Thân là Táo Thần dòng chính, Trương Mễ hiển nhiên sẽ không thiếu tiền, nhưng xét về tính cách, so với Minh Vân Khôn hắn có chút tiểu nhân bỉ ổi.
Thời điểm còn ở Thông Thiên Thư Viện, tuy rằng luôn sinh hoạt với nhau nhưng rất ít người có thể chiếm được tiện nghi từ Trương Mễ, chỉ có Minh Vân Khôn ra tay rộng rãi hào phóng.
Đương nhiên, người ta có tiền, cũng không nhất định phải hoang phí, từng nhà gia giáo khác nhau thôi, nói dễ nghe một chút, gia pháp nhà người ta là tiết kiệm.
Sách này là Trương Mễ nhờ hắn hỗ trợ kiếm tìm, nên Trần Phong cũng không có bắt chẹt, mặc kệ có giá trị hay không, đều ra giá thống nhất 200 luận đàn tệ một quyển, đóng gói gửi cho hắn.
Hiển nhiên Trương Mễ không nghĩ tới, Trần Phong động tác sẽ nhanh đến thế, mới mấy ngày thôi đã tìm ra nhiều đầu sách phong phú như vậy.
Hơn 6000 bản a.
Tất nhiên, đối với Táo quân thế gia, mấy thứ này là càng nhiều càng tốt.
Thu thập các công thức mỹ thực, nghiên cứu một chút, cải cách, tạo nên món ăn mới, tận lực thỏa mãn càng nhiều nhu cầu của khách hàng, đó chính là thiên chức của Táo quân!
200 Luận Đàn Tệ một quyển, kỳ thật, giá này cũng không cao, so với giá trong lòng Trương Mễ dự đoán, thậm chí còn thấp hơn nhiều.
Vẫn là câu nói kia, bất cứ thứ gì đều có giá trị, nếu bạn cảm thấy nó không có giá trị, chỉ có thể nói rằng bạn không dùng được nó mà thôi.
Đối với Trương Mễ, mấy thứ này đều là bảo bối.
Có những thực đơn này, mặc dù rác trong đó có rất nhiều, nhưng chỉ cần 1/1000, đối với hắn đã là tương đối máy mắn.
Xem tính cách keo kiệt của Trương Mễ, vậy mà cũng không cùng Trần Phong cò kè mặc cả, 200 tệ 1 bản, 6000 bản, tổng cộng 1triệu2 Luận Đàn Tệ.
Nhanh chóng hoàn thành giao dịch, 1triệu2 Luận Đàn Tệ lập tức chuyển đến tài khoản Trần Phong !
Mấy trăm nghìn, đổi lấy 1 triệu Luận Đàn Tệ, việc này coi như lời to.
Lại có một người giàu gia nhập, Trần Phong hiện tại cả thảy đã có gần 4 triệu luận đàn tệ.
Đan dược đăng bán ở diễn đàn, mấy ngày nay lục tục bán ra, mang đến cho Trần Phong không ít tiền lời.
Nhiều Luận Đàn Tệ như vậy, Trần Phong tỉ mỉ tính toán một chút, hẳn có thể chống đỡ tới khi hắn tu luyện Kim Đan kỳ.
Thương thành mỗi ngày đều có thể mua tiên khí, đã từ 10 cái biến thành 100 cái, mỗi một ngày tiêu phí của hắn 1000 tệ.
Hiện tại hắn không kiêng nể gì mua sắm Trúc Cơ kỳ thượng phẩm đan dược từ thương thành, liên tục ở khu giao dịch trữ hàng tiên khí.
Sau khi đột phá Trúc Cơ kỳ, hiện tại bên trong đan điền Trần Phong dự trữ tiên khí đại khái trên dưới 2000 lũ, dựa theo tu tiên pháp tắc, thời điểm bên trong đan điền có thể trữ trên dưới 100.000 sợi, liền có thể bắt đầu ngưng đan.
Dựa theo giới hạn 100 sợi một ngày, muốn đạt tới con số ấy cũng phải mất tới 3 năm.
Nói cách khác, từ Trúc Cơ đến ngưng đan, cần ba năm, mà ngưng đan lại là một quá trình lâu dài, còn thập phần nguy hiểm, thập phần cần thiết đọ nhân phẩm, lập tức thành công cũng có, nhưng cũng có thể cả đời đều không thể thành công.
Kim Đan kỳ là quá trình lột xác từ người phàm thành tiên, một cảnh giới thành lập nguyên thần, nếu có thể làm được thì dù cho thân thể chết đi, cũng có thể dựa vào nguyên thần giữ lại ý thức mà tồn tại một đoạn thời gian.
Đương nhiên, hiện tại nói tới Kim Đan kỳ, thì hơi xa, Trần Phong hiện tại mới đạt được Trúc Cơ.
100.000 sợi tiên khí, dựa theo giá cả thương thành, đó chính là 1triệu Luận Đàn Tệ, nếu ra khu giao dịch thu mua, chắc chắn còn cao hơn, đây là một mối làm ăn lớn, nhưng đối với Trần Phong mà nói, đã hoàn toàn có thể làm được.
Thu thập từng đó tiên khí, Trần Phong chỉ là lo họa trước mắt mà thôi, hiện tại hắn không thể trở về Thiên giới, thi triển pháp thuật đều yêu cầu cần tiên khí chống đỡ, hiển nhiên càng nhiều càng tốt.
Trong tay có tiền, trong lòng không lo lắng!
Bản thân cũng biết rõ đạo lý dục tốc bất đạt, không có khả năng đem từng này tiên khí lập tức tu luyện, dù sao hiện tại hắn khả năng không đủ, cũng chỉ có thể chuẩn bị trước, nhiều còn hơn ít!
Bên trong khu giao dịch giao bán một đám đan dược, vẫn là giảm giá 5% so với giá bên ngoài, tuy rằng được giảm giá 5% nhưng lực hấp dẫn cũng không phải rất lớn, tuy vậy sự thật chứng minh vẫn có người mua.
Có thể tiêu ít đi mấy cái Luận Đàn Tệ, cớ sao mà không làm, không phải tình huống đặc biệt khẩn cấp, Trần Phong không có khả năng bán rẻ.
Nhàn rỗi không có việc gì, lượn xem diễn đàn.
Qua khu giao lưu vẫn có mấy tin tức thú vị, sau khi rời khỏi Thiên giới, Trần Phong cũng chỉ có thể thông qua nơi này quan sát tình hình Thiên giới.
“Nhiệt liệt chúc mừng Đông Hải Long Vương ái nữ Ngao Tô Nhi, thành công đột phá Nguyên Anh cảnh!”
Một cái tin tức đập vào ánh mắt Trần Phong, Trần Phong ngây ngẩni.
Lớp trưởng?
Không phải chứ, lớp trưởng đã đột phá Nguyên Anh cảnh giới?
Bởi vì có quá nhiều loại tin tức, Trần Phong suýt nữa bỏ qua, chạy nhanh mở diễn đàn lớp.
Quả nhiên, bên trong tin tức đã tan, đều là tin tức đêm qua, nội dung thảo luận trên cơ bản đều là Ngao Tố Nhi đột phá Nguyên Anh cảnh.
Lớp trưởng chính là lớp trưởng, mới bao lâu a, đã thăng cấp đến Nguyên Anh cảnh giới rồi!
Trái tim nhỏ bé của Trần Phong chịu không nổi, chính mình phí thời gian như vậy, cũng chỉ vừa mới đột phá Trúc cơ, nhưng người ta đã Nguyên Anh kỳ!
Thật là người so người, tức chết a.
Trong diễn đàn bớt náo nhiệt, đã sớm đã tan rã, Trần Phong cẩn thận tìm xem một chút, Ngao Tô Nhi cũng có lên tiếng, lại còn ở trong diễn đàn phát bao lì xì.
Còn là lì xì không thời hạn, trong diễn đàn có hai mươi mấy người, những người khác đều đoạt lấy, chỉ còn lại Trần Phong.
Căn bản không trì hoãn, bởi vì có người nói, cái bao lì xì kia còn dư lại 5200 Luận Đàn Tệ, còn có không ít người tag tên @ Trần Phong!
Đáng tiếc là đêm hôm qua, Trần Phong lại không đi xem tin tức, không gia nhập đại gia đại liên hoan.
5200?
Tuy rằng là cái sót lại, nhưng con số này cũng quá lớn, biểu thị cái gì?
……
Tìm được nick Ngao Tố Nhi, click mở tin nhắn, Trần Phong do dự một chút, phát ra bao lì xì.
200.000!
Trần Phong thật khó mới có một lần xuống tay, tuy rằng thịt đau, nhưng đối với hiện tại còn xem như chịu nổi!
Rốt cuộc, lần trước Ngao Tố Nhi cho hắn Thủy long phù, hoàn toàn chính là cho không, giá trị lên tới 100.000 Luận Đàn Tệ siêu phẩm phù chú!
Cái gọi là đầu chi lấy mộc đào, xin tặng lại Quỳnh Dao, này đối với Ngao Tố Nhi mà nói cũng không tính là gì, nhưng là đối với Trần Phong, ý nghĩa vô cùng lớn.
Ngươi rất tốt với ta, ta tự nhiên cũng đối tốt với ngươi, đây là cách làm người của Trần Phong.
“Lớp trưởng, chúc mừng đột phá Nguyên Anh cảnh!”
Sau khi phát xong bao lì xì , Trần Phong lại gửi một tin chúc mừng qua.
Bất quá, đợi trong chốc lát, cũng không thấy Ngao Tố Nhi thu bao lì xì, Trần Phong nghĩ nghĩ, nàng mới vừa đột phá cảnh giới, Long Vương không chừng làm cho nàng cái đại yến để chúc mừng đâu, làm sao có thời gian phản ứng với hắn.
……
Lúc này, có người tìm hắn gọi video.
Trần Phong mở ra, có chút ngoài ý muốn, Minh Vân Khôn!
“Nha, Phong thiếu, đang làm gì đó?”
Trên màn hình xuất hiện một thanh niên hai mấy tuổi, ngồi ở trên một chiếc tựa sang trọng, phía trước là một bàn làm việc lớn, hai chân gác trên mặt bàn, một bộ dáng cà lơ bất cần.
Ánh mắt mang theo vài phần tà khí, rất soái, trong miệng ngậm một cái tẩu, một bộ dáng tra nam .
Trần Phong trừng hắn, “ Lão nhân gia nhà cậu còn nhớ tôi à, lại có tâm trạng tìm tôi nói chuyện phiếm?”
Minh Vân Khôn khoe khoang lắc lắc ghế dựa, “Thôi đi, không phải cũng không tìm tôi đấy sao? Vừa nãy thấy cậu ở trong nhóm đoạt bao lì xì, tôi lập tức liên hệ đây còn gì?”
Trần Phong nhún vai, “Tìm tôi làm gì?”
Minh Vân Khôn đem chân từ trên ghế bỏ xuống, ngồi thẳng lên, “Ngao Tố Nhi đột phá Nguyên Anh cảnh!”
“Đã biết!”
Trần Phong còn tưởng rằng hắn sẽ nói cái gì, không nghĩ tới phán ra một câu như vậy, tức khắc có chút mất hứng, mình vừa mới đoạt bao lì xì, còn phải để hắn báo?
Minh Vân Khôn cười hắc hắc, “Biết? Vậy cậu còn không cho tùy lễ?”
Tùy lễ?
Trần Phong dở khóc dở cười, mẹ nó biết cái búa gì a, mình vừa mới cho Ngao Tố Nhi một phát 200.000 lì xì đâu!
“Cậu cho?” Trần Phong hỏi.
Minh Vân Khôn đương nhiên gật gật đầu.
“Bao nhiêu?”
Trần Phong có chút tò mò, tên này luôn luôn ra tay rộng rãi, như thế nào cũng phải 1- 20000 gì đó.
Minh Vân Khôn cười hắc hắc, dựng lên một đầu ngón tay, “Ngươi đoán xem?”
“10.000?”
“100.000?”
“Sẽ không 1 triệu đi?”
……
“Phong thiếu, cậu cũng quá coi thường tôi đi? Như này này, lấy tay ra? Không sợ nói cho cậu, tôi cho cô ấy 10 triệu Luận Đàn Tệ!”
“10 triệu? Mẹ nó điên rồi?”
Trần Phong nghe thấy con số này, thiếu chút nữa đem đầu lưỡi cắn rớt, chính mình phí bao lớn như vậy, hơn nữa tốn không ít vận khí cùng thông minh tài trí mới được. Toàn bộ gia sản hắn cộng lại đều không có nhiều như vậy đâu!
Vốn dĩ hắn cho rằng Minh Vân Khôn nhiều nhất cấp cái mấy chục nghìn, thì mình còn có thể lên mặt một chút, nhưng mẹ nó lập tức báo ra một số lớn như vậy, trực tiếp đem dự tính của Trần Phong đạp đổ.
“Tôi lần trước đột phá Luyện Khí cảnh giới, cậu phát cho tôi lì xì bao nhiêu? Bây giờ mẹ nó hẳn 10 triệu, đối đãi cũng khác nhau quá đi?” Trần Phong giận sôi máu, hoá ra tiểu tử này chính là tìm mình khoe khoang!
“Cậu thì hiểu cái đếch gì!”
Minh Vân Khôn cười hắc hắc, “Cậu không phải không biết gia thế của lớp trưởng chúng ta, cô ấy thiếu chút Luận Đàn tệ của cậu sao? Nếu như tôi gửi đi mấy cái phong bao lì xì 10-20.000 tệ, nói không chừng cho cô ý nhắm mắt lập tức nhận luôn. Trái lại hiện tại, gửi đi một phong 10 triệu, tôi dám cược, lớp trưởng không nhận nha!”
“Cho nên, mặt mũi tôi bỏ ra lớn, mà tiền lại không mất một xu, hahha”
Nói đến đây, Minh Vân Khôn cười ha hả, tự vì chút thông minh của mình mà đắc chí, hết sức vui mừng.
“Cậu mẹ nó thật đúng là cơ trí!!!”
Nghe được lời này, Trần Phong trên trán đầy một trời hắc tuyến, gia hỏa này, thật không hổ là gian thương, ngân hàng gia hậu đại.
“Có phải hay không rất bội phục?”
Minh Vân Khôn cười lớn, “Nói, cậu có tặng không? Nếu chưa đưa, tôi cũng kiến nghị cậu gửi đi 1 triệu nha!”
“Ta có cái rắm 1 triệu!” Trần Phong xem thường nhìn qua.