Chương 32: Ly hôn 1

Đời này bà Phương sinh năm đứa nhỏ, trước hết là hai đứa nhỏ, đứa thứ ba mới được con trai, sau này mới lần lượt sinh hai đứa nữa nhưng đều là con gái!

Cho nên nhà họ Phương cũng chỉ có một người con trai như Phương Phú Qúy, dĩ nhiên cũng là bảo bối của cả nhà. Phương Tiểu Quyên làm con gái út, cũng không nhận được ưu đãi.

Lúc ấy, bà ta đánh người rất thoải mái, lại quên mất Lâm Tuệ có năm người anh trai, cũng có biết bao nhiêu người coi Lâm Tuệ là bảo bối.

Bà ta lùi về sau hai bước, muốn lặng lẽ trốn về phòng.

Nhưng bà ta vẫn chậm một bước.

Chị dâu Lâm Tuệ là Viên Tố Hoa xông lên, một phát tóm ngay tóc của bà ta "Bốp bốp bốp" năm sáu bạt tai đánh tới.

Phương Tiểu Quân lập tức bị đánh sưng mặt!

Nhưng cái này vẫn chưa hết.

Viên Tố Hoa giống như Phương Tiểu Hoa đánh Lâm Tuệ, kéo lôi bà ta trên mặt đất, thân thể không lổ ngồi trên bụng của bà ta lại liên tiếp vài cái tát "bốp bốp bốp!"

"Bà... Đồ heo... Lấy..."

Phương Tiểu Quyên muốn nói "Bà dừng tay", nhưng bà ta bị đánh gãy hai cái răng, nói chuyện thều thào, trong miệng đều là vị ngọt ngấy, tanh tưởi của máu.

Nhưng cái này chưa xong.

Chị dâu thứ ba của Lâm Tuệ không biết từ đâu bưng tới một nồi phân gà lớn, xông lên đổ hết lên trên mặt Phương Tiểu Quyên.

"Con điếm, dám đánh con út nhà tôi, bà cho rằng người nhà họ Lâm đều chết hết sao? Đớp phân đi thôi!"

"A a a..." Phương Tiểu Quyên la hét như bị người ta cưỡng bức!

Bà ta thật sự điên mất!

Thật là buồn nôn, hai kẻ hèn hạ này, vậy mà dám nhét phân gà vào miệng bà ta!

Nhà họ Phương và nhà họ Lâm ồn ào một trận thật lớn, nhà cũ nhà họ Kiều không biết không được.

Trước đó, nhà cũ nhà họ Kiều không biết, là bởi vì Phương Phú Qúy đã từng buông lời quá tàn nhẫn, khiến người ta không để mọi chuyện truyền tới nhà họ Kiều. Nếu để bọn họ biết là ai làm ra, vậy sẽ không xong với ông ta.

Trong thôn dĩ nhiên không phải ai đều sợ Phương Phú Qúy, có thể trêu chọc một tên du con như vậy thì sẽ trêu, còn không trêu chọc được dĩ nhiên không trêu vào.

Bây giờ Kiều Tú Chi biết Phương Tiểu Quyên tới đánh Lâm Tuệ là bởi vì tin đồn bên ngoài mà chạy tới đánh người ta, còn khiến đối phương nhảy xuống giết tự sát, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Người con dâu này không thể nhận nữa rồi.

Bà có thể nhịn bà ta bất công, bà có thể chịu đựng bà ta hết ăn lại nằm, nhưng bà không thể chịu được bà ta giội nước bẩn lên người chồng chỉ bởi vì những tin đồn thất thiệt ở bên ngoài như vậy!

Bây giờ mọi chuyện đều không có gì xảy ra, bà ta còn dám làm như vậy, nếu ngày nào nhà họ Kiều xảy ra chuyện gì, nói không chừng bà ta là người bỏ đá xuống giếng đầu tiên!

Vì chuyện bình an sau này của nhà họ Kiều, nhất định phải để thằng hai ly hôn với bà ta!

Vạn Xuân Cúc nhìn mặt mẹ chồng mình trầm xuống, dọa tới hai chân bà ta run rẩy, rụt cổ lại thuận tiện lặng lẽ chạy tới vách tường.

Má ơi, sắc mặt của mẹ chồng quá khó coi!

Nếu như bị bà nhận ra trong chuyện này có tác dụng của bà ta góp vào, không biết mẹ chồng có một quyền đấm chết bà ta hay không?

Vừa vặn Kiều Chấn Quốc ra uống nước, nhìn thấy dáng vẻ hèn mọn của vợ mình, không khỏi tò mò nói: "Cô đang làm cái gì vậy? Dáng vẻ lén lút như vậy, không phải cô làm chuyện gì xấu đó chứ?"

Vạn Xuân Cúc chán nản!

Cái gì mà gọi bà ta làm chuyện xấu, nói thật sự giống như mỗi ngày bà ta đều là chuyện xấu không vậy!

Bà ta hít sâu một hơi: "Chấn Quốc, nếu như... Tôi nói này, nếu như tôi làm chuyện gì khiến mẹ nổi giận, mẹ muốn đánh tôi, anh có thể che chở tôi không?"

Kiều Chấn Quốc cười ha ha một tiếng: "Nhất định không rồi! Theo tôi nghĩ là cô bị đánh chết cũng là đáng đời, ai bảo cô ngứa da!"

Vạn Xuân Cúc: "..."

Bà ta nhìn ông chồng nhà mình vừa cười to vừa đi khỏi, chỉ cảm thấy nghẹn một ngụm máu trong ngực, suýt khiến bà ta đang sống mà nghẹn tới chết!

Kiều Tú Chi và chồng của Tiết Xuyên bàn bạc một chút.

Tiết Xuyên tự nhiên đồng ý cái nhìn của bà, thế là hai người cùng nhau đi tới nhà nhọ nhà họ Kiều.

Lúc này Phương Tiểu Quyên bị đánh sưng mặt sưng mũi đã không biết được chẳng qua bà ta đã sắp bị ly hôn luôn rồi.