Chương 100: Ngươi Không Giữ Lời ( 18+)

Một cơ thể mảnh mai như một cành liễu yếu ớt xuất hiện trước mắt hắn.

Làn da trắng hồng, xương quai xanh tinh xảo, hai con bạch thỏ xinh xắn, trắng ngần, vô cùng đáng yêu. Tuy nó không quá to nhưng nó lại vô cùng săn chắc, mịn màng. Bên dưới bờ eo thon gọn là một vùng cấm địa huyền bí.

Lý Tư Giai khuôn mặt ửng đỏ, xấu hổ kẹp chặt cặp đùi nhỏ, chỉ lộ ra một thảm cỏ đen hình tam giác được cắt tỉa gọn gàng.

Thấy vậy Thạch Lãng cười hắc hắc nói.

- Càng che ta càng thấy hứng thú a.

Thạch Lãng chủ động tiến đến, vươn tay mạnh mẽ tách ra cặp đùi thon dài. Ngắm nhìn hai mép thịt múp míp, kiều nộn, có một vài giọt nước óng ánh đang dần dần chảy xuống, hương thơm thoang thoảng làm cho hắn có chút say mê .

Thấy Thạch Lãng không rời mắt khỏi nơi nhạy cảm của mình Lý Tư Giai ngượng ngùng gắt một tiếng.

- Không được nhìn.

- Ta không những nhìn mà còn chạm vào nó nữa.

Nói xong Thạch Lãng miết nhẹ giữa hai mép thịt rồi đưa hai ngón tay vào bên trong huyệt động.

Vật thể là đột ngột tiến vào là cho Lý Tư Giai giật bắn mình, muốn tránh thoát khỏi ngòn tay hắn. Nhưng Thạch Lãng làm sao dễ dàng buông tha cho nàng. Sau khi để nàng nằm xuống giường, miệng Thạch Lãng tìm đến nhũ phong của nàng, hung hăng ngậm lấy hạt đậu đỏ bú mút làm cho nó dần cứng lên. Bên cạnh đó ngón tay cũng liên tục ra vào bên trong huyệt động.

Một có gái mới lớn chưa có kinh nghiệm như nàng làm sao chống cự được kích thích của hắn. Nhanh chóng chìm vào khoái hoạt, dâm thủy từ bên dưới tuôn ra như sưới, cổ họng vô thức phát ra những tiếng rên rỉ tiêu hồn.

- Ưm…Ưm..

- Sướng không?

- Um..Ngươi khi dễ ta.

Thạch Lãng một bộ như bị oan uổng nói.

- Ta khi dễ ngươi hồi nào a. Ta là làm cho ngươi thoải mái nha.

Ngón tay bên dưới ngày càng tăng nhanh tốc độ, chỉ một lúc sau cơ thể nàng bỗng nhiên run rẩy, lưng cong lên , từng thớ thịt non mềm siết chặt lấy ngón tay hắn. cảm giác lạ lẫm làm cho Lý Tư Giai không kiềm được kêu lên.

- Ta thấy lạ quá..có gì đó muốn phun ra.. Ahhh… không… dừng lại…Không …ta raaaaaa…

Một dòng âm tinh nóng hổi từ bên trong huyệt động phun trào làm cho ra giường và bàn tay hắn ướt sủng.

Lý Tư Giai thở gấp, khuôn mặt u oán nhìn Thạch Lãng.

Thạch Lãng lại vờ như không thấy, bởi vì côn thịt bên dưới đã biểu tình dữ dội. Xem thấy u cốc của nàng đã một mảng lầy lội, hắn biết giờ lành đã đến, chuẩn bị tiến công ngắt lấy đóa hoa này.

Thạch lãng cúi xuống hôn lên khắp mặt nàng nhẹ giọng nói.

- Ta vào nha.

Lý Tư Giai tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn có chút sợ hãi. Vì gia đình nàng mới phải làm nữ nhân của hắn. Nàng không biết đây có phải lựa chọn đúng hay không, hắn có đáng tin để mình phó thác hay không , Lý Tư Giai không thể biết trước được.

- Ta..

Thấy nàng do dự Thạch Lãng cũng hiểu được, dù sao hai người chưa gặp nhau được bao lâu, không có khả năng nhanh như vậy liền phát sinh tình cảm.

- Tuy ta không thể chỉ yêu mình ngươi, nhưng ta chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với những lời ta nói. Thế nên là..cho ta vào nha.

Nghe những lời hắn nói Lý Tư Giai cũng có chút buông lỏng, bởi vì Thạch Lãng không lấy việc của Hạ Đông Kỳ ra uy hiếp mình. Trong lòng nàng thầm nhủ.

- Dù sao hắn nhìn cũng đã nhìn, chạm cũng đã chạm, thôi thì coi như kiếp trước ta nợ hắn đi.

Nhìn lông mày nàng có chút giãn ra. Thạch Lãng biết nàng đã động lòng, cũng nên bắt đầu cuộc vận động chính thức.

- Không nói gì tức là đồng ý. Không cần sợ ta sẽ ôn nhu.

Thạch lãng cũng biết đây là lúc hắn nên chủ động, bắt đầu điều chỉnh tư thế để phần quy đầu ngay trước huyệt động. Vận động cơ hông, nhẹ nhành đẩy dương vật tách ra hai mép thịt, tiến vào bên trong huyệt động.

Ót.

Cảm giác co bóp, mềm mại bao quanh côn thịt làm cho hắn sướng điên. Khi dương vật đi vào được hơn nửa thì bất ngờ gặp một vật cản. Thạch Lãng không chút do dự thúc một cái thật mạnh, một dòng màu đào chảy xuống nệm kèm theo tiếng hét đau đớn vang vảng trong căn phòng nhỏ.

-Ahhhhh

Thạch Lãng đình chỉ động tác, ôn nhu lau hai hàng lệ trên má nàng rồi cúi xuống, hôn lên bờ môi mềm mại, hai tay hắn cũng không rảnh rổi đặt tại cặp tuyết phong săn chắc nhẹ nhành vuốt ve, kích thích để cho nàng bớt đau.

Sau một lúc, nàng cũng đã bớt đau, cổ họng dần phát ra những tiếng rên rỉ yêu kiều.

Nghe được tiếng rên rỉ của nàng Thạch Lãng cũng có chút kiềm không được dục vọng, bên dưới bắt đầu vận động, từ từ rút côn thịt ra rồi lại đẩy vào. Khi nàng đã thích ứng thì hắn càng ngày càng tăng nhanh tốc độ.

Lý Tư Giai cũng bắt đầu chìm vào khoái cảm, vô thức phát ra một câu.

- Ưm..Ưm…Sướng quá.

Thạch Lãng cười hắc hắc một tiếng rồi nói.

-Ta còn có thể có nàng sướng hơn nữa cơ.

Thạch Lãng để nàng quay người lại, quỳ gối trên nệm , mông đào kiêu ngạo vểnh cao hướng về phía hắn. Hai tay Thạch Lãng đặt trên cặp nhào nặn, hạ bộ bên dưới không ngừng ra vào huyệt động của nàng. Ở tư thế này Thạch Lãng dễ dàng để quy đầu chạm đến hoa tâm của nàng. Càng ngày cường độ ra vào của côn thịt ngày càng nhanh như một chiếc máy khoan, quậy phá bên trong nàng.

- Nhanh quá…ahhh… ta chết mất...Không được…ta lại ra nữa rồi…Ahh…Ta raaaaaaaaa.

Toàn thân Lý Tư Giai co giật, phun ra một đoàn âm tinh. Thân thể nàng nhũn ra chân tay vô lực không chống nổi cơ thể mà nằm sấp trên giường. Nàng đã lên đỉnh hai lần nhưng Thạch Lãng thì chưa.

Đang thở dốc vì tiết thân thì khoái cảm từ hạ thân lại truyền đến làm cho nàng không thể không cầu xin .

- Dừng lại…cho ta nghỉ ngơi chút đã.

Thạch Lãng làm sao có thể dễ dàng tha cho nàng, nhưng cũng giả đồng ý một tiếng.

- Được rồi, người nghỉ ngơi đi.

Lý Tư Giai chưa kịp vui mừng vì hắn rút côn thịt ra thì một cú thúc mạnh mẽ đẩy côn thịt đến tận hoa tầm làm đầu óc nàng choáng váng, vội vàng hô lên.

- Ngươi..Ngươi không giữ lời.

Thạch Lãng bày ra bộ mặt vô sỉ nói.

- Thì ngươi nghỉ đi, ta làm gì kệ ta a.

Lý Tư Giai tức giận không nói nên lời.

- Ngươi…Ngươi…

Thạch Lãng không quan tâm nàng mà vẫn tiếp tục vận động. Sau một lúc bị hắn ‘đâm’ côn thịt vào người thì nàng lại bị cơn khoái lạc bao trùm, không tự chủ được phát ra những thanh âm rên rỉ.

Gần hai tiếng trôi qua, Lý Tư Giai bây giờ đã như một vũng bùn nhão vì lên đỉnh liên tục 4, 5 lần , mà hắn thì chỉ ra đúng một lần.

Thấy Lý Tư Giai đã mất đi năng lực chiến đấu Thạch Lãng cũng đành tha cho nàng. Hắn tiến vào phòng tắm, tẩy rửa những vết bẩn. Sau khi mặc quần áo đi ra, thấy Lý Tư Giai đã lấy lại một ít sức lực, Thạch Lãng kêu nàng dậy đi tắm, còn mình thì ngồi trên ghế sopha, trong đầu câu thông với hệ thống.