Chương 387: Ba mũi tên nổ đầu, đánh mặt Thiết trưởng lão 1

Chương 388 Ba mũi tên nổ đầu, đánh mặt Thiết trưởng lão 1

Hắn vậy mà hứa một vị trí Long Nha vệ Phó tổng quản. Vị trí lão đại êm đẹp, bị hắn đẩy xuống, hứa một vị trí Phó tổng quản, đây không thể nghi ngờ là vẽ mặt, là ức hiếp không kiêng nể gì cả.

Thượng Quan Dực tu dưỡng lại tốt, cũng giận tím mặt:

- Thiết trưởng lão, ngươi ngang ngược, can thiệp nội vụ Long Nha vệ ta như thế, Thượng Quan Dực ta, dù đánh tới chỗ tông chủ Bảo Thụ Tông, cũng cùng ngươi chiến tới cùng.

- Nói nhảm quá đi.

Thiết trưởng lão lạnh lùng cười cười, ánh mắt bắn về phía bọn người Tân Vô Đạo.

- Mấy người các ngươi, còn chưa động thủ?

Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên, chứng kiến biến cố bực này, đều là đại hỉ. Tuy bọn hắn rất sợ Thượng Quan Dực, nhưng hôm nay có trưởng lão Bảo Thụ Tông làm chỗ dựa, bọn hắn sợ gì?

Huống chi, trưởng lão Bảo Thụ Tông đã nói, muốn lập Dương Chiêu làm Đại tổng quản. Thượng Quan Dực này, đã mất chức.

- Tân Vô Đạo, Thích Phụng Tiên, mở mắt của các ngươi nhìn rõ ràng, Đại Long Nha Lệnh ở đây, không có hiệu lệnh của ta, ai cũng không được nhúc nhích.

Thượng Quan Dực cũng phát hỏa, Thiết trưởng lão này vạch mặt, hắn cũng biết, còn muốn hòa hòa khí khí, đã không có khả năng.

Dù hắn không muốn đứng bên Giang Trần, cũng không có lựa chọn khác.

Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên nhìn nhau, trong nội tâm quét ngang, trong mắt hung quang đại tác, kêu lên:

- Thượng Quan tiên sinh, hiệu lệnh của trưởng lão Bảo Thụ Tông, chúng ta không dám không nghe. Không có ý tứ, đắc tội.

Tân Vô Đạo nói xong, liền hướng Giang Trần phóng đi.

Giang Trần một mực cười lạnh không nói, nhìn xem biến cố, nhưng thời khắc lại đề phòng, thấy bọn người Tân Vô Đạo vây lên, Đại Vũ cung trong tay không lưu tình chút nào, hưu hưu hưu, mũi tên như lưu tinh, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, bắn về phía Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên xông ở trước nhất.

Uy năng mũi tên này, ẩn chứa công kích mạnh nhất của Giang Trần, càng sáp nhập tinh hoa của《 Toái Nguyệt Phi Đao 》vào bên trong.

Nhìn như bình thường, nhưng sát cơ lại gợn sóng.

Thiết trưởng lão vốn cảm thấy, bọn Tân Vô Đạo nhiều người như vậy, muốn giết Giang Trần, như giết chết một con kiến.

Nhưng mà, trong lúc đó…

Thiết trưởng lão biến sắc, hét lớn:

- Không tốt, mũi tên này không đúng, mau lui lại.

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh

Chờ Thiết trưởng lão nhắc nhở, Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên đã xông tới trước, muốn tránh né, đã không còn kịp rồi.

Mũi tên kia như lưu tinh, dùng quỹ tích kỳ quái dung nhập hư không, sau một khắc, trước mặt hào quang đại tác, mũi tên kia đã bắn vào cổ họng của bọn hắn

Phốc phốc phốc…

Ba mũi tên, trúng ba mục tiêu.

Lực lượng cường đại, như bắn bạo Tinh thần, trực tiếp bắn nát ba đầu lâu, nổ ra vô số mưa máu.

Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên, đường đường Tiên cảnh nhất trọng, vậy mà không hề có dấu hiệu, bị bắn nổ đầu.

Biến cố bực này, đừng nói Thiết trưởng lão trước đó không ngờ tới, dù là Thượng Quan Dực tu vi càng mạnh hơn nữa, cũng hoàn toàn không ngờ.

Dùng trực giác của bọn hắn, bọn hắn phát hiện Giang Trần cũng không quá đáng là Tiên cảnh nhất trọng, không đến Tiên cảnh nhị trọng.

Tu vi này, cùng bọn người Tân Vô Đạo đơn đấu, ai thắng ai thua cũng không dễ nói.

Quần ẩu, bọn hắn không tin Giang Trần có thể kiên trì mười hiệp.

Thế nhưng mà, sự thật lại để cho bọn hắn trợn mắt há hốc mồm.

Nhìn tư thế kia của Giang Trần, hiển nhiên không có coi bọn người Tân Vô Đạo là đối thủ một cấp bậc, mũi tên phát ra, một tên một cái, tựa như xiên hồ lô, hoàn toàn không có áp lực.

Kim Dực Kiếm Điểu vỗ cánh, Giang Trần nhanh chóng thối lui ra ngoài mấy trăm mét, Đại Vũ cung xa xa chỉ hướng Thiết trưởng lão.

Điền Thiệu cưỡi Kim Dực Kiếm Điểu, phi thường phối hợp, cũng lui ra phía sau, đến trước mặt Giang Trần.

Phanh, phanh, phanh…

Ba thi thể không đầu ầm ầm rơi xuống, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, ngã thành ba đoàn thịt nát, đám Long Nha vệ phía dưới, trong lòng mỗi cái run sợ, sắc mặt đại biến.

Ba người này, bất kỳ một cái nào, đều là đại nhân vật hết sức quan trọng của Long Nha vệ.

Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên, càng là mười Đại Đô Thống của Long Nha vệ. Không nghĩ tới, một chiêu tầm đó, liền bị bắn nổ đầu sọ.

Miểu sát.

Dù Long Nha vệ xưa nay cường hãn, hoành hành không sợ, nhưng chứng kiến thảm trạng của Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên, vẫn là không khỏi sợ nổi da gà, rốt cục ý thức được Giang Trần này, quả nhiên là không dễ chọc.

Nếu như trước kia mọi người hiểu rõ Giang Trần, chỉ là dừng lại ở các loại tin đồn, như vậy giờ khắc này, nhìn thấy hắn tự mình ra tay, tất cả tin đồn, đều không thuyết phục bằng ba mũi tên này.

Mà Thượng Quan Dực cũng nao nao. Hắn biết Giang Trần là thiên tài, biết Giang Trần có tài hoa, nhưng không nghĩ đến, Giang Trần ở tu vi võ đạo, cũng yêu nghiệt như vậy.

Cho tới nay, ngoại giới đều cho rằng Giang Trần là thị sủng mà kiêu, hiểu được một ít đường ngang ngõ tắt, được lão gia tử coi trọng.

Lại không nghĩ rằng, Giang Trần này, căn bản không phải hiểu một ít bàng môn tả đạo đơn giản như vậy.

Chỉ ba mũi tên kia, thiên phú võ đạo của hắn, Thượng Quan Dực coi như lại tự phụ, cũng không thể không thừa nhận, Thượng Quan Dực hắn ở cái tuổi này, chỉ sợ cũng xa xa không bằng Giang Trần

- Giang Trần này, có thể được lão gia tử nhìn trúng, quả nhiên không phải hư danh nói chơi, trước kia, bệ hạ cùng ta, đều không để ý đến thiên phú võ đạo của Giang Trần, hoàn toàn bị những bàng môn tả đạo kia của hắn mê hoặc. Thiên phú võ đạo của Giang Trần này, chỉ sợ phóng nhãn toàn bộ 16 quốc, cũng là tồn tại nhất đẳng.

Trong lúc nhất thời, Thượng Quan Dực không giận mà vui. Thiên phú võ đạo của Giang Trần xuất chúng như thế, vậy thì càng thêm kiên định quyết tâm hắn lựa chọn Thái tử Diệp Dung rồi.

Thiết trưởng lão kia, trên mặt cũng tràn ngập kinh ngạc, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần.

- Giang Trần, ngươi. . . Ngươi lại dám ở trước mặt bổn tọa sát nhân?

Thiết trưởng lão cảm thấy trên mặt nóng rát, bọn người Tân Vô Đạo, đều là hắn hạ lệnh tập sát Giang Trần, không nghĩ tới, đảo mắt đã bị Giang Trần miểu sát.

- Thiết ca, tiểu tặc này dám ở trước mặt ngươi sát nhân, hắn ngay cả trưởng lão của Bảo Thụ Tông cũng không để vào mắt a.

Dương Tiểu Thiến kêu lên, châm ngòi thổi gió.

Thiết trưởng lão đen mặt, chậm rãi gật đầu, nhìn qua Thượng Quan Dực:

- Thượng Quan Dực, không thể tưởng được, ngươi quả nhiên là người nhu nhược. Những người này, đều là thủ hạ của ngươi, ngươi lại trơ mắt nhìn bọn hắn bị giết. Xem ra, Long Nha vệ này, quả nhiên nên hảo hảo điều chỉnh một chút.

Thượng Quan Dực thản nhiên nói:

- Thiết trưởng lão, vừa rồi Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên gọi ta là Thượng Quan tiên sinh, liền cho thấy bọn hắn đã phản bội Long Nha vệ, không còn là bộ hạ của Thượng Quan Dực ta. Thế hệ phản bội, chết chưa hết tội.

- Thượng Quan Dực, xem ra ngươi còn chấp mê bất ngộ, rất tốt rất tốt, ngươi đã quyết tâm muốn bao che ngoại tặc, xem ra chỉ có ta tự mình động thủ rồi.