Chương 16: Ác quỷ hiện hình, trận đấu bây giờ mới bắt đầu.(Thượng)

Bữa tối rất nhanh được nhân viên khách sạn đưa tới. Trương Minh mang nó đặt lên bàn rồi mở tivi để xem tin tức:

-Cậu định bao giờ sẽ hành động?

-Có lẽ tối nay tôi sẽ tới khu vực quanh đó thăm dò. Dù sao chúng ta cũng phải hiểu rõ địa thế xung quanh mới có thể hành động mà không để lại một chút sai sót nào.

-Theo như thông tin từ tổ chức có lẽ họ sẽ canh phòng cô gái kia rất chặt.

-Lúc tôi đột nhập vào hệ thống của họ đã điều tra qua, nơi trung tâm viện nghiên cứu là nơi được họ căn phòng rất chặt có lẽ bên trong là thứ tổ chức các cô muốn. Tôi rất muốn biết cô gái đó có năng lực gì mà khiển cho không chỉ tổ chức của cô mà còn rất nhiều nước khác muốn có như vậy.

-Tôi không biết. Đêm nay tôi sẽ đi cùng cậu.

-Cũng được. Dù sao tôi cũng đã có kế hoạch cho nên không sợ cùng lắm nếu có gì đó không đúng tôi tin cô có thể thoát được.

Tại căn cứ của tổ chức K.

Tổng chỉ huy đang suy nghĩ, xung quanh ông có rất nhiều thành viên cốt cán của tổ chức. Sau khi cử Dạ đi theo Trương Minh sang nước A để cứu cô gái kia nhưng thật ra ông muốn Dạ đi tìm tới chỗ chết. Ông tin Dạ cũng đoán được ý đồ của ông. Nhưng ông vẫn còn một tia bất an ở trong lòng. Với ông việc Dạ đi tới đó cứu cô gái kia trở về tỉ lệ thành công gần như bằng không. Nhưng biến số mà ông chưa nắm bắt chắc được đó là cậu thanh niên đi cùng cô ấy. Trong lòng ông vẫn cảm thấy có một dự cảm không tốt nào đó sẽ sảy ra.

-Long, Báo các cậu đưa theo Lôi Uy tới nước A, nếu Dạ có thể cứu được cô gái kia ra hãy đưa cô gái đó về đây. Còn về phía Dạ và cậu thanh niên kia thì trừ khử họ đi. Trước tiên các người hãy theo sát họ, đợi có cơ hội thì hãy ra tay.

-Thưa tổng chỉ huy, bắt buộc phải trừ khử họ sao?

-Nói thừa họ biết quá nhiều thông tin của tổ chức việc trừ khủ là bắt buộc.

Sau khi ăn tối cùng Dạ Nguyệt xong Trương Minh mở điện thoại ra nhìn đồng hồ, cảm thấy thời gian xuất phát đã tới quay người nói với Dạ Nguyệt:

-Tới giờ rồi chúng ta xuất phát thôi.

-Được.

Nơi nghiên cứu nằm ở khu vực ngoại thành, khu vực này được đồi núi bao bọc vào bên trong nên bên ngoài rất khó có thể phát hiện được. Trước khi đi tới đây Trương Minh đã thuộc lòng bản đồ khu vực này. Hắn biết rõ bên phía tây chính là lối vào duy nhất của viện nghiên cứu. Nơi đây được canh gác bởi hai trạm gác, có khoảng bảy đến tám người mỗi trạm. Xung quanh theo giờ sẽ có một đội đi tuần. Có thể nói để vào được bên trong rất khó khăn.

- Cô có tìm được ra cách nào để có thể xâm nhập vào khu vực bên trong không?

- Nếu không có gì bất thường tôi có thể lẻn vào bóng đêm tiến vào nhưng nếu gặp người có dị năng mạnh hơn tôi thì tôi rất dễ bị lộ tẩy.

- Đi thui chúng ta về nghĩ cách để có thể vào trong đó. Thời gian còn ba hôm nữa, chắc chắn sẽ có cách thui.

- Được.

- Khoan đã, cô có cảm thấy có gì đó bất thường không. Sao tôi luôn có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm vào chúng ta nhỉ?

- Sao tôi không thấy được vậy. Liệu có phải cậu lầm rồi không?

- Không thể nào. Phán đoán của tôi sẽ không sai...Cẩn thận!!!

Vừa dứt câu Trương Minh đã ôm lấy Dạ Nguyệt lăn tới bên cạnh. Lúc này trước mặt bọn họ xuất hiện một người đàn ông da trắng trên tay cầm một thanh kiếm bạc. Đôi mắt của hắn sắc lạnh nhìn Trương Minh:

-Các ngươi là ai? Đến đây với mục đích gì?

Trước khi tới nước A, Trương Minh đã đọc thuộc lòng cuốn từ điển và học cả cách giao tiếp ở đây nên hắn có thể dễ dàng hiểu được lời nói của người đàn ông kia.

-Chúng tôi đi lạc tới nơi đây thui.

Người đàn ông tỏ vẻ khinh thường nhìn về hai người:

-Đừng giỡn mặt với ta, từ lúc các ngươi bước vào ngọn núi này ta đã chú ý tới bọn ngươi. Nói đi ai cử các ngươi tới, tới nhằm mục đích gì?

-Không ai cả.

-Phải nếm chút đau khổ các ngươi mới chịu nói phải không? Quả là không thức thời mà.

Dứt lời thanh kiếm của hắn hướng về phía Trương Minh lao tới. Trương Minh chưa từng trải qua huấn luyện nên hắn không hề có bất kì kĩ năng chuẩn mực nào cả. Nhìn cách hắn chật vật né thanh kiếm của người đàn ông mới thấy hắn thiếu thực chiến như thế nào. Dạ Nguyệt bên cạnh cũng không khá khẩm hơn là bao nhiêu. Từ bá khí mà người đàn ông trước mặt tỏa ra khiến cô cảm thấy ngột thở.

-Cẩn thận Trương Minh người đàn ông này rất mạnh.

Vừa cảnh báo Trương Minh, cô cũng vội vàng trốn vào trong bóng đêm. Người đàn ông dừng tấn công lại nhìn vào chỗ Dạ Nguyệt vừa biến mất.

-Ồ là một dị năng giả ư. Có chút thú vị rồi đây. Ares ta rất thích chơi với những người dị năng như vậy.

Một quả cầu từ trong bóng tối bay thẳng về phía Ares không hề có sự báo trước. Hắn không hề né tránh mà đưa thanh kiếm của hắn lên chặn quả cầu. Sau đó biến xông thẳng tới vị trí vừa tung ra quả cầu trực tiếp tóm vào bóng đêm. Thao tác nhanh đến mức Dạ Nguyệt cũng không kịp phản ứng trực tiếp bị hắn túm lấy.

-Hừ với chút dị năng yếu ớt này của ngươi mà cũng muốn tấn công ta sao. Kiếp sau hãy...

Chưa dứt lời người hắn chịu một lực cực mạnh tác động khiến hắn buộc phải buông Dạ Nguyệt trên tay ra.

Ares đứng dậy lau vết máu trên miệng ánh mắt chăm chú nhìn vào người vừa đánh hắn bay ra xa. Trương Minh đỡ Dạ Nguyệt dậy cẩn thận đưa mắt nhìn Ares.

-Ngươi dường như không phải là dị năng giả. Ngươi là người cải tạo gen sao? Nhưng cải tạo gen cũng không thể mạnh như vậy. Rất tốt ta luôn muốn tìm một đối thủ với ta. Tới nào cho ta thấy sức mạnh thật sự của ngươi đi.

Trương Minh buông Dạ Nguyệt xuống trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh lao tới trước mặt của Ares. Ares cũng không hề sợ hãi hắn cũng lao tới muốn trực tiếp đón lấy đòn tấn công của Trương Minh. Khi đòn tấn công của hai người sắp lao vào nhau đột ngột Trương Minh biến mất. Ares cũng giật mình nhưng với kinh nghiệm chinh chiến của hắn sau nhiều năm tôi luyện hắn không hề sợ hãi mà tập trung tinh thần. Chợt một bóng người xuất hiện bên trái của hắn dùng một quyền đánh thẳng vào mạn sườn của Ares. Một quyền này rất mạnh nhưng dường như không hề ăn thua gì so với bộ giáp của Ares. Không để Ares được thoải mái một lần nữa Trương Minh biến mất rồi xuất hiện đằng sau của Ares một lần nữa hắn lại tung một đấm thật mạnh vào lưng của Ares. Nhưng lần này Ares đã tỉnh táo hơn hắn vội vàng quay người né đòn đánh của Trương Minh đồng thời cũng trả ngược lại một đòn. Trương Minh đánh hụt không kịp thu lại đòn lên lĩnh trọn nắm đấm của Ares. Một đấm này dù chưa hết sức nhưng nó cũng đủ để đánh văng Trương Minh bay ra đâm thẳng vào một thân cây gần đấy. Một dòng máu đỏ từ miệng Trương Minh chảy ra cảm giác đau đến xương tủy khiến Trương Minh cũng phải dùng mình. Cắn răng một lần nữa đứng dậy, ánh mắt Trương Minh đỏ bừng. Đưa lưỡi liếm lên chút máu vương trên miệng, Khóe miệng Trương Minh khẽ nhấc lên, chợt cơ thể Trương Minh biến đổi một cách kinh ngạc, các cơ bắt hiện rõ rệt làm căng phồng lớp áo phông lên. Mái tóc của hắn dài ra che đi một bên mắt của hắn. Màu tóc cũng đang từ đen chuyển dần sang màu đỏ của máu. Dường như hắn biến thành một con ác quỷ khát máu vậy.

-Trận chiến giờ mới bắt đầu.