Chương 7: Đoàn Tàu Tử Vong

Trong nháy mắt khi Diệp Sát tiếp đất liền cảm giác toàn bộ xương

cốt giống như là nát ra, khắp nơi đều đau nhức, bất quá thật sự là

hắn đã thành công xông qua vòng vây của zombie, đi được tới

cuối thông đạo rồi.

Không có chút do dự nào, Diệp Sát lăn mấy vòng, trực tiếp lăn ra

thông đạo.

Bỏ đi thông đạo phía sau giáo đường, phảng phất giống như tiến

vào một cái thế giới khác vậy, Diệp Sát ngẩng đầu nhìn lại, bốn

phía là tạo hình của một nhà ga, bản thân đang nằm phía trên

sân ga, hai bên là vô số đường ray.

Bảng điện tử phía trên hiện lên mấy chữ tiếng Anh: Death!

Ý là tử vong!

"Ha ha ha ha. . ." Diệp Sát cười to nói: "Ta đã nói chính mình nhất

định sẽ tiếp tục sống sót mà!"

Diệp Sát lung lay thân thể đứng lên, đi thẳng về phía trước, hắn

rất xác định nơi này chính là sân ga đoàn tàu tử vong, như vậy

đoàn tàu tử vong ở nơi nào đây ?

Diệp Sát cũng không vội, khi đã tới sân ga đoàn tàu tử vong

mang ý nghĩa chính mình đã an toàn, rất nhanh, vượt qua hai cái

cầu vượt, Diệp Sát rốt cục tại sân ga số "13" thấy được một đoàn

tàu màu đen kịt, 2 bên khảm nạm một màu đỏ quỷ dị, lộ ra một

luồng cảm giác thần bí khó mà diễn tả bằng lời.

"Hoan nghênh đi đến đoàn tàu tử vong, ngươi đánh số là số 23."

Diệp Sát sửng sốt, trước chính mình lại có đến 22 người đã tới

đoàn tàu tử vong ?

Bất quá, loại sững sờ này chỉ tồn tại trong nháy mắt, đánh số

không có bất kỳ ý nghĩa gì, chính là một cái số thứ tự đơn thuần

mà thôi.

Diệp Sát đi đến phía trước đoàn tàu tử vong, tiếp theo chính là

quyết định toa xe số bao nhiêu, so với số thứ tự của bản thân,

dãy số toa xe cực kỳ trọng yếu.

Toa xe của đoàn tàu tử vong không thông với những toa xe khác,

nói đơn giản, ngươi ban đầu đi vào cái toa xe nào thì cũng chỉ có

thể ở tại toa xe đó chờ đợi và sinh hoạt, chí ít là lúc sơ kỳ trèo lên

đoàn tàu tử vong, tình huống hoàn toàn chính xác sẽ là như thế.

Toa xe khác biệt, sẽ sinh ra tình huống khác biệt, nhưng mà suy

nghĩ kỹ một chút, tại thời điểm ban đầu trèo lên đoàn tàu tử vong,

căn bản không biết toa xe mà mình lựa chọn sẽ có loại người

nào, sẽ phát sinh cái gì, lựa chọn toa xe tốt hay xấu, tựa hồ vẫn

là bằng vào vận khí.

"Vậy liền chọn số 7 ?"

Diệp Sát đi đến toa xe số 7, hắn ưa thích cái số này, bởi vì hắn

xuất sinh niên đại có số đuôi là 7, đồng thời lại sinh vào ngày

mùng 7 tháng 7, cho nên từ khi bắt đầu hiểu chuyện, Diệp Sát

một mực đem "7" trở thành con số may mắn của chính mình.

Chủ ý đã quyết Diệp Sát cũng không do dự nữa, trực tiếp tiến vào

trong toa xe số 7.

Hướng về phía trước nhìn thoáng qua, Diệp Sát cũng không phải

là người thứ nhất trèo lên toa xe số 7, trong toa xe đã có ba

người, hai nam một nữ.

Diệp Sát không khỏi đánh giá đối phương, nam nhân đầu tiên ăn

mặc một thân quần áo thể thao đơn giản, nhưng mà phía trên

quần áo thể thao kia lại không có chút dấu vết bụi bặm hoặc

huyết dịch zombie nào.

Điều này có 2 ý nghĩa, hoặc là nam nhân này rất yếu, thuần túy

bằng vào vận khí tiến vào sân ga đoàn tàu tử vong, không có tao

ngộ chiến đấu, hoặc là nam nhân này rất mạnh, mạnh đến không

thể tưởng tượng nổi.

Diệp Sát càng có khuynh hướng cái sau, bởi vì nam nhân biểu lộ

rất lạnh nhạt, không có chút thái độ sợ hãi nào.

Tên nam nhân thứ hai đại khái chừng ba mươi tuổi, có một thân

thể cơ báp cường tráng khiến người khác phải khắc sâu ấn

tượng, không phải là loại khỏe đẹp chỉ được mã bên ngoài mà là

giống như kiểu lão binh nhiều năm chấp hành nhiệm vụ, dáng

người cân xứng, đường cong cơ bắp rõ ràng, tràn ngập lực

lượng bộc phát.

So với những tiên sinh có cơ bắp khỏe đẹp chuyên luyện tập để

tham gia những trận thi đấu mang tính thưởng thức, cơ bắp của

nam nhân này rõ ràng là thiên hướng về rèn luyện thực chiến.

Về phần nữ nhân cuối cùng, tướng mạo cũng không tệ lắm, ăn

mặc một thân âu phục công sở, biểu lộ sợ hãi, không ngừng hết

nhìn Đông tới nhìn Tây, hiển nhiên nội tâm có ý rất sợ hãi.

"Đó là một cái phế vật may mắn."

Diệp Sát bĩu môi, trực tiếp đem nữ nhân này tính vào hàng ngũ

sớm muộn cũng sẽ bị đào thải.

Diệp Sát cũng không kỳ thị nữ tính, ở kiếp trước, Diệp Sát ở trên

đoàn tàu tử vong đã từng gặp qua những người phụ nữ cực kỳ

cường đại, nguyên nhân mà Diệp Sát phán định đối phương sớm

muộn sẽ chết là từ biểu lộ của đối phương, nữ nhân này không

có một trái tim của cường giả.

Mạt thế hàng lâm, gan càng nhỏ, chết càng nhanh.

Tại thời điểm Diệp Sát dò xét đối phương, đối phương cũng đang

đánh giá hắn, một lát sau, Diệp Sát đi thẳng về phía trước, người

phụ nữ mặc y phục công sở mở miệng muốn chào hỏi nhưng suy

nghĩ lại thì thấy vẫn nên giữ im lặng thì hơn.

Diệp Sát suy đoán, nữ nhân này đại khái lúc trước đã cùng hai

người nam nhân kia cố gắng trò chuyện, nhưng lại đều không

nhận được phản hồi nên hiện tại không còn ý tứ mở miệng nữa.

Bất quá cũng tốt, chính mình vừa vặn bớt đi phiền phức.

Diệp Sát vừa nghĩ, vừa đi đến nơi hẻo lánh phía sau toa xe, trực

tiếp ngồi trên mặt đất, lưng tựa vách tường.

Toa xe cơ bản của đoàn tàu tử vong vốn dĩ không có chỗ ngồi.

Diệp Sát nhắm mắt lại liền bắt đầu dưỡng thần, trước mắt tạm

thời không cần có bất kỳ lo lắng gì, nhìn ra tên nam nhân ăn mặc

quần áo thể thao kia cùng người đàn ông cơ bắp đều rất cảnh

giác, đoán chừng là đề phòng zombie tiến vào nơi này.

Nhưng Diệp Sát biết rõ, zombie không thể nào vào được sân ga

đoàn tàu tử vong, thậm chí cho dù có người dự định trên đoàn

tàu tử vong mưu đồ làm loạn, nơi này cũng không cho phép tàn

sát lẫn nhau.

Đoàn tàu tử vong mặc dù mang theo hai chữ tử vong, lại là hi

vọng cuối cùng của nhân loại, địa phương duy nhất an bình.

Nhắm mắt lại, thế giới rơi vào đen kịt, Diệp Sát dưới thời gian

dần trôi qua liền thiếp đi, liên tục chiến đấu cũng khiến Diệp Sát

rất là mỏi mệt, rất nhanh rơi vào ngủ say.

Cũng không biết là trải qua bao lâu, Diệp Sát là bị tiếng huyên

náo đánh thức, mở mắt ra phát hiện phía trong toa tàu nhiều

thêm 2 người, một người thiếu nữ mặc võ phục nhu đạo, một tên

nam nhân có dáng vẻ lưu manh, nói đúng hơn là nhìn gia hỏa

này thấy thế nào cũng đều là một kẻ lưu manh.

Trước mắt lưu manh kia hiện tại lại đang đùa giỡn với trang phục

của nữ nhân công sở khiến nữ nhân kia thét lên, bất mãn chửi

rủa.

Diệp Sát xoay đầu lại, không có ý định quấy nhiễu loại chuyện

nhàm chán này, từ trong túi quần cầm ra một khối chocolate, nhét

vào trong miệng bắt đầu ăn.

"Ngươi lại có đồ ăn." Tên lưu manh kia đang trêu đùa nữ nhân

nghe được âm thanh Diệp Sát nhấm nháp nuốt chocolate, lập tức

hai mắt sáng lên, bỏ nữ nhân lại liền bước nhanh đến trước mặt

Diệp Sát nói: "Đem hết đồ ăn của ngươi đưa cho ta."

Diệp Sát giương một mắt nhìn đối phương rồi nói: "Ngươi có thể

cầm cái gì đến trao đổi ?"

"A?" Lưu manh kia sửng sốt, lập tức trong ánh mắt lộ ra hung

quang, một tay nắm chặt quần áo Diệp Sát, đem Diệp Sát từ trên

đất lôi dậy nói: "Tiểu tử, ta dùng nắm đấm chính mình đến trao

đổi, ngươi cảm thấy thế nào ?"

Diệp Sát cười lạnh nói: "Ngớ ngẩn."

Lưu manh trừng mắt nói: "Ngươi không tin ta dám đánh ngươi ?"

Diệp Sát khinh thường nói: "Ngươi có thể thử một chút."

Lưu manh kia lập tức không chút do dự giơ nắm đấm lên, nhưng

chỉ trong nháy mắt, nắm đấm đang giơ lên chợt trì trệ, mặc dù giơ

lên, nhưng không có lập tức hướng về phía Diệp Sát đập tới.

Người ngoài có lẽ cảm thấy là gia hỏa này sợ rồi, Diệp Sát lại biết

rõ, gia hỏa này có lẽ đã nghe được âm thanh thần bí kia cảnh

cáo.

Trên đoàn tàu tử vong, bất kỳ hành vi ẩu đả nào cũng đều không

được cho phép.

"Lải nhải gì, gia hỏa giấu đầu lòi đuôi, ta cũng không tin ngươi có

thể làm gì ta!"

Lưu manh kia xoắn xuýt một chút rồi chốc lát sau bỗng nhiên gầm

lên một tiếng, đem nắm đấm hung hăng hướng lấy mũi Diệp Sát

đập tới.

Đầu lưu manh kia bỗng nhiên rớt xuống.