“Lạc Thanh Hàn”
Nghe đến cái tên ấy, Khương Ly thần sắc biến ảo, hơi thở cũng hơi dồn dập.
Đổng Thiên Hầu thấy hắn thần sắc, cho rằng Lão Hầu Gia đã từng nhắc đến, mỉm cười nói tiếp.
“Sư tỷ ngươi mặc dù thiên tư kinh người nhưng lười biếng tu luyện, thích uống rượu đánh đàn, nhưng tại trong vòng thi đấu năm đó, vẫn một kiếm quét ngang quần hùng. Ông trời thật không công bằng”
Đổng Thiên Hầu vuốt râu cảm khái.
“Nàng cũng giống như ngươi, được Truyền Hỏa Tế Đàn thừa nhận, ngưng tụ Tử diễm ấn ký, trở thành Lạc Thần giới Vương Nữ, thậm chí lão phu năm đó còn trên người nàng cảm nhận đến một loại cao quý hơi thở, hơi thở đó để người khác không tự chủ sùng bái, kính ngưỡng. Về sau ta mới biết, đó là hơi thở của Lạc Thần”
“Chỉ tiếc…” Nói đến đây, Đổng Thiên Hầu bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, dừng cảm khái, nói sang chuyện khác.
“Chuyện ngươi nhận được Thánh Điển truyền thừa, không cần vội tuyên dương, lão phu cũng sẽ giúp ngươi giữ vững bí mật, đợi đến khi thực lực của ngươi đầy đủ, lựa chọn tiết lộ hay không là quyền của ngươi”
“Được” Khương Ly trầm trọng gật đầu, Bất Diệt Chân Kinh là căn bản của hắn, tự nhiên không thể đem công khai.
Thấy hắn thẳng thắn hiểu chuyện, Đổng Thiên Hầu ánh mắt khen ngợi, lại nói.
“Nếu ngươi đã nhận được Lạc Thần ưu ái, sau này một ít trách nhiệm tự nhiên phải gánh vác, lão phu cũng sẽ đem một vài bí văn chia sẻ cho ngươi biết.”
“Bí văn sao, mời Lạc Hầu giảng giải” Khương Ly thần tình trở nên nghiêm túc.
“Thế gian này vô cùng rộng lớn, cũng không chỉ mỗi chúng ta Lạc Thần giới. Bên ngoài Lạc Thần giới, còn có thế giới khác, cụ thể là thế giới nào, bản Hầu chưa từng đi ra, tự nhiên không rõ, nhưng ta lại biết kẻ thù chính của chúng ta không phải là Lĩnh Bắc Lạc Thú, mà là những kẻ ngoại lai”
“Bọn chúng số lượng đông đảo, thực lực cũng mạnh mẽ khôn cùng, vạn cổ đến nay, không ít lần xâm phạm thế giới của chúng ta. Cho đến khi đời thứ nhất Lạc Thần xuất hiện, dùng tuyệt cường lực lượng, đem kẻ địch đánh lui ra, dùng Thương Mang Cổ Đạo vì khóa giới đem Lạc Thần giới ngăn cách, mới đổi lấy Lạc dân hơn bốn vạn năm yên bình”
“Thương Mang Cổ Đạo, nằm sâu trong Vân Mộng Trạch, có Thần Long tọa trấn, cũng có Lạc Thần điện canh chừng. Nhưng cách mỗi ngàn năm, Cổ Đạo khóa giới sẽ yếu bớt, Vân Mộng Trạch sương mù lui tán, thì cũng là lúc bên ngoài địch nhân ngóc đầu trở lại. Trước kia, ba vị Lạc Thần vẫn còn, lấy Lạc Thần tuyệt cường thực lực, cổ đạo chưa từng rung chuyển mảy may. Đến khi Lạc Thần đạo diệt, Lạc Thần giới lại không chiến lực đỉnh cao, suýt nữa bị công phá. Cũng may, Kinh Dương Vương quật khởi, thống nhất 15 bộ Lạc, sau đó thành lập Lạc Thần điện, quy tụ các vị Lạc Vương, cộng đồng chống đỡ, tính toán đến nay, đã hơn vạn năm”
Đổng Thiên Hầu nói xong, quan sát Khương Ly thần sắc, chỉ thấy hắn yên lặng lắng nghe, khuôn mặt không một tia biểu lộ. Có chút kỳ quái nói tiếp.
“Cách mỗi ngàn năm, mỗi lần sương mù rút lui, tại Vân Mộng Trạch lại diễn ra một trận giới chiến. Vô số cao thủ từ khắp nơi hội tụ, có kẻ vì thủ hộ Lạc Thần giới mà đến, có kẻ vì tư lợi mà đến, nhưng dù nói thế nào, trận chiến đó nguy cơ trùng trùng”
“Một lần trước giới chiến cách nay đã chín trăm năm, nghĩa là còn một trăm năm Thương Mang Cổ Đạo sẽ lần nữa hiển lộ. Đến khi đó, ngươi và lão phu sẽ cùng chung một chiến tuyến”
“Một trăm năm sao” Khương Ly trong lòng ngẫm nghĩ, có lẽ sẽ không lâu như vậy, dựa theo suy đoán của hắn, lần tiếp theo giới chiến, sẽ rất nhanh xảy ra, chỉ là hắn không biết rõ cụ thể thời gian.
“Ngươi thiên tư xuất chúng, nhận được Lạc Thần truyền thừa, một trăm năm đầy đủ ngươi trưởng thành, đến lúc đó, thật mong Lạc Thần giới có thêm một vị anh hùng tựa Kinh Dương Vương, Lạc Hiền Vương như thế”
Đổng Thiên Hầu cười nói, ánh mắt tràn đầy mong chờ.
Khương Ly chỉ đành gật đầu cười trừ.
“Năm nay thi đấu ngươi đoạt hạng nhất, ngoại ban thưởng đã định, lão phu cũng sẽ ngoại lệ ban thưởng ngươi một thứ. Nói đi ngươi muốn cái gì, chỉ cần trong khả năng của ta, lão phu đều tận lực thỏa mãn ngươi”
“Ban thưởng sao?”
Khương Ly tròng mắt khẽ chuyển trong lòng đắn đo. Hiện tại tinh thần niệm của hắn kẹt ở viên mãn cấp độ, khó lòng tiến thêm một bước, nên không cần gấp Hồn Ngọc. Phương diện thân thể tu vi, cũng vừa Luyện Cốt thành công, cần thời gian làm quen mới có thể đột phá.
Thứ hắn cần nhất hiện tại, chính là đột phá Kim Thân cảnh tài nguyên.
Võ giả tu luyện, Luyện Huyết cảnh, cần lượng lớn thức ăn máu thịt, để bổ sung khí huyết bị tiêu hao.
Đến Ngân Cốt cảnh, dùng huyết khí thối luyện xương cốt, ngược lại không cần quá nhiều tài nguyên. Nhưng nếu muốn Luyện Cốt nhanh hơn, thì võ giả sẽ mua sắm Ngân Cốt đan, hoặc giống như Lạc Thần tông đệ tử, luyện hóa Lạc Cốt.
Đến Kim Thân cảnh, phải dùng lượng lớn thiên địa nguyên khí đúc thân, nguyên khí càng tinh khiết thì đúc thân hiệu quả càng tốt. Lúc này, võ giả sẽ sử dụng một vật gọi là Nguyên Thạch.
Nguyên Thạch thu được từ những nơi thiên địa nguyên khí dày đặc hình thành mỏ quặng. Được phân cấp bậc dựa theo độ tinh khiết.
Tại Tứ Hoang, Nguyên Thạch được phân chia thành ba cấp bậc gồm hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm Nguyên Thạch.
Mà Nguyên thạch phía trên, là tinh hoa của một mỏ Nguyên Thạch, chứa đựng lượng nguyên khí cực lớn, cũng vô cùng tinh khiết gọi là Nguyên Tinh. Dùng Nguyên Tinh đúc thể tất nhiên là tốt nhất. Tuy nhiên Nguyên Tinh vô cùng quý hiếm chỉ sở hữu trong tay các thế lực lớn mà thôi. Năm xưa, Khương Ly tại Kim Thân đúc thân, vì điều kiện hạn chế nên chỉ sử dụng trung phẩm Nguyên Thạch, mặc dù đúc thân chín lần thực lực cường hãn, nhưng vẫn có không ít khiếm khuyết.
Lần này trùng tu, hắn tự nhiên muốn lựa chọn tài nguyên tốt nhất.
Vì vậy, Khương Ly nghĩ nghĩ rồi mở miệng.
“Vãn bối hiện tại tu luyện, cần thiết một loại chứa đựng tinh khiết thiên địa nguyên khí tài nguyên, càng tinh khiết càng tốt, mong Hầu gia đưa ra lời khuyên”
“Chứa đựng tinh khiết thiên địa nguyên khí đồ vật ư, lão phu trong nhà kho ngược lại có một ít”
Đổng Thiên Hầu trầm ngâm, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa hô.
“Lạc Kiếm, giúp ta đưa Lạc Ly công tử đến Hầu phủ nhà kho chọn lựa bảo vật”
“Tuân lệnh” Lạc Kiếm từ bên ngoài bước vào, cung kinh chắp tay, hướng hắn tỏ ý xin mời.
“Khoan đã” Đổng Thiên Hầu chợt hô nhẹ, đứng dậy, từ trong tay áo lấy ra một cái túi vải ném cho hắn.
“Đây là túi trữ vật, bên trong tự thành không gian, ngươi cất giữ kỹ”
Khương Ly tiếp nhận túi vải, thần niệm tràn vào thăm dò, chỉ thấy bên trong không gian dài rộng cao đều chừng ba thước, tương đối rộng rãi. Trong lòng không khỏi vui mừng, vội vàng chắp tay cảm tạ, bên cạnh Lạc Kiếm cũng hâm mộ cực kỳ. Túi trữ vật là hàng hiếm, ngay cả Lạc Tướng cũng chưa chắc đã sở hữu.
Hâm mộ thì hâm mộ, nhưng gã không dám biểu hiện một tia tham lam, đồ vật của Hầu Gia ban tặng, không phải thứ gã có thể mơ ước.