Tiếng còi xe của Tô Thiến đã vang lên ngoài cổng, Chỉ Tình vẫn không hề chú ý tới. Tâm trí cô lúc này đang tập trung vào chiếc điện thoại trên tay mình. Khi Tô Thiến bước vào cô trông thấy Chỉ Tình nằm trên bàn nhìn điện thoại không để ý tới mình có chút ngạc nhiên.
-Cô sao thế?
Chỉ Tình không động mà nhẹ nhàng đáp lại:
-Tôi không sao. Cô tới có việc gì không?
Tô Thiến ngồi xuống cạnh cô, giọng nói có chút ấp úng:
-Tôi...tôi...
Chỉ Tình nhìn khuôn mặt lúng túng của cô, cười nhẹ:
-Muốn biết bao giờ hắn trở lại hả?
Tô Thiến gật đầu.
-Hắn nghỉ học cũng được một tuần rồi đến giờ cũng lên quay lại rồi chứ?
-Tôi cũng không biết nữa, theo như hắn nói thì hôm nay là ngày hắn quay lại. Nhưng từ sáng đến giờ tôi không nhận được bất kì cuộc gọi nào của hắn cả.
-Liệu có phải hắn còn trên máy bay không?
-Tôi không biết nữa. Trong lòng tôi bây giờ rất rối tôi không biết phải làm gì ngoài việc chờ điện thoại của hắn.
-Hắn sẽ trở lại thôi mà. Chúng ta phải tin tưởng vào hắn chứ.
-Cảm ơn cô, tôi nghĩ nếu không có hắn chúng ta đã là một đôi bạn rất thân của nhau đó.
-Chúng ta bây giờ vẫn có thể thân nhau mà. Tôi cũng muốn gặp hắn nên hôm nay hãy cho tôi được ở lại cùng cô được không?
Chỉ Tình nhìn khuôn mặt mang theo vẻ cầu xin của Tô Thiến khiến cho cô không có bất kì một lý do nào để từ chối cô cả. Cô nhẹ nhàng gật đầu:
-Được thôi.
Được Chỉ Tình đồng ý Tô Thiến vui vẻ khuôn mặt mỉn cười lộ rõ cái núm đồng tiền duyên dáng của mình. Ngồi hoài cũng không phải là ý hay Tô Thiến với chiếc điều khiển tivi mở lên để xua tan cái không khí ngượng ngùng này. Đúng lúc này trên tivi đang đưa tin thời sự quốc tế:
-Vào đêm qua khu nghiên cứu đặc biệt của nước A sảy ra một cuộc khủng bố quy mô lớn đã tàn phá nặng nề khu vực nghiên cứu ở nơi đây. Hiện tại tình trạng của khu nghiên cứu đã rơi vào trạng thái tê liệt cả khu vực này như bị đánh một quả bom lớn khiến cho nó chìm vào trong đống đổ nát....
Khi Chỉ Tình nghe tối thông tin này thì trái tim cô như bị bóp nghẹt. Hắn từng nói phải sang nước A điều tra về nơi nghiên cứu không phải chính là nơi đang được đưa tin trên tivi kia sao. Cô vội vàng cầm điện thoại lên gọi vào số của hắn nhưng đáp lại cô chỉ là tiếng thông báo thêu bao không liên lạc được. Không chấp nhận từ bỏ cô tiếp tục gọi vào số máy đó nhưng đáp lại cô vẫn chỉ là thêu bao không liên lạc được. Tô Thiến chú ý tới hành động khác thường của cô vội vàng hỏi:
-Cô sao vậy?
-Hắn..hắn từng nói với tôi nơi hắn sẽ tới chính là viện nghiên cứu kia.
-Cái gì, hắn tới đó làm gì cơ chứ?
Chỉ Tình nhìn màn hình điện thoại, cản giác sốt ruột càng ngày càng tăng. Cô không tưởng tượng được cảnh hắn không trở về thì sẽ như thế nào.
-Đó là một sự cố ngoài ý muốn đối với hắn....
Nghe Chỉ Tình kể lại sự cố của hắn Tô Thiến không khỏi che miệng kinh ngạc, đương nhiên Chỉ Tình cũng sẽ không kể cho cô nghe về cái đêm kinh hoàng đó.
-Đó là tất cả những gì mà tôi biết. Chuyến đi này đối với hắn như một chuyến đi sinh tử vậy.
Vừa nói đôi mắt cô vừa rưng rưng, Tô Thiến cũng lặng người. Nếu như vậy không phải vụ việc kia chính là có liên quan trực tiếp đến hắn hay sao. Cô dù chưa có quan hệ xác thịt với Trương Minh nhưng trong tiềm thức cô đã coi Trương Minh chính là người đàn ông của mình rồi.
Trong khi hai cô gái đang lo lắng ở trong nước thì Trương Minh đang đứng ở khu vực thương mại tại thành phố A. Bên cạnh hắn có Dạ Nguyệt và Phong Thiên. Bích Hàm không đi theo bọn hắn vì cô bảo rằng không có hứng thú đi dạo phố. Trương Minh vừa đi vừa suy nghĩ về những điều mà Bích Hàm nói. Hiện tại cũng đã là ngày thứ 7 kể từ ngày hắn bị nhiễm hợp chất H. Hắn muốn chờ đợi xem liệu thứ đó còn có tác dụng nào khác không. Theo như lời Bích Hàm nói với hắn thì máu của cô có tác dụng tái tạo rất lớn, rất có thể cái mà hắn gọi là tác dụng phụ sẽ không còn. Nếu điều cô ấy nói là đúng thì mục tiêu đến nước A hiện tại của hắn đã không còn ý nghĩ, hiện tại mục tiêu tiếp theo mà hắn hướng tới chính là tập đoàn Lý Thịnh ở trong nước. Đây là việc không thể ngày một ngày hai là có thể sử lý xong. Trong nước trị an không hề giống ở nước ngoài chính vì vậy để phá hủy Lý Thịnh không thể nào mà trực tiếp tiến tới giết sạch bọn họ được. Những lời Bích Hàm nói đang khiến hắn lung lay, hiện tại trong tay hắn không có gì cả, để có thể sánh được với tập đoàn Lý Thịnh thì không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào mất.
-Dạ Nguyệt, cô nghĩ sao nếu chúng ta về nước ngay lúc này?
-Nếu hiện tại chúng ta về nước thì tổ chức sẽ không để yên cho chúng ta một cách dễ dàng. Có thể hiện tại họ sẽ chưa làm gì chưa làm gì chúng ta nhưng sẽ sớm thôi họ sẽ tới làm phiền cậu.
-Vậy à.
-Chưa kể tới bên cạnh cậu bây giờ không chỉ có một mình, cậu còn có cả Bích Hàm nữa. Cô ấy là thứ mà mọi nơi đều muốn có được. Chỉ là họ chưa thể khống chế được sức mạnh của cô ấy. Đó là theo như tôi thấy được từ tình hình hiện tại, tôi cũng cảm thấy cậu nên theo cô ấy tạo dựng một đế chế riêng cho mình sau đó hãy về nước. Lúc đó thì cậu mới có đủ khả năng để bảo vệ mọi người xung quanh cậu.
-Còn anh thì sao?
Trương Minh quay ra hỏi Phong Thiên.
-Tôi thì sao cũng được. Cậu đi đâu tôi sẽ đi theo đấy.
Trương Minh lại rơi vào trầm ngâm, theo như lời của Bích Hàm thì nơi hắn đến sẽ không thể liên lạc được với bên ngoài. Cô ấy còn khuyên hắn nên giữ bí mật với tất cả người thân của hắn ở trong nước. Nhưng nếu không thấy hắn trở lại liệu lão Trương có thế chịu đụng được, mấy cô gái trong nước liệu sẽ còn nhớ đến hắn hay sẽ quên đi hắn. Hắn ngửng đầu lên nhìn ngôi nhà cao trót vót trước mặt như hạ quyết tâm, hắn nắm chặt tay của mình lại trong lòng thầm nhủ
" Mọi người hãy đợi tôi. "
Cùng lúc ấy việc viện nghiên cứu của nước A bị phá hủy đã được truyền đi khắp nơi. Trong thế giới ngầm giữa các nước còn truyền ra một tin tức làm trấn động mọi người còn hơn cả tin tức viện nghiên cứu bị phá hủy kia.
-Thưa ngài, vừa nhận được tin tình báo tới nói rằng hai chủ thần của nước A đã bị sát hại. Theo những gì điều tra được thì đó là một người Châu Á.
Một người đàn ông cung kính cúi đầu bẩm báo thông tin với cấp trên. Người đàn ông da trắng ngồi trên ghế không nói gì chỉ lắc lư ly rượu vang của mình. Sau khi cảm thấy đã thỏa mãn ông ta đưa ly rượu nên mũi ngửi một chút rồi chậm rãi thưởng thức ly rượu một cách đầy say mê.
-Vậy thông tin về con mụ điên kia thì sao.
-Cô ấy đã đi theo người Châu Á đó.
-Thú vị lắm. Sắp tới đây thôi thế giới sẽ lại nổi lên từng đợt sóng gầm rồi.
-Vậy chúng ta có cần...
-Không cần thiết, cứ đợi đi đã. Không phải có câu " Anh hùng luôn là người xuất hiện sau cùng sao.
-Dạ đã rõ thưa ngài.
Quả đúng như lời người kia nói, thế giới ngầm quả thật vì Bích Hàm mà sảy ra một đợt sóng ngầm rất lớn. Các nước lớn nhỏ đua nhau đi tìm kiếm người thanh niên châu Á đó. Nhưng họ không cách nào tìm ra được vì sau sự kiện đó không ai thấy được cậu nhóc ấy nữa.