Chương 928: Bướng bỉnh

Angel đi theo Diệp Lăng Phi vào trong phòng, cô tiện tay khóa luôn cửa phòng lại. Vừa đi vào trong phòng, Diệp Lăng Phi đã mỉm cười nhìn Angel.

- Anh cười cái gì, bây giờ người ta đang bực mình lắm đây!

Angel hờn dỗi nói, cô đi tới ngồi xuống ghế salon. Diệp Lăng Phi nhìn ra cô nàng Angel này đang giận dỗi với mình đây, hắn ngồi xuống bên cạnh Angel nhìn Angel cười nói:

- Tiểu nha đầu, làm sao vậy, còn đang giận anh sao?

- Làm sao em dám giận anh chứ?

Angel lẩm bẩm trong miệng, lời nói đầy vẻ chua ngoa:

- Anh là người đã có gia đình rồi, anh làm như vậy là chuyện thiên kinh địa nghĩa, em không mặt dày xán lại gần anh nữa, đỡ khiến anh lại chán ghét em. Bây giờ thì ngược lại, em đang trong tình cảnh nguy cấp mà anh lại bỏ mặc không quan tâm, còn đuổi em ra ngoài nữa!

Diệp Lăng Phi nhìn Angel thở phì phì ở một bén lẩm bẩm, trong lòng không khỏi thấy buồn cười, lúc này trông Angel giống như là một tiểu cô nương bị ủy khuất gì vậy, đang oán trách mình đây mà! Diệp Lăng Phi biết lúc này dù mình có nói cái gì thì Angel cũng sẽ không chịu nghe. Thử ngẫm lại xem tính cách của các cô bé bị chiều quá sinh hư như thế nào thì Angel chính là giống nhu thế. Diệp Lăng Phi nói với Angel:

- Angel, nào tới đây ngồi đi, hai người chúng ta tâm sự một lần!

- Em không ra đó ngồi đâu, đỡ phải có người nói em khiêu khích quyến rũ các loại. Dù sao em là con gái, người ta còn phải để ý đến thể diện nữa, đâu giống như mấy người đàn ông, không biết xấu hổ chút nào!

Angel lẩm bẩm.

Tuy vậy Angel vẫn đang len lén nhìn sang chỗ Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nghe Angel nói như vậy, hắn đứng lên, nói:

- Em không sang chỗ này thì để anh qua đó ngồi là được!

Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đi tới trước mặt Angel, kéo tay Angel, Angel liền bị Diệp Lăng Phi kéo dậy. Diệp Lăng Phi đặt mông ngồi trên salon, ôm Angel ngồi trên đùi của mình. Diệp Lăng Phi thò tay véo đôi môi đỏ mọng của Angel, dỗ dành:

- Tiểu nha đầu, sao lại giận anh thế?

- Nếu đổi lại là anh thì anh không tức giận sao?

Tay trái Angel khoác lên vai Diệp Lăng Phi, tay phải của cô thì lần mò tiến vào bên trong quần áo của hắn. Nếu đổi thành trước đây, Diệp Lăng Phi đã sớm tóm tay Angel bỏ ra rồi, hắn cũng không muốn chơi đùa quá mức với Angel, như vậy sẽ rất dễ không khống chế được bản thân. Chỉ là lúc này, Diệp Lăng Phi đang dụ dỗ Angel, đành để cho Angel vuốt vuốt ngực mình vậy. Diệp Lăng Phi cười gật đầu, nói rằng:

- Anh biết, khi nãy anh nói em hơi quá đáng. Angel, bây giờ anh xin lỗi em, đừng giận anh nữa, tha thứ cho anh đi!

- Nói xin lỗi là xong thì ai chả làm được, một chút thành ý cũng không có!

Angel không hài lòng nói.

Diệp Lăng Phi sửng sốt, thấy Angel nhắm mắt lại, môi hơi vểnh lên. Hắn ngầm hiểu ý tứ của Angel, ghé môi tới, môi hai người dán sát vào nhau. Môi hai người vừa chạm nhau, Angel lập tức vươn cái lưỡi thơm tho ra quấn lấy đầu lưỡi của Diệp Lăng Phi. Hai người hôn nhau một lúc lâu, sau đó mới tách nhau ra. Diệp Lăng Phi liếc nhìn Angel, nói:

- Tiểu nha đầu, bây giờ thì hài lòng rồi chứ, tha cho anh đi mà!

Angel chớp chớp hàng mi thật dài, trên gương mặt hiện lên một nụ cười xán lạn, nói:

- Được rồi, Satan, lần này em tha cho anh, không được có lần sau đâu đấy!

Diệp Lăng Phi nghe xong lúc, thầm thở dài, thầm nghĩ: "Xem ra năm xưa mình không nên nuông chiều Angel như vậy, bây giờ thì hay rồi, triệt để khiến cho Angel trở nên hư đốn!" Những câu này chẳng qua là suy nghĩ trong lòng Diệp Lăng Phi mà thôi, hắn cũng không dám nói ý nghĩ thật trong lòng mình ra khỏi mồm mà nói sang chuyện khác:

- Angel, thật ra sở dĩ anh để em và Mễ Tuyết ra ngoài thuê phòng không phải bởi vì anh lo lắng em chạy lên trên giường của anh mà là có tính toán khác!

- Có tính toán khác ư?

Angel sửng sốt, hỏi:

- Là cái gì vậy?

- Anh lo lắng về Mễ Tuyết. Angel, anh biết bây giờ em và Mễ Tuyết ở chung rất tốt, nhưng mà đừng quên, hai người các em mới quen nhau hai ngày, thời gian ở cùng nhau cũng không dài, em căn bản là không biết cô ả Mễ Tuyết là một người như thế nào!

Diệp Lăng Phi nghiêm túc nói.

- Chỗ anh có không ít bí mật, anh không muốn để cho Mễ Tuyết biết, em hiểu ý của anh chứ?

- Em hiểu!

Angel nói.

- Satan, thật ra thì em cũng không thực sự tức giận với anh, em chẳng qua là, chẳng qua là đùa giỡn muốn hờn dỗi với anh mà thôi, lẽ nào anh không cho em hờn dỗi sao, ai bảo anh không để ý tới em chứ!

Angel chu cái miệng nhỏ nhắn ra, bàn tay đang mò mẫm trong quần áo Diệp Lăng Phi cũng di chuyển xuống vùng hạ thân của hắn.

- Được rồi, Angel, đừng có náo loạn nữa, nếu như em chọc anh bốc hỏa thì em sẽ giúp anh dập tắt lửa dục sao?

Diệp Lăng Phi vừa nói xong câu này, hắn lập tức ý thức được mình lỡ mồm mất rồi, kiểu ăn nói có thể dùng với những cô gái khác, nhưng đối với Angel mà nói thì những lời này chẳng có mảy may tác động gì. Angel nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, không chỉ không chịu dừng tay lại, lại còn tăng tốc hơn nữa, nói:

- Được, để em dập lửa giúp anh nhé!

Diệp Lăng Phi trong lòng hối hận muốn chết, vội vàng nói:

- Tiểu nha đầu, đừng có náo loạn nữa, anh chỉ nói đùa thôi, lát nữa chúng ta còn phải đi ăn nữa đó. Ừm, anh cũng đói bụng lắm rồi đây......!

Diệp Lăng Phi nói mấy câu này nhưng Angel không để vào trong lòng, tay Angel nắm chặt hạ thân của Diệp Lăng Phi, trên gương mặt cô mang theo ý cười xấu xa, khẽ cười nói:

- Satan, anh biết không, đàn ông đúng là không thể nào thay thế được!

- Anh biết!

Diệp Lăng Phi bất đắc dĩ nói.

- Được rồi, buông tay ra đi!

- Nếu như em không buông tay ra thì sao?

Angel nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, cặp mông của cô uốn éo trên đùi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi bắt đầu thấy khó chịu, hắn liếm liếm môi, nói:

- Anh có thể phát sinh quan hệ với em, nhưng mà Angel à, chắc em biết rõ cách làm người của anh, một khi chúng ta đột phá giới hạn trong mối quan hệ này, anh sẽ phải duy trì khoảng cách với em, anh không muốn tương lai anh lại phải do dự giữa em và Tình Đình. Hai người các em khiến anh rất khó xử, anh không muốn làm tổn thương bất kì một người nào trong hai em. Anh hiểu rất rõ tính cách của em, loại tính cách như em rất dễ xúc phạm tới Tình Đình. Trước khi em thích ứng được với cuộc sống của một người bình thường, anh sẽ không gặp lại em đâu!

Diệp Lăng Phi nói một cách cực kì nghiêm túc, sau khi nghe xong, Angel buông tay ra, rồi lại vòng hai tay ôm lấy Diệp Lăng Phi, nói:

- Satan, em biết vì sao anh không muốn phát sinh quan hệ với em, có phải là do em quá tùy tiện, anh lo rằng em sẽ làm mối quan hệ giữa anh và Bạch Tình Đình rối tung cả lên đúng không?

Diệp Lăng Phi không phủ nhận, hắn nhìn Angel, nói:

- Angel, em không giống những cô gái khác mà anh quen. Chúng ta đã từng trải qua cuộc sống khiến cho em còn chưa thể thích ứng với cuộc sống của một người bình thường được, một khi giữa em và Tình Đình xảy ra xung đột, anh không thể lựa chọn được, bởi vì hai em đều là những người mà anh yêu nhất. Angel việc em phải làm bây giờ là làm thế nào để dung nhập vào cuộc sống của một người bình thường!

- Satan, em hiểu!

Angel nói.

- Nếu em đã hiểu thì hãy bắt đầu từ cách xưng hô đi, từ này về sau đừng gọi anh là Satan nữa, em gọi Diệp Lăng Phi, hoặc là Diệp đại ca cũng được.

- Vâng. Diệp đại ca!

Angel ngọt ngào gọi một tiếng, đang lúc Diệp Lăng Phi cảm thấy trong lòng thoải mái hơn thì Angel lại nói thêm:

- Diệp đại ca, hiện giờ nhất định là anh vẫn còn giận đúng không, có cần em giúp anh tiêu trừ cơn tức này đi không vậy?

Diệp Lăng Phi quả thực không có cách gì để quản lý Angel, hắn dỗ dành Angel xong, dặn dò Angel nhất định phải có đề phòng với Mễ Tuyết, không nên nói cho Mễ Tuyết biết thân phận của mình. Sau khi Angel tâm tình thoải mái rời khỏi gian phòng của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vội vàng chạy vào trong nhà tắm để tắm nước lạnh. Hắn cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, vừa nãy bị Angel khiêu khích như vậy, không nổi tà niệm mới là lạ đó! Nước lạnh giúp cho dục hỏa đang bốc lên trong người Diệp Lăng Phi bị dập tắt. Đến khi Diệp Lăng Phi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều mới lau khô thân thể, thay một bộ quần áo mới quay trở về phòng.

Angel được Diệp Lăng Phi dỗ dành một phen, tâm tình cũng tốt lên nhiều. Cô và Mễ Tuyết đi ra khỏi phòng cùng mấy người Diệp Lăng Phi đến nhà hàng ăn cơm. Đêm qua Diệp Lăng Phi ngủ không ngon, hôm nay lại phải đi ra ngoài làm việc rồi, Diệp Lăng Phi muốn tối nay đi ngủ sớm một chút. Hắn căn dặn Angel và Mễ Tuyết trở về phòng rồi thì đừng nên ra ngoài nữa, có chuyện gì thì sáng mai hãy nói. Diệp Lăng Phi đã lên giường ngủ sớm, kết quả lại bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Diệp Lăng Phi không mở mắt ra, chỉ vươn tay với cái di động ở chỗ đầu giường, mơ mơ màng màng hỏi:

- Alô, ai gọi đấy?

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Bành Hiểu Lộ, cô bảo:

- Alô. Diệp Lăng Phi à, không phải anh đang ngủ đấy chứ?

Diệp Lăng Phi vừa nghe ra giọng của Bành Hiểu Lộ, hắn mở mắt, ngáp một cái, nói:

- Cô biết không, tối qua tôi ngủ không ngon, chắc chỉ chợp mắt được chưa đầy ba tiếng, hôm nay thì quay mòng mòng cả ngày, mệt chết mất!

- Anh thực sự mệt sao?

Bành Hiểu Lộ hỏi.

- Hiểu Lộ à, cô hỏi câu này là có ý gì vậy, cái gì mà mệt thật chứ, cô nghĩ rằng tôi đang nói đùa với cô sao!

Diệp Lăng Phi nói.

- Bây giờ tôi chả có hơi đâu mà đi nói đùa với cô cả, nói đi, có chuyện gì?

- Là có chút việc, tôi không ngờ chỗ này lại phức tạp như vậy, còn phải dùng cái gì mà đô la Hồng Kông với cả tiền Bồ Đào Nha. Tôi cho rằng Ma Cao này là đất của Trung Quốc chúng ta, nhân dân tệ chắc là dùng tốt, nhưng không ngờ khi đến Ma Cao thì nhân dân tệ lại không dùng được, tôi vừa mới đến Ma Cao lại không quen thuộc lắm với hoàn cảnh nơi này, chỉ có thể phiền anh tới đón tôi thôi!

Bành Hiểu Lộ nói.

- Cái gì? Cô vừa mới nói cái gì?

Diệp Lăng Phi cho rằng mình nghe nhầm, hắn hỏi lại.

-Tôi nói là anh đến sân bay để đón tôi, bây giờ tôi ở ngay chỗ sân bay của Ma Cao đó!

Bành Hiểu Lộ nói.

Diệp Lăng Phi vừa nghe thế lập tức tỉnh cả người, hắn ngồi dậy, nói:

- Bành Hiểu Lộ à, cái này không thẻ đem ra mà nói đùa được đâu đó!

- Ai nói đùa với anh chứ, tôi giống như là đang nói đùa sao?

Bành Hiểu Lộ tỏ vẻ rất không vui.

- Tôi ngồi máy bay hơn ba tiếng từ Bắc Kinh đến Ma Cao, ta không phải trước đó tôi đã nói là tôi muốn đến Ma Cao sao, lúc đó anh cũng nói là để tôi đến mà, sao bây giờ lại đổi ý rồi?

- Không phải chứ, cô thực sự tới rồi sao!

Diệp Lăng Phi vừa nghe vậy, lập tức luôn mồm kêu khổ, hắn vốn chỉ là thuận miệng nói như vậy, cũng không tin Bành Hiểu Lộ sẽ đến Ma Cao. Nhưng trên thực tế Bành Hiểu Lộ chính là một cô gái bướng bỉnh, thực sự đã đáp máy bay đến Ma Cao rồi.