hoa huyệt chặt khít, kiều nộn mà ấm áp, gắt gao bao vây lấy hắn, như là có vô số đầu lưỡi nhỏ đang quấn quanh liếm mút, so với tất cả tưởng tượng của hắn cộng lại còn càng thêm mất hồn.
Chậm rãi cái gì, từ từ cái gì, cái gì thích ứng một chút, tựa hồ chỉ qua trong nháy mắt, đã bị hắn vứt qua sau đầu.
Sao có thể nhịn được mà làm từ từ?
Hắn nắm lấy eo của Trình Như Phong, rút gậy thịt của mình ra đến bên cạnh hoa huyệt, lại cắm mạnh vào.
Tư thế của bọn họ, giống như dã thú giao hợp nguyên thủy nhất, động tác của Thần Huy cũng giống như dã thú hung mãnh.
Trình Như Phong nắm chặt lưng ghế, khoái cảm mãnh liệt giống như sóng triều, đem nàng nâng lên, lại vứt xuống, cả làm nũng xin tha cũng nói không nên lời, chỉ có thể phát ra âm thanh "um a a" không hề có ý nghĩa.
Nhưng tiếng rên rỉ yêu kiều mềm mại như vậy, lọt vào tai của Thần Huy, không khác nào cổ vũ và câu dẫn, động tác càng thêm cuồng dã hơn.
Cũng không dùng kỹ thuật gì, chỉ đơn giản thô bạo mà thẳng lên thẳng xuống mau vào mau ra, lại đưa Trình Như Phong lên cao trào.
Thần Huy cũng đồng thời đâm đến hoa tâm của nàng, bắn ra trước một lần.
Công pháp của bọn họ cùng nguồn gốc, trong cao trào, linh lực lôi cuốn âm dương chi khí lưu chuyển giao hòa trong kinh mạch khắp người bọn họ, cả hô hấp tim đập, thần hồn chấn động đều hô ứng lẫn nhau, lại so với thân thể đơn thuần giao hợp càng muốn mỹ diệu vui sướng hơn nhiều.
Thần Huy lấy tư thế gậy thịt chôn sâu ở trong cơ thể Trình Như Phong, gắt gao ôm chặt nàng, phát ra tiếng thở thỏa mãn.
Ngoại trừ khoái cảm trên thân thể ra, càng là vui sướng do tâm nguyện nhiều năm đã được đền bù.
Hắn rốt cuộc...... được đến tiểu nữ hài của hắn.
Trình Như Phong cũng xoay người qua hôn lên môi hắn, nhẹ giọng nỉ non: "...... Thật đã...... thoải mái đến độ sắp bay lên trời luôn......"
Thần Huy kề sát ở trên lưng nàng, ngửi u hương tỏa ra từ trên người nàng, nhẹ nhàng liếm gáy nàng, "Làm lần nữa?"
Trình Như Phong liền rụt lại, đáng thương mà nhìn hắn, "...... Đau."
Thần Huy cúi đầu nhìn nhìn.
Mông nhỏ của Trình Như Phong vốn dĩ đã bị hắn đánh đến đỏ bừng, mới rồi lại mạnh mẽ luân phiên va chạm như vậy, không chỉ có cặp mông của nàng, ngay cả phía dưới một đoạn đùi tuyết trắng đều bị vỗ đánh hiện ra dấu vết đỏ ửng.
Hắn duỗi tay sờ lên, Trình Như Phong liền nhịn không được run nhẹ.
Nhưng trong cái hơi đau kia, tựa hồ lại hỗn loạn một loại chờ mong hưng phấn.
Trình Như Phong cảm thấy chính mình có lẽ thật sự có điểm không bình thường......
"Sao lại giống như không có trưởng thành vậy...... Vẫn là nõn nà như vậy ...... giống như đậu hủ. Nếu dùng sức mạnh hơn một chút, có thể đâm hư hay không?" Thần Huy nhẹ nhàng xoa xoa mông nhỏ của nàng, lại chơi xấu ưỡn eo, gậy thịt còn chưa có rút ra lại lần nữa cứng lên, động đậy ở trong hoa huyệt của nàng.
Trình Như Phong ưm một tiếng, giọng nói đã mang lên âm khóc, "Sư huynh......"
Thần Huy cúi xuống hôn lưng nàng, đôi tay xoa lấy cặp nhũ phong của nàng đang đong đưa theo động tác, "Nhưng nơi này thật là lớn không ít......"
"Sư huynh." Trình Như Phong đè tay hắn lại "Chúng ta đổi tư thế...... để muội ở phía trên được không?"
"Được."
Đổi cái tư thế gì Thần Huy cũng không quá để ý, dù sao hắn là muốn làm một lần nữa.
Hắn đáp lại một tiếng, rút gậy thịt ra, ôm nàng đi vào trong phòng.
Nơi này là thuê của nhà hộ dân bình thường, gia cụ đều đơn giản, hắn đặt nàng lên trên giường treo màn xanh sát vách tường.
Trình Như Phong thuận tay liền câu cổ hắn, kéo hắn cùng nhau nằm xuống, trở mình, ngồi lên trên người hắn.
Nàng cảm thấy nếu là ở kiếp trước của nàng, Thần Huy tuyệt đối có thể đi thi kháng mỹ tiên sinh, thân hình cao lớn cường tráng, một thân cơ bắp rắn chắc tràn ngập cảm giác sức mạnh sắp bùng nổ, làn da màu đồng tràn đầy hormone nam tính gợi cảm.
Trình Như Phong nằm ở trên người hắn, bàn tay nhỏ trắng nõn vuốt ve cơ ngực mạnh mẽ của hắn, còn duỗi đầu lưỡi nhỏ màu hồng ra liếm một đường đi xuống.
Có chút ngưa ngứa, có chút tê dại, điện lưu khoái cảm chồng chất ở trong cơ thể của hắn, hắn ưỡn ưỡn eo, gậy thịt to lớn dục cầu bất mãn vỗ ở trên mông nàng, thúc giục, "Ngậm vào trước đi......"
"Uhm." Trình Như Phong ngoan ngoãn nghe lời, tự mình mở chân ra, đỡ gậy thịt của Thần Huy để sát vào tiểu huyệt, bắt đầu ngồi xuống.
Rõ ràng mới vừa làm một trận, nhưng khi cắm vào lần nữa, vậy mà lại chặt khít.
"Rất chặt." Thần Huy nhịn không được cắn chặt răng, thì ra không phải người khác không có khai phá tốt, mà là tiểu huyệt của tiểu sư muội nhà hắn thiên phú dị bẩm, "Vẫn là nên cắm ở bên trong không cần rút ra."
Hắn nói xong bật ngồi dậy, một mặt duỗi tay đi vỗ về chơi đùa tiểu trân châu mà nàng giấu ở trong cánh hoa, một mặt há mồm ngậm lấy một bên trái đào chín mọng.
Trình Như Phong ngâm nga ra tiếng, dưới sự đùa bỡn của hắn thực nhanh lại ướt át lần nữa, nhưng một chút một chút nuốt gậy thịt thô dài đến dọa người của hắn vào, vẫn là có chút vất vả, mệt mỏi mà dựa vào trên người hắn thở dốc.
Thần Huy đẩy đưa về phía trên với biên độ nhỏ, một mặt vỗ về lưng nàng, bất đắc dĩ nói: "Như vậy mà muội còn muốn ở phía trên à...... Thể lực cũng quá kém đi......"
Trình Như Phong nửa mở nửa khép mắt, tự giận tự oán, "Đều là sư huynh sai ...... Là sư huynh nói...... Luyện thể chất thì thôi đi......"
Thần Huy nghẹn một cái.
Được đi, đích thật...... Là hắn sai.
Thân thể nàng yêu kiều mềm mại như vậy, hắn thật không đành lòng ra tay tàn nhẫn đi thao luyện.
Khi còn nhỏ là như thế này, hiện giờ ...... Hắn vuốt ve da thịt trơn láng mềm mại như tuyết như ngọc của nàng, vẫn như cũ không đành lòng.
Tiểu sư muội mà, vẫn là mềm mại mới tốt.
Nàng không còn sức lực để cử động, hắn tới động không phải tốt rồi sao.
"Ồ, thôi bỏ đi." Hắn nói, một mặt chạm đến hoa tâm của nàng mài nghiền, một mặt nói, "Về sau mỗi ngày ở trên giường thao luyện thêm vài lần, cũng sẽ từ từ có hiệu quả."
Trình Như Phong:......
Hắn là muốn có cái hiệu quả gì?
Nhưng nàng thực mau liền lười suy nghĩ tiếp, nơi hoa tâm cảm giác tê dại đến tận xương tủy kích phát ra bản năng nhục dục nguyên thủy nhất của nàng, nàng bất chấp lại cùng Thần Huy so đo những chuyện này, mà là bắt đầu vặn eo ưỡn mông mà ngậm chặt dục long thô tráng nóng bỏng trong hoa huyệt. Thân mình nhỏ xinh phập phồng lên xuống, cặp ngực đẫy đà đong đưa kịch liệt.
Thần Huy duỗi tay nắm lấy cặp tuyết nhũ kia. Bàn tay to rộng bao lấy nhũ phong tuyết trắng mân mê xoa bóp, ngẫu nhiên đầu vú anh đào màu hồng lọt qua kẽ tay, Thần Huy cúi người xuống môi phủ lên, mút vào nhay cắn.
"A!!...... Sư huynh...... Thật thoải mái......" Trình Như Phong thét lên, thân thể bóng loáng trắng nõn mỹ diệu càng thêm cuồng loạn lắc lư, mái tóc đen bóng rối tung, vẻ mặt tràn đầy xuân tình không thể thừa nhận thêm được nữa, nhưng tiểu huyệt ở hạ thân lại không biết thoả mãn mà lần nữa hút chặt lấy gậy thịt của Thần Huy.
"Ồ, trước kia sao không phát hiện, ngực của muội mẫn cảm như vậy? Chỉ đùa giỡn một chút, phía dưới liền cắn chặt như vậy?" Thần Huy cười khẽ, hỏi.
Trình Như Phong ưỡn ngực tiếp tục đưa vào trong tay hắn, nói: "Người ta...... trước kia...... không phải còn nhỏ sao?"
Khi còn nhỏ thì không nói đến, nhưng trước khi đi, mười một mười hai tuổi, vừa mới bắt đầu phát dục, chạm vào một chút đã đau đớn, nếu như bị xoa nắn như vậy, nàng sẽ đau chết, lấy đâu ra khoái cảm?
"Thật vậy, trước kia tựa như cái bánh bao nhỏ, hiện giờ, vừa lớn lại vừa mềm, thơm quá......"
Vì sao nghe đến, vẫn là giống như đang nói bánh bao......
Trình Như Phong còn chưa có ra tiếng, Thần Huy lại thay đổi cách chơi đùa, ngón tay ở trên ngực của nàng vẽ vòng tròn, đem đầu vú trướng lên thẳng đứng ấn xuống, lại nắm lên. Đầu lưỡi liếm láp nhũ thịt, một mồm to ngậm lấy, làm cho Trình Như Phong muốn cho rằng hắn thật sự sẽ coi thành cái bánh bao nuốt xuống.
"Như vậy thì sao? Thích đùa như vậy hay không?" Thần Huy hỏi.
"Thích ......" Trình Như Phong dưới khoái cảm kia mà thở hồng hộc, "Sư huynh chơi đùa như thế nào...... muội đều thích cả ......"
Thần Huy vốn dĩ thật muốn lần này để tự nàng làm, nhưng nhìn nàng như vậy, ánh mắt không khỏi đều sâu đậm thêm vài phần, gậy thịt nhịn không được liền đâm thật mạnh vào trong.
"A ~" Trình Như Phong bị đâm đến ngã về phía sau ngẩng đầu lên, hoa huyệt run rẩy, một đợt sóng lớn xuân thủy tuôn ra.
Cự bổng dính đầy ái dịch mỗi lần rút ra đều dắt theo sợi chỉ trong suốt, lại có vẻ càng thêm có tinh thần. Thần Huy không hề thỏa mãn với động tác của nàng, bắt đầu chủ động đâm thọc lên trên, gậy thịt thô tráng đến không bình thường giống như một con ác long hung mãnh, mỗi một lần đâm vào đều giống như muốn đâm xuyên nàng.
Trình Như Phong bị đâm đến run rẩy, chỉ cảm thấy từng đợt tê dại dọc theo xương sống dâng lên, khuếch tán, cuối cùng hóa thành cao trào vô tận.
°°° hết chương 93°°°°