Chương 175: Muội chỉ là...... cũng muốn đối với sư huynh tốt một chút......(h)
°°°
°°
Dục Linh Tông đại khái có thể xem như là nơi cởi mở nhất đối với tính sự ở trên đời này, chẳng những không có thầy trò luân lý gì, một nữ nhiều nam hay một nam nhiều nữ càng là chuyện thường ngày, ngay cả cả trai lẫn gái đoạn tụ bách hợp cũng xuất hiện phổ biến.
Thần Huy đương nhiên nghe ra ý tứ phía sau câu nói kia của Trình Như Phong.
Nhưng biết thì biết, hắn không có hứng thú bị cắm, hắn chỉ thích cắm nữ nhân.
"Hứ," Thần Huy chép chép miệng, "Có bản lĩnh rồi ha. Nhưng...... có bao nhiêu cây, cũng chỉ là dùng ở trên người của muội."
Côn thịt của hắn còn cắm ở trong cơ thể Trình Như Phong cũng không rút ra, chỉ duỗi tay chụp lấy, nắm một sợi dây đằng lên.
Thiên Hương Đằng mới nãy còn kêu gào nó là linh thực kết Đan có linh hồn, đầy người đều là kê kê, giờ thì một chút phản kháng cũng không có, ngoan ngoãn trở thành đạo cụ lần nữa, đảm đương dây thừng đem tay chân Trình Như Phong cột lại, trói thành tư thế hổ thẹn.
Trình Như Phong:......
Ngươi rốt cuộc là linh sủng của ai hả?
Thiên Hương Đằng im thin thít như gà.
Tuy rằng nó thích nhất tinh dịch của Bạch Ký Lam, nhưng Thần Huy mới là nuôi nó từ nhỏ đến lớn, nó đối với Thần Huy đương nhiên muốn thân cận hơn nhiều.
Trừ phi Trình Như Phong ra mệnh lệnh rõ ràng, hoặc là Thần Huy thật sự xúc phạm tới Trình Như Phong, bằng không nó đều rất vui để Thần Huy bài bố.
Hơn nữa ...... Bất luận Thần Huy dùng nó làm cái gì, đều có ý nghĩa, nó thực mau là có thể ăn đến thứ tốt.
Linh sủng vốn dĩ hùng hổ một giây sau liền nhụt chí, Trình Như Phong còn có thể thế nào?
Nàng lại không muốn thật sự vì loại sự tình này mà trở mặt với Thần Huy, chỉ có thể cũng nhục chí theo.
Một đôi con ngươi ngập nước nhìn về phía Thần Huy, mềm giọng xin tha: "Sư huynh...... đừng mà...... người ta không thích như vậy......"
"Muội là cái khẩu thị tâm phi, kẻ lừa gạt." Thần Huy đĩnh côn thịt lớn, ở nàng hoa huyệt nghiền xoáy một vòng, "Không thích nhưng phía dưới lại nhiều nước như vậy? Không thích còn cắn chặt như vậy?"
Trình Như Phong bị hắn nghiền đến xương cốt đều rã ra, ân ân chít chít nói không nên lời.
Lý Mộng Tiều lại đây, duỗi tay ôm nàng, để nàng dựa vào trong lòng ngực mình.
Trình Như Phong có luyện công phu, thân kiều thể nhuyễn, các loại tư thế đều có thể ứng phó được, nhưng Lý Mộng Tiều ôm nàng như vậy, nàng đương nhiên lại càng thoải mái một chút.
Nàng ngẩng đầu nhìn Lý Mộng Tiều, giống như là ban thưởng mà hôn y một ngụm.
Lý Mộng Tiều cúi đầu đáp lại nàng, một mặt đùa bỡn hai gò tuyết lê của nàng bởi vì buộc chặt mà nhô ra có vẻ đặc biệt đẫy đà. "Nàng sợ Thần Huy như vậy, ngay cả linh sủng cũng sợ hắn, hắn trước kia rốt cuộc đã làm chuyện xấu gì với nàng?"
Ở trước mặt Thần Huy hỏi cái này...... Thực hiển nhiên tiểu tử này chính là tính xấu không đổi.
Trình Như Phong cắn chặt răng giận y liếc một cái, phía dưới Thần Huy quả nhiên liền bóp eo nàng cho nàng tới vài cái mạnh bạo, "Muội nói ra thử xem, ta rốt cuộc đối với muội đã làm cái gì?"
Côn thịt thô dài chợt đụng đến nơi sâu nhất, hung hăng chống lên hoa tâm, lực độ mạnh mẽ như vậy cùng nhiệt độ nóng rực khiến cho Trình Như Phong mê loạn mà ngẩng đầu lên, "A a...... Sư huynh......"
Thần Huy nửa quỳ ở giữa hai chân nàng, nhanh chóng mà đong đưa vòng eo, mỗi một lần đều nguyên cây cắm đến cùng, thân thể va chạm bạch bạch rung động, "Tiếp tục nói đi...... Ta rốt cuộc đã làm gì muội?"
"Không có......" Giọng nói của Trình Như Phong thở dốc, đứt quãng, "Sư huynh đối với muội...... tốt nhất...... Muội mới không có...... sợ...... Muội chỉ là...... A...... Sư huynh huynh chậm một chút...... Muội chỉ là...... cũng muốn đối với sư huynh tốt một chút......"
"Kẻ lừa gạt." Thần Huy mắng nàng, nhưng động tác lại thật sự chậm lại nhẹ nhàng hơn.
Trình Như Phong tránh dây đằng ra, duỗi tay ôm lấy hắn, mặt dán ở trước ngực hắn, "Là thật nha...... Có một số việc, muội thật là không có cách nào...... Nhưng.... Nếu muội có thể làm...... Vẫn là muốn tận lực làm sư huynh như nguyện......"
Lời nói này của nàng nói thật là chân tình thực lòng.
Nàng đối với Thần Huy thật là cảm kích trong lòng.
Nếu không phải Thần Huy, ở Dục Linh Tông loại địa phương này, nàng ngàn vạn cũng không có khả năng nhẹ nhàng tự tại như vậy. Thúy Hoa Phong dân cư đơn giản, nhưng sư phụ không ở đây, sư tỷ si cuồng, còn Phương Lưu Vân...... Chính y cũng bị đệ tử chấp sự trực tiếp làm nhục ở đại điện Thúy Hoa Phong.
Chỉ có Thần Huy bảo vệ nàng, nàng mới có thể như vậy thanh tĩnh mà tu hành lớn lên.
Trình Như Phong đối với Dục Linh Tông cái địa phương này không thể nói có cái lòng trung thành gì, nhưng đối với Thần Huy cái người này, rốt cuộc vẫn là có vài phần bất đồng.
Huống chi cho tới bây giờ, Thần Huy kỳ thật cũng không nhắc qua yêu cầu quá phận gì với nàng .
Chẳng qua chuyện trên giường về điểm này thì...
Hắn cũng sẽ không thật sự làm chết nàng.
Thẳng thắn mà nói...... Nàng kỳ thật cũng rất thích.
Thuận theo hắn thì có sao đâu?
Nàng nằm ở trong lòng ngực Thần Huy, nhìn không thấy biểu tình của hắn giờ phút này, nhưng hắn lại cho nàng phản ứng trực tiếp nhất.
Côn thịt chôn sâu ở trong cơ thể nàng lại thô to thêm vài phần, thình lình nhảy lên, phá khai cửa tử cung, tinh dịch nóng bỏng bắn nhanh ra, rót đầy hoa huyệt chặt khít của nàng.
Trình Như Phong kỳ thật không ngờ tới hắn sẽ mau bắn ra như vậy, Thần Huy có thể kéo dài xem như nổi danh toàn tông, nhưng nàng vốn dĩ vẫn luôn bị hắn hung hăng đâm thọc, lúc này hoa tâm mẫn cảm bị va chạm, tử cung lại bị dương tinh nóng rực phun vào, khoái cảm mất hồn làm nàng không khỏi cũng hét lên một tiếng, hầu như cùng lúc tới cao trào.
Thần Huy cũng không có vội đem côn thịt lấy ra, chỉ cúi đầu hôn môi nàng.
Môi lưỡi giao nhau, không nỡ rời ra.
Lý Mộng Tiều ở bên cạnh nhìn, có điểm đỏ mắt, lại hận không thể tát chính mình một bạt tai.
Năm lần bảy lượt, y cũng coi như là thật sự nhớ kỹ.
Nhưng phàm là chuyện của Thần Huy, Lý Mộng Tiều chỉ cần nhiều miệng, chính là đào hố cho chính mình!
Đến cuối cùng đều là chính mình khó chịu.
Bạch Ký Lam chiếm cái cường mạnh, Thần Huy thì chiếm cái sớm.
Y thì tính cái gì?
Nhưng đáy lòng rốt cuộc vẫn là có vài phần không cam lòng, Lý Mộng Tiều nhích qua, nhẹ nhàng hôn lên lưng Trình Như Phong.
Làn da thịt trắng nõn của nàng bởi vì kịch liệt giao hoan đã ửng đỏ, còn lấm tấm mồ hôi, u hương mê người.
Lý Mộng Tiều dọc theo xương bả vai duyên dáng của nàng chậm rãi hôn xuống.
Trình Như Phong còn đang ngửa đầu cùng Thần Huy hôn môi, hừ nhẹ một tiếng đưa tay ra sau.
Lý Mộng Tiều cầm tay nàng, mười ngón tay đan vào nhau, động tác trên miệng lại không có ngừng, đầu lưỡi xẹt qua cái eo nhu hòa của nàng, dừng ở trên cái mông vểnh như trái đào, vẽ vòng liếm liếm, sau đó cắn một cái.
Đương nhiên cắn cũng không mạnh, nhưng kích thích bất thình lình vẫn là làm cho nàng run rẩy cả người.
Trong hoa huyệt cũng là chợt co rụt lại, trào ra một luồng xuân thủy.
Côn thịt của Thần Huy mới bắn tinh xong bị nàng kẹp một cái, thậm chí có hơi đau, tức khắc lại có tinh thần.
Thần Huy kêu rên một tiếng, lúc này mới rời khỏi môi Trình Như Phong, liếc nhìn Lý Mộng Tiều.
Lý Mộng Tiều xoa xoa vết cắn ở trên mông Trình Như Phong, nhẹ nhàng cười, "Xin lỗi, thoạt nhìn quá mỹ vị, nhất thời không nhịn được."
Trình Như Phong cũng quay đầu lại nhìn y, Lý Mộng Tiều lôi kéo tay nàng đang đặt ở trên eo mình, chậm rãi dời xuống, "Bằng không, để nàng cắn trở về?"
Trình Như Phong phun một ngụm, "Phi, ta mới không cần đâu."
Tay lại rất tự nhiên mà dọc theo eo y sờ xuống, nhéo một cái ở trên cái mông rắn chắc của y.
Lý Mộng Tiều thuận thế liền dán lên lưng nàng, côn thịt sớm đã cương cứng chọc chọc vào kẽ mông của nàng, "Ta dùng phía sau?"
Lời này lại không phải đang hỏi Trình Như Phong, mà là thương lượng với Thần Huy, hơn nữa hắn còn cắm ở trong hoa huyệt của nàng không rút ra.
Về chuyện này Thần Huy từ trước đến nay không ngượng ngùng, bèn trực tiếp ngã xuống trên giường, Trình Như Phong cũng ngã theo nằm ở trên người hắn, Lý Mộng Tiều một mặt tiếp tục hôn lưng Trình Như Phong, một mặt dùng ngón tay dính xuân thủy của nàng vói vào cúc huyệt làm cho khuếch trương rộng ra.
Trình Như Phong bị hai người kẹp ở giữa, đôi tuyết lê trắng nõn ở trên ngực Thần Huy bị ép tới thay đổi hình dạng, hai đầu vú lại cương cứng dựng lên. Thần Huy duỗi tay nắm, nhẹ nhàng xoa vê, một mặt hỏi: "Muội muốn mấy cây? Hai cây cùng nhau cắm muội có đủ hay không? Có muốn cũng kêu Vân Tiểu Bát đến hay không?"
Hắn học theo lời nói của nàng.
Trình Như Phong trừng hắn một cái, nhưng suy nghĩ cùng lúc bị ba nam nhân làm, lại nhịn không được thân thể có điểm nóng lên.
Nàng gần đây kỳ thật không thiếu nam nhân, Bạch Ký Lam đã cho nàng ăn đến no rồi, nhưng mà......
Cho dù là sơn trân hải vị, mỗi ngày đều ăn cùng một món giống nhau, cũng không khỏi có điểm chán ngấy.
Huống chi......
Cảm giác nhiều người phóng túng cuồng hoan lại không giống nhau.
Không đề cập tới không cảm thấy, nhắc tới thật là có chút thèm muốn.
Thèm đến phát ngứa.
Giống như là bị nghiền từ trong xương cốt.
Trình Như Phong suy nghĩ, đời này của nàng, đại khái cứ như vậy rồi.
°°° hết chương 175°°°