''Cậu nói cái gì ?'' Chaien nghe được lời khiêu khích của Nobita, cả người bốc lửa đi tới chổ của Nobita, vừa đi vừa bóp tay trông rất đáng sợ.
Suneo thấy Nobita biểu lộ tự tin, trong đầu cảm thấy Nobita chắc chắn có bảo bối của Doraemon giúp đỡ, liền vội vàng chặn Chaien lại, thì thầm nói nhỏ:
''Chaien, Nobita rất đáng nghi đấy, chắc là có bảo bối Doraemon cho mượn đó''
Chaien nghe xong cảm thấy ngạc nhiên, dừng lại thấy Nobita khuôn mặt tự tin liền cảm thấy lời Suneo là đúng: ''Không lẽ phải bỏ qua như vậy sao ?''
Suneo nhỏ giọng khuyên Chaien: ''Chúng ta có thể cho Nobita một trận vào lúc khác cũng được mà, bây giờ mà đi lên có khi Nobita sẽ bị trúng kế khiêu khích của Nobita đấy''
''Cậu nói có lý'' Chaien gật đầu nói.
Suneo tỏ vẻ mượn cáo oai hùm hướng về Nobita hô nói: ''Hôm nay chúng ta nể mặt Shizuka nên mới tha cho cậu, lần sau sẽ không được may mắn như vậy đâu''
''Đúng vậy, chúng ta đi thôi Suneo'' Chaien bên cạnh phụ họa.
Chaien và Suneo quay người rời đi, để lại Shizuka có chút mơ màng, không hiểu được nguyên nhân hai người kia rời đi.
Nobita nhìn Chaien và Suneo rời đi liền thở phào nhẹ nhõm, mặc dù không để ý bị đánh nhưng làm người ai lại muốn bị đánh bao giờ.
''Tạm biệt nha Shizuka'' Nobita quay sang chào Shizuka vì nhà mình và Shizuka nằm ở hai ngã khác nhau nên giờ phải tách ra, nói xong liền đi theo hướng về nhà mình.
''Thưa mẹ con mới về''
Nobita để dép vào kệ để giày, chạy một mạch lên phòng, thấy Doraemon đang nằm đọc truyện tranh trông rất nhàn hạ, mặc dù lúc sáng đã nhìn thấy rồi nhưng vẫn không đủ thoải mãn hiếu kỳ a, dù sao đây là mèo máy lúc nhỏ ai cũng muốn có mà.
Doraemon thấy Nobita ánh mắt cứ dán chặt lên người mình hỏi: ''Nobita, cậu làm gì mà nhìn tớ chằm chằm vậy ?''
''À, không có gì, giờ tớ sẽ giải quyết bài tập về nhà đã, mất công lại quên nữa'' Nobita nghiêm túc ngồi vào bàn học, mở quyển bài tập ra làm đàng hoàng.
''Nobita hôm nay cậu bị ấm đầu à, hay trời lại sắp bão lớn'' Doraemon thấy Nobita biết tự giác ngồi vào bàn học làm bài liền há mồm kinh ngạc, chạy lại đưa tay tròn của mình lên trán Nobita xem thử có bị cảm gì không.
''Doraemon cậu nói nghe giống tớ rất tệ vậy, lần này tớ sẽ nghiêm túc học hành nghiêm chỉnh'' Nobita đưa tay làm vẻ rất quyết tâm.
''Không biết được mấy ngày đây'' Doraemon ngồi dưới đất ánh mắt có chút không tin vì Nobita đã nói như vậy rất nhiều lần rồi, nhưng không được bao lâu cả.
Nobita không quan tâm Doraemon nữa, tập trung làm bài tập mà thầy giáo giao về nhà làm, mấy bài này đối với Nobita bây giờ đều không phải vấn đề nhưng Nobita cũng không muốn quá nổi bật, cố tình làm đúng 30% bài làm là được rồi.
''Cuối cùng cũng xong'' Hơn nửa giờ đồng hồ Nobita cũng hoàn thành xong bài tập.
Doraemon thấy vậy liền khen nói: ''Nobita hôm nay thật giỏi, nếu như ngày nào cũng vậy thì hay biết mấy''
Nobita trong lòng bây giờ háo hức muốn mượn bảo bối Doraemon dùng thử, lại gần Doraemon hỏi: ''Doraemon, cậu có bảo bối gì vui không, cho mình mượn chơi đi''
''Không được, bảo bối nào đưa cho cậu cũng bị cậu đem gây rắc rối hết'' Doraemon từ chối thẳng, Nobita mỗi lần mượn bảo bối đều có chuyện phiền phức xảy ra.
''Nobita, con đi mua đồ giúp mẹ có được hay không ?''
Lúc này âm thanh của mẹ Nobita từ dưới lầu vang lên, Nobita lấy ra một ít tiền tiêu vặt đã để dành bỏ vào túi, nhanh chóng chạy xuống lầu.
''Mẹ muốn con mua con cái gì vậy ?'' Nobita đứng ở cửa phòng khách nhìn mẹ mình ngồi trong phòng hỏi.
Mẹ Nobita chỉ vào giỏ trên bàn nói: ''Trên tờ giấy trong giỏ có ghi những thứ cần mua, tiền mẹ đã để trong giỏ đấy''
''Vậy con đi đây'' Nobita nghe mẹ mình nói xong liền cầm giỏ đi chợ chạy ra khỏi nhà.
Mẹ Nobita nhìn thấy Nobita rời đi có chút ngây người: ''Quái lạ, sao hôm nay Nobita ngoan ngoãn chịu đi chợ vậy kìa ?''
Nobita lần theo trí nhớ đi về khu phố mua sắm, lúc này chợt nhớ ra Doraemon rất thích ăn bánh rán, nếu như mua bánh rán tặng cho Doraemon thì sẽ có cơ hội mượn bảo bối của Doraemon.
Sẽ là đèn pin phóng to ? Hay là Súng không khí ?
Nobita trong lòng phiền muộn suy nghĩ xem nên mượn Doraemon món gì, dù sao bảo bối của Doraemon quá nhiều đi.
Không lâu sau giỏ của Nobita đã chứa nhiều đồ rồi, nhìn xem những thứ cần mua trên tờ giấy đều đã mua xong hết rồi, liền đi đến tiệm bánh rán mà Doraemon thường mua, do tiền tiêu vặt của Nobita quá ít nên chỉ mua được 3 cái bánh rán mà thôi.
Nobita đã dự định xong, đi tới cửa hàng bán bánh rán nói với ông chủ cửa hàng: ''Chú ơi, bán cho cháu ba chiếc bánh rán, có một phần để bọc riêng ạ''
''Có ngay, có ngay''
Lúc này Shizuka ở phía trước trên phần đường dành cho người đi bộ đi tới, Nobita nhìn thấy Shizuka liền vui vẻ kêu: ''Shizuka''
''Nobita, cậu là đang đi mua đồ giúp mẹ sao ?'' Shizuka nhìn Nobita đeo giỏ xách liền cười khẽ, nàng chỉ tưởng Nobita chỉ biết ngủ trong phòng hay đi chơi đâu đó thôi chứ.
''Đúng vậy, tớ đang giúp mẹ mua đồ trong nhà ấy mà, Shizuka cậu là đang chuẩn bị đi đâu sao ?'' Nobita gật đầu nói.
''Ừm, tớ chuẩn bị đến lớp học đàn Viôlông đây'' Shizuka gật đầu nói.
''Bánh rán đây cháu bé'' Ông chủ cửa hàng bánh rán đem ra hai bọc bánh rán, Nobita đưa tiền xong nhận lấy bánh rán vừa mua.
Nobita lấy một bọc có 1 cái bánh rán đưa cho Shizuka cười nói: ''Đây, cho cậu một cái bánh rán đây, chúc cậu có bữa học tốt đẹp''
Nobita nói xong liền quay người đi trở về nhà, trong đầu lại suy nghĩ về bảo bối của Doraemon, Shizuka cầm bọc bánh rán mà Nobita vừa tặng liền khẽ nở nụ cười, nhìn về phía Nobita đang đi nói nhỏ: ''Đi đường cẩn thận nhé, Nobita''