Chương 9: Ánh hoàng hôn trên biển

Đường đi từ thành phố tới bãi biển phải đi mất 3 giờ chạy xe. Ngồi trên xe nghe các cô gái nói chuyện Trương Minh cảm thấy rất thoải mái. Tô Thiến và Chỉ Tình vẫn vậy mỗi người một bên kẹp Trương Minh vào giữa. Trương Minh cũng bó tay với hai người này đành im lặng để mặc họ. Đường đi tới biển rất dài lên mấy cô gái đã ngủ hết, chỉ còn lại Trương Minh và người lái xe. Ngắm nhìn khuôn mặt của Chỉ Tình đang tựa vào ngực của mình, Trương Minh không khỏi nghĩ đến mọi chuyện sảy ra từ tối qua đến bây giờ. Hắn không khỏi suy nghĩ cẩn thận về con đường sau này sẽ phải bước tiếp như thế nào. Một điều có thể chắc chắn rằng Trương Minh và tập đoàn Lý Thịnh đã kết thù với nhau nên không còn lựa chọn nào khác cho Trương Minh là phải đánh đổ tập đoàn nhà họ Lý đó. Mà muốn đánh đổ được họ thì việc đầu tiên và bắt buộc phải làm được đó là trở nên lợi hại hơn bây giờ rất nhiều lần không chỉ về thực lực mà còn phải mạnh hơn họ cả về mặt tài chính và trí tuệ.

-Sao lại trầm tư vậy?

Chỉ Tình trong ngực hắn đã tỉnh từ lúc nào,cô vô thức hỏi, cánh tay ôm hắn vô thức siết chặt hơn một chút cảm nhận sự vững chãi ấm áp mà cơ thể hắn mang tới. Nằm trong vòng tay của hắn khiến cô cảm nhận được sự an toàn không phải lo nghĩ gì hết mọi chuyện đều có hắn lo.

- Nghĩ về sau này sẽ phải bước tiếp như thế nào. Giờ đây chắc chắn anh và tên họ Lý sẽ đối đầu nhau một sống hai chết rồi. Phải có một kế hoạch thật tốt để có thể đương đầu với chúng.

- Không sao em tin người đàn ông của em sẽ làm được. Họ không hiểu con người thật của anh nên mới khinh thường anh. Còn em thì khác em biết rõ bí mật của anh nên không có lý do gì mà em không ủng hộ anh cả. Huống chi người ta đã là của anh rồi.

Đôi tay của Chỉ Tình không biết từ khi nào đã trui vào trong áo của Trương Minh, bàn tay ấm nóng của cô nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực vững chắc của hắn. Trương Minh thật là muốn khóc mà. Cô có biết làm như vậy sẽ rất khó chịu không? Hắn thật muốn đè chủ nhân của cánh tay ấy ra mà hành sự ngay lúc này.

-Tình Tình à em có biết em như vậy anh rất khó chịu không? Sẽ đánh thức Tô Thiến đó?

-Anh không thấy như này rất kích thích sao. Mà cô ta dậy thì sao chứ em chính là muốn cô ta dậy cho cô ta tức chết ai bảo dám tranh với em chứ.

Trương Minh không biết phải làm sao với cô nữa,đành mặc cho cô muốn làm gì làm. Chỉ Tình thấy Trương Minh không nói gì càng được nước làm tới hơn, vị chí của cô và Trương Minh ở cuối xe nên tài xế rất khó có thể nhìn thấy được. Cô rút cánh tay trong người Trương Minh ra xoay người ngồi trên đùi hắn,xác định mọi người đã ngủ hết không còn ai chú ý tới mình cô xoay người hôn hắn. Hàm răng hé mở chủ động đưa chiếc lưỡi của mình ra khiêu khích Trương Minh. Trương Minh bây giờ thật đúng là ngồi trên đống lửa, cảm giác đôi môi Chỉ Tình mang lại khiến hắn thoải mái không thôi. Đáp lại chiếc hôn ngọt ngào của cô,cánh tay Trương Minh cũng không còn yên phận nữa đưa vào trong chiếc váy của cô,đặt lên khu vực sâu kín của cô nhẹ nhàng mơn trơn khiến cho Chỉ Tình căng cứng người lại càng hôn Trương Minh một cách nồng nhiệt hơn.

-Ưm...cẩn thận một chút không đánh thức mọi người đó.

-Còn không phải do em chủ động trước sao?? Yên tâm đi, mọi giác quan của anh sau khi sảy ra việc kia đều rất nhạy bén ai thức dậy anh sẽ biết ngay thôi.

Trương Minh vừa nói dứt lời thì giật bắn mình vì Tô Thiến xoay người lại. Chỉ Tình cũng giật mình đẩy cánh tay đang tác oai tác quái của Trương Minh ra, vội vàng quay lại vị trí ban đầu của mình,khuôn mặt cô đỏ bừng lên quay mặt ra phía cửa giả vờ ngủ. Trương Minh cũng hết hồn" Mẹ kiếp ông trời đừng hù dọa con người ta thế chứ". Quay qua Tô Thiến thấy cô vẫn còn đang nhắm nghiền đôi mắt của mình mới thở hắt ra. Sự việc vừa rồi cũng khiến cho Chỉ Tình ngượng chín mặt. Cả đoạn đường tiếp theo cô chỉ nhắm mắt giả vời ngủ không còn gan mà vụng trộm trêu đùa Trương Minh nữa.

Khi chiếc xe của họ đi tới bãi biển thì cũng đã là 4 giờ chiều. Các cô gái cũng đã tỉnh dậy hết, họ xúm lại với nhau nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển kéo nhau đi dọc bãi biển bỏ mặc Trương Minh lững thững đi đằng sau. Dù cho Chỉ Tình và Tô Thiến luôn đối đầu nhau nhưng lại đều là người dễ gần nên có thể gắn kết với mọi người rất tốt. Thỉnh thoảng hai cô lại tranh luận nhau về một vấn đề trời ơi đất hỡi nào đó xong sẽ quay qua lấy Trương Minh làm người phân sử khiến cho Trương Minh chỉ biết cười trừ.

Khi mặt trời dần dần di chuyển về phía chân trời xa xôi. Mấy cô gái cũng đã thôi nô đùa mà tìm một chỗ để ngồi lại. Đưa mắt ngắm nhìn hoàng hôn trên biển Trương Minh cảm thấy tâm hồn mình như được thanh tẩy hoàn toàn. Vươn người đứng dây hét một tiếng thật lớn Trương Minh như rũ bỏ hoàn toàn cái vỏ bọc bên ngoài của hắn. Đúng vậy bây giờ hắn phải rũ bỏ hoàn toàn cái mác yếu đuối tự ti của ngày nào thay vào đo sẽ là một Trương Minh mạnh mẽ tự tin dám đương đầu với tất cả mọi việc dù cho có chuyện gì sảy ra đi nữa. Chỉ có như vậy mới không để người khác đè đầu cưỡi cổ mình được. Mấy cô gái thấy hắn như vậy cũng đầy hứng thú, mọi người đều có thể thấy được rằng hắn đã thay đổi hoàn toàn không còn là Trương Minh yếu đuôi của ngày nào nữa.

Lúc này trong quán bar Hắc Dạ, Lý Nam đang cầm trên tay một ly Chivas nhẹ nhàng đung đưa. Bên cạnh hắn Trần Đức đang hò hét chửi bới mấy tên đàn em thì đang quỳ dưới đất,dễ dàng nhận ra chúng chính là bọn bị Trương Minh đánh lúc trưa.

-Bọn mày thật là một lũ ăn hại mà, kêu chúng mày đi sử lý một thằng nhóc thôi mà cũng không được.

-Tên nhóc đó không tầm thường chút nào. Chúng tôi đều không trông thấy hắn ra tay như thế nào thì cả bọn đã bị hắn đánh nằm bẹp xuống đất hết rồi.

-Không thể nào,hắn chỉ là một thằng ranh yếu ớt thui làm sao có chuyện hắn có thể đánh cho chúng mày không kịp trở tay chứ.

-Bình tĩnh lại Trần Đức, muốn làm chuyện lớn thì không nên vội vàng. Có lẽ chúng ta đã quá khinh thường tên nhóc này rồi.

-Hắn còn nhắn với thiếu gia rằng chuyện của hắn và cậu chưa xong đâu.

-Hừ, đương nhiên là không xong rồi dám động tới Lý Nam này mà muốn xong dễ dàng vậy sao. Nó khinh thường ta quá rồi đấy. Trần Đức cậu nhờ người liên lạc với anh Hổ kêu anh ấy tìm người đi sử lý nó. Tôi muốn xem nó còn cái mạng để mà lên mặt nữa không.

Bầu trời đã tối hẳn rồi, sau khi cùng nhau đi ăn tại một nhà hàng gần đó rồi cùng nhau đi dạo ngắm biển đêm. Những cơn gió thổi hơi thở của biển vào khiên cho con người ta cảm thấy thật dễ chịu. Cũng đã muộn nên mọi người cùng nhau lên xe đi về lại thành phố. Vì không cùng đường lên nhóm Tô Thiến đã tách riêng ra về trước. Khi đến gần nhà Trương Minh, Chỉ Tình còn muốn Trương Minh đi tới nhà của mình. Trương Minh lấy lý do muốn về nhà xem lão Trương từ chối cô và hẹn mai sẽ gặp nhau ở trường. Chỉ Tình cũng không giữ hắn lại nhẹ nhàng tiến tới hôn lên môi của hắn rồi vẫy tay tạm biệt hắn. Trương Minh cũng vẫy tay với cô rồi xoay người bước đi vào trong đêm tối.