Thần Lôi trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, trong mắt bắt đầu có sát ý vô tận.
Với tư cách là cường giả Hoàng cảnh bát trọng, Thần Lôi trưởng lão giận dữ khiến cho tông môn run rẩy, lắc lư cũng không tính là quá phận.
Dù sao cả Cửu Dương Thiên Tông, người có tu vi Hoàng cảnh bát trọng cũng là tồn tại có thể đếm được rải rác.
Giang Trần đã luyện hóa được Đan Tiêu trận bàn cho nên trận pháp trong ngoài đều được hắn điều khiển tự nhiên, muốn đi ra ngoài đương nhiên cực kỳ dễ dàng.
Tính toán thời gian, hiện tại cách Vạn Tượng đại điển cũng chỉ còn có một đoạn thời gian ngắn.
Đi ra khỏi trận pháp, Giang Trần quay đầu lại nhìn Huyễn Ba sơn, trong lòng cảm khái không thôi. Hơn hai năm không ngờ lại qua nhanh như vậy.
Thế nhưng Giang Trần cũng biết, Huyễn Ba sơn này hắn còn có thể đến nữa.
Vốn dực long Thánh Cảnh hai đầu kia muốn cùng với Giang Trần rời khỏi nơi này, thế nhưng Giang Trần cảm thấy như vậy quá mức lộ liễu, cho nên để cho dực long hai đầu kia ở lại trong Huyễn Ba sơn.
Sau khi tiến vào Thánh Cảnh, chẳng những thực lực của bản thân Giang Trần tăng lên nhiều mà Kim Thiền chi dực cũng không ngừng tiến hóa, dùng cho phi hành vô cùng thích hợp.
Vài ngày sau Giang Trần đã tiến vào trong khu vực của Đan Kiền cung.
Nhưng mà tính cách của Giang Trần cẩn thận, không có vội vàng trở về Đan Kiền cung mà cải biến cách ăn mặc của mình trở thành một tán tu.
Sau khi Tam Tinh tông để lộ bí mật, Giang Trần không biết tình hình hiện tại của Vạn Tượng Cương Vực ra sao, cho nên hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng mà thoạt nhìn Vạn Tượng Cương Vực coi như yên tĩnh, cũng không có giống như lâm vào chiến loạn.
Trong nội cung Đan Kiền cung, từ sau khi Tào Tấn đại náo tất cả lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh. Nhưng mà bởi vì chuyện Tam Tinh tông để lộ bí mật, hiện tại cả Vạn Tượng Cương Vực đều lâm vào trong cảm giác khủng hoảng khó hiểu, luôn luôn có cảm giác tai vạ sắp tới.
Tuy rằng Đan Trì cung chủ luôn đứng ra cổ vũ sĩ khí của môn hạ, thế nhưng loại cảm giác này ít nhiều vẫn lan tràn ra toàn bộ môn nhân.
Cũng may trong Đan Kiền cung cũng không phải là không có tin tức tốt.
Cách Vạn Tượng đại điển còn có vài ngày, sau khi Thẩm Thanh Hồng đột phá Thánh Cảnh, thiên tài thứ hai là Quân Mặc Bạch cũng đột phá Thánh Cảnh.
Hai đại thiên tài liên tục đột phá Thánh Cảnh, đối với sĩ khí của Vạn Tượng Cương Vực mà nói cũng coi như cổ vũ sĩ khí.
Bên Thánh Kiếm cung, Uông Hàn đột phá Thánh Cảnh nhị trọng, tu vi đột nhiên tăng mạnh, trở thành cường giả Thánh Cảnh nhị trọng đỉnh phong, chỉ kém một bước nhỏ là có thể đột phá Thánh Cảnh tam trọng.
Mà bên Đại thánh đường còn khoa trương hơn, cách đây hai ngày, Hạng Tần cùng Nhạc Bạch Trạch không ngờ đều đột phá tới Thánh Cảnh tam trọng.
Nhất là Hạng Tần kia, không biết là ăn phải vật nghịch thiên gì mà có xu thế đột phá tới Địa Thánh Cảnh, chuyện này khiến cho tất cả các tông môn khác im lặng.
Hạng Tần còn trẻ tuổi như vậy mà đã có xu thế đột phá Thánh Cảnh tứ trọng, so sánh với người này, thiên tài đỉnh cấp trong các tông môn khác thoáng cái trở nên thua kém.
- Ài, xem ra tất cả các tông môn đạt được rất nhiều linh dược Địa cấp, bọn họ đã sử dụng rồi a.
Đan Trì cung chủ than nhẹ một tiếng.
Hiện tại Tam Tinh tông đã đem bí mật về dược viên thượng cổ tiết lộ ra bên ngoài, chuyện bên trong dược viên thượng cổ mỗi một người trong Vạn Tượng Cương Vực đều biết, đây cũng không phải là chuyện bí mật gì nữa.
Vân Niết trưởng lão thở dài nói:
- Thực lực của Đại thánh đường luôn siêu quần, lần này bọn họ thu lợi không ít, cho nên càng thêm rầm rộ.
- Chỉ tiếc, Giang Trần kia, người mà bổn tọa thấy là người duy nhất có thể phân bổ lại trật tự của Vạn Tượng Cương Vực lại không thể thoát khỏi Huyễn Ba sơn. Tính toán lâu như vậy cuối cùng vẫn tính sai một bước.
Cho tới hôm nay đã trôi qua hai năm, nói đến Giang Trần là Đan Trì cung chủ lại cảm thấy tràn ngập tiếc nuối.
Vân Niết trưởng lão ở cùng với Giang Trần lâu như vậy cũng vô cùng coi trọng Giang Trần, hắn cũng cảm thấy phiền muộn cực kỳ.
Liên Thành trưởng lão thì cười lạnh nói:
- Hắn không thể từ trong Huyễn Ba sơn đi ra, chỉ có thể trách bản thân hắn tự tìm đường chết. Nếu như hắn sớm cùng với đám người Vân Niết trưởng lão đi ra, nói không chừng sẽ không có những chuyện như thế này.
Trong lòng mấy trưởng lão khác cũng nghĩ như vậy, thế nhưng bọn họ cũng không dám nói ra.
HIện tại Liên Thành trưởng lão dám nói ra như vậy là bởi vì đệ tử Thẩm Thanh Hồng của hắn đột phá Thánh Cảnh, nghiễm nhiên trở thành đệ nhất nhân trong đám người trẻ tuổi.
Không có Giang Trần, Thẩm Thanh Hồng lại một lần nữa tỏa sáng, không ai có thể ngăn cản.
Loại cục diện này tự nhiên là thứ mà Liên Thành trưởng lão muốn nhìn thấy nhất.
- Được rồi, những chuyện này đã trôi qua hơn hai năm. Chúng ta vẫn nên nghĩ tích cực hơn. Cung chủ, Vạn Tượng đại điện lần này mục tiêu của Đan Kiền cung chúng ta là gì?
Người vừa nói chuyện chính là sư đệ Thích lão tổ của cung chủ đời trước.
Đan Trì cung chủ ở trước mặt Thích lão tổ cũng không dám vô lễ, trầm ngâm nói:
- Lần này chúng ta cũng chỉ có thể nỗ lực hết sức. Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch đột phá Thánh Cảnh, nhưng mà thiên tài của các tông môn khác cũng có biểu hiện kinh diễm. Đại thánh đường thì coi như không tính tới, người Thánh Kiếm cung vốn chính là địch nhân của Đan Kiền cung chúng ta. Bổn tọa có chsut lo lắng lần này bọn họ sẽ dùng việc công báo thủ riêng. Dùng thực lực của Uông Hàn Thánh Kiếm cung kia, người trẻ tuổi trong Đan Kiền cung ta ...
Đan Trì không có nói quá rõ ràng, thế nhưng ý tứ bên trong lời nói tất cả mọi người lại hiểu rõ.
Liên Thành trưởng lão không vui nói:
- Cung chủ, Uông Hàn kia tuy mạnh, thế nhưng Thanh Hồng đã đột phá Thánh Cảnh, chưa chắc đã thua tiểu tử đó bao nhiêu. Muốn thắng lợi trên phương diện võ đạo thì không thể thiếu dũng khí và may mắn. Nếu e sợ trước khi chiến mà nói, Đan Kiền cung chúng ta làm sao có thể quật khởi? Làm sao có thể vượt qua các tông môn khác?
Liên Thành trưởng lão từ sau khi Thẩm Thanh Hồng đột phá Thánh Cảnh, tâm tính cũng có chút biến hóa.
Đương nhiên quan trọng nhất chính là, lần trước Tào Tấn tới nháo sự, hắn bị đánh cho trọng thương, trên phương diện tâm tính khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Chuyện dược viên thượng cổ hắn có cảm giác mình là người biết muộn nhất, mơ mơ màng màng.
Căn cứ vào đủ loại nguyên nhân, hiện tại Liên Thành trưởng lão đối với Đan Trì và Vân Niết có cảm giác tức giận.
Tuy rằng chuyện dược viên thượng cổ là vị thiên địa ước thúc, thế nhưng Liên Thành trưởng lão lại không nghĩ như vậy, hắn có cảm giác mình bị Đan Trì và Vân Niết trưởng lão cô lập.
Nhiều linh dược Thiên cấp và linh dược Địa cấp như vậy, ngay cả một cây hắn cũng không được phân tới tay, trong người tự nhiên có lửa giận.
Đan Trì lạnh nhạt liếc nhìn Liên Thành trưởng lão, nói:
- Đối với một võ giả, cậy mạnh cũng không phải là vương đạo. Nếu như Liên Thành trưởng lão từng đi tới Huyễn Ba sơn thì sẽ biết rõ Thánh Kiếm cung có địch ý bao nhiêu với Đan Kiền cung chúng ta. Uông Hàn kia đối với người Đan Kiền cung chúng ta càng hận thấu xương.