Chương 68: Sư phụ ngươi đã dạy ngươi như thế nào?

Chương 68: Sư phụ ngươi đã dạy ngươi như thế nào?

o O o

Thiên Minh ở trong mật thất bên dưới Hoàng cung.

Mật thất đá hoa cương không thấy ánh mặt trời, ở chính giữa năm cây cột Hắc Diện thạch che kín bùa chú văn tự, có một cái trận pháp phát ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

(Hắc Diện thạch là đá Obsidian, thủy tinh núi lửa hay còn gọi là đá vỏ chai, còn có tên gọi khác là "Đá Thiền")

Thiên Minh áo bào đen mái tóc bạc, đã bị khóa ở giữa trận pháp, hồn thể nửa trong suốt, vẫn là bộ dáng lúc sinh thời.

Mặc dù là tứ chi và cổ đều bị xiềng xích pháp lực khóa chặt, nhưng lại không thấy tinh thần có chút suy sụp nào, vẫn như cũ có một loại cao cao tại thượng.

Ngoại trừ áp lực trên tu vi khi gặp mặt trước đó ra, đối mặt với bản thể của Thiên Minh, Trình Như Phong càng cảm giác được một loại uy nghiêm được dưỡng thành trong một thời gian dài, nàng thật sự tựa hồ đứng không thẳng, thậm chí theo bản năng muốn ngã xuống quỳ lạy.

Đó là một loại kính sợ theo bản năng trời sinh khi đối mặt trước uy nghi của cường giả.

Thật không hổ là Ma Quân đại nhân có thể tranh đoạt vương vị.

Cũng may Mặc Bảo giữ chặt nàng, tức giận mà khẽ quát, "Có chút tiền đồ được không?"

Trình Như Phong làm vài cái hít thật sâu, mới miễn cưỡng đem cái loại xúc động này đè xuống.

Đúng vậy, vị Thiên Minh Ma Quân này có cường đại lớn mạnh đi nữa, nhưng hiện tại cũng đã chết rồi.

Y hiện giờ chỉ còn là một cái hồn thể, còn là tù nhân của Cập Thời Hành Lạc Đồ.

Cập Thời Hành Lạc Đồ đã nhận nàng là chủ nhân, chính là nói, cái vị cường giả mấy ngàn năm trước này, hiện tại đã là tù phạm của nàng.

Có cái gì đáng sợ.

Trình Như Phong làm đủ xây dựng tâm lý, mới thẳng eo nhìn thẳng vào Thiên Minh.

Nhưng Thiên Minh lại chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, liền hướng Mặc Bảo nói: "Không ngờ tới ngươi thế mà tìm một chủ nhân như vậy cho mình, thật là đắm mình trụy lạc."

Mặc Bảo chính mình đối với Trình Như Phong thì khinh bỉ đủ mọi cách, nhưng ở trước mặt Thiên Minh, lại chỉ hừ một tiếng, "Vẫn là so với ngươi một tử tù suốt đời suốt kiếp không thấy ánh mặt trời thì tốt hơn nhiều."

Hai người này thật là vừa thấy mặt liền đâm thọc nhau.

Trình Như Phong vốn đang muốn yên lặng mà ở một bên xem kịch, lại nghe Mặc Bảo nói với nàng: "Không bằng ngươi hút khô y đi."

Trình Như Phong ngẩn ra: "Cái gì?"

Mặc Bảo chỉ chỉ hồn thể nửa trong suốt bị khóa ở trong trận pháp, "Ngươi nếu có thể hút khô y, nói không chừng cũng có thể vọt tới Nguyên Anh. Cộng thêm ta, nếu gặp phải nguy hiểm ít nhiều gì cũng có lực chiến đấu, không cần trốn trốn tránh tránh như vậy."

Tuy rằng hồn thể của Thiên Minh đối với Cập Thời Hành Lạc Đồ cũng coi như đại bổ, nhưng việc cấp bách hiện giờ, vẫn là tăng tu vi của Trình Như Phong lên trước.

Đường đường là một Ma bảo có thể so ngang với Thần Khí, chỉ bị coi là túi trữ vật mà dùng, làm khí linh, hắn cũng thực uất ức ủy khuất mà.

Nguyên Anh.

Trong lòng Trình Như Phong tức khắc liền có vài phần kích động.

Tuy rằng trước mặt có hai vị có khả năng đều là từ Hóa Thần trở lên, nhưng cũng đều là đồ cổ mấy ngàn năm trước rồi, hiện tại trên đời này, Nguyên Anh được coi là tu vi cao nhất mà nàng biết đến, Dục Linh Tông chỉ có một vị Nguyên Anh chân quân, được coi thành giống như lão tổ tông mà cung phụng.

Nếu nàng thật có thể kết Anh......

Nguyên Anh tuổi trẻ như vậy, ở thế giới này thật là hoàn toàn có thể đi dọc đi ngang.

Nhưng quay đầu qua, nhìn thấy Thiên Minh chỉ còn nửa trong suốt, Trình Như Phong lại có chút phát sầu, "Nhưng y đã như vậy...... ngay cả cái thân thể cũng không có......"

Vừa nghe Trình Như Phong nói như vậy, ở trước mặt Thiên Minh, Mặc Bảo cũng không rảnh lo giữ mặt mũi cho nàng, nhịn không được nhíu mày, "Rõ ràng nhìn phương thức tu hành của ngươi cũng là của Cực Lạc Ma giáo ta, sao cả cái này cũng không biết? Sư phụ ngươi đã dạy ngươi như thế nào?"

Trình Như Phong:......

Sư phụ nàng ...... thật không dạy nàng lần nào.

Một chút cũng không có

Từ lúc nàng bái nhập sư môn, sư phụ nàng được xưng là đang bế quan, kỳ thật lại ở bên ngoài du ngoạn.

Sau đó thật vất vả gặp mặt, còn không có ở chung hết một ngày, hai vị sư phụ lại ném nàng cho Bạch Ánh Sơn.

Bạch Ánh Sơn có thể dạy nàng những thứ đó sao? Y nhắc tới Dục Linh Tông cũng không được tự nhiên.

Bạch Ký Lam cũng chỉ giáo nàng một ít tu hành kiếm thuật mà thôi.

Cho đến hôm nay, nền tảng nhập môn được truyền từ ngoại môn Dục Linh Tông, sau đó là do chính Thần Huy chỉ dạy, nhưng mà Thần Huy chính mình cũng chẳng qua chỉ là tu vi Trúc Cơ.

Mặc Bảo là người nào.

Bảo vật trấn giáo của Cực lạc Ma giáo, hiện tại là lão tổ tông của toàn bộ Hợp Hoan Phái.

Đại khái là hắn cảm thấy chỉ là chuyện cơ sở nền tảng mà thôi, cho dù là Thần Huy chỉ e là nghe cũng chưa từng nghe qua.

Cái này giống như giáo sư hỏi học sinh cấp một được dạy bởi học sinh cấp hai, ngươi sao cả vi tích phân cũng không hiểu?

Nàng có thể hiểu mới là lạ.

Nhưng thái độ học tập của Trình Như Phong vẫn là thực tốt, không hiểu liền hỏi: "Ta...... nên biết cái gì?"

Thiên Minh không chút khách khí mà cười ra tiếng.

Mặc Bảo cả khuôn mặt đều đen, trực tiếp xách nàng đi.

Thật là mất mặt, mất mặt quá mà.

"Lấy thân thể làm đỉnh, âm dương thải bổ, là pháp môn căn bản nhất thường dùng, nhưng cũng không phải nói không có thân thể thì hoàn toàn không có biện pháp. Ngươi chẳng lẽ không có nghe qua chuyện có người bị quỷ quấn thân thoát dương mà chết sao? Quỷ ở đâu ra thân thể hả?"

Mặc Bảo sầm mặt truyền cho Trình Như Phong một đống "thường thức song tu" để nàng bù lại.

Biện pháp mà hắn dùng cùng với ngày đó Thiên Minh truyền cho Liễu Phượng Ngâm không khác là bao, vung tay lên thì xuất hiện một quả cầu sáng bay qua.

Trình Như Phong chỉ cảm thấy ấn đường nóng lên, trong đầu lập tức nhiều thêm vô số tin tức, căng đến đầu nàng đau như muốn nứt ra.

Mặc Bảo mới vừa bị mất mặt ở trước mặt Thiên Minh, đúng là đang nổi nóng, Trình Như Phong cũng không dám trách hắn thô bạo, huống chi cái này cũng coi như là có lợi cho nàng, chỉ có thể cố nén đau đầu, chậm rãi sửa sang lại xem, trái lại cũng thật là được lợi không ít.

"Phương pháp thần giao này ......" Nghe nói cao nhân ở kỳ Hóa Thần có thể thần hồn xuất khiếu, siêu thoát thân thể, thần du vạn dặm, cũng có thể chân chính từ bản chất đi cảm ứng nguyên khí của thiên địa. Mặc Bảo cho nàng những tư liệu đó, cũng là pháp môn Dương thần Âm thần tướng giao, nhưng......

Trình Như Phong thở dài, nhẹ giọng nói, "Hiện giờ căn bản không có người có thể tu đến Hóa Thần, công pháp này thì còn có cái ý nghĩa gì?"

Sắc mặt của Mặc Bảo tức khắc thay đổi, giống như muốn ăn thịt người, hung hăng nhìn chằm chằm Trình Như Phong. Nhưng hắn rốt cuộc cũng không dám giết chủ, chỉ nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi gạt ta."

Trình Như Phong biết hắn là chỉ chuyện ký khế ước, nàng vốn dĩ cũng không trông cậy vào thật có thể lừa hắn bao lâu, nói chung chỉ cần ở bên ngoài hành tẩu một đoạn thời gian, nên biết thì sẽ biết, cho nên cũng không có đặc biệt hối hận chính mình đã nói lỡ, cười cười, nói: "Không có. Ngươi cẩn thận ngẫm lại, có câu nào ta nói không đúng? Hiện tại là không có Hóa Thần, nhưng thiên hạ nhiều tu sĩ như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ có mà. Huống chi Phẫn Tâm Dục Hỏa chính là hàng thật giá thật nha."

Đích thật, uy hiếp căn bản nhất, kỳ thật là ngọn Phẫn Tâm Dục Hỏa kia.

Nhưng......

Mặc Bảo tóm lại vẫn là có chút không cam lòng, huống chi vừa mới còn bị lão đối đầu Thiên Minh châm chọc, lúc này chỉ cảm thấy liếc nhìn nàng một cái cũng khiến cho chính mình ngột ngạt khó chịu.

Tu vi thấp, cả truyền thừa cũng là đứt đoạn, còn nhân từ nương tay...... cái này thì đến ngày nào mới có thể ngóc đầu lên được.

Hắn rất bực mình, thân hình thoắt một cái đã không thấy tăm hơi.

Trình Như Phong có chút bất đắc dĩ.

Lúc ấy cái loại tình huống đó, chính là ngươi chết ta sống, còn không phải có con át chủ bài gì cũng nhảy ra sao, có thủ đoạn gì thì sử dụng cái đó sao?

Trong lời nói của nàng có bẫy, nhưng nếu không lấy lời nói bức hắn, nàng có thể có cái kết cục tốt sao?

Đương nhiên hiện giờ đã ký kết khế ước, nàng muốn cưỡng chế mệnh lệnh Mặc Bảo hiện ra cũng không phải không được, nhưng kêu ra thì chỉ sợ hắn sẽ càng tức giận.

Đây là chủ nhân yếu bảo vật cường mạnh ......khi Trình Như Phong đối mặt với hắn, thật không có tự tin gì.

Mà hiện tại nếu không dỗ ngọt hắn lấy lòng hắn, nàng cũng không có cách nào.

Chỉ có thể cứ như vậy.

Để hắn bình tĩnh một chút rồi nói sau.

Nàng xem xong thứ hắn đưa cho trước đã.

°°° hết chương 68°°°