Chương 1: 1 : Xuất Kỳ Bất Ý

Quyển 1 : Kết thúc, cũng là bắt đầu

“ Ah , đấu la đại lục cuối cùng cũng hoàn bổn rồi . Ai , Bỉ Bỉ Đông đúng là nữ nhân đáng thương , đáng tiếc ta lại không thể cứu vớt nàng. “ Một gã nam hài cực kỳ đẹp trai thở dài một tiếng, nói.

Đây chính là nhân vật chính của chúng ta – Đường Miên Phong , 17 tuổi , hiện vẫn đang độc thân một . Vốn là Đường Miên Phong cũng có một gia đình hoàn mỹ đúng nghĩa cao – giàu – đẹp trai, nhưng khi hắn lên trung học thì cha mẹ hắn bởi vì tai nạn xe cộ đã qua đời. Phong đại soái ca một mực dựa vào di sản của cha mẹ hắn cùng tiền làm công để sinh hoạt . Hắn thành tích ở trường một mực xếp trong top 3 , người lại soái nên có rất nhiều người theo đuổi . Một mực hắn lại trung trinh với tiểu thuyết mỹ nữ nên vẫn là một tên xử nam đáng xấu hổ.

“ Đều đã 10 giờ rồi , bụng đều đói , ra ngoài ăn chút gì đi “ .

Vừa đi đến đường cái , Miên Phong nhìn thấy một tên cướp đang xông lại . Vốn là một thanh niên ba sẵn sàng của nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam , Phong đại soái ca sao có thể bỏ qua được.

“ Tiểu tử , mau cút đi !!! “ Gã cướp gào lên .

Miên Phong khẽ cười , chỉ thấy hắn giơ chân lên ....

“ Ai u , đau chết ta . “ Tên cướp hét lên một tiếng đau đớn.

“ Muốn từ tiểu gia ta chạy qua à , ...” Đường Miên Phong chưa kịp nói hết đã cảm thấy đau đớn , một dòng tiên huyết chảy xuống từ bên bụng hắn . Hắn chỉ kịp thấy gã cướp nhe răng ra cười với khẩu súng còn bốc hơi .

“ Xuất kỳ bất ý a .” .............

“ Tiểu tử , tỉnh lại đi đừng ngủ “ Một thanh âm lạnh lùng truyền tới .

“ Ừm , đây là nơi nào a ? Ta không phải đã chết rồi sao ? “Đường Miên Phong vẫn mở hồ nói.

]

“ Ngươi còn không tỉnh dậy liền thực sự ngỏm . “ Thanh âm lanh lảnh tăng thêm vài phần hỏa khí.

Đường Miên Phong cảm thấy một luồng nhu mềm . Mở mắt ra hắn thấy một cô gái trẻ đội mũ thủy thủ , mặc một bộ giống như áo sơ mi căng phình lên , song phong đầy đặn như muốn phá áo mà ra , trên đó còn đặt một bàn tay heo mặn ... giống như là của hắn , theo bản năng nắn vài cái .

“Sờ đủ sao. “ Thanh âm mang theo vài phần sát khí . Thanh âm giá rét như muốn làm người đóng băng .

Đường Miên Phong lập tức phản ứng lại “ Ngươi là ai ? Đây là đâu ? “

Phong đại soái ca thề rằng cô gái trước mắt là người đẹp nhất hắn từng thấy từ khi sinh ra . Nàng có mắt phượng , mày ngài . Làn da non mềm trắng như tuyết , từng sợi tóc xanh biếc chảy dài xuống vai . Đôi môi mềm mại đỏ như máu khiến người ta sinh ra dục vọng . Lúc này nàng đang nhìn Đường Miên Phong với ánh mắt sát khí .

“ Ta là Esdeath , đây là hệ thống không gian “ Nàng khẽ hừ nói .

“ Vậy ta làm sao ở đây à ? “ Đường Miên Phong thử dò xét nói .

“ Đương nhiên là vì hệ thống đã nhận người làm chủ rồi “ Esdeath nói .

“ Vậy sao nó lại nhận ta làm chủ a ? “

“ Có thể là ngươi phù hợp điều kiện của lão đầu kia đi .”

Nàng chỉ về phía sau Đường Miên Phong .

Lập tức một ánh sáng hiện lên . Một ông lão có khuôn mặt hiền lành xuất hiện .

“ A , tiểu hữu , vậy là người cũng đến đây rồi ah ! “ Lão giả hiền lành bảo.

“ Ngài là ... “ Đường Miên Phong mê mang .

“ Ngươi có thể coi ta là thần , còn lại ngươi biết bây giờ đối với ngươi không tốt “ Lão giả nói .

“ Vậy vì sao ta lại ở đây ?”

“ Ngươi chỉ cần biết là ta thụ nhân nhờ vả là được rồi , đây chỉ là một đạo tàn hồn của ta mà thôi , thực ra ta đã quy tiên từ lâu rồi “.

“ Vậy .... “

“ Đừng nói , thời gian của ta không còn nhiều , để ta nói cho ngươi về hệ thống sự tình đi . Này hệ thống gọi là “vô tận đại xuyên không hệ thống “ nó chức năng chủ yếu là giúp ngươi xuyên việt đến các thế giới khác . Ngoài ra ngươi còn có thể sử dụng tích phân từ việc làm nhiệm vụ để hối đoái các loại công pháp , huyết thống .... “ Lão giả bình tĩnh nói . “ Còn về hệ thống này là do một vị đại nhân vật sáng tạo ra để đào tạo cường giả có đủ thực lực giúp hắn một việc . “ Hình ảnh ông lão mờ dần “ Những lời có thể nói ta đã nói với người rồi , mọi việc bây giờ tùy vào ngươi “

“ Hắn nhờ ngươi rồi Esdeath “ Lão giả quay sang nói với Esdeath

“ Biết rồi “ Giọng nói không kiên nhẫn nhưng vẫn dễ nhìn ra bi thương trong mắt nàng .

“ Vậy ... gặp lại rồi ! “ Lão giả biến mất .