" Đùng."
"Đùng..."
Liên tục là những tiếng nổ như sấm vang dội trong đầu, Trần Lâm dù không tin cũng phải tin, đây chính là võ hồn thứ hai kêu gọi.
Kiếp trước cho dù là Võ hoàng cấp độ, gặp biết bao chuyện quái đản xảy ra, nhưng là chưa bao giờ Trần Lâm nhìn thấy một người mang cùng lúc hai võ hồn.
Như vậy là phá vỡ quy tắc rồi, võ giả mang một võ hồn đã quá mạnh rồi, chưa từng xuất hiện võ giả có song sinh võ hồn, sẽ không có khả năng đó xảy ra, trừ phi cũng giống như lúc nãy Thôn Thiên Thần Ma, người đó phải..độ kiếp.
Trần Lâm từ lúc sống lại đến giờ đã chứng kiến rất nhiều điều kì diệu, lúc này trong lòng rối ren không biết có nên tiếp nhận kêu gọi thức tỉnh võ hồn thứ hai không.
Nếu như vậy ắt hẳn phải bị thêm một lần thiên diệt nữa, Trần Lâm không chắc Thôn Thiên Thần Ma sẽ qua được một lần thiên diệt nữa.
" Nên..không nên..nên..." Trần Lâm vò đầu bứt tai do dự, quyết định này thật khó khăn với hắn lúc này, nếu thức tỉnh thành công, Trần Lâm sẽ là người mang một lúc hai võ hồn, sẽ là dị số trong loài người.
Nhưng sẽ phải đô kiếp, nếu thành công thì tốt, nếu thất bại thì phải hôi phi yên diệt.
Thứ hai là chọn từ bỏ, chỉ cần không chủ động câu thông võ hồn thì qua một thời gian ngắn sẽ vĩnh viễn không thể thức tỉnh võ hồn nữa, mặc dù không có võ hồn thứ hai nhưng Trần Lâm sẽ an toàn.
Suy nghĩ trong bứt rứt mộ hồi, Trần Lâm khuôn mặt cương quyết, rõ ràng là chọn được đáp án rồi.
" Phải thức tỉnh, nó kêu gọi như con kêu mẹ, võ hồn chính mình thì có gì phải do dự? Nếu chết dưới thiên diệt thì âu cũng là số phận đã định, cần gì phải xoắn? Đến đây đi, võ hồn của ta."
Cười một tiếng trách cứ bản thân không đủ quyết đoán, Trần Lâm quyết định sẽ thức tỉnh võ hồn thứ hai này, lương tâm một võ giả không cho phép Trần Lâm từ chối.
" Ầm.."
"Ầm.."
Tiếng kêu gọi càng lúc càng dồn dập không ngớt, Trần Lâm hoãn việc về gia tộc lại, sau đó ngồi tại chỗ nhập định tiến hành câu thông võ hồn thứ hai.
Rất nhanh cơ thể Trần Lâm liền xuất hiện biến hóa, sau lưng Trần Lâm hình xăm cổ xưa phát sáng rực rỡ, ý nó muốn nói lưng là nơi nó chiếm rồi, có chọn thì chọn nơi khác mà thức tỉnh ấn ký võ hồn.
Sau lưng không được, võ hồn thứ hai liền chọn trước ngực Trần Lâm làm nơi đặt võ hồn ấn ký, chính là nơi võ hồn tồn tại trên người võ giả.
Những đường hoa văn lạ kì bắt đầu vẽ lên ngực Trần Lâm, cùng thời gian đó bầu trời Đại Lạc đế quốc một lần nữa lại rơi vào tận thế tình trạng. ...............
" Trời ạ, gì nữa đây, lại tới nữa sao? Không lẽ tận thế tới rồi?"
" Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Bầu trời lại phát sinh dị tượng?"
" Ai nói cho ta biết cái gì xảy ra không? Sao vừa bình thường trở lại thì bây giờ tiếp tục nữa?"
".................."
Toàn bộ người dân trên lãnh thổ Đại Lạc đế quốc đều một lần nữa rơi vào kinh hãi, dị tượng vừa kết thúc thì một dị tượng khác nối tiếp, họ cảm thấy đây hẳn là không bình thường sự việc rồi.
" Hoàng thượng, trời lại sinh dị tượng, cái này thật là..bất khả tư nghị.."
Hoàng thất Đại Lạc đế quốc lại một phen náo loạn, hai lần dị tượng liên tục xuất hiện trong một ngày, đây là một điềm báo cho Đại Lạc đế quốc.
" Ta biết rồi, trời đất thật sự thay đổi rồi,..."
Vân Long hoàng đế ngồi trên ngai hoàng thì thào, hai mắt sâu thẳm nhìn vào hư không như đang lo lắng một cái gì đó. Ngay sau đó, hai đế quốc Miên Hồn cùng Kim La đều bị kinh động, một ngày xuất hiện hai lần dị tượng ở Đại Lạc đế quốc, đây là trước giờ chưa từng có chuyện xảy ra.
Các võ hồn sư mang võ hồn đoán trước tương lai lại môt lần hộc máu một cách khó hiểu, sau chuyện này ắt hẳn những võ hồn sư này phải nằm trên giường một thời gian rồi, nếu không là không thể sinh hoạt bình thường đâu. ...............
Phụ cận Mạt Nhật sâm lâm, Trần Lâm vẫn tiếp tục thực hiện quá trình câu thông.
"Đùng.."
"Đùng.."
Trước ngực Trần Lâm hoa văn đã thành hơn phân nữa, hư ảnh một lôi vực đỏ rực bắt đầu hiện lên trước ngực của Trần Lâm, trên người khí tức hủy diệt tỏa ra nồng nặc, cây cỏ gần chỗ ngồi của Trần Lâm đều bị cháy rụi cả, bán kính năm mươi mét xung quanh Trần Lâm trong một giây liền hóa thành vùng đất chết. Hư ảnh bắt đầu ngưng thực hình dáng, ấn ký trên ngực cũng gần hình thành.
Bầu trời lúc này mây đen mù mịt, sấm chớp rền vang, cuồng phong gào thét, hiện tượng không khác gì lúc Thôn Thiên Thần Ma võ hồn độ kiếp, làm Trần Lâm vừa vui vừa sợ.
Vui là vì dựa vào khí tức hủy diệt khủng khiếp mà hư ảnh võ hồn phát ra, Trần Lâm biết nó cũng không yếu hơn Thôn Thiên Thần Ma bao nhiêu, một thân cùng lúc mang hai võ hồn cường đại, Trần Lâm sao không vui đến điên cho được.
Sợ là vì võ hồn này càng cường càng mạnh thì thiên diệt lực sát thương sẽ càng tăng theo tỉ lệ thuận, vì vậy Trần Lâm cũng thấp thỏm lo sợ trong lòng.
"Đùng..."
"Đùng.."
" Thiên đạo bất công, nghịch thiên mà đi, thiên ngăn đạp thiên, thiên diệt ta liền diệt thiên..Diệt Thiên Thần Lôi."
" Ta...tiếp nhận."
Khi hai từ tiếp nhận vừa rơi, hư ảnh lôi vực cũng lập tức ngưng hình, trên ngực võ hồn ấn ký cũng hoàn thành xong hoa văn cuối cùng, Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn xuất thế, khí tức khủng bố tang tóc cũng vì đó mà bộc phát, võ hồn ấn ký cũng sáng lên đỏ rực một mảng thiên địa.
" Diệt Thiên Thần Lôi, nghịch thiên võ hồn, thảo nào thân thể này không cách nào thức tỉnh được võ hồn, thiên đạo ngăn cản thì lấy gì mà thức tỉnh."
Trần Lâm hiểu ra mọi chuyện, nguyên nhân mãi Trần Lâm không thể thức tỉnh võ hồn là do thiên đạo không cho phép, ai ngờ được Thôn Thiên Thần Ma luyện hóa thiên đạo lôi kiếp luyện thể cho Trần Lâm, tạo cơ hội dẫn đường cho Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn kêu gọi Trần Lâm, phải nói Trần Lâm chính là thiên đại vận mới xuất hiện trường hợp này.
" Hống....!"
Trên bầu trời một vùng thanh sắc lôi điện đã hóa thành một con thanh long dữ tợn nộ hống trên trời, phía dưới Diệt Thiên Thần Lôi cũng khí thế không kém, một vùng đỏ rực lôi điện cũng hóa thành một con xích sắc lôi long hung lẫm gào thét đối đầu.
"Rống..."
" Diệt Thiên Thần Lôi, cho ta thấy sức mạnh của ngươi đi."
Trần Lâm quát lạnh, nhận thấy khí tức của thanh long lôi long này có chút yếu hơn kim sắc lôi long lúc trước, có lẽ Diệt Thiên Thần Lôi đủ sức đối kháng.
"Gào...!"
"Gào...!"
Hai con lôi long một thanh sắc một xích sắc cùng gào thét một tiếng rồi lao vào cắn xé nhau trên không trung.
Vừa tiếp xúc với nhau, Trần Lâm liền nhận thấy Diệt Thiên Thần Lôi đang áp chế thanh sắc lôi long, càng quần nhau dữ dội thanh sắc lôi long càng yếu ớt, mất một khoảng thời gian, xích sắc lôi long do Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn biến thành dễ dàng tiêu diệt thanh long lôi long của lôi kiếp biến thành.
" Rống..."
Xích sắc lôi long lượn một vòng trên bầu trời sau đó hướng về phía lôi kiếp rống một tiếng, như là tuyên bố thực lực của lôi kiếp chưa đủ để lạc trôi được ta vậy (chỗ này chém chút), sau đó quay trở về hợp lại với Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn.
" Ầm...!"
"Ầm..!"
Trên bầu trời lôi kiếp chưa tan, thanh sắc lôi điện đã chuyển màu thành hắc sắc lôi điện, khí tức phát ra cũng mạnh mẽ hơn thanh sắc lôi điện nhiều lần, thậm chí còn mạnh hơn cả kim sắc lôi điện.
Trần Lâm cau mày chặt, hai mắt gắt gao nhìn lấy hắc sắc lôi điện, đạo này lôi điện không hóa thành long lôi điện nữa, mà lần này hắc sắc lôi điện hóa thành một con hắc lôi hổ đầy uy vũ.
" Gầm..!"
Hắc sắc lôi hổ há mồm gầm một tiếng vang vọng thiên địa, sau đó đối Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn chộp tới.
" Diệt Thiên Thần Lôi, coi chừng!."
Trần Lâm lo lắng nhắc nhở Diệt Thiên Thần Lôi, con hắc sắc lôi hổ này trông rất nguy hiểm, không thể khinh thường được.
Như hiểu được Trần Lâm lời nói, Diệt Thiên Thần Lôi hóa ra năm đạo xích sắc lôi long, năm con lôi long bay lượn ngập tràn chiến ý, khí tức như muốn hủy thiên diệt địa lao tới cắn xé hắc sắc lôi hổ.
Năm long một hổ lao vào quần chiến trên không trung, năm con xích sắc lôi long do Diệt Thiên Thần Lôi hóa thành lập tức giành được ưu thế nhờ số đông, nhưng hắc sắc lôi hổ cũng vô cùng dai dẳng, một chọi năm nhưng vẫn chưa có dấu hiệu cho thấy mình sắp bại, hai bên quần nhau dữ dội hết trên không trung lại xuống dưới đất.
Chúng đi tới đâu nơi đó lập tức liền trở thành một bãi chiến trường, cây cỏ sinh vật sống nơi đó liền bị tàn phá không sót lại thứ gì, toàn bộ nơi này đã trở thành bãi phế tích trong tích tắc.
" Diệt Thiên Thần Lôi..."
Trần Lâm bên dưới hai tay nắm chặt gọi tên Diệt Thiên Thần lôi, cuộc chiến loạn cả đất trời chưa có kết thúc, Trần Lâm càng lúc càng thấy sốt ruột, nếu kéo dài như vậy thì Diệt Thiên Thần Lôi sẽ bị bất lợi.
"Rống...!"
Suy nghĩ Trần Lâm vừa dứt, thì lôi vực toàn bộ lôi điện bỗng phát sáng rực rỡ, ánh sáng như muốn lấn át cả ánh mặt trời, che phủ đỏ cả một vùng trời, Mạt Nhật sâm lâm đều bao phủ môt màu đỏ như máu nóng, năm con xích lôi long trên trời đang cắn xé với hắc sắc lôi hổ như được tiếp thêm năng lượng, từ đánh ngang ngửa với hắc sắc lôi hổ lập tức lấn lướt trên cơ trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Trần Lâm chứng kiến tràng cảnh này liền thở một hơi khí lạnh, trong lòng nhẹ nhõm dấy lên hi vọng, nếu Diệt Thiên Thần Lôi cứ tiếp tục như vậy thì không bao lâu nữa sẽ giành chiến thắng mà thôi.
" Rống..!"
Hắc sắc lôi hổ rống lên một tiếng đau đớn, nãy giờ chật vật chống đỡ, thần sắc đã bắt đầu trở nên ảm đạm mờ nhạt.
"Hống..!"
Năm con xích sắc lôi long càng đánh càng hăng, quang mang một lúc càng thịnh, chiến ý bộc phát bao phủ cả chiến trường, năm con lôi long hợp sức dồn ép hắc sắc lôi hổ đến đường cùng, sau đó đúng như Trần Lâm dự đoán, hắc sắc lôi hổ đã không còn sức chống đỡ màn tấn công từ năm con xích lôi long nữa, nhanh chóng bị cắn thành tan biến.
"Ầm..."
" Ùng.."
" Ùng.."
Hắc sắc lôi hổ tan biến, thiên diệt cũng dừng lại, sấm chớp tan biến, mây đen trên bầu trời cũng đâu mất, bầu trời Đại Lạc đế quốc đã được trả về bình thường, người dân vui mừng sinh hoạt trở lại.
"Rống...."
Như muốn khẳng định lại một lần nữa sức mạnh chính mình, năm con xích lôi long uốn lượn một vòng trên bầu trời rống một tiếng, sau đó trở về Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn.
Thở dài một tiếng mệt mỏi, Trần Lâm thu hồi Diệt Thiên Thần Lôi vào võ hồn ấn ký, hai tay xoa xoa ấn ký trước ngực, Trần Lâm biết mình từ bây giờ sẽ là người mang song sinh cường đại võ hồn ở Đại Nam Thiên thế giới này.
" Minh Quang Đại Đế, Hắc Ám Đại Đế, Thần Long Đại Đế...,ta..Trần Lâm tới rồi đây."
Nhìn về phía xa chân trời, Trần Lâm mặt đầy tự tin hét lớn, sau đó cấp tốc trở về gia tộc.