Chương 146: 146 : Đánh Cuộc

Đường Miên Phong bất đắc dĩ nhìn trước mắt thiếu nữ bên trong con mắt mang theo vẻ uẩn nộ, khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng. Cả hai cứ vậy bốn mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng, bầu không khí lâm vào xấu hổ.

Cuối cùng vẫn là Đường Miên Phong ở dưới Hỏa Vũ ánh mắt sắc bén dẫn đầu bại lui, xấu hổ nói :

“ Ngươi rốt cục muốn như thế nào mới bằng lòng bỏ qua cho ta “

“ Nói thật dễ nghe, bỏ qua cho ngươi, hừ ... Bản tiểu thư tiện nghi cũng không phải tốt như vậy chiếm “ Hỏa Vũ hừ lạnh, ánh mắt bao hàm lửa giận không dời khỏi Đường Miên Phong nửa bước, nếu ánh mắt có thể giết người thì không biết Đường Miên Phong đã bị nàng giết chết bao nhiêu lần rồi. Đáng tiếc Hỏa Vũ cũng không có Mangekyou Sharingan lợi hại nhãn thuật.

“ Ai ... “ Đường Miên Phong thở dài, đối với số phận của mình cảm thấy bi ai, trong lòng than thầm “ Tại sao lại gặp phải bà cô này a “

Tuyệt mỹ dung mạo, hồng kim sắc phục trang kết hợp với mái tóc đỏ rực như lửa, toàn bộ Đấu La Đại Lục cũng chỉ có một người, dù là không dựa vào hệ thống tra xét, nhưng Đường Miên Phong cũng phần nào đoán được thân phận của nàng.

Đối với Hỏa Vũ như vậy quật cường thiếu nữ, Đường Miên Phong đúng là rất thưởng thức. Nhưng thưởng thức chung quy là thuộc về thưởng thức, còn bị nàng nhìn chằm chằm cũng không phải việc tốt lành gì.

Hỏa Vũ là một đóa hoa hồng, tựa như Liệt Hỏa Hạnh Kiêu Sơ vậy, nóng bỏng mà mãnh liệt. Nhưng đóa hoa hồng có gai này cũng không phải ai cũng có thể hái xuống, nếu không cẩn thận, nàng có thể làm ngươi tổn thương lúc nào không biết.

Nhớ lại khi nãy truy đuổi Hỏa Vũ gọi ra tên của mình, Đường Miên Phong tò mò hỏi, dẫn đầu phá vỡ bầu không khí xấu hổ

“ Đúng rồi, tại sao cô lại biết tên của ta “

“ Đại danh đỉnh đỉnh Đường Miên Phong, được xưng tụng là lần này tranh tài mạnh nhất Cường Công hệ Chiến Hồn Sư, ai mà không biết “ Hỏa Vũ khinh thường nói.

“ Chỉ là không ngờ vị này được nhiều người ca thán thiên tài, thực chất lại là một tên đáng chết dâm ... Ummmmm “ Nàng còn chưa dứt lời, miệng đã bị Đường Miên Phong dùng tay chặn lại, người sau ngó trái ngó phải, cuối cùng dắt Hỏa Vũ vào một cái hẻm nhỏ.

“ Ummmmm ... “ Hỏa Vũ gắt gao trừng mắt nhìn Đường Miên Phong, khóe mắt hàm sát mang theo vô tận nộ hỏa. Từ miệng môi truyền đến nam nhân dương cương khí tức khiến cho nàng trong lòng dị dạng, chín phần tức giận, một phần thẹn thùng, âm thầm nguyền rủa Đường Miên Phong. Nhớ lấy nàng Hỏa Vũ tại Sí Hỏa học viện, người nào đối với nàng không phải kính nhi viễn chi, luôn luôn là vạn chúng chú mục đối tượng, đâu từng bị ủy khuất như vậy.

“ Hô hô hô ... “ Đi vào trong hẻm nhỏ, Đường Miên Phong liền buông tay, Hỏa Vũ liền gắt gao hô hấp, khi nãy liền sắp kìm nén chết nàng.

“ Thế nào, chả nhẽ còn định đem ta vào đây giết người diệt khẩu “ Hỏa Vũ chế giễu nhìn Đường Miên Phong.

“ Ngươi có tin hay không ta lập tức ở đây tiền dâm hậu sát ? “ Đối với bà cô này, Đường Miên Phong cũng là bất đắc dĩ, trong lòng thầm thở dài, ngoài mặt tỏ ra hung dữ hăm dọa.

“ Đến a, ngươi có gan liền làm, không dám ngươi liền không phải nam nhân “ Hỏa Vũ cũng không sợ hãi, ưỡn ưỡn bộ ngực hùng vĩ, khiêu khích nói.

]

Đường Miên Phong bó tay rồi, đây đâu phải là mười lăm, mười sau tuổi, mà cmn chính là một nữ hán tử a.

“ Ai ... “ Lại một tiếng thở dài toát ra từ miệng hắn, trong lòng khóc không ra nước mắt. Chả nhẽ đây là trong truyền thuyết tự gây mình nghiệt, không thể sống sao.

Hỏa Vũ nhìn Đường Miên Phong gương mặt tuấn mỹ, bỗng nhiên nở nụ cười quyến rũ :

“ Muốn ta bỏ qua cho ngươi cũng không phải không được, liền theo ta đánh cuộc như thế nào ? “

“ Đánh cuộc ? Đánh cuộc như thế nào ? “ Đường Miên Phong đề phòng nhìn nàng, cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm. Hắn vĩnh viễn không quên một câu nói từ kiếp trước.

“ Tối độc phụ nhân tâm “

Dựa theo Ân Tố Tố lời nói, nữ nhân càng xinh đẹp càng thì càng biết gạt người. Tuy Hỏa Vũ chỉ là một thiếu nữ, vẫn chưa có là nữ nhân, nhưng cuối cùng thì chung quy vẫn sẽ trở thành nữ nhân, nếu dễ dàng tin tưởng nàng thì ngay cả mình bị nàng bán lúc nào cũng khó lòng mà biết được.

“ Ngày mai là trận so tài giữa Sí Hỏa học viện cùng Sử Lai Khắc học viện. Liền cược nếu không có ngươi thì Sử Lai Khắc học viện sẽ không thể chiến thắng Sí Hỏa. Người thua phải đáp ứng kẻ thắng cuộc một điều kiện, thứ thế nào ? “

Đường Miên Phong nghe xong, trầm mặc một hồi.

“ Nếu như ta không đồng ý thì sao ? “

“ Ngươi cũng có thể không đáp ứng, chỉ là ta sẽ nói cho cả Thiên Đấu Thành biết ngươi sàm sỡ ta, để cho toàn bộ giới Hồn Sư biết rõ bộ mặt thật của ngươi.“

Có thể nói Hỏa Vũ đã tính toán thật tốt, Sử Lai Khắc chiến đội nếu không có Đường Miên Phong thì thực lực tất sẽ giảm xuống thật nhiều, không những có thể để Sí Hỏa học viện giành được phần thắng, mà còn có thể để Đường Miên Phong thiếu mình một cái điều kiện.

“ Cái gì gọi là bộ mặt thật của ta, chỉ là vô ý ngắt ngắt bộ ngực của ngươi thôi mà “ Đương nhiên Đường Miên Phong không dám thẳng thắn như vậy, nếu hắn thật nói ra thì Hỏa Vũ sẽ bão nổi ngay lập tức.

Suy tư một lúc, Đường Miên Phong liền làm ra quyết định

“ Cứ quyết định như vậy đi, nếu không còn việc gì thì ta đi trước một bước “ Nói xong cũng không đợi Hỏa Vũ phản ứng đã vắt chân lên cổ chạy trối chết.

“ Đường Miên Phong, ngươi không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta được đâu “ Hỏa Vũ liếm liếm môi, tự tin hé nụ cười như trăm hoa đua nở, sau đó liền rời đi nơi này.

....................................................

" Trận đấu thứ nhất, sàn đấu trung tâm, Sử Lai Khắc học viện đối chiến Sí Hỏa học viện. " Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố danh sách đội viên tham gia dự thi.

Hai bên đội viên ngẩng cao đầu nhanh chóng bước vào sân đấu.

Chỉ trong nháy mắt, trên khán đài liền truyền đến tiếng hoan hô giống như kinh đào hải lãng, sát với đó là tiếng vỗ tay thay nhau vang lên, có dành cho Sí Hỏa học viện, nhưng càng nhiều hơn là đối với Sử Lai Khắc tin tưởng cùng cổ vũ.

Sử Lai Khắc học viện từng đánh bại Tượng Giáp học viện, nếu lần này bọn họ lại tiếp tục đánh bại Sí Hỏa học viện thì danh tiếng thanh vọng tất sẽ lần nữa tăng lên một bậc. Tất cả mọi người đều trông chờ xem con hắc mã này sẽ đi xa được đến chừng nào.

Hôm nay Đường Miên Phong sẽ không xuất hiện nên Đái Mộc Bạch vẫn như cũ đi tuốt ở đàng trước, bên cạnh hắn là Thái Long cùng Mã Hồng Tuấn, phía sau của bọn họ là Đường Tam, Đường Tam bên người đứng Tiểu Vũ cùng Kinh Linh . Giáng Châu cùng Ninh Dung Dung đứng ở vị trí cuối cùng.

“ Sử Lai Khắc ... Sử Lai Khắc ... Sử Lai Khắc ... “

“ Đường Tam ... Đường Tam ... Đường Tam ... “ Đường Tam bọn họ vừa mới ra sân thì từ trên khán đài đã truyền đến một trận la hét hoan hô, kêu gào âm ĩ.

Đái Mộc Bạch thấy vậy liền mỉm cười quay đầu nói với Đường Tam

“ Tiểu Tam, cảm giác được người tung hô cũng không tệ chứ ? “

Người sau mặt hơi đỏ lên, vuốt vuốt mũi “ Đúng là không tệ, nhưng mà không biết A Phong hôm nay tại sao lại không đến đâu, nếu là hắn thì chắc chắn sẽ càng được người hoan nghênh hơn. “

“ Mặc kệ hắn đi, không biết lại đi đến nơi nào tán gái rồi “ Tiểu Vũ hừ lạnh.

Số là ngày hôm qua Tiểu Vũ đi dạo liền thấy được Đường Miên Phong lôi kéo Hỏa Vũ một màn, cho nên Đường Miên Phong bi kịch, tối hôm qua bị Tiểu Vũ liên hợp Liễu Nhị Long, Ninh Dung Dung cùng Chu Trúc Thanh đuổi khỏi phòng. May mắn là hắn còn có thể vào trong Tinh Lăng Giới chịu Aiko an ủi, nếu không thì đúng là sẽ quang vinh ngủ ngoài rừng.

“ Đúng đó, mặc kệ hắn đi chỗ nào chơi đi, dù sao hôm nay chúng ta mới là nhân vật chính. “ Đái Mộc Bạch cười tự tin.

“ Sí Hỏa học viện đi ra rồi “ Không biết ai hô lên một câu, mọi ánh mắt liền đổ dồn về phía thông đạo, ngay cả Sử Lai Khắc bọn họ cũng không ngoại lệ.

Nguồn : truyen.cv