Chương 996: Người mặc áo choàng thần bí 2

Mà người kinh ngạc nhất chính là đám người từ trên xuống dưới của Đan Kiền cung, bọn họ ngoài kinh ngạc ra là vô cùng phấn chấn, cung chủ dù sao cũng là cung chủ.

Tuy rằng trên lý luận Hồ trưởng lão và Liên Thành trưởng lão không có tu vi cao bao nhiêu, nhưng mà hai vị Đại trưởng lão kia một chiêu bị đánh bay, sinh tử không rõ

Nhưng mà Đan Trì cung chủ lại tiếp được một kích càng thêm mạnh mẽ của đối phương, chỉ lùi lại hơn mười bước, nhìn vào cũng thấy không phân thắng bại rõ ràng.

Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người sinh ra mấy phần tin tưởng với Đan Trì cung chủ.

Mọi người đều biết lão cung chủ lợi hại, thế nhưng mà lão cung chủ đã đi về cõi tiên, hôm nay Đan Kiền cung này, mặc kệ mọi người có nguyện ý hay không đều phải nhờ cậy vào Đan Trì cung chủ trẻ tuổi.

Hôm nay xem ra, có lẽ Đan Trì cung chủ trẻ tuổi này kém hơn lão cung chủ, thế nhưng so với bất luận kẻ nào trong các tông môn khác còn tin cậy hơn nhiều.

Ở cửa động phủ của Giang Trần, Hoàng Nhi luôn ẩn nấp xem cuộc chiến, nàng vốn định lặng lẽ theo dõi kỳ biến. Thế nhưng sau khi nhìn thấy một chiêu của Đan Trì cung chủ, trong lòng nàng đột nhiên chấn động:

- Thuấn lão? Đan Trì cung chủ này không ngờ lại được Thuấn lão chỉ điểm? Một chiêu Thủy kính này rõ ràng là thần thông của Thuấn lão.

Hoàng Nhi cực kỳ thông minh, lập tức nghĩ tới mọi chuyện. Nhất định là Thuấn lão rời khỏi liên minh thập lục quốc, khắp nơi tìm kiếm An Hồn mộc, đi ngang qua Đan Kiền cung, biết rõ Đan Kiền cung dùng đan dược lập tông, nghĩ tới thử thời vận, có lẽ nhìn thấy Đan Trì cung chủ hợp ý cho nên lúc này mới dừng lại đây.

Trong lúc nhất thời Hoàng Nhi như nghĩ ra, tâm tư khẽ động, thân ảnh lóe lên rồi biến mất trong hư không.

Trên trời xanh, Đào Tấn kia cười ha hả, nói:

- Tốt, có chút ý tứ. Đan Trì, chỉ bằng một kích vừa rồi, ngươi có thể lên làm cung chủ Đan Kiền cung quả thực cũng không phải chỉ có hư danh. Thực lực ngươi không chênh lệch với Thánh Cảnh thất, bát trọng là bao. Thế nhưng chiêu thứ hai ta sẽ dùng toàn lực.

Tào Tấn làm việc chỉ nhìn kết quả, không chú ý tới quá trình. Hắn đã ước định ba chiêu thì tuyệt đối sẽ không khiến cho bản thân dùng đến chiêu thứ tư.

Hắn muốn nắm giữ tất cả quyền chủ động.

Đan Trì âm thầm suy nghĩ, át chủ bài của hắn đã bị đối thủ nhìn thấy. Tuy rằng hắn còn có một con át chủ bài còn chưa xuất ra, thế nhưng con át chủ bài kia chỉ có một lần duy nhất.

Cho dù có dùng thì đối phương còn có chiêu thứ ba.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, bỗng nhiên hư không run rẩy kịch liệt. Hư không bỗng nhiên bị xé rách ra một khe nứt, một bóng dáng màu đen đột nhiên từ trong khe nứt chui ra.

Một người thần bí mặc áo choàng màu đen, không hề có chút dấu hiệu nào mà xuất hiện ở giữa Đan Trì và Đào Tấn.

- Cửu Dương Thiên Tông đối với ngươi không tệ, loại pháp bảo Địa cấp như Phá Nguyệt chùy cũng ban cho ngươi, loại thần thông như Thiên Hà chỉ cũng dạy cho ngươi. Xem ra ngươi là một trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông?

Thanh âm của người mặc áo choàng này khô khan, hiển nhiên đã xử lý qua âm thanh của mình.

Nhưng mà thanh âm này truyền vào trong tai Tào Tấn, không ngờ lại thẩm thấu vào trong thần thức của Tào Tấn, khiến cho thần thức của Tào Tấn không tự chủ được mà sinh ra từng đợt rung động.

Tào Tấn rất là kinh ngạc đối với nhân vật thần bí bỗng nhiên xuất hiện này. Không ngờ trước đó hắn lại không ngờ phát giác ra, trong lúc nhất thời, trong lòng Tào Tấn không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.

- Ngươi là người phương nào?

Người mặc áo choàng thảm nhiên nói:

- Đừng hỏi ta là người nơi nào, ngươi tiếp được ta ba chiêu. Ta thả ngươi đi, nếu tiếp không được, ta cũng không muốn làm khó ngươi. Chỉ là đừng để ta nhìn thấy ngươi loanh quanh ở trong Vạn Tượng Cương Vực này.

Những lời này giống như mây trôi nước chảy, tất cả giống như chuyện hiển nhiên, mà Tào Tấn ở trong mắt người mặc áo choàng này giống như một cái tượng bùn, không hề có chút lực uy hiếp nào.

Người mặc áo choàng thần bí đột nhiên xuất hiện khiến cho tình cảnh chuyển biến.

Thế cục vừa rồi đối với Đan Kiền cung cực kỳ bất lợi lúc này lại đột nhiên có cơ hội chuyển mình to lớn.

Dường như... Người mặc áo choàng thần bí này ở trong Đan Kiền cung này.

Hai hàng lông mày màu lam của Tào Tấn nhếch lên, nhìn chằm chằm vào trong áo choàng màu đen, vẻ cuồng ngạo trong mắt đã được thu hồi triệt để, dường như muốn thẩm thấu vào trong kiện áo choàng màu đen, nhìn xem bên trong kiện áo choàng màu đen này rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Chỉ là cho dù Tào Tấn thăm dò thế nào, thần thức lại giống như ném đá vào trong biển rộng. Bên ngoài áo choàng màu đen giống như có lực lượng cấm chế cường đại, có thể gạt bỏ tất cả thần thức thăm dò bên ngoài.

Mà người mặc áo choàng thần bí này dường như đối với việc thăm dò của hắn căn bản không thèm nhìn vào, vẫn lơ lửng trên không trung. Ngoài áo choàng chỉ lộ ra một đôi mắt thâm thúy giống như tinh không vô hạn mà thôi.

Thế cho nên bầu không khí ở trên Đan Kiền cung hiện tại có chút quỷ dị.

Lúc trước Tào Tấn ngạo nghễ không ai bì nổi, liên tục đánh bay hai đại trưởng lão của Đan Kiền cung, sau đó lại định ra ước hẹn ba chiêu cùng với Đan Trì cung chủ.

Đan Trì cung chủ phải dùng toàn lực mới ngăn cản được một chiêu.

Không nghĩ tới bỗng nhiên lại xuất hiện một kẻ lạ mặt ngăn giữa đường, nửa đường xuất hiện một người mặc áo choàng thần bí, không ngờ lại muốn thanh niên có hàng lông mày màu lam này tiếp ba chiêu của hắn.

Trong lúc nhất thời mỗi người trong Đan Kiền cung đều ngẩng cao đầu, kể cả Đan Trì cung chủ đối với người mặc áo choàng thần bí đột nhiên xuất hiện tại nơi này cũng cực kỳ hiếu kỳ.

Người mặc áo choàng thần bí này chẳng những có thần bí, mà lại một câu nói toạc ra lai lịch của Tào Tấn.

Chuyện này khiến cho tất cả mọi người trong hiện trường khiếp sợ không hiểu. Đan Kiền cung nghe nói là thiên tài đỉnh cấp của Cửu Dương Thiên Tông xâm phạm, có cảm giác giống như gặp đại địch.

Tào Tấn thì khiếp sợ không thôi, sau khi hắn tới đây chưa từng nói ra lai lịch của bản thân mình.

Đối phương không ngờ lại một câu nói toạc ra lai lịch của hắn, nhãn lực bực này khiến cho Tào Tấn cơ hồ hoài nghi, ở trong mắt đối phương hắn căn bản không có bất kỳ bí mật nào đáng nói.

Tào Tấn cho dù tự tin tới mức nào giờ phút này cũng không khỏi có cảm giác chột dạ.

Hắn có cảm giác mình ở trong mắt đám người Đan Kiền cung đã đủ thần bí. Thế nhưng mà người trước mắt này lại càng thêm thần bí.

Ba chiêu, tiếp được không?

Tào Tấn là người kiên định, thế nhưng giờ phút này cũng không khỏi do dự.

ĐỐi phương đột nhiên xuất hiện, cơ hồ là không có bất kỳ dấu hiệu nào, hơn nữa đối phương hoàn toàn không để ý tới thần thức của hắn dò xét, loại dấu hiệu này cho thấy, thực lực của đối phương so với Tào Tấn hắn chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn.