Mình mới edit bộ này. Mong mọi người ủng hộ ạ. Tên nhân vật chính khác với truyện tranh vì khi đọc qt mình thấy tên của nàng rõ là biểu tượng xấu xí nên đặt như vậy dễ nghe hơn. A bỏ = A Sửu
Duyên quốc năm thứ 46, Trấn Quốc tướng quân phủ, gió đầu thu nổi lên.
Bên trong biệt viện, một khuôn mặt tuyệt mỹ thanh lệ đang nằm trên giường.
A Sửu lúc này mở ra đôi mắt, đập vào mắt là khung cảnh xa lạ, đầu đau đến lợi hại, nỗ lực ngồi dậy, quét nhìn xung quanh, đột nhiên như nhớ tới cái gì liền cuống quýt túm lấy ngực mình, hoàn hảo không chút tổn hao. Cảm giác như chùy thủ đâm vào ngực khi ấy chỉ là giấc mộng, toàn thân từ trên xuống không chút vết thương.
Nàng vội vàng đến trước bàn trang điểm, đôi tay ngăn không được run nhè nhè cầm gương đồng, liếc mắt một cái liền khiến A Sửu kinh hãi, gương mặt này nàng chưa hề gặp qua, nhưng rõ ràng là khuôn mặt gắn trên thân thể này.
Hách Liên Trần muốn lấy trái tim nàng cấp cho Vân Trần lời nói ấy vẫn văng vẳng bên tai, vốn hồn phách tiêu tán, tỉnh lại lần nữa lại biến thành một nữ nhân mỹ lệ?!
Có lẽ trời cao có mắt thương tiếc nàng đời trước sống quá uất ức, cho nên tạo cho nàng cơ hội này chính mình làm lại lần nữa.
Nếu đã như vậy, nàng tuyệt không cô phụ lại ý trời, lúc trước những người khinh nhục nàng, hại nàng nhất định hoàn trả gấp trăm lần. Lấy tim làm thuốc dẫn, để cho những người đó trải qua nỗi đau sống còn này!
Trong lòng khiếp sợ chưa qua đi, tiếng đẩy cửa ập vào, nhanh chóng quay đầu lại, một nữ tử ăn mặc giản dị tay bưng một chén thuốc đi đến, đầy mặt ghét bỏ cùng khinh thường.
"Uy, uống dược "Nữ tử ngữ khí kiêu ngạo, một phen đem chén thuốc ném trên bàn, chén thuốc lập tức sánh ra ngoài hơn phân nửa.
A Sửu xoa xoa ấn đường, nghe thái độ khinh thường như vậy của nữ nhân liền làm nàng minh bạch tình trạng lúc này của nguyên chủ. Nguyên chủ này thân phận hèn mọn đến cực điểm, chọc cho người khi dễ, trong lòng một hơi than thở, nàng đời trước vì là nữ nhân xấu xí mà nhận biết bao nhiêu khi dễ, không nghĩ thân thể này vậy mà cũng không chịu ít tội.
Nữ tử thấy A Sửu chậm chạp không có động tác, trong lòng càng mất kiên nhẫn " Nhanh lên! Ta đây không có thời gian cùng ngươi đâu!"
Đáy mắt dấy lên hàn quang, thân ảnh nhanh chóng vòng ra sau nữ tử, một tay chế trụ yết hầu, hơi hơi dùng lực, cô ta liền hít thở không thông mãnh liệt dãy dụa ho khan.
Hai tròng mắt hoảng sợ trừng lớn, cô ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, thần sắc cực kì khiếp sợ, người này khi nào trở lên lợi hại như vậy?!
"Ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu, nếu lời nào dối gạt, thì đừng nghĩ đến mạng mình" A Sửu ngữ khí lãnh đạm, chế trụ tay phải nữ tử này, tăng thêm lực đạo, nàng lúc này cấp thiết cần nắm rõ tình hình.
"Đã...đã biết" cô ta bị dọa đến chân tay luống cuống, chỉ có thể vâng vâng dạ dạ đáp lời.
"Đây là chỗ nào?"
"Trấn Quốc….Tướng quân phủ"
A Sửu thầm kinh ngạc, Trấn Quốc tướng quân phủ?! Nàng tuy đối với những việc trong triều không nắm rõ rằng, nhưng vẫn biết danh hào Trấn Quốc tướng quân Lãnh Thiệu, hơn hết đời trước phụ thân nàng Tể tướng thường xuyên lui tới, một văn một võ đều là cánh tay đắc lực của Hoàng đế.
"Ta là ai?"
"Tướng quân phủ Tứ tiểu thư, Lãnh Ly"
Nữ nhân này đối Lãnh Ly nói chuyện thập phần kinh ngạc, chẳng lẽ đầu bị cục đá đập mất trí rồi!?
Nhưng cảm giác đau đớn tàu yết hầu khiến cho cô ta không giám nghĩ nhiều, sợ hãi mất đi tính mạng.
"Tứ tiểu thư Tướng phủ? Vậy mà ngươi dám dùng thái độ này?" A Sửu tuy đã đại khái minh bạch, nhưng vẫn hỏi lại cho chắc chắn.
"Mẫu thân Tứ tiểu thư xuất thân nữ tử thanh lâu, vô cùng thấp kém, Tướng quân cũng không hề sủng ái ngươi, sinh thời mẫu thân ngươi vì khó sinh mà chết, từ đó Tướng quân liền đem ngươi đến biệt viện này nuôi dưỡng, cấm ra ngoài, phái ta đến đây hầu hạ, theo sát ngươi không để ngươi bước chân ra ngoài một bước " Thấy bộ dáng Lãnh Ly lúc này, cô ta sợ không kịp, nào còn ý khinh thường bất kính, thành thật trả lời.
Thì ra là vậy, chỉ là thứ nữ mà thôi, không được sủng ái.
"Tiểu thư, Hồng Điều tuyệt đối không dám nói láo" Thấy Lãnh Ly tay vẫn không hề buông khỏi cổ, lại không nói một lời, cô ta cho rằng nàng chính kà không tin mình, vội vàng xin tha nói.
A Sửu lạnh lùng cười, chậm rãi buông tay phải, ngay sau đó đi đên hồng lăng trước mặt, nhìn thẳng người trước mắt" Ta hiện tại quên mất một số việc, việc này ngươi không được cho bất kì kẻ nào biết" nàng cho rằng Hồng Điều lúc này khẳng định chi rằng mình mất trí, dứt khoát tương kế tựu kế.
"Dạ, tiểu thư" Hồng Điều ngữ khí run rẩy, còn chưa thoát khỏi cảm giác sợ hãi vừa rồi.
A Sửu không cùng cô tư nhiều lời, quay đầu nhìn về phía chén thuốc, sau lại dùng ánh mắt khó hiểu bắn về phía Hồng Điều.
Hồng Điều thấy nàng nhìn, đột nhiên như nhớ tới cái gì, vội vàng giải thích. "Ngày hôm trước tam tiểu thư đến tìm người. Kết quả tiểu thư không cẩn thận chính mình đầu đập vào đá, thân mình cần phải dùng dược bồi bổ".
Lãnh Ly khẽ nhíu mày thầm nghĩ, tam tiểu thư tới tìm, cư nhiên mình đầu lại đập vào đá? Quá khó tin, chỉ sợ còn ẩn tình khác.
"Ta ngày thường cùng nàng quan hệ thực hảo?". Lãnh Ly bưng ly trà bâng quơ nói.
Nghe thấy Lãnh Ly hỏi, Hồng Điều chưng ra bộ mặt khó xử, do dự một lát, ấp úng nói: " Tam tiểu thư cùng người quan hệ không coi là tốt, cùng người trong phủ cũng ít lui đến, hôm trước tam tiểu thư đến cũng là….tìm tiểu thư vui vẻ". Hồng Điều nói xong cũng không dám nhìn sắc mặt lãnh Ly, sợ nàng lại giận chó đánh mèo.
Lãnh Ly trong lòng cười lạnh, quả nhiên như thế! Xem ra đời này hay đời trước đều có kẻ muốn làm hại nàng.