Chương 731: Thiên Tông đối chiến Đan Càn Cung

Trong lúc nhất thời, những Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, nội tâm đều ngũ vị tạp trần (*ngọt chua cay đắng mặn). Đan Trì ở trong nhóm Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, niên kỷ tuyệt đối là nhỏ nhất, tư lịch cũng cạn nhất.

Thế nhưng mà, thiên phú của Đan Trì kinh người, tiến bộ thần tốc, võ đạo chi lộ, phát sau mà đến trước, không ngừng phá vỡ các loại kỷ lục của Vạn Tượng Cương Vực.

Thấy xu thế quật khởi của hắn như vậy, những Cự Đầu khác, nội tâm muốn nói nửa điểm khó chịu cũng không có, tuyệt đối là không thể nào.

Trước mắt nhìn thấy Đan Trì thi triển thần thông, thấy thực lực của Đan Trì lại có tiến bộ, nội tâm từng cái tự nhiên đều không tốt.

- Hừ, Đan Trì này ỷ vào thiên phú kinh người, bước chân cũng quá lớn a, lại dám đối nghịch Cửu Dương Thiên Tông. Tốt nhất là Cửu Dương Thiên Tông trấn áp hắn. Bằng không, Đan Trì này sớm muộn gì cũng sẽ trở thành bá chủ của Vạn Tượng Cương Vực.

- Hảo hảo hảo, xem ra Đan Trì này là quyết tâm đối kháng Cửu Dương Thiên Tông đến cùng, khẩu khí kia, nghiễm nhiên tự cho mình là chủ nhân của Vạn Tượng Cương Vực. Hắc hắc, Cửu Dương Thiên Tông vượt nhập Vạn Tượng Cương Vực, Đan Càn Cung làm chim đầu đàn, tốt nhất là lưỡng bại câu thương a.

Những Cự Đầu ở hiện trường, tâm tư đều khác nhau. Ngoại trừ số ít có giao tình với Đan Trì, đại bộ phận đều vui sướng trên nỗi đau của người khác, hi vọng thấy Đan Càn Cung và Cửu Dương Thiên Tông đấu đá, tốt nhất là đấu ngươi chết ta sống, lưỡng bại câu thương.

Bởi vậy, Đan Càn Cung suy bại, mà Cửu Dương Thiên Tông cũng vô lực vượt nhập Vạn Tượng Cương Vực, như thế là không thể tốt hơn rồi.

Ôm tâm tính bàng quan, những Cự Đầu tông môn này đều ung dung, nhìn mười mấy đạo nhân ảnh sưu sưu sưu rơi vào đối diện Đan Càn Cung.

Hơn mười đạo thân ảnh này, trên người đều mặc quần áo và trang sức của Cửu Dương Thiên Tông Tuần Sát Sứ, chỉ bất quá, những quần áo và trang sức này màu sắc bất đồng.

Người cầm đầu, rõ ràng mặc quần áo và trang sức tử sắc, ngực thêu một ngôi sao.

Nhìn đẳng cấp người nọ, những Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, đều nhao nhao hít một hơi lãnh khí.

Tuần Sát Sứ quần áo và trang sức tử sắc, dĩ nhiên là Thập cấp Tuần Sát Sứ.

Người này, dĩ nhiên là Thập cấp Tuần Sát Sứ lúc trước xuất hiện ở Tam Tinh Tông, lúc này trong đội ngũ hắn dẫn dắt, còn có một Tuần Sát Sứ thanh sắc ba sao, chính là Cửu cấp.

Mười mấy người khác, đều là quần áo và trang sức Lam sắc, Tả Lam ở trong đó, lại là tồn tại nhược tiểu nhất, đứng ở cuối cùng.

Tuần Sát Sứ Lam sắc khác, ngực không phải thêu ba ngôi sao, chính là thêu hai ngôi sao. Hiển nhiên, đẳng cấp đều cao hơn Tả Lam.

- Ngươi chính là Đan Trì?

Ngữ khí của Thập cấp Tuần Sát Sứ kia đạm mạc, mục quang như đao, lăng lệ bắn về phía Đan Trì, sát khí dâng lên.

Đan Trì cười nhạt một tiếng, không có trả lời, lại hỏi lại:

- Ngươi là người phương nào?

Quả nhiên, sắc mặt Thập cấp Tuần Sát Sứ kia phát lạnh, hắn như thế nào không biết đây là thủ đoạn của Đan Trì?

Đan Trì không có theo khẩu khí của hắn trả lời, mà hỏi lại hắn là người phương nào, ngôn ngữ nhìn như lơ đãng, lại bao hàm thâm ý giao phong.

Lẫn nhau, đều muốn ở trong lời nói cưỡng đoạt quyền chủ động.

Đan Trì không có trả lời vấn đề của đối phương, mà hỏi lại, hiển nhiên là biểu thị địa vị chủ động của mình. Ta là chủ nhân nơi đây, tự nhiên hỏi ngươi trước tiên.

Vấn đề giao phong này, lại là giao chiến vô hình, không thấy phong hỏa đấu tranh, nhưng đã hoàn thành một hiệp.

Những Cự Đầu tông môn kia, mỗi một cái đều âm thầm nghiêm nghị. Đan Trì này không hổ là Cự Đầu trẻ tuổi nhất của Vạn Tượng Cương Vực, bá khí mười phần, ở trước mặt Thập cấp Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Thiên Tông, vậy mà một bước cũng không nhường, đối chọi gay gắt.

- Đan Trì, ngươi không nên lớn lối. Phong đại nhân là Thập cấp Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Thiên Tông, dù ở trước mặt Tông chủ, cũng có quyền nói chuyện. Các ngươi những thủ lãnh của tông môn Hạ vực, nhìn thấy Thiên Tông sứ giả, vậy mà vô lễ như thế, chẳng lẽ không biết lễ tiết tông môn như thế nào sao?

Lúc trước Tả Lam làm việc bất lợi, có tâm ở chỗ này vãn hồi một chút mặt mũi, đứng ra quát.

- Thiên Tông sứ giả?

Đan Trì cười đạm mạc.

- Nếu nhớ không lầm, Vạn Tượng Cương Vực và Cửu Dương Thiên Tông không có quan hệ trên dưới a, nếu như Thiên Tông sứ giả tới làm khách, chúng ta tự nhiên hoan nghênh. Nhưng nếu tới làm ba làm bốn, vậy thứ cho Đan Trì ta không tiếp.

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia nhíu mày:

- Đan Trì, ta không muốn nói nhảm với ngươi. Liên minh 16 nước, Thiên Tông ta sớm đã định thành Tử Quang phân đà, nhét vào bản đồ Thiên Tông. Coi như Đan Càn Cung ngươi là địa đầu xà của Vạn Tượng Cương Vực, cũng nên biết quy củ thứ tự đến trước và sau. Hay là ngươi muốn giành ăn trước miệng Thiên Tông?

- Không muốn nói nhảm? Thứ cho ta nói thẳng, ta thấy ngươi nói đều là nói nhảm. Cái gì Tử Quang phân đà, cái gì bản đồ Thiên Tông, Bảo Thụ Tông đã đáp ứng sao? Thiên Tông bá đạo, thiên hạ đều biết. Bất quá, lại bá đạo, tựa hồ còn không có bá đạo đến tình trạng cưỡng chiếm tông môn người khác a? Các ngươi làm Tử Quang phân đà, tiếp nhận Tử Dương Tông, Đan Trì ta không nói lời nào. Nhưng Bảo Thụ Tông chưa bao giờ có văn bản hiệp nghị nào, đáp ứng nương nhờ Thiên Tông. Nếu có loại hiệp nghị này, lấy ra ta xem một chút, nếu thật có hiệp nghị, Đan Trì ta không nói hai lời, phủi mông rời đi, còn có thể hướng Thiên Tông các ngươi nhận lỗi bồi thường. Nếu không có chứng cớ, thì đừng khoe miệng lưỡi lợi hại.

- Hả?

Sắc mặt Thập cấp Tuần Sát Sứ kia phát lạnh.

- Nói như thế, Đan Càn Cung ngươi là quyết tâm đối nghịch Cửu Dương Thiên Tông?

Cửu Dương Thiên Tông, Nhất phẩm tông môn, một trong bát đại thế lực của Thượng Bát Vực, luận nội tình, luận thực lực, là gấp mười lần Đan Càn Cung.

Cho nên, thời khắc mấu chốt, đạo lý giảng không thông, trực tiếp dùng uy thế của Nhất phẩm tông môn áp người, trực tiếp nhất, bá đạo nhất.

Chỉ là, Thập cấp Tuần Sát Sứ này hiển nhiên không biết tính tình của Đan Trì.

Trên mặt Đan Trì hiện lên một tia giễu cợt:

- Đối nghịch? Cửu Dương Thiên Tông ở Thượng Bát Vực xa xôi, cách Vạn Tượng Cương Vực ta ngàn vạn dặm, lại không biết, đối nghịch này từ đâu nói lên? Bảo Thụ Tông và Cửu Dương Thiên Tông không hề có liên quan, Đan Càn Cung ta cùng bọn họ kết minh, có gì không thể? Hay là, việc này cũng phải trưng cầu ý kiến của Thiên Tông? Nếu vậy, Cửu Dương Thiên Tông không tránh khỏi quản quá rộng đi.

Tuy không nói rõ đối nghịch cùng Cửu Dương Thiên Tông, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, ngươi đừng muốn dùng thế lực áp ta, Đan Trì ta không ăn một bộ này.

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia cười lạnh, biểu tình lành lạnh gật đầu:

- Quả nhiên là người ngông cuồng không biết trời cao đất rộng. Đã như vậy, quy củ cũ, thế giới võ đạo, cường giả vi tôn. Đan Trì, chỉ mong thực lực của ngươi, có thể như mồm mép của ngươi.

Đan Trì giương mi:

- Như thế nào, dùng mười mấy người các ngươi, lại muốn hoành hành ở Vạn Tượng Cương Vực ta?

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia cười lạnh:

- Nếu so nhiều người, Cửu Dương Thiên Tông ta sợ qua ai?

Ngay lúc này, Tam Tinh Tông Đại Tông Chủ tức thời đứng dậy:

- Nhị vị, an tâm một chút chớ vội. Các ngươi đều là cường giả đương thời, vung tay đánh nhau, không khỏi mất phong độ a.

Tam Tinh Tông chính là một đường khẩu của Cửu Dương Thiên Tông, chỉ bất quá bí mật này, Vạn Tượng Cương Vực không người biết được.

Lúc này Tam Tinh Tông Đại Tông Chủ đứng ra, chỉ là trước đó cùng Cửu Dương Thiên Tông Tuần Sát Sứ thương nghị tốt mà thôi.

- Chúc Tông chủ, ngươi có cao kiến gì?

Đan Trì nhàn nhạt hỏi.

- Thế giới Võ đạo, mặc dù cường giả vi tôn, nhưng tất cả mọi người là cao nhân, nếu như một loạt lao lên, đánh nhau đã không có phong độ, cũng bất lợi cho giải quyết vấn đề. Ta cảm thấy, không bằng hai bên thiết lập ván bài, người thắng làm vua. Một phương thắng định đoạt.

Thập cấp Tuần Sát Sứ còn chưa mở miệng, Cửu cấp Tuần Sát Sứ lại hừ lạnh một tiếng:

- Ván bài? Đánh cuộc như thế nào? Đại Tông môn của Vạn Tượng Cương Vực các ngươi, tất cả thông đồng một mạch, dựa vào cái gì bản sứ nghe ý kiến của ngươi?

Hắn cố ý nói như vậy, là để cho ngoại giới không hoài nghi Tam Tinh Tông và Cửu Dương Thiên Tông có quan hệ.

Quả nhiên, ngữ khí của Chúc Tông chủ kia mất hứng:

- Vạn Tượng Cương Vực ta, cũng không lấy nhiều thủ thắng. Nếu như các hạ cảm thấy chúng ta thông đồng một mạch, vậy bổn tông liền câm miệng là được.

Ngược lại là Thập cấp Tuần Sát Sứ kia, hơi khoát tay chặn lại, ý bảo thủ hạ thối lui, nói với Chúc Tông chủ:

- Các hạ có cao kiến gì, nói nghe một chút.

- Hai bên các ngươi mâu thuẫn, hạch tâm đơn giản là ân oán giữa Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông, khởi nguyên cũng ở đây, kéo dài đến Thiên Tông và Đan Càn Cung mâu thuẫn. Không bằng thiết lập một ván năm chiến, phương thắng lợi, lời nói liền có trọng lượng.

Đề nghị này, thoạt nhìn vô cùng công chính. Những người tham gia kết minh ở hiện trường, đều nhao nhao gật đầu, biểu thị đề nghị này không tệ.

- Đan Trì, đây là đồng đạo của Vạn Tượng Cương Vực các ngươi đề nghị, ngươi đã muốn làm kiêu hùng của Vạn Tượng Cương Vực, vậy có dám đánh cuộc quyết thắng bại hay không?

Đan Trì cười ha ha:

- Nếu Thiên Tông Tông chủ tự mình đến, Đan Trì ta sẽ không dám nói nhãm, bất quá chỉ là các hạ, muốn dùng ván bài làm ta sợ?

- Nếu ngươi không sợ, vậy liền đánh bạc. Ba trận hay năm trận, tùy ngươi.

- Ba trận là được, không cần năm trận?

Đan Trì không muốn đêm dài lắm mộng, sau đó lại đề nghị.

- Võ giả tham gia, cấp bậc phải tương đối. Ví dụ như Tiểu Nguyên Tôn Giả chỉ có thể đối chiến Tiểu Nguyên Tôn Giả, Địa Nguyên Tôn Giả đối chiến Địa Nguyên Tôn Giả, Thiên Nguyên Tôn Giả chỉ có thể đối chiến Thiên Nguyên Tôn Giả. Lên tới Thánh Giả, cũng phải là Nhân Thánh đối chiến Nhân Thánh, Địa Thánh đối chiến Địa Thánh.

Ở đây mạnh nhất, cũng chỉ là Địa Thánh, không tồn tại Thiên Thánh.

Tả Lam nghe vậy, đi tới, ở bên tai Thập cấp Tuần Sát Sứ nói mấy câu.

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia mỉm cười, gật đầu:

- Theo ý của ngươi là được, bất quá, việc này ngọn nguồn đến từ ân oán của Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông, như vậy, người hai tông này, cũng phải xuất chiến. Ta đề nghị, Thiên Tông ta và Đan Càn Cung ngươi ra hai người, mà Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông, cũng phải ra một người. Như thế, ba chiến định thắng bại.

Lời vừa nói ra, trên dưới Bảo Thụ Tông, mỗi một cái đều biến sắc. Mà Đan Trì, cũng lập tức hiểu rõ âm mưu của đối phương.

Bên Đan Càn Cung, cùng Thiên Tông giao chiến, chiến cuộc nhiều lắm là một thắng một thua. Đan Càn Cung trừ Đan Trì hắn ra, không có người nào có nắm chắc thắng tuyệt đối.

Mà bên Bảo Thụ Tông, rõ ràng không có người địch nổi Tử Dương Tông Truy Dương lão quái.

Này nói là âm mưu, còn không bằng nói là dương mưu. Chính là biết chắc Bảo Thụ Tông không có ai địch nổi Tử Dương Tông Truy Dương lão quái.

Mấu chốt nhất là, đề nghị này, Đan Càn Cung không có lý do gì cự tuyệt, bởi vì, nguyên nhân gây ra cả sự kiện, chính là ân oán giữa Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông.

Mà bây giờ, Bảo Thụ Tông lại là chủ nhân, nếu như người của bọn hắn không xuất thủ, vậy chuyện này sao có thể nói qua?

Trong lúc nhất thời, Đan Trì lâm vào trầm ngâm, trong nội tâm không ngừng thôi diễn kết quả ba chiến. Nếu như bên Bảo Thụ Tông không thể thắng, vậy ván bài này rất có thể sẽ thua.

- Như thế nào đây? Đan Trì, nghe qua ngươi là kiêu hùng rất có quyết đoán của Vạn Tượng Cương Vực, đổ ước ba chiến này, nếu như chúng ta thua, sự tình Bảo Thụ Tông và Đan Can Cung kết minh, Cửu Dương Thiên Tông ta bảo chứng không nhúng tay. Nếu các ngươi thua, Đan Can Cung từ đâu tới, thì chạy về chỗ đó.

Trong ánh mắt Thập cấp Tuần Sát Sứ kia, mang theo vẻ khiêu khích hùng hổ dọa người.

Hắn và Tam Tinh Tông Chúc Tông Chủ, nội ứng ngoại hợp, chính là vì kiến tạo bầu không khí, làm cho Đan Can Cung không có đường lui khác, chỉ có thể nghênh chiến.

Loại phương thức này, chung quy so với đổ máu tốt hơn rất nhiều.

Cửu Dương Thiên Tông là mạnh mẽ, nhưng lại không phải vô địch. Nhất là ở Vạn Tượng Cương Vực, căn cơ của Cửu Dương Thiên Tông không tính thâm hậu, nếu như quyết chiến với Đan Can Cung, cho dù thắng, cũng sẽ khiến cho tông môn khác mâu thuẫn.

Hơn nữa tuy Cửu Dương Thiên Tông mạnh mẽ, nhưng bố cục là toàn bộ Thần Uyên Đại Lục. Không có khả năng ở Vạn Tượng Cương Vực đầu nhập quá nhiều lực lượng.

Dù sao Đan Can Cung cũng là địa đầu xà của Vạn Tượng Cương Vực, bởi vì cái gọi là cường long không áp địa đầu xà.

Cửu Dương Thiên Tông muốn ở Vạn Tượng Cương Vực cùng Đan Can Cung đổ máu, thế tất trả giá rất lớn, cái đó và lợi ích khi Cửu Dương Thiên Tông bố cục rõ ràng cho thấy xung đột.

Huống chi, Đan Can Cung dám làm như thế, sau lưng khẳng định cũng có chỗ dựa.

Đan Trì hãm vào khó xử.

Bỗng nhiên, bên tai Diệp Trọng Lâu khẽ động, trên mặt lộ ra kinh ngạc, chợt, hắn đi tới, ở bên tai Đan Trì nói một câu.

Biểu tình của Đan Trì hơi ngưng tụ, lộ ra vẻ hỏi thăm.

Diệp Trọng Lâu vô cùng kiên định gật đầu.

Đan Trì suy nghĩ một lát, đột nhiên cười ha ha:

- Hảo, ba chiến ước hẹn, quyết định như vậy đi. Bất quá, ta nào biết các hạ, có thể đại biểu Cửu Dương Thiên Tông hay không?

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia thấy Đan Trì và Diệp Trọng Lâu lén lén lút lút, lại khinh thường, cười ngạo nghễ:

- Bản nhân tên Phong Bắc Đẩu, chính là Thiên Tông Thập cấp Tuần Sát Sứ.

- Hảo, nếu như thế, dùng võ định thắng thua, đích thực là nhã sự. Không biết các ngươi phái người nào xuất chiến?

Trên mặt Đan Trì tràn ngập tự tin.

Đan Trì biểu hiện, nhìn ở trong mắt Phong Bắc Đẩu, lại là một loại giả trấn định.

- Ngươi và ta đều là đứng đầu quần long, tự nhiên phải xuất chiến. Ngoài ra, vị Cửu cấp Tuần Sát Sứ này, cũng là người Thiên Tông ta, sẽ xuất chiến. Về phần Tử Dương Tông, đương nhiên là Truy Dương xuất chiến.

Lần này Truy Dương lão quái rất ít xuất hiện, đứng ở phía sau đội ngũ. Hắn biết rõ, ở nơi này, hắn chỉ có thể làm tùy tùng.