Nói đến tiền, tổng tài không thiếu, anh cũng không ngoại lệ.
Nói đến nữ sắc, đàn ông mê đắm, riêng anh tâm lặng như mặt gương, chỉ vì cô mà dao động mông lung.
Nói đến địa vị, chủ tịch tập đoàn, lão đại xã hội đen, còn ai thắng được ta?
Nói đến trình độ... ừm! Người không có một bằng cấp thạc sĩ tiến sĩ nào, thậm chí cả đại học cũng không có mà vẫn có thể đứng trên vạn người kiêu ngạo nhìn xuống, chỉ cần một lời nói có thể luân chuyển vạn việc... Không ai không nghĩ đến ba chữ vừa quyền uy vừa bá đạo:
"Vương Dạ Tước"!
"Trong vòng quy luật của thế giới này, quyền lực và tiền bạc là tất cả. Chỉ cần có được, con mắt của những kẻ ngu si tầm thường kia sẽ chằm chằm hướng về em. Chúng không tiếc phải hạ mình, bán rẻ mọi thứ chỉ để cậy thế hưởng cái danh của em. Chính vì vậy, Hạ Thiên Du em phải đường đường chính chính bước vào cửa Vương gia khi trong tay đã có đủ quyền lực và tiền bạc"
Đó là câu nói của một người đàn ông dường như xa lạ. Vẫn là gương mặt hảo soái không góc chết, vẫn là ánh mắt chứa chan nhu tình mỗi khi bắt gặp tôi đứng trước anh ấy, nhưng tất cả giống như một giấc mộng. Đùng một cái, như sấm chớp giông bão cuốn đi mọi ký ức, tất cả đều lạc vào dĩ vãng xa xôi...