Ngược lại là Giang Trần, đột nhiên nhớ tới một chuyện cũ. Lúc trước lần thứ nhất hắn về Giang Hàn lãnh địa, lúc ấy Giang Trần phái đường đệ Giang Vũ đi chủ trì một mảnh Linh Địa của Giang gia.
Kết quả Linh Dược trong phiến Linh Địa kia, bỗng nhiên một đêm liền thành thục.
Lúc ấy Giang Trần đi điều tra một phen, cũng phái người đi điều tra địa phương chung quanh thoáng một phát, ra được kết luận, phiến Linh Địa kia, là đại hung địa.
Linh Dược trong vòng một đêm thành thục, cũng là biểu thị đại hung hiện ra.
Về sau, Giang Trần đi ra Đông Phương Vương Quốc, những người chí thân đều theo hắn, cho nên, Giang Trần không có miệt mài theo đuổi sự kiện kia.
Nguyên nhân rất đơn giản, lúc ấy hắn suy tính ra đó là đại hung hiện ra, cho nên, hắn không muốn đi vạch trần, không muốn đi chọc cái phiền toái này.
Hôm nay nghe Diệp lão gia tử nói, Giang Trần đột nhiên đem sự tình lúc trước liên hệ tới, cảm thấy lão gia tử nói, chỉ sợ có rất nhiều khả năng.
- Trọng Lâu, ngươi nói liên minh 16 nước chúng ta, là Phong Ma chi địa?
Thiên Diệp lão tổ có chút khó có thể tin.
- Nếu như là Phong Ma chi địa, vì sao Cửu Dương Thiên Tông kia lại bố cục ở chỗ này?
- Ta cũng chỉ là suy đoán, về phần Cửu Dương Thiên Tông, họ là đại tông phái, chưa hẳn sẽ e ngại Ma tộc, hơn nữa, ở biên giới phong ấn, có lợi quan sát Ma tộc. Phong Ấn Chi Địa, càng là nơi ẩn chứa số mệnh của Ma tộc. Cửu Dương Thiên Tông muốn trở nên càng mạnh hơn nữa, số mệnh, bảo vật, đủ loại nội tình của Ma tộc, đều là có lợi thật lớn. Chỉ là, về Ma tộc, hiện tại tư liệu tồn thế thật sự quá ít, đến cùng tại sao Cửu Dương Thiên Tông bố cục ở đây, ta cũng không suy tính ra. Nhưng mà, nếu như Cửu Dương Thiên Tông có lý do gì vừa ý liên minh 16 nước, lý do duy nhất, là có quan hệ với Phong Ma chi địa.
Tư liệu cùng tin tức của Diệp Trọng Lâu đều rất có hạn, hiểu rõ Cổ Ma tộc ít đến thương cảm.
Cho nên tuy hắn suy đoán nghe rợn cả người, nhưng lại không nói phục Thiên Diệp lão tổ.
Nhưng Giang Trần, lại có bảy tám phần tin tưởng.
- Giang Trần, Đan Càn Cung đề nghị liên minh, ngươi cảm thấy như thế nào?
Thiên Diệp lão tổ hiển nhiên không cảm thấy hứng thú với thuyết pháp Phong Ma chi địa, nói sang chuyện khác, lại hỏi Giang Trần.
- Tông môn đại sự, nhị vị lão tổ làm chủ. Nếu như cần Giang Trần ta làm cái gì, các ngươi cứ mở miệng. Chỉ cần ta đủ khả năng, nhất định sẽ không chối từ.
Thiên Diệp lão tổ đối với Giang Trần trả lời, có chút thoả mãn, cười nói:
- Chúng ta ý định tiếp nhận đề nghị liên minh của Đan Càn Cung. Nhưng mà, bọn hắn yêu cầu cộng hưởng ngươi. Hiện tại vấn đề là, ta cùng Trọng Lâu lão tổ đều lo lắng Bảo Thụ Tông không bằng Đan Càn Cung, lưu không nổi ngươi a.
Tuy dùng ngữ khí nói giỡn nói ra, nhưng cái này đích xác là lo lắng của nhị vị lão tổ.
Diệp lão gia tử giống như cười mà không phải cười nhìn Giang Trần:
- Giang Trần, cách làm người của ngươi, lão phu rất tin tưởng, tiềm lực của ngươi, lão phu càng tin tưởng vững chắc. Ngươi trời sinh không phải vật trong ao, vừa ngộ phong vân sẽ hóa rồng, đợi một thời gian, mặc kệ Bảo Thụ Tông, hay là Đan Càn Cung, đều không lưu được ngươi. Chúng ta chỉ hi vọng, ở trong lòng ngươi, Bảo Thụ Tông vĩnh viễn có một chỗ cắm dùi. Ngày khác thực lực ngươi đại thành, dưới tình huống cho phép, bảo hộ Bảo Thụ Tông thoáng một phát.
So sánh mà nói, Diệp Trọng Lâu quen thuộc Giang Trần hơn, cho nên, hắn nói càng trực tiếp, càng thành thật với nhau
Trên thực tế, Diệp Trọng Lâu rất tín nhiệm Giang Trần, biết rõ Giang Trần là người trọng tình trọng nghĩa, không cần phải nói cũng sẽ làm như vậy.
Diệp Trọng Lâu nói như vậy, là cố ý nói cho Thiên Diệp lão tổ nghe. Để Thiên Diệp lão tổ bớt băn khoăn, đem tài nguyên tốt nhất của Bảo Thụ Tông đưa cho Giang Trần sử dụng, toàn lực tài bồi Giang Trần, nâng Giang Trần lên.
- Nhị vị lão tổ yên tâm, Giang Trần ta chưa bao giờ là người vong ân. Trong khoảng thời gian này, ta ở dưới Xan Hà Bảo Thụ ngộ đạo, đạt được rất nhiều, cảm thấy ta cùng Xan Hà Bảo Thụ hữu duyên. Ta một ngày làm đệ tử Bảo Thụ Tông, Bảo Thụ Tông liền vĩnh viễn có chỗ cắm dùi trong lòng ta. Mặc kệ phát sinh kiếp nạn gì, chỉ cần Giang Trần ta còn một hơi, chắc chắn sẽ bảo trụ Bảo Thụ Tông hương khói bất diệt.
Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu đều đại hỉ, bọn họ cũng biết Giang Trần làm người, hắn đã nói như vậy, cái kia liền ý nghĩa, trong nội tâm Giang Trần là nghĩ như vậy.
- Nhị vị lão tổ, chuyện kết minh, các ngươi làm chủ, ta cáo lui trước.
Đan Càn Cung, Giang Trần không biết, đừng nói Đan Càn Cung chỉ là tông môn đỉnh tiêm ở Vạn Tượng Cương Vực, coi như là Nhất phẩm tông môn, tạm thời Giang Trần cũng không có ý định ly khai Bảo Thụ Tông.
Trở lại biệt viện, Giang Trần cũng không vội vã tu luyện.
Tu vi đến cấp độ Linh Vương như hắn, chỉ thiếu chút nữa là vào Nguyên cảnh. Một bước này, đã không phải rèn luyện Linh Hải, vận hành Chu Thiên có thể đột phá rồi.
Đột phá Nguyên cảnh, mấu chốt là Tâm lực, là thần thức đột phá. Đột phá Nguyên cảnh, cần linh cảm đốn ngộ trong nháy mắt đó.
Thế gian có rất nhiều Linh Vương, nhưng thành tựu Nguyên cảnh, trăm chưa được một.
Rèn luyện Tâm lực, là một loại tu hành huyễn hoặc khó hiểu.
Giang Trần ở dưới Xan Hà Bảo Thụ, linh cảm luôn rất nhiều, hiệu quả minh tưởng cực tốt. Giang Trần ở trong tối tăm có loại cảm giác, mình muốn nhanh đột phá Nguyên cảnh, phải ở dưới Xan Hà Bảo Thụ minh tưởng nhiều hơn.
Một tháng minh tưởng kia, làm cho cảnh giới Tâm lực của Giang Trần tăng lên nhanh chóng, hơn nữa bản thân hắn tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, dưới song trọng hiệu quả, để cho Tâm lực của hắn nước lên thì thuyền lên, đã đạt đến yêu cầu Nguyên cảnh.
Bất kể là Linh lực, hay cảnh giới Tâm lực, đều vững vàng đạt tới yêu cầu, có thể nói mọi sự đã chuẩn bị. Hiện tại hắn thiếu hụt, là linh cảm đột phá Nguyên cảnh.
Một khi cơ hội này xuất hiện, Nguyên cảnh sẽ như một lớp giấy, vừa đâm tức phá.
Giang Trần cũng không nóng nảy, hắn biết rõ, đột phá Nguyên cảnh, đồng dạng như tu luyện, cuối cùng phải có tâm bình tĩnh đối đãi.
Dục tốc bất đạt.
Một đêm này, Giang Trần ngồi xếp bằng dưới Xan Hà Bảo Thụ, lật xem 《 Thần Uyên Đại Lục Sơn Hà chí 》, quyển sách này mượn từ chỗ Hoàng Nhi, rất hữu dụng để hắn hiểu rõ thế giới này.
- Thần Uyên Đại Lục này, đến cùng có quan hệ Chư Thiên thế giới kiếp trước hay không?
Giang Trần ý đồ từ trên cổ tịch tìm ra một chút dấu vết.
Đáng tiếc, tuy quyển sách này giới thiệu rất toàn diện, nhưng tổng thể nói rất dễ hiểu, về bí mật của Thần Uyên Đại Lục, lại không có ghi lại gì.
Tổng thể mà nói, đây là bản kinh điển, không coi là bí điển.
Bất quá dù vậy, Giang Trần cũng thu hoạch rất lớn từ trong đó.
Quyển sách này, đối với tám thế lực lớn của Thượng Bát Vực, ngược lại giới thiệu rất tin tưởng. Giang Trần đọc cẩn thận, đối với Cửu Dương Thiên Tông cũng có hiểu rõ.
- Nguyên lai, Cửu Dương Thiên Tông kia chú ý như vậy. Ngay cả tuần tra sứ giả cũng có 12 cấp. Tả Lam kia tu vi Địa Nguyên cảnh, chỉ là Tứ cấp tuần tra sứ giả. Trên hắn, còn có 8 cấp tuần tra sứ giả, Cửu Dương Thiên Tông này, nội tình rất hùng hậu a. Chỉ là, nghe Hoàng Nhi cô nương nói, tựa hồ Thần Uyên Đại Lục này còn có lực lượng càng thần bí, càng cường đại, chẳng lẽ. . .
Hoàng Nhi và Thuấn lão đều cực kỳ thần bí, từ ngôn ngữ, phong độ của nàng đến xem, địa vị nhất định rất lớn. Chẳng lẽ đến từ lực lượng còn cường đại hơn Cửu Dương Thiên Tông?
Nếu nói như vậy, sao nàng lại rời gia viên, ra ngoài phiêu bạt? Thuấn lão đã biết rõ bệnh tình của Hoàng Nhi, vì sao không mang nàng phản hồi?
Giang Trần suy đoán, ở đây nhất định có nguyên nhân, chỉ là, Giang Trần biết rõ, những sự tình này người khác không nói, thì không nên hỏi.
Trong một động phủ bí mật của Bảo Thụ Tông, một nam tử bận bào phục màu vàng, ngồi ở ghế trên, Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu ngồi ở hai bên.
Nam tử này là sứ giả của Đan Càn Cung. Sau lưng bào phục thêu Thái Cực Bát Quái Đồ, đây là tiêu chí độc nhất vô nhị của Đan Càn Cung.
- Đây là thư cung chủ đại nhân tự tay viết, nhị vị xem một chút a.
Nam tử Đan Càn Cung này, thái độ không chút ngạo mạn, trên mặt treo nụ cười bình tĩnh, cho người một loại cảm giác đã tính trước.
Thiên Diệp lão tổ tiếp nhận, nhìn nhìn, lại đưa cho Diệp Trọng Lâu.
Diệp Trọng Lâu cũng nhìn một lần, phong thư này ghi rất thành khẩn. Đứng ở địa vị của cung chủ Đan Càn Cung, có thể dùng loại ngữ khí này viết thư cho bọn hắn, cũng coi là chiêu hiền đãi sĩ.
- Nhị vị, những năm gần đây, Cửu Dương Thiên Tông thò tay khắp nơi, phong cách bá đạo. Vạn Tượng Cương Vực chúng ta vốn không có thế lực của Cửu Dương Thiên Tông. Nhưng mà mười năm trước, Cửu Dương Thiên Tông ở Vạn Tượng Cương Vực, đã thành lập mười phân đà, đây là bên ngoài có thể chứng kiến. Âm thầm phát triển bao nhiêu thế lực, ai cũng không biết. Liên minh 16 nước, tuy là nơi vắng vẻ ở Vạn Tượng Cương Vực, nhưng đối với Bảo Thụ Tông, cung chủ vẫn rất coi trọng. Lão nhân gia không muốn chứng kiến Bảo Thụ Tông bị Cửu Dương Thiên Tông chiếm đoạt. Các ngươi cũng biết, Bảo Thụ Tông các ngươi am hiểu, đúng là căn bản để Đan Càn Cung chúng ta dừng chân ở Vạn Tượng Cương Vực. Cho nên, hai tông chúng ta, ở trên ý nghĩa nhất định, là có chỗ cộng đồng.
Thiên Diệp lão tổ khẽ gật đầu, Bảo Thụ Tông am hiểu nhất là đào tạo Linh Dược, mà nội tình đan dược của Đan Càn Cung, là tông môn mạnh nhất ở Vạn Tượng Cương Vực.
Ở trên điểm này, đích thật là có chỗ cộng đồng.
- Nhị vị, điều kiện vẫn là điều kiện kia, nếu như các ngươi có gì băn khoăn, cứ việc nói ra. Đã muốn kết minh, tự nhiên nên thành thật với nhau, rộng mở nói chuyện.
Thái độ của nam tử Đan Càn Cung kia rất hiền hoà, nhưng vì hắn đến từ Đan Càn Cung, hơn nữa tu vi võ đạo vượt xa Thiên Diệp lão tổ, cho nên, dù thái độ hắn hiền hoà, nhưng vẫn để cho Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu ở vào hoàn cảnh xấu.
- Chúng ta chỉ có hai điểm băn khoăn.
Diệp Trọng Lâu biết Thiên Diệp lão tổ không tiện mở miệng, nên dứt khoát do hắn nói:
- Thứ nhất, các ngươi yêu cầu cộng hưởng Giang Trần, rốt cuộc là cộng hưởng như thế nào?
- Thứ hai, Đan Càn Cung có đánh chủ ý Xan Hà Bảo Thụ hay không?
Nam nhân kia mỉm cười:
- Xan Hà Bảo Thụ xác thực là thứ tốt, bất quá tài nguyên của Đan Càn Cung ta, hơn xa Bảo Thụ Tông, Xan Hà Bảo Thụ ngoại trừ Đan Hà tử quả, đối với tông ta có lực hấp dẫn ra, xích quả cùng thanh quả, đều không có giá trị. Nhưng mà, tử quả sáu trăm năm mới có ba trái, chu kỳ này quá dài, Đan Càn Cung ta sao có thể tốn tâm tư trên người nó? Đan Càn Cung ta nghe nói Giang Trần kia chém giết Tiên Thiên Thanh Loan thể Long Cư Tuyết, suy tính kẻ này có Đại Khí Vận. Nếu không, dùng truyền thừa của Đan Càn Cung, là không cần kết minh với Bảo Thụ Tông?
Thế giới võ đạo, thường xuyên xuất hiện một loại thuyết pháp "mượn số mệnh", ví dụ như một đại nhân vật, trời sinh có Đại Khí Vận, như vậy thế lực có quan hệ với người này, mượn số mệnh của người này, thường thường cũng có thể thăng chức rất nhanh.
Đan Càn Cung này, dĩ nhiên là nhìn trúng Đại Khí Vận của Giang Trần.
- Nhị vị, trong thế giới võ đạo, hai tông cùng sở hữu một đệ tử, loại sự tình này tuy không nhiều, nhưng cũng không phải là không có tiền lệ. Giang Trần này, có Đại Khí Vận, tất để cho hai tông ta được lợi. Nhị vị định như thế nào?
Ánh mắt nam nhân kia chân thành, nhìn Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu.
Tuy thế lực của Đan Càn Cung cường đại, đối với Bảo Thụ Tông có ưu thế tuyệt đối, nhưng chuyện này, bọn hắn không thể dùng sức mạnh. Dưa hái xanh không ngọt a.
Hơn nữa, nếu như Đan Càn Cung dùng sức mạnh, vậy Bảo Thụ Tông tất sẽ sinh ra bắn ngược, nói không chừng trực tiếp đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông.
Dù sao, từ trên thực lực đối lập, tuy Đan Càn Cung mạnh, nhưng lại kém xa Cửu Dương Thiên Tông. Mặc dù Đan Càn Cung có chỗ dựa, nhưng chỗ dựa cuối cùng không bằng lực lượng mà mình khống chế.
- Nếu như Đan Càn Cung chỉ có điều kiện này, Bảo Thụ Tông ta nguyện ý kết minh. Hợp tài nguyên của Bảo Thụ Tông và Đan Càn Cung, bồi dưỡng Giang Trần, đối với hắn phát triển, sẽ càng có lợi.
Thiên Diệp lão tổ gật đầu:
- Chuyện kết minh, không biết tiến hành như thế nào?
Nam nhân kia nghe vậy, vui sướng cười cười:
- Tốt, nhị vị là người sảng khoái. Đã như vậy, ta lập tức thông báo Đan Càn Cung. Chuyện kết minh, Đan Càn Cung ta sẽ thông cáo thiên hạ ở Vạn Tượng Cương Vực.
Bỗng nhiên Diệp Trọng Lâu nói:
- Bảo Thụ Tông ta cũng có một yêu cầu nho nhỏ, nghi thức kết minh, phải cử hành ở Bảo Thụ Tông.
Nam nhân kia trầm mặc một lát, vấn đề này, hắn không dám đơn giản đáp ứng, phải xin chỉ thị của cấp trên.
- Việc này ta không dám tự chủ trương, phải xin chỉ thị của cung chủ.
Hắn véo động thủ quyết, lấy ra một khối ngọc giản truyền thức, đưa vào một ít tin tức.
Trao đổi viễn trình như vậy, Truyền Âm Phù là không đến được, phải thông qua thủ pháp càng phức tạp hơn câu thông.
Sau một lúc lâu, ngọc giản trong tay hắn sáng ngời, hiển nhiên là nhận được hồi âm.
Sau khi đọc, người này cười to:
- Xem ra cung chủ cực kỳ coi trọng chuyện kết minh, hắn nói chỉ cần Bảo Thụ Tông đáp ứng kết minh, những chi tiết nhỏ này, Bảo Thụ Tông nói như thế nào, Đan Càn Cung đều đáp ứng. Cung chủ nói sẽ lập tức chuẩn bị việc kết minh, dùng danh nghĩa Đan Càn Cung ta, mời tất cả thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực, tới Bảo Thụ Tông tham gia nghi thức kết minh.
Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu nghe vậy đều đại hỉ, xem ra cung chủ Đan Càn Cung này, coi trọng Giang Trần cũng không phải bình thường, vậy mà tự mình hạ lệnh, đến Bảo Thụ Tông tham gia kết minh.
Cái này có thể nói là cho Bảo Thụ Tông đủ mặt mũi.