Mấy ngày sau đó, cuộc sống của Tiêu Dao khá nề nếp khá quy cũ.
Buổi sáng cậu đi đến thư viện để tìm tư liệu, tìm những lý giải về thế giới này.
Hồn thú đồ giám, thiên tài địa bảo, tiên phẩm thảo dược, ghi chép cách phụ gia phối hợp hồn hoàn cho từng loại võ hồn, vv…
Hồn hoàn cùng võ hồn khác chế, võ hồn dung hợp kỹ, đồng vị nhiều thể, vv…
Phân loại hồn cốt, đánh giá niên hạn, giá trị kỹ năng, lĩnh vực kỹ năng kèm theo, vv…
Ghi chép về các những hồn thú đặc thù, hung thú trên 10 vạn năm, thập đại hung thú, vv…
Phân bố của các loại hồn thú trên bản đồ đại lục.
Những loại hồn thú này có địa bàn cố định đã được khám phá ra.
Hoặc những khu vực có chủng loại thú hồn thường qua lại.
Tư liệu về các bí ẩn, hiểm địa, tuyệt địa này kia.
Ngoài ra còn có 1 số tin tức về thần cấp truyền thừa, thần chỉ khảo nghiệm được đồn đại.
Thứ có giá trị nhất đối với Tiêu Dao là quyển sách ghi chép cảm ngộ của những cường giả từ Hồn Thánh trở về sau.
Làm thế nào để thức tỉnh võ hồn?.
Làm sao để đột phá cấp 95 Siêu cấp Đấu La?.
Rất rất nhiều thứ khác nữa.
Tuy nhiên không có bất kỳ ghi chép nào về hồn linh, chắc có lẽ Ngân Lang là dạng lần đầu xuất hiện.
Tiêu Dao cũng không có mang khái niệm mới này mà đi riêu rao.
Dự định ban đầu của cậu là học tập cách luyện đan, luyện khí.
Nhưng khi đọc qua cách minh tưởng của thế giới này thì cậu thực sự thất vọng rồi.
Mấy cái thứ đó không quá phát triển. Cho nên cậu học thì y như người hiện đại về lại thời cổ đại học nghề ấy.
Chỉ cần thông hiểu tất cả cơ sở tu luyện của thế giới này. Thì cậu có thể từ từ đồng hoá những kiến thức trước kia của mình vào.
…
Rèn luyện thể chất, điều chỉnh phương pháp tu luyện minh tưởng, đồng hoá kỹ năng chiến đấu.
Cuộc sống Tiêu Dao dần thích ứng với quy tắc của thế giới này.
Sau mỗi buổi học lý thuyết là những buổi mài giũa kỹ xảo chiến đấu. Cậu cùng vị sư phụ Lâm Như Tuyết ra sức mà quoánh nhau.
“Khá lắm nhóc Tiêu Dao”.
“Tiếp nào”.
“Thanh Phong tốc độ… ăn thương nè”.
Cô nàng Lâm Như Tuyết này được mệnh danh là Nữ Võ Thần.
Võ hồn của cô nàng là Thanh Viêm Long cực kỳ cao cấp.
Toàn thân sau khi mở ra võ hồn phụ thể, thì hiện ra cô nàng sáng chói 1 màu thanh sắc hoả diễm.
Cả thân thể cô nàng biến cao lên, bên ngoài lại khoát 1 kiện áo giáp màu xanh.
Hai vàng, hai tím, hai đen, sáu cái hồn hoàn.
Toàn thân Nữ Võ Thân cháy lên ngọn lửa màu xanh cực kỳ oai hùng.
Trên tay cô xuất hiện 1 cây thương dài màu xanh của gió. Đây chính là lĩnh ngộ của cô khi thức tỉnh võ hồn của mình.
Thực lực chiến đấu của Lâm Như Tuyết cực kỳ đáng sợ.
Dựa vào tốc độ được tăng lên, mà thanh thương trong tay cô đã khoá chặt thân hình nhỏ bé của Tiêu Dao.
Chớp 1 cái Như Tuyết không chút nương tay.
Mũi thương nhắm ngay vào đầu Tiêu Dao khởi bạo công kích.
Cậu không hề sợ hãi.
Ngân Lang bám vào sau lưng mang thuấn di ngược ra sau lưng Như Tuyết.
Bởi cái hạn chế về hồn hoàn mà Tiêu Dao không thể bạo phát toàn bộ để chiến thoả thích.
Cậu dùng 1 thanh đao nhỏ để đánh trả lại.
“Lêu lêu… Như Tuyết sư phụ xem đao cùn này”.
Thanh đao nhỏ hướng cái lưng Nữ Võ Thần chém đến.
Như Tuyết đâm hụt, nhưng bằng thuộc tính Phong nhanh nhẹn cô đã tránh được chiêu phản kích đó.
Cả 2 chiến đấu hết sức kịch liệt.
Có công có thủ, có tiến có lui, đẹp đến mê người.
Tuy cả 2 không ai dùng được hết 100% sức mạnh bản thân, nhưng đối chiêu kịch liệt thế này cũng đủ hấp dẫn rồi.
Cách đó xa xa có mấy người đứng quan sát.
Bọn họ là Tôn Bất Ngữ giáo sư, Tần Minh sư phụ cùng 3 vị giáo uỷ học viện.
Cả 3 vị lão nhân mặc hắc sắc trường bào có thêu mấy cái đồ án kỳ dị bằng loại chỉ vàng. Đó chính là 3 người đứng đầu trong cái học viện này.
Giáo uỷ thủ tịch Mộng Thần Cơ võ hồn Hắc Yêu. Hệ cường công, hồn Đấu La 86 cấp.
Vị thứ 2 là Bạch Bảo Sơn võ hồn Thiên Tinh Lô. Hệ phòng ngự, hồn Đấu La 85 cấp.
Lão nhân còn lại là Trí Lâm. Võ hồn Thiên Thanh Đằng, hệ khống chế, hồn Đấu La 83 cấp.
Mộng Thần Cơ là lão nhân có vóc người gầy. Giọng nói có chút âm trầm nhưng không khó nghe, lại mang cho người ta cảm giác thân thiết.
Lão vuốt râu tóc bạc trắng của mình, cười nói.
“Haha… Lần này Tần Minh tìm về cho chúng ta 1 hạt giống tốt đấy”.
Giáo uỷ Bạch Bảo Sơn lại tương phản với lão nhân Mộng Thần Cơ.
Vóc người không cao nhưng rất mập. Trên mặt luôn mang theo nụ cười ôn hoà, ông nói.
“Tiêu Dao còn nhỏ nhưng có thiên phú chiến đấu kinh người”.
“Dù võ hồn nó là dạng biến dị không đánh giá được tốt xấu. Thế nhưng lại rất có ích trong chiến đấu”.
“Hảo hảo mà bồi dưỡng nó đi”.
Trong 3 người thì Trí Lâm giáo uỷ là người trung hoà thể hình nhất.
Tướng mạo ông bình thường nhưng đôi mắt lại lấp loé tinh quang trí tuệ, rất đặc thù.
“Đúng là thiên tài hiếm có mà”.
“Chúng ta nên phong toả tin tức, ẩn giấu đi sự tồn tại của thằng bé”.
Đôi mắt ấy toát ra cái vẻ toan tính cực kỳ mẫn tuệ.
“Các ông cũng biết tình thế của chúng ta thế nào rồi”.
“Đôi lúc ẩn giấu 1 số con bài tốt, sẽ mang đến tác dụng nghịch chuyển trời đất trong lúc mấu chốt”.
Cả 2 vị giáo uỷ còn lại nhìn nhau rồi gật đầu tán thành.
Mộng Thần Cơ quay sang nói với Tần Minh.
“Tần Minh từ nay cậu theo sát đứa bé này”.
“Mở ra tầng cao nhất Thiên Đấu tinh anh cấp độ để bồi dưỡng cho nó”.
“Mọi yêu cầu trong lúc bồi dưỡng nhóc Tiêu Dao. Cậu có thể trực tiếp báo cáo cho bọn ta”.
Thiên Đấu Hoàng Gia học viện cũng phân chia các đệ tử làm 3 tầng.
Tầng 1 gọi là Thiên Vi cấp, chỉ những đệ tử dưới 25 cấp.
Tầng 2 Thiên Chí cấp từ cấp 25 đến cấp 30.
Tầng 3 Thiên Đấu cấp dành cho đệ tử trên cấp 30.
Ngoài ra còn có 1 dạng khác nữa, gọi là Thiên Đấu tinh anh.
Nhóm của Ngọc Thiên Hằng, Độc Cô Nhạn chính là thuộc tầng cấp này.
Phân chia như thế cũng nhằm tập trung tài nguyên mà đào tạo cho những thiên tài có tiềm năng.
Đồng thời cũng điều phối giáo sư giảng dạy phù hợp với tu vi đệ tử.
Những giáo sư chỉ điểm tu luyện cho cấp Thiên Vi thường đạt cấp 40. Họ cũng được gọi là Thiên Vi giáo sư.
Thiên Chí giáo sư có tu vi hơn 50 cấp, Tôn Bất Ngữ giáo sư chính là ở cấp này.
Vượt qua cấp 60 thì được gọi là Thiên Đấu cấp giáo sư. Tần Minh hiện đạt được cấp này.
Bởi 3 vị giáo uỷ ở đây là thay mặt đương kim hoàng đế Thiên Đấu bệ hạ quản lý học viện. Cho nên quyền uy của họ là cực cao.
Tần Minh cung kính đáp lời.
“Vâng thưa giáo uỷ”.
Thiên Đấu Hoàng Gia học viện có rất nhiều thiết bị tối tân nhất phụ trợ cho hồn sư tu luyện.
Các bí cảnh tu luyện thích hợp cho từng loại võ hồn lại giúp hiệu quả tu luyện tăng gấp đôi.
Bình thường mỗi đệ tử sau khi gia nhập học viện sẽ có riêng cho mình 1 khu vực tu luyện. Qua đó thấy được cái học viện này giàu đến cỡ nào rồi đấy.
Giờ đây mọi thứ tốt đẹp ấy đều được mở ra cho Tiêu Dao thoải mái hưởng dụng.
“Tần Minh con chọn thời gian mang tên nhóc đó đi thu hoạch hồn hoàn đi”.
“Tu vi của nó đã dậm chân tại cấp 20 lâu quá rồi phải không?”.
Sau 1 phen biên tập điêu luyện, thì Ngân Lang đã trở thành hồn hoàn đầu tiên của Tiêu Dao.
Còn võ hồn của cậu là loại biến dị có thể thả ra Ngân Lang hỗ trợ chiến đấu.
Suốt mấy tháng qua hồn lực của Tiêu Dao dậm chân tại chỗ, bởi cậu đã đạt đến bình cảnh cấp 20.
Mục tiêu ban đầu của cậu là sẽ đi đến Tà Ma Sâm Lâm để thu hoạch hồn hoàn thứ 2.
Trước khi đi đến đó thì cậu phải đi qua Lạc Nhật Sâm Lâm ở gần Thiên Đấu thành.
Giờ đây Tiêu Dao đã học được rất nhiều thứ ở học viện này rồi.
Cho nên cũng đã gần đến lúc cậu phải tiến tới mục tiêu đã định.
…
Sau 1 ngày học tập cùng huấn luyện thì Tiêu Dao được trở về phòng nghỉ ngơi.
Cốc… cốc… cốc…
Cửa phòng của cậu có ai đó gõ gọi.
“Tới đây… tới đây”.
Tiêu Dao nhanh chân chạy ra mở cửa phòng.
Bên ngoài là Tần Minh sư phụ.
“Sư phụ mời người vào”.
Tiêu Dao đầu tóc còn ướt nhẹp. Cậu vừa lau tóc vừa mời Tần Minh vào.
Rất tự nhiên Tần Minh đi đến ghế ngồi, còn Tiêu Dao đi rót nước.
“Tiêu Dao con đã đạt cấp 20 lâu rồi phải không!?”.
“Con đã nghĩ đến mục tiêu phụ gia cho cái hồn hoàn thứ 2 của con chưa?”.
Bởi cái võ hồn của Tiêu Dao quá mức kỳ lạ. Cho nên các vị giáo uỷ cùng Tần Minh muốn nghe ý tưởng của cậu trước.
Tiêu Dao đặt cốc nước xuống mời Tần Minh uống.
Cậu ngồi ở đối diện mà đáp.
“Con đã có mục tiêu tiếp theo rồi ạ”.
Cậu gọi Ngân Lang ra rồi chỉ chỉ nó nói.
“Mục tiêu là do Ngân Lang chỉ dẫn cho con. Nó ở Tà Ma Sâm Lâm phía tây”.
Nghe đến đây thì Tần Minh sửng sốt.
Suốt mấy tháng qua cậu không hề biết Ngân Lang có thể nói chuyện, hay làm ra chỉ dẫn gì đó cho Tiêu Dao.
“Vậy để ta sắp xếp để đi cùng với con”.
Tiêu Dao lắc đầu.
“Sư phụ đừng lo. Con đã không phải là bông hoa trong nhà ấm rồi”.
Cậu mang câu nói của Lâm Như Tuyết ra mà biểu hiện mình có thể tự làm được.
“Cho nên hãy để con tự mình đi thu hoạch hồn hoàn này đi”.
Tần Minh không đồng ý.
“Con chỉ mới có gần 7 tuổi, không thể tự mình mạo hiểm như thế được”.
“Ta sẽ báo lại cho 3 vị giáo uỷ, để người sắp xếp các cường giả theo hỗ trợ con”.
Tiêu Dao liên tục từ chối.
Cậu biết mục tiêu lần này của mình là thứ gì. Cho nên không muốn có người theo mà cản trở tay chân.
Để rồi cả 2 không đạt thành nhận thức chung mà tan rã không vui.
“Ta sẽ báo lại cho 3 vị giáo uỷ rồi để người quyết định”.
…
Tần Minh mang sự việc báo lên cho 3 vị giáo uỷ.
Cuối cùng 3 người họ đã quyết định đưa ra 1 thử thách cho Tiêu Dao.
“Con phải che giấu thân phận mà tham gia Đại Đấu Hồn Trường ở Thiên Đấu thành”.
“Khi nào con có thể vượt cấp chiến thắng Đại Hồn Sư, liên tiếp 10 trận thì chúng ta sẽ cho con tự quyết định”.
Bởi vì thời gian qua cậu luôn tập luyện chiến đấu cùng Lâm Như Tuyết sư phụ.
Hồn Sư 1 hồn hoàn đánh nhau cùng Hồn Đế 6 hồn hoàn, toàn là kiểu đấu tập.
Cho nên thực lực chiến đấu thực sự của cậu không ai biết đến.
Giờ đây mấy lão già này muốn xem thử, thiên tài mà họ dốc lòng bồi dưỡng có chiến lực như thế nào đấy mà.
Rất nhanh Tiêu Dao đồng ý với thử thách này.
Cậu khăn gói lên đường tiến về Thiên Đấu thành.
Người giám sát cậu thực hiện thử thách chính là Lâm Như Tuyết cùng Tần Minh sư phụ.
Ngay khi vào Thiên Đấu thành, thì mọi sinh hoạt của cậu đã được sắp xếp xong xuôi.
Hành trình càn quét Đại Đấu Hồn Trường cùng phá đảo Thiên Đấu thành.
Bắt đầu…
…
Cám ơn các bạn đã lắng nghe.
Còn tiếp…
Nhớ đăng ký kênh hộ mình nha!.