Mấy ngày sau.
Lạc Nhật Sâm Lâm.
Bầu trời vô cùng trong xanh . Những đám mây trắng muốt trôi lơ lửng khắp bầu trời. Những giọt sương long lanh như đang nhảy nhót trên những chiếc lá của khu rừng. Mặt trời thức giấc sau một giấc ngủ thật dài và rồi chiếu từng tiêu nắng chói lọi xuống làm tỏa sáng cả khu rừng bạt ngàn. Những cơn gió thi thoảng vi vu lùa qua từng tán cây , tán lá. Những tiếng hót của loài chim , nhưng tiếng gầm rù của những con dã thú cũng góp phần nào tạo nên một bắc tranh thiên vô cùng đẹp đẹ và mê hoặc lòng người.
Cánh rừng này nếu như từ trên trời nhìn xuống, như vậy liền có thể nhìn ra, nơi này càng nhiều hơn chính là thích hợp sinh trưởng cây cối cùng thực vật, trên mặt đất dĩ nhiên là chi chít Lam Ngân Thảo .
Hồn thú rừng rậm trên Đấu La Đại Lục đếm không xuể, duy chỉ có tam đại rừng rậm là nổi danh nhất, chỉ vì ba hồn thích hợp hơn hồn thú sinh tồn, cường đại nguy hiểm hồn thú cũng nhiều hơn. Nếu là nhỏ yếu hồn sư, không có cao thủ làm bạn, coi như không chết, cũng là nửa tàn .
Lạc Nhật Sâm Lâm có thể liệt vào cái này tam đại rừng rậm, nhất định là có đông đảo cường đại hồn thú trấn thủ.
Nhưng bây giờ lại có một việc cực kỳ quỷ dị. Ở trung ương một mảnh hồn thú rừng rậm đầy đất đều là nguy hiểm lại có một thiếu nữ khoảng chừng mười ba, mười bốn tuổi ngồi xếp bằng, nhắm chặt hai mắt, chung quanh thân thể luẩn quẩn lam khí .
Thiếu nữ này giống như là tiên nữ hạ phàm. Ngọc nhan tao nhã điêu khắc rõ ràng ngũ quan. Thân thể linh lung, cái mũi xinh xắn tinh xảo, đôi môi anh đào lơ đảng nở nụ cười mê người.
Trước người nàng, lại có một con thân cao mười mấy trượng, toàn thân ngân bạch cự long. Nhìn trước mắt thiếu nữ, trong mắt nó lại lộ ra từ ái.
Nếu để cho cao cấp hồn sư nhìn thấy màn này, nhất định sẽ cho là mình trúng phải ảo thuật, bởi vì đầu ngân bạch cự long này, chính là trong truyền thuyết cường đại hồn thú - Ngân Long tộc .
Trong truyền thuyết, bên trong Ngân Long tộc, cho dù là mới vừa ra đời Ngân Long, cũng có ít nhất vạn năm tu vi. Dĩ nhiên, đây cũng chỉ là tu vi thôi, rồng con mới vừa ra đời linh trí còn chưa hoàn toàn khai phát, sao có thể hiểu được sử dụng phần này lực lượng .
Trước mắt đầu Ngân Long này, chỉ là trên người trong lúc lơ đảng tràn ra hồn lực, liền đủ để cho ba vạn năm trở xuống hồn thú cúi đầu xưng thần. Một thân tu vi, tự nhiên là đã đạt tới vài chục vạn năm.
Thế nhưng là một con hồn thú chỉ có trong truyền thuyết như nó lại sẽ đối với một nhân loại toát ra ngoại trừ thống hận tình cảm, quả là làm người ta vạn vạn không cách nào nghĩ tới .
Dù sao, quan hệ giữa hồn thú cùng nhân loại mọi người đều biết, loài người chỉ cần gặp phải tu luyện bình cảnh, sẽ đi tới hồn thú rừng rậm tới săn đuổi hồn thú. Mà hồn thú số lượng rất ít, nhỏ yếu tạm thời không đề cập tới, thế nhưng những hồn thú còn lại chỉ cần là huyết mạch thoáng cường đại một chút, trên căn bản một năm có thể sanh hạ hai con số đời sau, cũng đã là muốn cử tộc vui mừng.
" Hô "
Thiếu nữ này chậm rãi khạc ra một hớp trọc khí, hai tay hư không ép xuống tới đan điền. Cùng lúc đó, thiếu nữ hai bên trái phải xuất hiện bốn vật bên trong cũng ẩn chứa hồn lực.
Bên trái là ba chén trà bằng ngọc. Chén trà thứ nhất toàn thân đỏ ngầu, cho người ta cảm giác cực độ. Chén trà thứ hai toàn thân xanh lam, cho người ta một cảm giác khác hắn với cái đầu tiên, cực kỳ yên bình. Cái cuối cùng toàn thân bích lục, cho người ta một loại cảm giác mát mẻ, phảng phất nhẹ ngửi một hớp, cả người thân thể cũng biến thành trạng thái tốt nhất .
Bên phải của nàng là một cây trúc địch toàn thân màu vàng kim. Miệng sáo bị điêu khắc thành hình dạng đầu rồng, tròng mắt bích lục lấp lánh rực rỡ, long khẩu hàm chứa một viên hạt châu đỏ thắm.
Chậm rãi mở mắt ra, một đôi kim đồng tựa hồ chút nào không sợ ánh mặt trời kích thích, trực tiếp đối mặt mặt trời. Hoạt động hạ thân, thiếu nữ nhảy một cái nhào tới trên lưng con cự long kia, cực kỳ đáng yêu ngáp một cái, vươn vai. Theo nàng vươn vai, trước ngực sóng lớn cũng nảy một cái.
" Cả nửa ngày đều ngồi trên mặt đất, chân đều phải tê dại chết, nhưng mà lưng của Ngân Dạ thật đúng là thoải mái đây, rõ ràng đều là vảy. "
Ngân Dạ chính là tên của con mười vạn năm Ngân Long kia. Đối với thiếu nữ vô lễ cử động, không hề có một tia căm tức, chẳng qua là cưng chìu nhìn người trên lưng, chầm chầm nói :
" Tiểu Hàn Hàn a, ngươi có thể đem vũ hồn thu lại trước rồi nói được hay không, nếu không phải là chỗ này không người, nếu không ngươi nhất định sẽ bị hồn sư cầm đi làm thí nghiệm đấy. "
Ngân Dạ lời nói cũng không phải là vô lý. Giờ phút này trên người Hàn Hàn trên người tỏa ra Hồn Vương cấp hồn lực, thế nhưng trước người nàng lại trôi nổi tới hai cái mười vạn năm hồn hoàn.
]
" Được rồi, ta thu còn không được sao. Ngân Dạ ngươi cũng thiệt là, bắt ta liên tục không gián đoạn thôn phệ hai cái vạn năm hồn hoàn, coi như Ngân Long tộc chúng ta, cũng sẽ không chịu nổi có được hay không, ta mới mười hai tuổi. Ôi chao! "
Nghe được Hàn Hàn oán trách, Ngân Dạ trên đầu cũng không khỏi hiện lên ba đạo hắc tuyến, bất đắc dĩ nói :
“ Cũng đã sống mười mấy vạn năm rồi còn mười hai tuổi cái gì ? Lại nói ai kêu ngươi muốn hóa hình, trở thành nhân loại như vậy. Thật không biết ngươi muốn trở thành con người nhỏ yếu để làm gì. “ Trong mắt Ngân Dạ hiện lên vẻ khinh thường, đối với hồn thú cường đại như nó thì coi như là Phong Hào Đấu La cũng chỉ là con kiến hôi.
Ngân Long tộc có một đặc điểm, đó là nếu hóa hình thành nhân loại thì sẽ triệt triệt để để trở thành con người, không hề có một chút khí tức của hồn thú. Thế nhưng bọn họ cũng phải bỏ ra đánh đổi. Tuy rằng Ngân Long tộc tu luyện không có bình cảnh, thế nhưng họ lại cần phải hấp thu hồn hoàn từ hồn thú không, chứ không giống như mười vạn năm hồn thú hóa hình khác, đột phá xong là tự động gia tăng hồn hoàn.
" Hừ, mặc kệ ta. Dù sao ngươi tốt hơn hết là bồi thường ta đi. Nói, ngươi phải làm sao ? "
" Ngươi tiểu nha đầu này... Nhưng mà, ngươi muốn bồi thường, đã vậy liền bồi thường ngươi được rồi, đúng lúc bắt mấy kẻ không sợ chết muốn chiếm đoạt địa bàn. Chúng ta bây giờ trở về, thịt hổ, thịt sói, thịt rắn, thịt chim... Bất kể là cái gì, ta cam đoan cho ngươi ăn đủ ! "
" Tốt ! Lên đường thôi... Mục tiêu, nhà của chúng ta ! "
" Ha ha ha, ngươi phải ngồi cho vững vàng ! "
Dứt lời, Ngân Dạ một đôi to lớn long dực cực nhanh vũ động, mấy chục thân cây ngay gần nó liền bị thổi bay, bị nhổ tới tận gốc rễ, không biết bay về phía nơi nào, một ít nằm vùng ở buội cỏ, lá cây nhỏ yếu hồn thú cũng đều không chịu nổi mãnh liệt như thế gió lốc, trong lúc nhất thời, huyết nhục văng tung tóe, trắng vàng đan xen, hồn hoàn trên không trung lóe lên .
Đợi đến Ngân Dạ bay xa, mặt đất dưới đột nhiên trống rỗng chui ra một vị lão giả, trên người mặc màu vàng trường bào, trên áo gắn một đồ án hình khô lâu.
Minh Thần Giáo !!!
Phía sau hắn cũng đứng đó ba người lão giả râu bạc trắng. Ở đằng sau họ, chính là suốt hai mươi tên mặc áo đỏ trung niên lớn tuổi .
" Ngân Long nhất tộc thì thế nào, đối mặt tứ đại hộ pháp cùng hai mươi gã tán nhân, toàn bộ hai mươi Phong Hào Đấu La, có thể phát huy ra bao nhiêu bản lãnh đây. "
…...........................
Lạc Nhật Sâm Lâm, trung ương cấm địa.
Trên đất trống, Hàn Hàn không ngừng phe phẩy phiến lá, trước mặt nàng là một cái vỉ nướng không biết lấy từ đâu ra, bên trên tràn đầy thịt của hồn thú.
Ngân Dạ nằm sấp bên cạnh nàng, hai mắt lim dim, thế nhưng ánh mắt không biết vô tình hay hữu ý đảo qua thịt trên vỉ nướng, khóe miệng mơ hồ chảy ra chất lỏng trong suốt, ngáp ngắn ngáp dài :
“ Tiểu Hàn Hàn a, đã được chưa ? “
Một phút sau, Hàn Hàn đem lửa dập tắt, một tay cầm thịt rắn bỏ vào miệng mình, phát ra tiếng kêu đáng yêu, cười hì hì :
“ Quả là tay nghề của ta tốt như vậy a. “
“ Phần của ta đâu ? “ Ngân Dạ trợn trắng mắt nhìn nàng. Hàn Hàn nghe vậy khinh thường liếc hắn một cái :
“ Cũng không biết người nào kêu bồi thường ta bữa tiệc lớn, cuối cùng không phải còn là bản tiểu thư tự mình ra tay. “
Tức giận đem cây trúc quăng sang một bên, chỉ vào bên cạnh đó một đầu sư tử đã được nướng chín :
“ Kìa. Ở đó, đồ lừa đảo . “
Ngân Dạ cũng không thèm để ý tới nàng, vừa nghe tới phần của mình lập tức hai mắt sáng lên, vươn tay về phía thịt sư tử.
Thấy Ngân Dạ bắt đầu ăn thịt sư tử, Hàn Hàn khóe miệng bỗng cong lên một nụ cười mê đảo chúng sinh, hai mắt híp lại thành nguyệt nha :
“ Không biết Ngân Long tộc có thể chịu nổi bột ớt do ta đặc chế không đây. “ Trên đầu nàng phảng phất xuất hiện hai cái sừng ác ma, sau lưng xuất hiện đuôi nhọn.
Vừa dứt lời, liền nghe thấy một tiếng thống khổ rồng ngâm từ phía Ngân Dạ truyền tới.
“ Hàn Hàn nha đầu thối, ngươi vào thịt sư tử thứ gì đó. Thật là cay a. “
“ Ahihi, đây là báo ứng a, báo ứng a. “ Hàn Hàn nở nụ cười, hai má hiện lên hai lúm đồng tiền, cực kỳ dễ thương. Thế nhưng trong mắt Ngân Dạ thì đây quả là nụ cười của ác ma, trong quá khứ nó cũng không ít lần bị Hàn Hàn trêu chọc, quả thực là sợ bà cô này.
Bề ngoài thiên sứ, bên trong ma quỷ, chính là để hình dung Hàn Hàn.
Hàn Hàn ăn uống no nê xong, quay mặt ra liền thấy Ngân Dạ cả người ướt đẫm mồ hôi, thiếu chút nữa đem đồ ăn trong bụng phun ra ngoài, ôm bụng cười lăn lộn :
“ Ha ha ha, cười chết ta. Ngân Dạ ngươi bộ dáng này quả là... Phốc... Ha ha ha !!! “
Nhìn Hàn Hàn cười trên nỗi đau khổ của mình, Ngân Dạ có thể nói là hận đến cắn răng nghiến lợi, khổ nỗi không thể làm gì được bà cô này, chỉ có thể dùng hồn lực của mình đem mồ hôi trên người bốc hơi, hận hận nói :
“ Hàn Hàn, tiểu nha đầu ngươi... “
Còn chưa dứt lời, bỗng Ngân Dạ nheo mắt lại, nguy hiểm nhìn về phía bụi cây phía bên trái. Hàn Hàn thấy vậy cũng thu liễm bộ dáng vui cười, trên mặt treo lên vẻ lạnh lùng, hồn lực như ẩn như hiện quấn quanh người.
“ Là kẻ nào chán sống, dám xâm nhập lãnh địa của ta. “ Ngân Da quát lên, hai cánh của nó cũng theo đó mà vũ động. Gió lớn đánh úp về phía bụi cây, cắt xẻ một đám cây cối.
Một bóng trắng từ trong đó nhảy ra, trước mắt bọn họ xuất hiện một con sói trắng, trên lưng còn gánh hai nhân loại, trong miệng ngậm con sói con. Chỉ thấy ngoại trừ sói con, còn lại không ai là nguyên vẹn.
“ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang ? Sao ngươi lại xuất hiện ở đây ? “ Ngân Dạ bất ngờ hỏi.
Team Đang Bí Ý Tưởng
Tác giả : Bonus bài thơ :
Mỹ nhân quyển châu liêm,
Thâm toạ tần nga my.
Đãn kiến lệ ngân thấp,
Bất tri tâm hận thuỳ.