Chương 48: Cẩu Thặng bị đánh

Hôm qua anh ta mới trở về đã muốn đi tìm Phương Tiểu Quyên, hơn nửa tháng chưa gặp được người đẹp, thật là luống cuống.

Nhưng không đợi anh ta đi tìm Phương Tiểu Quyên, đã nghe nói chuyện bà ta và Kiều lão nhị ly hôn, anh ta hứng phấn đến mức suýt nữa bay lên trời, ai ngờ đâu sắp tới thành vui quá hóa buồn.

Phương Tiểu Phương rơi xuống nước được tên bị bệnh chốc đầu Cẩu Thặng cứu, hai người còn ôm ôm ấp ấp, nghe nói tên Cẩu Thặng đang đi tìm bà mối đến nhà họ Phương cầu hôn nữa!

Vương Hâm Sinh lập tức tức giận đến mức đấm một phát hỏng cánh cửa!

Anh ta vốn dĩ đã coi Phương Tiểu Quyên thành người phụ nữ của mình, bây giờ lại bị một kẻ khác chiếm mất, cơn tức này anh ta nuốt sao trôi được đây?

Đêm xuống, anh ta đi tìm hai người anh em của mình, đi đến nhà tên đầu chốc Cẩu Thặng, lấy túi che đầu, giơ tay đánh cho một trận tơi bời!

Cẩu Thẳng đang trong giấc mơ đẹp được kết hôn với người đẹp đi lên đỉnh cao nhất của cuộc sống, ai ngờ cả người đột nhiên đau đớn, từ trong giấc mơ tỉnh giấc phát hiện bản thân đang bị người ta đánh!

Anh ta điên cuồng giãy dụa nhưng đã bị đối phương giữ tay giữ chân, hoàn toàn không thể phản kháng được!

Cuối cùng anh ta bị đánh đến vỡ đầu chảy máu, bởi vì động tác quá lớn, mới kinh động đến bà Vương ở bên cạnh, Vương Hâm Sinh sợ bị người ta nhìn thấy nên lúc này mới vội vội vàng vàng bỏ đi.

Bởi vậy nên Cẩu Thặng mới thoát được một mạng.

Nửa đêm Lưu Thúy Hoa bị tiêu chảy nên đi nhà xí, mới từ nhà xí đi ra thì nghe “bùm” một tiếng, một bóng hình từ trên tường nhảy vào tới.

Bà ta sợ đến mức mềm nhũn cả hai chân: “Ai? Là ai ở đó?”

Vương Hâm Sinh vỗ vỗ bụi bặm trên tay nói: “Chị dâu, đừng hét, là tôi.”

Lưu Thúy Hoa vừa nghe thấy là giọng của chú em, lúc này cảm giác nghẹn ở cổ họng mới đỡ: “Chú năm, đêm hôm khuya khoắt thế này cậu không ở trong phòng ngủ, sao lại từ bên ngoài trở về?”

Vương Hâm Sinh vừa ngáp vừa đi vào phòng mình: “Chuyện này chị dâu không cần lo, nếu người ta có hỏi, chị chỉ cần bảo chưa gặp tôi là được.”

Lưu Thúy Hoa vừa nghe lời này xong trong lòng một rơi lộp bộp, chú em này chắc chắn lại gây chuyện ở bên ngoài!

Bà ta rất hài lòng với việc được gả vào nhà họ Vương.

Nhà họ Vương giàu có, cha mẹ chồng còn công bằng, chồng cô, Vương Thủy Sinh, vừa có năng lực vừa có bản lĩnh, trong thôn này hiếm có người này không có mấy người làm bà vừa lòng như thế.

Đương nhiên, chắc chắn sẽ càng hài lòng hơn nếu không có thằng em khốn nạn như vậy.

Thật ra từ lâu bà ta đã nghĩ đến chuyện chia nhà, tiếc là cha mẹ chồng đều vì chú em bảo bối, chỉ cần hai người già còn, chắc chắn không thể chia nhà được!

Cơn gió lạnh thổi qua, bà ta run lập cập, che áo bông lại, chạy nhanh về phòng.

Ngày hôm sau, toàn bộ người ở đội sản xuất đều biết tối hôm qua Cẩu Thặng bị người ta đánh, nếu không phải bà Vương phát hiện sớm, đoán chừng lúc này thi thể anh ta đã lạnh rồi!

Xảy ra chuyện lớn như vậy, đội trưởng đội sản xuất Vương Thủy Sinh lập tức đưa người đến nhà Cẩu Thặng, cũng dò hỏi anh ta chuyện xảy ra vào tối hôm qua.

Nhưng Cẩu Thặng cái gì cũng không biết.

Mà thật ra cũng không thể trách Cẩu Thặng được.

Lúc đó đang là nửa đêm, người ta đang ngủ mê man, làm sao nghĩ sẽ có thể bị người ta đánh?

Đến khi bà Vương đưa người đến thì những kẻ đó đã chạy mất dạng rồi.

Mọi người nghe xong, ai cũng than Cẩu Thặng xui xẻo.

Cẩu Thặng mặc dù vừa nghèo vừa lười, nói chuyện cũng hơi thiểu năng, nhưng anh ta nhát gan, bởi vậy chưa bao giờ gây ân oán với người khác.

Vậy rốt cuộc là ai không bỏ qua cho Cẩu Thặng?

Vương Thủy Sinh hỏi Cẩu Thặng muốn đi đồn công an báo án hay không, đầu của Cẩu Thặng lắc đầu giống như trống lắc, anh ta nói bản thân nghe thấy ba chữ “đồn công an” hai chân đã nhũn ra, huống chi là nói đi qua.

Vương Thủy Sinh cũng không có cách nào, an ninh của đội sản xuất vẫn luôn rất tốt, giống như chuyện của Cẩu Thặng, lúc trước không bao giờ xảy ra.

Nếu như việc này bị truyền ra, năm nay đội sản xuất nhất định sẽ không được bình chọn tiên tiến, nếu như loại chuyện này lại xảy ra lần nữa, chỉ sợ cái chức đội trưởng đội sản xuất này cũng rớt mất.

Vì thế ông quyết định trước vụ xuân, đội sản xuất tự tổ chức đội ngũ tuần tra, mỗi nhà mỗi hộ thay phiên nhau cử người đi tuần tra, bảo vệ an toàn cho mọi người.

Để bảo vệ an toàn cho mọi người nên cũng không có ai phản đối.