Taxi của Trương Minh nhanh chóng đỗ trước cửa khu biệt thự. Đoán trừng hiện tại các cô gái cũng đã sớm có mặt ở nhà. Hai người nhanh chóng xuống xe đi vào trong nhà. Bên trong các cô gái đang ngồi nói chuyện với nhau rất vui vẻ.Ngay cả Bạch Tư Thuần hay Tạ Uyên Nhi cũng đều cười nói vui vẻ với mọi người. Khi thấy Trương Minh đưa theo một cô gái xinh đẹp đi vào, ai cũng đặt một dấu hỏi to đùng nhìn hắn. Bích Hàm cười nói:
-Tới rồi sao?
Dạ Nguyệt gật đầu sau đó quay ra đánh giá từng người còn lại trong phòng. Sau khi lướt qua một lượt, cô giận dữ đưa tay véo mạnh tai của hắn:
-Cậu giỏi nhỉ? Không phải nói rằng trong nước chỉ có một cô gái là Chỉ Tình sao? Không phải cậu định nói với tôi tất cả các cô gái này đều tên là Chỉ Tình chứ? Mới về nước hai hôm mà cậu kiếm cho tôi nhiều chị em ghê ha.
Các cô gái được một phen mắt chữ O, mồm chữ A. Bích Hàm đưa mắt nhìn hai người họ như giống như đang xem trò vui vậy. Trương Minh nhanh chóng giơ tay xin hàng:
-Chị Dạ à, không thể trách tôi được chứ, ai bảo tôi sinh ra lại đẹp trai như vậy khiến cho hoa gặp hoa nở, người gặp người thích chứ.
Dạ Nguyệt càng ngày càng tăng sức ở tay hơn như kiểu không kéo đứt được tay của hắn thì cô không thả ra vậy:
-Tôi cho cậu biết thế nào là người gặp người thích.
Nói xong cô quay sang chất vấn Bích Hàm:
-Chị Hàm, không phải bảo chị phải quản hắn sao? Sao cứ để hắn đi trêu hoa ghẹo bướm vậy chứ?
Bích Hàm lắc đầu:
-Ngoài cô ra có ai có thể quản được hắn sao?
Dạ Nguyệt hừ một tiếng, cô buông tay đang véo tai của Trương Minh ra, bước lên phía trước nói với các cô gái:
-Tôi là Dạ Nguyệt, là con dâu thứ hai của nhà họ Trương. Tôi không biết các cô có tình cảm tốt với hắn ra sao nhưng một khi đã là người sống ở trong nhà này thì phải có trách nhiệm. Tôi không cấm hắn tam thê tứ thiếp gì cả nhưng cũng không thể để hắn làm càn được.
Câu nói của cô khiến cho các cô gái đều ngơ ngác. Mấy cô gái đều đưa mắt quay sang Bích Hàm để tìm câu trả lời. Bích Hàm gật đầu:
-Cô ấy quả thật là con dâu thứ hai của nhà họ Trương, vợ của Trương Minh. Chị là vợ cả của hắn. Các em mai sau cũng sẽ là vợ của hắn vì vậy không có gì phải ghen tị cả. Nói cho các em biết tên kia rất sợ Dạ Nguyệt đó.....haha
Các cô gái mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, Chỉ Tình cực kì nhanh nhạy, cô mau chóng tiến tới trước mặt Dạ Nguyệt chào hỏi:
-Em là Chỉ Tình rất vui khi được gặp chị.
Có Chỉ Tình đi đầu các cô gái đều tiến tới vây quanh Dạ Nguyệt, hoàn toàn bỏ qua Trương Minh, chỉ có duy nhất Tâm Nhi là im lặng tiến vào trong bếp. Cô khá ít nói nên không biết bắt chuyện với người khác. Trương Minh thấy mọi người đều vây quanh Dạ Nguyệt, hắn nhẹ nhàng lủi vào trong bếp với Tâm Nhi. Thấy Trương Minh bước vào Tâm Nhi khá bất ngờ, trong lòng không khỏi hiện nên một tia vui sướng.
-Sao em không ra nói chuyện với mọi người mà lại đi vào trong đây?
Tâm Nhi cúi đầu đáp:
-Em...không biết cách nói chuyện cho lắm vì vậy muốn vào bếp nấu ăn cho mọi người. Sao...sao anh cũng vào đây vậy?
Trương Minh cười đi tới ôm lấy vòng eo của cô từ đằng sau. Ngửi hương thơm nhẹ trên tóc cô, hắn thì thầm giọng nhỏ tới mức chỉ đủ để cô và hắn nghe được:
-Sao anh lại để Tâm Nhi của anh nấu ăn một mình được, giúp em nấu nướng được không?
Tâm Nhi khuôn mặt đỏ ửng, hơi thở của hắn khiến cô cảm thấy thật nhột nhạt:
-Vậy...vậy anh...nhặt rau nhé.
Trương Minh trả lời cô, hắn từ từ xoay người cô lại để cô đối diện trực tiếp với mình. Tâm Nhi thẹn thùng, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Trương Minh đưa tay nâng cằm cô lên để cô đối diện với mình. Đầu hắn dần dần cúi xuống, nhẹ nhàng áp sát lên bờ môi ngọt ngào của cô. Tâm Nhi nhắm mắt lại, tận hưởng từng chút sự yêu thương trong nụ hôn của hắn. Chiếc lưỡi cô chủ động vươn ra mặc sức để cho lưỡi của hắn đùa nghịch. Trương Minh càng hôn càng nghiền, tay hắn không tự chủ được từ từ luồn qua áo đưa dần lên. Khi chạm vào chiếc áo lót, hắn chủ động hôn một cách mãnh liệt hơn khiến cô cong người lên. Tay hắn không chút chậm chễ trực tiếp đánh xuyên lớp phòng thủ cuối cùng thành công chiếm cứ được một bên tiểu bạch thỏ xung mãn. Tâm Nhi rùng mình, cảm giác vừa xung sướng vừa lo sợ sẽ có ai đó đột ngột tiến vào khiến cô nhanh chóng trở lên căng cứng. Trương Minh nhả đôi môi của cô ra:
-Đừng căng thẳng như vậy chứ. Thả lỏng người ra.
Tâm Nhi run rẩy:
-Lỡ như bọn họ đi vào thì sao?
Trương Minh hôn lên môi cô thì thầm dụ dỗ:
-Họ sẽ không vào đâu? Anh cũng chỉ hôn em thôi mà.
Tâm Nhi nhanh chóng buông lỏng, đôi tay chủ động vươn lên ôm lấy cổ của hắn. Hai người chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào cho đến khi cửa bếp có một giọng nói phát ra khiến hai người giật bắn mình:
-Hai người đủ chưa vậy?
Không biết từ lúc nào, Dạ Nguyệt đã đứng ở cửa phòng bếp nhìn hai người. Tâm Nhi vội vàng đẩy Trương Minh ra lúng túng, ngại ngùng và sợ hãi. Cô cúi thấp đầu, đôi tay bấm vào nhau như muốn bấu đứt ra luôn vậy. Trương Minh hết chỗ nói nhìn Dạ Nguyệt." Không phải chứ sao lần nào ở cùng Tâm Nhi cũng bị phá đám vậy."
Dạ Nguyệt thấy vẻ mặt lúng túng kèm theo chút sợ hãi của Tâm Nhi, cô lắc đầu nói:
-Tâm Nhi ra ngoài này với chị, chúng ra có chuyện cần nói. Còn cậu mau chóng nấu bữa tôi cho chúng tôi đi.
Sau đó cô đi đến kéo tay của Tâm Nhi lôi cô đi ra phòng khách.
-Yên tâm đi, chuyện này là chuyện chung. Còn việc em và hắn như nào chị không để tân đâu.
Sau khi hai người bước vào phòng khách các cô gái đều đang ngồi nghiêm chỉnh đợi hai người. Tâm Nhi bước tới ngồi bên cạnh của Chỉ Tình. Lúc này Dạ Nguyệt như một giám đốc đang chiển khai một cuộc họp vậy.
-Các em hiện tại và tương lai đều sẽ là một người trong gia đình này, vì vậy có một vài điều các em cần phải biết. Trương Minh hắn chính là người chủ chốt của gia đình này vì vậy mọi việc chúng ta làm đều xoay quanh hắn. Trách nhiệm hắn mang sẽ rất lớn vì vậy chúng ta phải cùng nhau san sẻ bớt gánh nặng cho hắn. Chị biết các em vẫn còn rất nhiều điều khó hiểu nhưng phải sau này các em mới có thể hiểu được những điều hôm nay chị nói. Lần này về nước Trương Minh muốn tạo một nền móng vững chắc để có thể chuyển công ty mẹ từ nước ngoài về Hoa Hạ. Việc quản lý và xây dựng công ty ở trong nước sẽ chia đều cho các em. Tùy theo từng lĩnh vực các em chọn chúng ta sẽ hướng đến một mục đích chung cho công ty lớn. Các em hãy suy nghĩ kĩ rồi đưa ra câu trả lời cho chị. Kế hoạch xây dựng công ty trong nước đã có. Nhưng vì một vài chuyện sảy ra lên đành lui lại, đây cũng là một cơ hội để tạo thời gian cho các em suy nghĩ.
Bích Hàm gật đầu:
-Lời Dạ Nguyệt nói là đúng đó, các em phải trở lên cường đại hơn thì hắn cũng sẽ bớt đi được nhiều gánh nặng hơn. Ví dụ như Chỉ Tình, chị thấy em học quản trị, kinh doanh rất tốt sắp tới em hãy đi theo Dạ Nguyệt học về cách quản lý công ty. Tô Thiến, em không phải muốn làm người mẫu sao, Dạ Nguyệt sẽ mở một công ty con về chuyên ngành này, sẽ mời những người tốt nhất để hỗ trợ em trở nên nổi tiếng đạt được mục đích. Những người khác cũng vậy. Chỉ khi các em trở lên mạnh mẽ hơn thì lúc đó Trương Minh mới thoải mái hơn được. Bọn chị sẽ đưa cho các em những thứ tốt nhất để các em phát huy hết khả năng của mình.
Các cô gái im lặng, vấn đề mà hai người đưa ra quả thật là một bài toán mà các cô bắt buộc phải giải quyết được khi ở bên cạnh hắn. Một người ưu tú như hắn xung quanh sao có thể là những người phụ nữ kém cỏi được chứ.
Dạ Nguyệt tiếp tục:
-Vấn đề tiếp theo chính là thói trăng hoa của tên kia. Bích Hàm quá nuông chiều hắn nên hắn bên ngoài rất hay trêu hoa ghẹo nguyệt vì vậy chị mong các em có thể quản hắn chặt hơn một chút. Không thể để hắn ra ngoài gặp ai cũng có thể đưa về nhà họ Trương được.