Chương 12: Ranh Giới

Chương 12 : Hồi Ức 2 - Ranh Giới

Phàm Vũ hồ hởi lao người nhanh như chớp vào mảnh rừng hòng kiếm chút mồi cho sư phụ nhấm rượu a . Tự như mảnh rừng này là nhà của hắn , lanh lợi di chuyển qua các ngạnh cây , những lùm dây leo chắn dọc chắn ngang cũng chẳng làm khó được hắn .

Bao năm qua phạm vị mảnh rừng trăm dặm quanh hang động nơi hắn và sư phụ cư trú chẳng hề có chút uy hiếp nào , động vật phạm vi trăm dặm đa phần đều là động vật ăn cỏ không hề hung hăn có chút hại nào ... Đối với điều này Phàm Vũ cảm thấy tò mò cực kì a .

Có lần Phàm Vũ ham chơi đi đến hai trăm dặm thì gặp phải một dòng sông lớn , đang định xuống rửa mặt cho sạch sẻ rồi cắm trại bên bờ suối , bất giác hắn nhìn qua phía bên kia bờ sông nhưng cảm thấy phía trước có một lớp màng ngăn chắn dọc theo dòng sông .

Tò mò Phàm Vũ bơi ra giữa dòng hòng tìm hiểu nguyên do , từ bờ sông bơi đến bức tường kia cũng gần năm mươi

mét , hắn cấp tốc bơi nhanh hơn .

Cốc

Phàm Vũ bơi nhanh quá mà vô thức đập đầu vào bức tường vô hình khiến hắn đau nhức cả đầu óc thầm mắng mỏ .

" Má thằng nào chơi mất dạy bây "

Bức tường trong suốt cứng nhắc , cao không thấy đỉnh mà sâu không thấy đáy , chỉ một màu trong suốt mà chắn dọc dòng sông những chẳng tác động gì quá lớn đến hệ sinh thái nơi này .

Chợt một ý định táo bạo nảy lên trong đầu tên nhóc , Phàm Vũ nhanh ý vận một ý linh lực vào cánh tay rồi đấm vào bức tường hòng định phá vỡ nó a

Tưởng chừng ý đồ mình sẽ thành công mà trong lòng có chút tự tin nhưng khi cánh tay đánh ra chỉ nhận lại một màng vô thanh vô thức không phát ra tiếng động gì .

Hắn cảm thấy khó hiểu nhìn dọc nhìn ngang nhìn lên nhìn xuống chung quanh mới cảm thấy dòng nước phía bên này vách ngăn không hề dao động mạnh mà chỉ êm đềm thư thả chảy dọc khác biệt với mặt nước bên kia đang cuồn cuộn xô xập đến cực điểm a .

Tò mò một đổi hắn lại tiếp tục truyền linh lực vào cả cánh tay , lần này là dùng hết sức để đánh vào bức tường nhưng kết quả nhận lại không những chẳng có tác dụng gì mà còn ê buốt cả cánh tay .

Đảo mắt một vòng nữa , hắn lâm vào trầm ngâm mà cho rằng đây là trò mà sư phụ bày ra để ngăn ngừa hắn ham chơi a

Phàm Vũ bị sự cứng nhắc của bức tường này mà làm cho nhụt chí đành quay lại lặn xuống dòng nước êm ái mà bắt mấy con cá lên nướng ăn .

Cứ thế đêm đến , Phàm Vũ ngồi bên bếp lửa cùng mùi hương cá nướng bay phản phất xung quanh , định đem con cá nướng lên trước miệng đi cắn một miếng nhưng bất giác nghe thấy tiếng soi tru văng vẳng bên tai .

Phàm Vũ liền bỏ miếng cá xuống cầm lên một cây gỗ thon dài đầu đã vót nhọn mà lúc chiều dùng để săn cá . Hắn đứng khom người trong tư thế phòng thủ mà đề phòng nguy hiểm đang đến .

Truuuuuuu Húuuuuuu

Tiếng sói trong đêm đen lại vang lên , một giọng điệu thê lương mang theo nét u ám rợn da người .

Phàm Vũ lại đảo quanh toàn trường rồi tập trung nghe theo tiếng tru kia , chăm chú một hồi rồi hắn thở phào một cái vì tiếng động vừa rồi là từ phía bên kia bờ sông mà ra .

Bất giác nhìn qua bên kia bờ sông , hắn cũng không chủ quan , Phàm Vũ kinh dị đối diện với hàng trăm đốm sáng đang chằm chằm nhìn về phía mình .

Hắn có hơi lạnh người , định lùi bước bỏ chạy nhưng lại tò mò nửa muốn tiến đến cạnh bờ sông nhìn cho rõ bên kia rốt cuộc là cái gì .

Cứ thế mà thân ảnh cậu nhóc rụt rè tiến từ từ từng bước hòa vào bóng đêm bò đến bên bờ sông

Rón rén rón rén cuối cùng cũng đến sát mép sông , hắn chậm rãi đảo mắt xung quanh đánh giá tình hình rồi suy nghĩ

'' Rốt cuộc phía bên kia là sao a "

Tuy chỉ là thèn nhóc chưa đến mười tuổi nhưng nhờ được tu luyện từ sớm cộng thêm việc sống tự lập đã lâu nên Phàm Vũ rất lanh lợi ứng phát tình huống rất nhanh cũng như biết suy nghĩ trước sau cho chu toàn rồi mới hành động .

Phàm Vũ đang nấp sau một mõm đá sát bờ sông nhìn qua phía bên kia nhưng lại chẳng bất giác điều gì , quan sát một hồi hắn định quay người bỏ đi .

Bập Bập...

Phụt ....phụt

Có tiếng động lớn , Phàm Vũ nhìn về phía nữa dòng sông bên kia liền kinh hãi .

Nhờ có ánh trăng sáng rọi làm cảnh tượng kinh hãi phía trước ập thẳng vào mắt Phàm Vũ , cả bầy hàng ngàn con sói đang ngang dòng muốn bơi qua đây , mục đích của bọn chúng không phải là Phàm Vũ thì là ai .

É...é

Chợt hàng trăm tiếng âm iu đau đớn nhẹ truyền vào tai Phàm Vũ , hắn nhận ra bầy sói kia đang hì hục bơi qua thì va phải bức tường vô hình mà bật ngược lại , có tên còn không biết vì sao mà sau khi va đập phải bức tường lại ngửa người ra xuôi theo dòng nước .

Cảm thấy có điều gì đó kì ẩn mà cần được khai phá , Phàm Vũ quyết định đi ra khỏi mõm đá mà lao người xuống dòng sông , bơi từ từ ra phía bầy sói đang muốn ăn tươi nuốt sống hắn .

Khi gần đến ranh giới của bức tường , Phàm Vũ xác nhận được rằng lực nước ở hai bên là một trời một lực a . Nhìn bầy sói lần lượt va vào bức tường rồi bị đẩy lùi Phàm Vũ sắc mặt vặn vẹo châm chọc .

Lêu lêu lè lè

Trêu chọc bầy sói đáng thương một hồi hắn lại quay người bơi về phía bờ bên này thư thả vừa nhai cá vừa nhìn sự chật vật của bầy sói ngoài kia .

Phàm Vũ thầm rùng mình mà ơn tạ người tạo ra bức tường đầy cứng chắc kia , nếu không có nó chắc giờ đến mảnh vãi hắn cũng không còn a .