Dạ Nguyệt chứng kiến con hỏa long của Hephaitos trực tiếp bay về Phong Thiên, cô dường như chết lặng:
-Khôngggggggg!
Con hỏa long nuốt chửng Phong Thiên vào bên trong không hề dừng lại mà tiếp tục bay thẳng về phía bức tường đằng sau tạo ra một vụ nộ cực mạnh. Nơi con rồng dừng lại tạo ra một làn khói nghi ngút.
-Một con bọ chét mà dám chặn hỏa long của ta sao. Ngu ngốc.
Dạ Nguyệt đưa mắt nhìn đám khói đang bốc lên kia, lần đầu tiên trong cuộc đời cô cảm thấy bất lực như lúc nay. Khi màn khói tan biến dần cơ thể của Phong Thiên cũng dần dần lộ ra, chiếc áo đen mà hắn mặc đã trực tiếp bị cháy rụi. Cơ thể hắn hiện lên từng mảng loang lổ do bị bỏng. Nhìn hắn nằm hấp hối, Dạ Nguyệt nắm chặt cánh tay của mình lại. Cô gượng dậy, trong mắt cô tràn đầy thù hận, ánh mắt đỏ ngầu. Cắn răng để cho cơ thể mình không ngã xuống cô một lần nữa nhìn Hephaitos cắn răng lao về phía hắn.
-Tao phải giết mày.
Cùng với lời nói cô rút con dao quân đội dưới chân ra thân ảnh nhanh như thiểm điện xuất hiện trước mặt Hephaitos, trực tiếp đâm vào trái tim của hắn. Hephaitos không trực tiếp sử dụng dị năng hỏa hệ của mình mà hắn lui một bước né phát đâm của Dạ Nguyệt cùng lúc đó nắm tay của hắn huy động trực tiếp đấm một phát mạnh vào bụng cô. Cú đấm này dù không có dị năng đi kèm nhưng lực đấm thì không thể khinh thường. Nó khiến cho Dạ Nguyệt kêu to một tiếng lui ra sau. Cơ thể run rẩy khụy xuống không còn khả năng chiến đấu.
-Đúng là mấy tên không biết sống chết.
Trương Minh mất đi khả năng hoạt động nhưng ý thức của hắn vẫn còn hắn có thể cảm nhận được các sự việc đang diễn ra bên ngoài nhưng chính hắn cũng bất lực không thể nào ngăn cản Hephaitos được. Chợt bờ môi hắn có chút run rẩy, nhưng nó không đến từ hắn mà đến từ cô gái hắn đang đè lên. Hắn có thể cảm nhận được bờ môi cô ấy đang cử động, còn có cảm giác chiếc lưỡi đưa ra liếm nhẹ vào những giọt máu dính trên miệng của mình. Trong lòng hắn thầm nghĩ " Không phải chứ, sắp chết rồi mà còn bị người ta lợi dụng như vậy sao? " Cô gái bên dưới hắn dường như không thỏa mãn với hiện tại chiếc lưỡi của cô trực tiếp đưa sang cậy hàm răng của hắn ra mà tìm tòi trong khoang miệng của hắn. Trương Minh dùng hết chút sức lực còn sót lại trong cơ thể mở thật to đôi mắt ra nhìn người phụ nữ dám ngang nhiên khiêu khích mình, trông thấy cô ta còn đang nhắm nghiền mắt hắn càng buồn rầu hơn. Hạ quyết tâm dù sao có chết thì cũng không thể bị cưỡng hôn đến chết chứ. Nhắm mắt lại dồn sức vào đôi môi của mình Trương Minh trực tiếp đáp trả cô gái, chiếc lưỡi hắn quấn chặt lấy chiếc lưỡi của cô. Cô gái cũng cảm nhận được sự đáp trả của Trương Minh đôi tay của cô đưa lên ghì cổ của hắn xuống mà hôn ngấu nghiến. Đến khi không thể thở được nữa cô mới đẩy đầu hắn ra, đôi mắt cô mở lớn nhìn người con trai khoảng mười bảy mười tám tuổi nằm trên người mình. Nhớ tới chiếc hôn vừa rồi cô không khỏi đỏ bừng mặt. Cắn răng đẩy hắn ra khỏi người mình, cô đưa mắt nhìn lại hắn một lần nữa thấy trên cơ thể hắn tràn ngập vết thương do bị bỏng rất nặng. Không một chút suy nghĩ nào cô vén làn tóc mình sang một bên trực tiếp cúi đầu một lần nữa hôn lên đôi môi của hắn. Trong ý thức Trương Minh cũng thầm giật mình. Không phải chứ lại muốn hôn mình nữa sao, có lẽ chết vì cưỡng hôn thật rồi. Nhưng Trương Minh thấy có gì đó không đúng, có một thứ gì đó âm ấm chảy vào miệng của hắn, nó có vị tanh của máu, thứ đó đi vào cơ thể của hắn hòa vào trong máu của hắn. Một luồng năng lượng không tên nào đó bùng lên trực tiếp đẩy mạnh khả năng hồi phục của hắn. Nhưng vết bỏng trên cơ thể hắn dần dần liền lại. Tay hắn đã có thể bắt đầu cử động, cả cơ thể dường như có một phép màu tạo ra khiến cho hắn cũng phải kinh ngạc. Khi cô gái nhả môi ra thì cơ thể hắn cũng đã hoàn toàn bình thường trở lại không những vậy hắn còn cảm thấy có một luồng sức mạnh mãnh liệt đang bùng lên trong cơ thể hắn. Từ từ mở mắt ra thấy cô gái nhìn hắn chằm chằm khiến cho hắn phát ngượng.
-Chiếm tiện nghi đủ rồi chứ?
-Bà chị à, là cô chủ động hôn tôi trước mà. Sao lại là tôi chiếm tiện nghi của chị chứ?
-Còn cãi à. Cãi đi ta xem nào cãi đi.
Không biết từ lúc nào tiểu Trương Minh đã bị cô gái kia cầm vào tay, phải biết rằng quần áo của hắn đã bị cháy sạch hết nên bàn tay kia là đang cầm trực tiếp đó. Trương Minh rùng mình, lời đến miệng phải nuốt trở lại, dơ hai tay lên ra hiệu đầu hàng:
-Bà chị à, tôi xin hàng được chứ, nhà tôi có mỗi tôi để nối dõi thôi đó nếu chị mà ngắt nó đi, dòng họ Trương của tôi biết tìm ai nối dõi chứ.
-Nhắc lại một lần nữa ta nghe xem ai là người chiếm tiện nghi của ai.
Trương Minh khóc không ra nước mắt:
-Tôi....là tôi.
-Nhớ lời cậu đã nói. Chiếm tiện nghi rồi thì phải chịu trách nghiệm cho tốt.
Cô gái buông tiểu Trương Minh ra, Trương Minh co rụp người lại lấy tay che chắn điểm yếu của chính mình. Cô gái đưa mắt nhìn ra ngoài hành lang rồi quay đầu lại nói:
-Nếu không nhanh cô nàng kia có thể sẽ chết.
Lúc này Trương Minh mới chú ý tới sự việc bên ngoài hành lang. Hephaitos sau khi đánh gục thì liên tục ăn những cú đạp liên tiếp của hắn. Trương Minh cắn răng căm hận, mái tóc đỏ của hắn đung đưa, đôi mắt hắn đã trở lại vẻ dữ tợn lúc trước, đỏ ngầu và khát máu. Cô gái nhìn hắn một cách đầy hứng thú, một tên nhóc mười bay mười tám tuổi mà lại có được đôi mắt khát máu như vậy quả là đáng kinh ngạc. Trương Minh dứng dậy nhìn quanh căn phòng thí nghiệm tìm vũ khí. Khi lướt ngang qua một vật hắn mỉm cười. Chưa bước ra ngay mà hắn tiến lại lấy chiếc khăn trải bàn thí nghiệm màu trắng đi tới phía cô gái chùm nó lên cơ thể của cô. Cô gái bật cười một tiếng hai cái lún đồng tiền hiện lên một cách rõ rệt. Trông cô lúc này chính là một tiên nữ hạ phàm chứ không còn là người nữa. Quay đầu lại Trương Minh bước tới cầm đồ vật kia lên trực tiếp sử dụng tốc độ cực nhanh của mình tiếp cận Hephaitos. Hephaitos đang liên tục dẫm đạp lên cơ thể của Dạ Nguyệt hắn muốn chút hết sự giận dữ của mình vào cơ thể cô. Chợt hắn cảm nhận được một sự nguy hiểm đang lao tới chỗ mình, quay đầu lại hắn kinh ngạc khi trông thấy được khuôn mặt đằng đằng sát khí của Trương Minh đang ở trước mặt mình. Hắn vội vàng triệu tập cột lửa để phòng thủ để giữ khoảng cách với Trương Minh nhưng có vẻ hơi muộn, Trương Minh trực tiếp đạp thẳng một đạp vào ngực của hắn, không hề dừng lại hắn nhanh như chớp áp sát Hephaitos dùng thứ đang cần trên tay phun thẳng vào người của Hephaitos. Thì ra đó là bình cứu hỏa mà hắn thấy được trong phòng thí nghiệm. Quả nhiên việc này có hiệu quả, lửa trên cánh tay của Hephaitos đã biến mất. Chớp lấy cơ hội Trương Minh lao tới bóp cổ hắn liên tục nện xuống sàn đến mức đầu hắn chảy đầy máu. Cảm giác vẫn chưa thỏa mãn Trương Minh còn bẻ gãy hai chân của hắn và hai tay của hắn. Chỉ nghe vài tiếng rắc rắc Hephaitos hét lên một tiếng đầy đau đớn.
-Tao cho mày thành con rùa lửa luôn chứ mẹ nó nữa dám đánh người phụ nữ của tao.
Cảm thấy tiếng kêu của hắn qua chói tai Trương Minh trực tiếp cho hắn một đạp vào cổ khiến cho hắn không thể kêu rên gì nữa.