“Thôi nín đi tao cho kẹo này , em khóc thế lỡ người ta tưởng anh làm gì em thì sao “ Một thanh niên đang vỗ về một cô gái chạc 15 tuỗi giữa đường cái , nếu nhìn kỹ thì nam anh tuấn , mặt chữ điền , mắt sâu , còn cô gái thì thanh thuần dễ thương , nên khi 2 người đứng ở bên nép đường cũng khiến người đi ngang qua phải nhìn một lần . “ Nhưng anh hứa , anh hứa nếu em thi được điểm tốt thì anh làm bạn trai em mà “ Cô gái vừa khóc vừa nói nên nước mắt , nước mũi trôn vào nhau trong rất tức cười . “ Ôi thánh thần thiên địa ơi , tao chỉ hứa hôn mày một cái thôi mà , sao tức thì biến thành bạn trai thế này “ . Khuôn mặt cười cười với cô bé nhưng trong đầu hắn thì đang suy ghĩ làm sao thoát đây . “ Hay là vậy đi anh nghĩ em nên thưa với ba mẹ trước , tại vì sao ? vì anh với em đều là con nhà có ăn học hành hẹn hò thì chúng ta nên thưa bố mẹ phải không ? “ Hắn nói với bộ mặt nghiêm trang , đúng đắn khiến cô bé nhịn không đươc nhìn hắn bằng cặp mắt sùng bái .
“ Ừ vậy được mà anh phải giữ lời đấy em thưa xong anh phải làm bạn trai em đấy .” Cô gái quệt cái mũi một cái thật mạnh rồi vừa cười vừa nói . “ Ừ ừa anh hứa , anh hứa anh mà không làm bạn trai của em thì anh ra đường đạp bãi cứt rồi té đập rồi chết luôn . Nhưng trong đầu hắn thì nghỉ “ Đạp cứt mà chết thì anh đây chết từ năm mới lớp 1 rồi hahaha . “ Hắn vẫy tay , mặt tươi cười tạm biệt cô bé cho tới khi cô bé khuất hắn bóng dáng thì hắn xoay người đi thật nhanh qua đường vừa đi vừa ngậm một điếu Z cho ngầu với mấy cô em gái ,. À mà nói một chút về hắn , hắn tên Joey-Phạm là con lai Việt-Nga nên hắn rất đẹp trai năm nay hắn học Sư Phạm năm 3 , người ta học Sư Phạm để phát triển thế hệ tương lai của đất nước còn hắn thì học Sư Phạm bởi nghe nói gái Sư Phạm đẹp , với đẩy đà cũng tại vì học Sư Phạm nên mới có dịp làm gia sư cho con bé hồi nãy để giờ đây nhỏ muốn làm bạn gái hắn . Còn nói về gia đình thì hắn mồ cô cha mẹ năm lên 2 , hiện giờ hắn đang ở trong cô nhi viện . Quay lại với hiện tại hắn đang đi trong công viên chuẩn bị qua đường , lúc qua đường thì hắn đạp phài cái gì , khi hắn giơ chân lên thì hắn nói thầm : “ Mẹ hôm nay ngày gì xui vãi , bãi cứt nhỏ thế này mà trong 700 triệu người ở Việt Nam có mình mình đạp lên . Đúng lúc đó một tiếng xé gió lao nhanh tới hắn , hắn chưa kịp làm gì cơ thể đã bị hất tung lên , cớ thể dần dần bị mất ý thức chỉ nghe được tiếng người dân xung quanh :” Có người bị xe tông gọi cứu thương mau lên !.” “ Mẹ ơi con không muốn chết con chưa mất zin mà thằng em con năm nay được 19 tuổi cao 25cm rồi mà chưa được ăn chim cút nữa .” Suy nghĩ được một tí rồi hắn mất hẳn ý thức .