Chương 180: 180 : Tiến Vào Nội Tâm Của Chu Trúc Thanh.

Đường Miên Phong đứng ở cửa, nhìn người thiếu nữ xinh đẹp kia, phảng phất nàng đang an tường mà nghiêng đầu dựa vào mép giường, chìm vào giấc ngủ.

Mái tóc dài đen mượt mà xõa xuống ngang vai. Trông nàng lúc này đâu còn vẻ lạnh lùng xưa kia, mà chỉ còn vẻ yếu ớt làm người trìu mến. Trên khuôn mặt nhợt nhạt của nàng không còn chút nào huyết sắc.

Nhìn Chu Trúc Thanh đôi mày thanh tú thỉnh thoảng nhíu chặt, Đường Miên Phong trong lòng sinh ra một luồng trìu mến, thử nghĩ nhẹ nhàng vén lên mái tóc rủ xuống của giai nhân, vì nàng trải vuốt nội tâm đau đớn cùng phiến muộn.

Ngay khi hắn định bước tới cạnh giường, một bóng người lại chắn ngang trước mặt, không cho Đường Miên Phong tiến về phía trước một bước, chính là cô gái xinh đẹp khi nãy.

“ Ngươi là ai ? “ Nàng cẩn thận nhìn Đường Miên Phong, trong giọng nói bao hàm sự đề phòng, toàn thân hồn lực đã bắt đầu vận chuyển, nếu Đường Miên Phong không cho nàng một câu trả lời, nhất định cô gái này sẽ ra tay.

“ Ngươi là Chu Trúc Vân, tỷ tỷ của Trúc Thanh ? “ Đường Miên Phong nhìn bóng người quật cường che chắn trước người mình, nói.

“ Ngươi là người nào, tại sao lại biết tên của ta ? Mục đích của ngươi tới đây là gì ? “ Chu Trúc Vân có chút kinh ngạc, không ngờ rằng thiếu niên anh tuấn đứng trước mặt có thể gọi ra tên của mình, hơn nữa còn biết nàng là tỷ tỷ của Chu Trúc Thanh, trong lòng càng thêm đề phòng.

Lúc này không quản Đường Miên Phong là ai, nếu như hắn có ý xấu đối với muội muội của nàng, nhất định nàng sẽ không để hắn bước qua.

Tinh La chiến đội là chiến đội mới sáp nhập vào Hồn Đại Tái, cho nên mặc dù Chu Trúc Vân đã nghe danh của Đường Miên Phong, thế nhưng vẫn chưa có cơ hội được gặp mặt. Dù đã biết Chu Trúc Thanh là hồng nhan tri kỉ của Đường Miên Phong, hơn nữa người sau còn vì nàng tìm kiếm Âm Dương Linh Thảo, nhưng bởi chưa từng gặp mặt nên nàng cũng không nhận ra người thiếu niên anh tuấn đứng ở trước mặt là hắn.

Bỗng, Chu Trúc Vân chỉ cảm thấy một cơn gió thoảng qua mình, thiếu niên đang đứng ở trước mặt đã biến mất, chỉ có giọng nói ấm áp theo gió truyền vào tai nàng :

“ Ta gọi Đường Miên Phong. “

Chu Trúc Vân sững người, lập tức nhìn về phía sau mình, Đường Miên Phong không biết khi nào đã ngồi cạnh bên giường, bàn tay trắng noãn của hắn không ngừng chải vuốt từng sợi tóc cho Chu Trúc Thanh, như muốn chải vuốt lên cơn đau trong linh hồn nàng.

Mà thật kì lạ, theo mỗi lần tay của Đường Miên Phong đi qua, lông mày của Chu Trúc Thanh lại giãn ra một lần. Bây giờ, nàng mới thật là một vị công chúa đang say ngủ.

“ Trúc Thanh, ta về rồi đây. “ Đường Miên Phong khẽ thì thào bên tai Chu Trúc Thanh. Không biết nàng có nghe được không, thế nhưng khóe miệng Chu Trúc Thanh lại cong lên một vệt mỉm cười, trông rất đẹp mắt.

Bích Hải Giới lóe sáng, trong tay Đường Miên Phong liền xuất hiện một hộp ngọc màu trắng, đây chính là hộp ngọc đựng Âm Dương Linh Thảo.

Thế nhưng hắn không vội vã cho Trúc Thanh sử dụng tiên thảo. Tay của hắn chậm rãi đưa về cổ tay của Chu Trúc Thanh.

Lúc này đám người Sử Lai Khắc, bao gồm cả Liễu Nhị Long, Phất Lan Đức, Đại Sư Ngọc Tiểu Cương đều đã có mặt ở đây, còn Chu Trúc Vân thì đã ngồi cạnh Đường Miên Phong từ lúc nào không biết.

]

Đường Tam thấy cảnh này, liền phát ra một tiếng nghi ngờ :

“ A Phong bây giờ đang bắt mạch cho Trúc Thanh sao ? “ Đường Tam thân là đệ tử Đường Môn, đương nhiên tinh thông y học. Thế nhưng hắn nhớ rõ, tuy là đem tất cả các tuyệt học Đường Môn dạy cho Đường Miên Phong, thế nhưng Huyền Thiên Bảo Giám cũng không có y thuật a, vậy Đường Miên Phong rốt cục học được bắt mạch từ nơi nào.

Đường Miên Phong bắt mạch, cũng không phải là Đường Tam từng thấy tứ chẩn thuộc y học cổ truyền : vọng, văn, vấn, thiết. Mà cách bắt mạch của Đường Miên Phong là sử dụng hồn lực thâm hậu, một tia phượng hoàng chi hỏa, rót vào huyết mạch của Chu Trúc Thanh, theo huyết mạch kinh lạc xem xét toàn thân nàng.

Nói cách khác, dùng phương pháp này có thể làm rõ thân thể bị thương ở chỗ nào, hơn nữa còn là chuẩn xác 100%.

Ai nói Hoa Đà không biết võ công, cách bắt mạch này của Đường Miên Phong chính là Hoa Đà truyền lại.

Số là trong lúc Đường Miên Phong bị thương, mê man thế nào lại khởi động rút thưởng, run rủi thế nào lại rút được “ Hoa Đà Thiết Chẩn “, cũng chính là phương pháp bắt mạch của Hoa Đà, cho nên mới có một màn này. Ngoài Hoa Đà Thiết Chẩn, hắn còn đánh vào “ Mười vạn năm hồn hoàn “ cùng “ Kem đánh răng P/S “. Thứ trước để hắn vui mừng khôn kể, thế nhưng đồ vật phía sau để Đường Miên Phong buồn bực thật lâu, giống như trên thiên đàng lại bị đánh xuống địa ngục vậy.

Kem đánh răng P/S : Ngừa sâu răng vượt trội với hạt canxi siêu nhỏ giúp lấp đầy các lỗ nhỏ li ti trước khi các lỗ này phát triển thành sâu răng và Pro- Fluor linh hoạt giúp bảo vệ răng chắc khỏe dài lâu. Được Rock Lee thử nghiệm và tin dùng.

Cmn thế quái nào lại có Rock Lee thử nghiệm và tin dùng. Đối với điều này Đường Miên Phong nhổ nước bọt thật lâu.

Sau một hồi, cuối cùng Đường Miên Phong cũng tra được nguyên nhân gây nên thương tích của Chu Trúc Thanh. Vô số hắc hồ điệp nhỏ li ti được tạo bởi hồn lực không ngừng luẩn quẩn quanh trung ương thần kinh cùng hai mắt của Chu Trúc Thanh, tạo thành hôn mê cùng mất thị giác tạm thời.

Bằng vào hồn lực hùng hậu cùng một tia phượng hoàng chi hỏa, Đường Miên Phong cũng có thể chữa khỏi hai mắt cho Chu Trúc Thanh, thế nhưng khu vực xung thần kinh thì hắn lại không dám tiến thêm một bước, sơ sẩy một chút là có thể xôi hỏng bỏng không, nguy hiểm tới tính mạng của nàng.

Làm xong những việc này, Đường Miên Phong khẽ thở ra một hơi, tay phải vẫn cầm chặt tay của Chu Trúc Thanh, tay trái khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của nàng :

“ Chỉ chút nữa thôi. Đợi ta, Trúc Thanh. “

Mở ra hộp ngọc, cẩn thận dùng từng tia hồn lực bao trùm lấy Âm Dương Linh Thảo, đưa tới đôi môi đã trở nên thâm tím của Chu Trúc Thanh.

Âm Dương Linh Thảo không hổ là tiên thảo, ngay cả Esdeath cũng cho nó cái giá 500 vạn tích phân chữa bệnh thánh thảo. Vừa đưa tới bên mép của Chu Trúc Thanh, đóa hoa mỹ lệ này đã tự động hóa thành dòng nước, chui vào trong miệng nàng.

Lúc này mọi người cũng không biết làm gì hơn, Đường Miên Phong nắm chặt tay của Chu Trúc Thanh, âm thầm cầu nguyện.

Nửa giờ qua đi, ngay lúc tất cả mọi người đang khổ sở chờ đợi thì trên người Chu Trúc Thanh bỗng tỏa ra một luồng nồng đậm sinh cơ. Vẻ tái nhợt trên khuôn mặt nàng cũng dần dần biến mắt, vẻ trắng bệnh trên làn da cũng được thay thế bởi sắc ửng hồng đầy sức sống.

“ Trúc Thanh... “ Mọi người nhìn vậy trong lòng không khỏi vui mừng, thế nhưng chỉ có Đường Miên Phong cùng Ngọc Tiểu Cương vẫn nhăn mày lo lắng. Đường Miên Phong quay sang Ngọc Tiểu Cương, chần chờ hỏi :

“ Lão sư, Trúc Thanh... Nàng tại sao còn không tỉnh lại ? “

“ Ta cũng không biết, có lẽ dược hiệu vẫn chưa phát huy tác dụng của nó sao. “ Ngọc Tiểu Cương nói một câu mà ngay cả hắn cũng không hề tin tưởng. Âm Dương Linh Thảo là thánh vật chữa thương, đã gọi là tiên thảo thì đương nhiên có thể phát huy tác dụng cực nhanh, làm sao có thể đến lúc này còn chưa phát huy tác dụng.

“ Phải không ? “ Đường Miên Phong thì thào nói, sắc mặt vẫn vô cùng lo lắng nhìn về phía Chu Trúc Thanh.

Lại nửa giờ qua đi, Chu Trúc Thanh vẫn chưa tỉnh lại. Nỗi lo lắng giằng xé nội tâm của Đường Miên Phong, khiến hắn phát điên.

Mất bao nhiêu công sức tìm kiếm cho được tiên thảo, cuối cùng lại là công cốc sao ?

Ngay lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu Đường Miên Phong :

“ Không phải là tiên thảo không phát huy công hiệu, mà cô gái này căn bản không muốn tỉnh lại. “

“ Trúc Thanh không muốn tỉnh lại ? Tại sao ? “ Đường Miên Phong kinh ngạc hỏi, lúc này đối với hắn Trúc Thanh là tất cả, ngay cả Esdeath xuất hiện hắn cũng không để tâm đến.

“ Trong lòng nàng từ lâu tồn tại khúc mắc, chính vì vậy Chu Trúc Thanh mới không muốn tỉnh lại. Muốn cởi dây thì phải tìm người buộc dây, muốn Chu Trúc Thanh tỉnh lại thì phải xem ngươi rồi. “ Esdeath nói xong liền trở lại thế thống, rời khỏi tinh thần thức hải của Đường Miên Phong, để hắn một mặt mê mang, trong miệng lẩm bẩm câu nói của Esdeath

“ Muốn cởi dây thì phải tìm người buộc dây, muốn Trúc Thanh tỉnh lại thì phải xem ta sao ? “

Trong đầu hắn bỗng hiện lên một đạo linh quang, hai mắt từ từ nhắm chặt lại, nhanh chóng rơi vào vô ngã, phảng phất thế gian mọi sự việc không hề liên quan tới hắn vậy.

Trong phút chốc này, Đường Miên Phong thần hồn xuất khiếu, gõ mở cánh của đóng kín trong lòng của Chu Trúc Thanh.

Team Đang Bí Ý Tưởng

Tác giả : Thật sự là đang bí ý tưởng đây ~.~