Chương 753: Mất điện thoại rồi

Vu Đình Đình gọi cho Diệp Lăng Phi đã bị từ chối, Vu Đình Đình tưởng là Diệp Lăng Phi đang bận không nghe máy được nên cô cũng không gọi nữa, mãi đến khi Đường Hiểu Uyển thần bí nhẹ nhàng quay trở lại nói cho Vu Đình Đình biết việc có liên quan đến Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân, Vu Đình Đình mới biết tối qua Diệp Lăng Phi vốn không hề đi mà là ngủ với Lý Khả Hân ở phòng ngủ bên cạnh.

Chẳng hiểu tại sao mà má Vu Đình Đình ửng đỏ, lúc đầu khi Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình cùng thân mật với Diệp Lăng Phi cũng đủ khiến cho Vu Đình Đình thấy khó xử rồi, bây giờ lại nghe nói tối qua Lý Khả Hân cũng ở trong biệt thự, Vu Đình Đình bắt đầu lo lắng trong lòng, Vu Đình Đình là một cô gái thuần khiết, trong lòng vẫn chưa thể thích ứng chuyện thế này.

Đường Hiểu Uyển nhìn ra tâm ý của Vu Đình Đình, cô cười ngọt ngào nói:

- Đình Đình, chúng ta đều thích Diệp đại ca, nếu như vậy thì chúng ta có thể cùng nhau tám chuyện về Diệp đại ca, chẳng lẽ như vậy không được sao?

- Chị Hiểu Uyển, em chính là có chút không thích ứng!

Vu Đình Đình xấu hổ nói.

- Chị nói xem chúng ta làm như vậy là có chút hoang đường không, em…không quen…thân mật với Diệp đại ca trước mặt người khác!

- Nha đầu ngốc, ai bảo em bắt buộc phải như thế đâu!

Đường Hiểu Uyển cười nói.

- Chẳng phải em đơn độc thân mật với Diệp đại ca sao, Đình Đình, em đừng có nghĩ bậy nữa, đừng nói em, ngay cả chị cũng cảm thấy không thích ứng, chị tin chị Khả Hân cũng sẽ nghĩ như vậy, cùng lắm sau này không cho Diệp đại ca cơ hội này!

- Nếu như Diệp đại ca thích như vậy thì sao?

Vu Đình Đình hỏi ngược lại.

- Em không muốn làm cho Diệp đại ca mất vui!

Đường Hiểu Uyển cũng bắt đầu thấy khó xử, cô nâng cao ngực lên nói:

- Chị cũng không biết, tóm lại chị chỉ biết chị thích Diệp đại ca, nguyện làm tất cả vì Diệp đại ca.

Câu nói này của Đường Hiểu Uyển cũng nói đúng suy nghĩ của Vu Đình Đình, trong lòng Vu Đình Đình cũng nghĩ vậy, nguyện làm tất cả mọi chuyện vì Diệp đại ca, nếu Diệp đại ca thật sự thích vậy thì cô cũng từ từ thích ứng, cuối cùng cũng chỉ vì người đàn ông mình yêu mà cô nguyện cống hiến tất cả.

Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển ở trong phòng tám một hồi, đợi lúc hai người ra khỏi phòng thì nhìn thấy Diệp Lăng Phi mặc quần cộc, miệng đang ngân nga bài hát đi vào phòng tắm.

- Diệp đại ca!

Đường Hiểu Uyển gọi Diệp Lăng Phi một tiếng, Diệp Lăng Phi quay lại thấy Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển, cố ý dùng ánh mắt say đắm nhìn hai người bọn họ, nói:

- Hai vị tiểu muội muội đang gọi anh sao?

Đường Hiểu Uyển bước nhanh qua, cô nói:

- Diệp đại ca, sau này chị Khả Hân cũng ở đây chứ?

- Sao anh biết được, em muốn hỏi thì tìm Khả Hân mà hỏi, anh không dám đụng vào cô ấy!

Diệp Lăng Phi nói xong nhìn vào phòng ngủ phụ, sau đó lại thở dài nói:

- Phụ nữ a phụ nữ. Luôn làm cho con người ta khó mà hiểu thấu được!

Diệp Lăng Phi bày ra bộ dạng độc giả cao tuổi khiến cho Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình bật cười ha ha, cũng đã làm tan chảy đi sự ngượng ngịu trong lòng của Vu Đình Đình.

Lý Khả Hân làm bữa sáng, một nam ba nữ ngồi quanh trước bàn ăn, lúc này cũng đã sắp mười giờ rồi, nói bữa sáng chi bằng nói bữa trưa. Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Lăng Phi cùng ngồi ăn cơm với ba người Lý Khả Hân, Đường Hiểu Uyển, Vu Đình Đình. Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình thường cùng ăn chung thì không nói gì, chỉ là Lý Khả Hân vẫn có chút không thích ứng.

Trong bữa ăn Diệp Lăng Phi còn kể chuyện cười khiến cho mấy cô gái này cười ha ha rất vui vẻ. Ba người Lý Khả Hân, Đường Hiểu Uyển, Vu Đình Đình đã không còn cái cảm giác ngượng ngùng ban đầu nữa, ngược lại còn nói chuyện rất hợp gu, thật giống như người một nhà.

Diệp Lăng Phi ăn cơm xong trước, hắn đi ra phòng khách đợi ba người Lý Khả Hân, Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình ăn xong. Nhưng đợi một lúc rồi đợi tiếp một hồi vẫn không thấy ba người bọn họ ra, Diệp Lăng Phi cũng chẳng biết ba cô gái này rốt cuộc đã tám chuyện gì trong phòng ăn nữa, sao chậm như vậy mà còn chưa ra.

Diệp Lăng Phi thấy vô vị bật ti vi lên, muốn xem ti vi để giải tỏa thời gian, nhưng đúng vào lúc này thì Trương Lộ Tuyết gọi điện đến.

- Diệp Lăng Phi, bây giờ anh có bận không?

Giọng của Trương Lộ Tuyết nghe có vẻ rất yếu ớt, Diệp Lăng Phi nghe ra được giọng yếu ớt đó của Trương Lộ Tuyết vội vàng hỏi:

- Lộ Tuyết, em sao vậy?

Từ sau khi Diệp Lăng Phi biết được Trương Lộ Tuyết đã mang thai con của mình thì tình cảm của hắn đối với Trương Lộ Tuyết cũng đã chuyển biến bản chất, trong đó đa phần cũng là tính trách nhiệm mà đa số đàn ông nên có. Diệp Lăng Phi không tránh khỏi căng thẳng muốn biết rốt cuộc Trương Lộ Tuyết đã gặp phải chuyện gì. Trương Lộ Tuyết hiện rõ dốc từng hơi nói với giọng yếu ớt:

- Em cảm thấy toàn thân không khỏe, hình như là cảm cúm rồi, Diệp Lăng Phi, anh có thể đưa em đến bệnh viện không?

- Không vấn đề, giờ em đang ở đâu?

Diệp Lăng Phi lo lắng vội hỏi.

- Em ở nhà!

Trương Lộ Tuyết nói.

- Sáng nay thức dậy em liền cảm thấy người không được khỏe, em vốn định uống thuốc nhưng lại sợ thuốc ảnh hưởng đến sức khỏe của thai nhi, bây giờ em đã rất hỗn loạn, em không muốn có đứa con này, nhưng em lại không muốn bị xảy thai, dù sao đó cũng là một sinh mệnh, tóm lại bây giờ em đang rất phiền, anh có thể đến đưa em đi bệnh viện không?

- Anh lập tức đến đó!

Diệp Lăng Phi nói.

Cúp máy xong Diệp Lăng Phi lập tức chạy vào nhà ăn thì nhìn thấy Lý Khả Hân vẫn còn đang cười cười nói nói với Vu Đình Đình, Đường Hiểu Uyển, Diệp Lăng Phi vội nói:

- Anh có việc gấp phải đi ra ngoài, có thể hôm nay không ở cùng với tụi em được rồi!

- Đi đi!

Lý Khả Hân khoát khoát tay với Diệp Lăng Phi nói:

- Không có anh ở đây tụi em nói chuyện càng vui vẻ hơn.

Diệp Lăng Phi hôn lên má mỗi người một cái, sau đó vội vội vàng vàng rời khỏi biệt thự. Nhìn Diệp Lăng Phi lái xe rời khỏi Lý Khả Hân đột nhiên thở dài nói:

- Mọi người nói xem chúng ta thích người đàn ông này rốt cuộc là may mắn hay bất hạnh đây? …………………………………………� �………………… Diệp Lăng Phi lái xe đến trước cổng nhà Trương Lộ Tuyết, hắn xuống xe vội vàng đi vào biệt thự. Lúc Diệp Lăng Phi đẩy cửa phòng Trương Lộ Tuyết thì nhìn thấy Trương Lộ Tuyết đang nằm trên giường, người được đắp chăn. Diệp Lăng Phi đến bên giường Trương Lộ Tuyết đưa tay ra chạm vào trán của Trương Lộ Tuyết nói:

- Có chút nóng, xem bộ bị cảm rồi!

- Em biết em bị cảm rồi, luôn cảm thấy người không được khỏe, có chút lạnh!

Trương Lộ Tuyết nói.

- Anh lên giường ôm em một lúc được không, bây giờ em cảm thấy rất lạnh!

Diệp Lăng Phi cởi giày ra bước lên giường, hắn ôm Trương Lộ Tuyết vào lòng, môi chạm vào má Trương Lộ Tuyết liền cảm thấy mặt cô hơi nóng nóng, hắn hỏi:

- Sao đang yên đang lành em lại bị cảm rồi, tối qua đã làm chuyện gì rồi?

- Không làm gì cả, chỉ là hát karaoke với Khả Nhạc thôi!

Trương Lộ Tuyết được Diệp Lăng Phi ôm chặt thì cảm thấy ấm áp hơn, cô sát môi lại bên mặt Diệp Lăng Phi hôn một cái nói:

- Giờ trong lòng em rất mâu thuẫn, em vừa không muốn gặp anh, lại vừa muốn gặp anh, anh biết không, em đã phát hiện ra em có phần yêu anh, em thật sự rất ngưỡng mộ Bạch Tình Đình, cô ấy có được một người chồng tốt như anh!

- Ngốc ạ, anh vốn không phải là một người chồng tốt, em không gả cho anh là may mắn của em đó. Em cũng biết một ngày Bạch Tình Đình tức giận không biết bao nhiêu lần, đừng nói chuyện này nữa!

Diệp Lăng Phi nói.

- Anh đưa em đến bệnh viện khám bệnh trước, nếu như có bệnh thì bắt buộc phải chữa trị, ngoan nào, mau dậy mặc quần áo!

Diệp Lăng Phi dỗ dành như một đứa trẻ mới có thể dỗ dành được Trương Lộ Tuyết rời khỏi giường, sau khi mặc xong áo quần đột nhiên Trương Lộ Tuyết dở chứng trẻ con, nhất định bảo Diệp Lăng Phi bồng cô lên xe. Diệp Lăng Phi không còn cách nào khác đành phải bồng Trương Lộ Tuyết xuống lầu rồi bồng lên xe, lúc này Trương Lộ Tuyết mới nói:

- Anh biết không, lúc nhỏ mỗi lần bệnh em đều bảo bố bồng em đến bệnh viện, hôm nay bệnh em lại nhớ đến bố, không biết bố em giờ ở bên Mỹ thế nào rồi, em định sau khi hết bệnh sẽ đi Mỹ thăm bố!

- Vậy cũng được, nếu như sau khi em đã qua bên Mỹ rồi thì tiện thể gởi lời hỏi thăm của anh với chủ tịch, lúc đầu khi anh mới đến thành phố Vọng Hải cũng may là được chủ tịch thu nhận anh!

Diệp Lăng Phi lái xe nhẹ nhàng nói:

- Lộ Tuyết, em là chủ tịch tập đoàn, không nhất thiết phải ngày ngày đến tập đoàn, anh cho rằng Trần Ngọc Đình có thể quản lý toàn bộ tập đoàn tốt, cô ấy là người làm việc lâu năm, đã ở nhiều năm trong tập đoàn Tân Á, rất hiểu rõ về tình hình ở tập đoàn Tân Á, điều quan trọng là cô ấy còn có năng lực trong phương diện này, em có thể giao lại cho Trần Ngọc Đình mà!

- Em rất hiểu năng lực của phó chủ tịch Trần, thời gian này đều là phó chủ tịch Trần quản lý tập đoàn. Chủ tịch như em làm gì có được kinh nghiệm phong phú như phó chủ tịch Trần, bây giờ em cũng đang học tập phó chủ tịch Trần.

Trương Lộ Tuyết nói.

- Em định tuần sau đi Mỹ!

- Nhanh thế à?

Diệp Lăng Phi sững sờ.

Trương Lộ Tuyết nghiêng mặt lại nhìn Diệp Lăng Phi một cái nhẹ nhàng nói:

- Cho dù em có ở lại thành phố Vọng Hải thì anh cũng không thể nào ở cùng em, hơn nữa nếu như em ở lại thành phố Vọng Hải khó tránh khỏi để cho Bạch Tình Đình biết được một số chuyện, như vậy sẽ không tốt cho cả anh và em. Diệp Lăng Phi, em nói thật lòng, em không muốn trở thành người thứ ba chen vào cuộc sống giữa anh và Bạch Tình Đình, em chỉ hy vọng anh có thể thỉnh thoảng đến thăm em.

- Xem em nói kìa, làm gì mà bi thương thế!

Diệp Lăng Phi nói.

- Vấn đề này có chút phức tạp, em phải cho anh thời gian để anh nghĩ nên giải quyết thế nào cho hợp lý, Lộ Tuyết, em phải tin anh, anh sẽ giải quyết tốt chuyện này, em, còn con nữa, anh sẽ làm cho cả hai thỏa mãn.

- Đừng có ngốc nữa, em sẽ không làm khó anh đâu!

Trương Lộ Tuyết nở nụ cười nói.

- Bây giờ em đã nghĩ thông rồi, nếu như đó thực sự là vận mệnh của em thì em sẽ chấp nhận. Có điều em cũng không mơ mộng nhiều, nói không chừng đợi đến lúc em đi Mỹ về em sẽ thay đổi chủ ý, không cần đứa bé này nữa, ai quy định em bắt buộc phải sinh con chứ!

Diệp Lăng Phi cười cười không nói gì, lúc này là lúc khó khăn nhất đối với Diệp Lăng Phi, hắn vốn cũng chẳng biết nên giải quyết như thế nào cả. Có thể hắn cũng nên suy nghĩ đến chuyện cho Trương Lộ Tuyết một thân phận, như vậy thì không thể không tránh khỏi nhiều vấn đề phải đối mặt, tóm lại, việc này rất nan giải đối với Diệp Lăng Phi, vô cùng vô cùng nan giải.

Xe của Diệp Lăng Phi rời khỏi biệt thự không lâu thì có một chiếc xe con màu đen từ trong tiểu khu của biệt thự chạy ra, một người đàn ông đeo kính đen, tay phải nắm chặt thành nắm đấm, hai mắt lóe lên tia phẫn nộ chằm chằm chạy theo hướng Diệp Lăng Phi lái chiếc xe đó đi.

Diệp Lăng Phi đưa Trương Lộ Tuyết vào viện, Trương Lộ Tuyết chỉ bị cảm nhẹ chứ không phải bệnh đặc biệt nghiêm trọng gì. Chỉ là Trương Lộ Tuyết đã mang thai rồi, nên không tránh khỏi việc phải chú ý đến thuốc thang, bác sĩ khiến nghị với Trương Lộ Tuyết tốt nhất ít uống thuốc, nếu uống thuốc quá nhiều sẽ không tốt cho thai nhi.

Trương Lộ Tuyết quả thật không uống thuốc, theo như Diệp Lăng Phi nhận thấy thì Trương Lộ Tuyết vẫn còn rất coi trọng đứa con trong bụng cô, vốn không giống như những gì Trương Lộ Tuyết nói là không cần đứa con này.

Ra khỏi bệnh viện Diệp Lăng Phi lại đưa Trương Lộ Tuyết trở về biệt thự. Bộ dạng này của Trương Lộ Tuyết Diệp Lăng Phi cũng không có cách nào mà rời khỏi, đành phải ở cùng với Trương Lộ Tuyết tại nhà cô.

Trong tận xương tủy của Trương Lộ Tuyết dày đặt thói kiêu ngạp, cô là một cô gái không chịu thua ai, so với khí chất nho nhã, cao quý của Bạch Tình Đình thì Trương Lộ Tuyết càng là loại kiêu ngạo hơn.

Nhớ lại năm đó, khi một mình Trương Lộ Tuyết học bên Mỹ, bất luận gặp phải chuyện gì cô đều một mình tự giải quyết, trước giờ chưa từng nghĩ qua sẽ tìm một người đàn ông dựa dẫm.

Nhưng lúc này Trương Lộ Tuyết lại không hiểu tại sao cô chỉ muốn được nũng nịu với Diệp Lăng Phi, muốn để cho Diệp Lăng Phi ôm cô. Trương Lộ Tuyết tự nhận cô sẽ không tranh Diệp Lăng Phi với Bạch Tình Đình, nhưng điều này không nói lên rằng cô không thể chia sẻ sự ấm áp của Diệp Lăng Phi.

Trương Lộ Tuyết giống như một cô bé đau ốm, cần có người dỗ dành, có người ôm. Trương Lộ Tuyết lúc này giống như người dính keo vậy, cô không chịu thành thật nằm trên giường mà lại bắt Diệp Lăng Phi nằm trên giường ôm cô, cùng xem ti vi với cô.

Buổi trưa không ăn nhiều nên đến khoảng ba giờ chiều bụng của Trương Lộ Tuyết lại kêu sùng sục đòi ăn khoai tâu và nước ép trái cây. Diệp Lăng Phi vốn đang ôm Trương Lộ Tuyết sắp chìm vào giấc ngủ thì bị Trương Lộ Tuyết đánh thức, không còn cách nào khác hắn đành phải đích thân lái xe đi mua một đống đồ ăn vặt với nước uống cho Trương Lộ Tuyết, đưa mấy thứ này trước mặt Trương Lộ Tuyết, Diệp Lăng Phi đứng bên giường nói với Trương Lộ Tuyết:

- Lộ Tuyết, giờ cảm thấy thế nào rồi?

- Nếu anh có thể ôm em thêm lúc nữa thì có thể em sẽ tốt lên!

Trương Lộ Tuyết cười giống như một cô gái tinh nghịch nói.

- Mau lên đi, người ta đang rất lạnh rất lạnh!

- Em đó!

Diệp Lăng Phi hết cách đành phải lên giường, ôm Trương Lộ Tuyết chỉ mặc nội y mỏng manh trên người vào lòng. Trương Lộ Tuyết tay cầm khoai tây chiên chỉ chỉ với Diệp Lăng Phi:

- Đổi kênh khác đi, kênh này chẳng hay tẹo nào!

Diệp Lăng Phi lại đổi kênh khác thì Trương Lộ Tuyết lại bảo không hay, cứ liên tục đổi ba kênh đến kênh của đài truyền hình Vọng Hải thì Trương Lộ Tuyết mới bảo Diệp Lăng Phi dừng lại.

Đài truyền hình thành phố Vọng Hải đang chiếu tiết mục "Thành phố phát sinh", là giới thiệu một chuyên mục tin tức thành phố Vọng Hải hôm nay, tin tức đang chiếu vào lúc này là tin tức có liên quan đến quảng trường của tập đoàn Tân Á cần phải cải tạo, Trương Lộ Tuyết nhíu mày nói:

- Đang yên đang lành sao phải cải tạo quảng trường, việc này sao em lại không biết, chính phủ thành phố có phải là có thể không có chỗ tiêu rồi không, còn muốn cải tạo quảng trường thành thảm cỏ, thật chẳng hiểu những người của chính phủ nghĩ thế nào cả.

- Chính phủ thành phố ắt có dự định của chính phủ, đâu có giống em một tiểu dân thường mà có thể suy nghĩ cho kỹ càng chứ!

Diệp Lăng Phi cười nói.

- Lộ Tuyết, em không hiểu đó, chứ anh thấy chính phủ thành phố là muốn tăng mức độ xanh hóa cho thành phố, nếu như vậy thì sẽ tăng tỉ giá đồng bạc?

- Để tăng tỉ giá đồng bạc cho đất thành phố? Em không nghe nhầm đó chứ, đất thành phố Vọng Hải bây giờ vẫn còn chưa đáng giá sao, anh không nghe nói hai ngày trước mảnh đất bên quảng trường Hải Tinh bán ra giá năm nghìn vạn, nói là làm hạng mục phòng cảnh, báo chí nói ở đó chỉ việc bán đấu giá thôi thì cái tiền vốn xây nhà đó một mét vuông cũng đã chín nghìn tệ rồi, nếu thật sự đã xây xong chắc chắn phải bán một mét vuông một vạn năm một vạn sáu, hơn một trăm mét vuông thì chắc chắn sẽ gần hai trăm vạn, có hai trăm vạn mua một biệt thự thì thôi dẹp, ai đi qua đó mà mua phòng chứ, chẳng lẽ đây chính là cái mà được gọi là tăng tỉ giá đồng bạc đất đó sao?

- Ừm, trên cơ bản thì xấp xỉ thế, năm chín bảy nguy cơ tài chính châu Á, Trung Quốc chính là dựa vào bất động sản và ngành xe hơi mới tránh được nguy cơ tài chính đó, mấy năm nay Trung Quốc phát triển vượt trội, luôn do ngành bất động sản dẫn đầu, dự tính của chính phủ thành phố rất có khả năng là kéo giá phòng cao lên để thúc đẩy nền kinh tế phát triển. Còn như thành phố làm như vậy có tệ nạn gì, vậy thì đợi đến lúc thực sự xảy ra rồi thì mới biết được!

Diệp Lăng Phi quay mặt qua Trương Lộ Tuyết nói.

- Vì thế nên nói, anh cho rằng nếu có tiền thì nên đầu tư nhiều vào bất động sản, bảo đảm không thiệt!

- Được rồi, em không muốn nghĩ đến mấy chuyện đó nữa!

Trương Lộ Tuyết nói.

- Em chỉ muốn quản lý tập đoàn Tân Á cho thật tốt là được rồi!

Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên cảnh trên ti vi chuyển qua một tin truyền hình trực tiếp, thì nghe người thuyết mình giới thiệu:

- Sáng nay tại trung tâm hội nghi của bách hóa An Thịnh, tổng giám đốc công ty bách hóa An Thịnh và tổng giám đốc công ty bất động sản Hải Đức đã ký hiệp thương trung tâm buôn bán vật tư, công ty bách hóa An Thịnh sẽ cùng kinh doanh trung tâm buôn bán vật tư với công ty bất động sản Hải Đức, công ty bất động sản Hải Tinh sẽ đầu tư cổ phần vào trong tâm buôn bán vật tư, giữ năm mươi phần trăm cổ phần của công ty bách hóa An Thịnh, tổng giám đốc công ty bất động sản Hải Đức nêu rõ, lần này công ty bất động sản Hải Đức bắt đầu chính thức đi vào kinh doanh buôn bán linh kiện, sau này công ty bất động sản Hải Đức sẽ đầu tư vào nhiều ngành nghề khác nữa, lần này công ty bất động sản Hải Đức hợp tác với công ty bách hóa An Thịnh là vì muốn góp cổ phần vào vật thật, sau này công ty bất động sản Hải Đức sẽ đầu tư số vốn kếch sù, cố gắng đưa công ty bách hóa An Thịnh trở thành công ty bách hóa linh kiện lớn nhất từ thành phố Vọng Hải cho đến tỉnh Đông An.

Sau khi Diệp Lăng Phi nhìn thấy Thiên Soái và Tần Dao xuất hiện trên màn ảnh nhỏ thì hắn nghi hoặc nói:

- Rốt cuộc là chuyện gì thế này, bách hóa An Thịnh sao lại làm ăn chung với công ty bất động sản Hải Đức thế này?

Trương Lộ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, cô nói:

- Cái này có gì đâu mà phải hiếu kỳ, lúc nãy chẳng phải trên ti vi đã nhắc đến việc công ty bất động sản Hải Đức mở ra trung tâm buôn bán vật tư là do công ty bất động sản Hải Đức và bách hóa An Thình đồng kinh doanh đó sao, chính là nói công ty bất động sản Hải Đức sẽ dùng trung tâm buôn bán vật tư đó làm vốn cổ phần để đổi lấy năm mươi phần trăm cổ phần của bách hóa An Thịnh, bách hóa An Thịnh có được trung tâm vật tư lớn như vậy thì có thể có được nguồn vật tư dồi dào, đây chẳng phải là việc tốt sao?

- Em thật sự cho là như vậy sao?

Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:

- Anh lại không nghĩ thế, anh cảm thấy việc này sẽ không đơn giản như vậy đâu!

- Việc này không đơn giản như vậy?

Trương Lộ Tuyết ngạc nhiên, nói:

- Vậy anh nói xem sẽ còn có chuyện gì nữa?

- Em có biết trung tâm buôn bán vật tư mà công ty bất động sản Hải Đức mở ra trước đây là làm gì không?

Diệp Lăng Phi hỏi.

Trương Lộ Tuyết nghi hoặc nói:

- Chắc là khu nhà máy sợi hóa học cũ!

- Được rồi, Lộ Tuyết, mảnh đất đó lúc đầu là do khu thương mại và khu dân cư mở ra, lúc đầu dựa vào thế lực của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ chắc chắn sẽ có được mảnh đất này, chính là muốn phát triển khu thương mại và khu dân cư ở đó, sau đó sẽ đưa ra hạng mục gia viên Dương Quang. Thiết kế của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ đã nhận được sự đồng ý của bên chính phủ thành phố rồi, nhưng không ngờ công ty bất động sản Hải Đức đã mua lại mảnh đất đó với giá cao, dựa vào cái giá của mảnh đất đó thì cho dù công ty bất động sản Hải Đức có mở cao ốc thương mại cũng không kiếm được bao nhiêu lợi nhuận cả. Bây giờ xem ra công ty bất động sản Hải Đức hoàn toàn kinh doanh lỗ vốn nên sau đưa ra cái giá cao để mua lại nó rồi dùng làm trung tâm buôn bán vật tư, điều này rõ ràng là việc mà chỉ có tên ngốc mới làm ra, nhưng ngược lại chính là do công ty bất động sản Hải Đức làm ra, chẳng lẽ điều này còn không đủ khiến cho người ta cảm thấy thắc mắc sao?

Trương Lộ Tuyết sau khi nghe xong gật đầu nói:

- Như vậy xem ra công ty bất động sản Hải Đức rõ ràng là có vấn đề.

- Còn có công ty bách hóa An Thịnh, anh cho rằng công ty bách hóa An Thịnh không cần thiết phải mở trung tâm buôn bán vật tư lớn như vậy, nghiệp vụ hiện nay của bách hóa An Thịnh đã xuống dốc rất nhiều, trung tâm buôn bán hiện giờ của bách hóa An Thịnh cũng đã đủ rồi, nhưng lần này bách hóa An Thịnh lại đồng ý hợp tác với công ty bất động sản Hải Đức, đã cầm một trung tâm buôn bán vật tư tạm thời không có tác dụng gì làm năm mươi phần trăm cổ phần của bách hóa An Thịnh, anh vốn không cho rằng cô gái Tần Dao này có quyết đoán và tầm nhìn lớn như vậy, vì thế anh mới nói hợp tác lần này giữa bách hóa An Thịnh và công ty bất động sản Hải Đức rõ ràng là có vấn đề, hơn nữa anh thấy riêng công ty bất động sản cũng đã có vấn đề.

- Có vấn đề thì có vấn đề, dù sao cũng chẳng có liên quan gì đến chúng ta cả!

Trương Lộ Tuyết cầm miếng khoai tây chiên vừa ăn vừa nói:

- Diệp Lăng Phi, đổi qua kênh khác xem phim tình cảm đi!

Diệp Lăng Phi đổi sang kênh khác đang chiếu phim truyền hình Hồng Kông TVB, Trương Lộ Tuyết bảo Diệp Lăng Phi dừng lại, cô vừa ăn khoai tây chiên vừa thích thú xem phim.

Lúc Diệp Lăng Phi đang xem phim cùng với Trương Lộ Tuyết thì trong đầu hắn vẫn còn nghĩ đến chuyện hợp tác lần này giữa bách hóa An Thịnh và công ty bất động sản Hải Đức. Tuy Tần Dao không nhắc đến con người Trịnh Thiên Soái này nhưng Diệp Lăng Phi lại cho rằng con người Trịnh Thiên Soái này cũng có vấn đề, là tổng giám đốc công ty bất động sản Hải Đức, Trịnh Thiên Soái tuyệt đối không nên làm ăn lỗ vốn thế này. Tuy rằng Diệp Lăng Phi thấy bên trong có vấn đề nhưng nhất thời không biết được rốt cuộc vấn đề bên trong là gì.

Buổi tối Diệp Lăng Phi cùng ăn cơm với Trương Lộ Tuyết, ở cùng Trương Lộ Tuyết mãi đến hơn chín giờ. Trương Lộ Tuyết vốn định tối này Diệp Lăng Phi ở lại đây với cô, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại nhớ đến Chu Hân Mính, hắn muốn đi hỏi Chu Hân Mính điều tra vụ án thế nào rồi, vì thế mà Diệp Lăng Phi không có ở lại đây, sau khi hắn dỗ Trương Lộ Tuyết ngủ rồi mới lái xe rời khỏi nhà Trương Lộ Tuyết.

Diệp Lăng Phi trên đường trở về biệt thự muốn gọi điện cho Chu Hân Mính, nếu hôm nay Chu Hân Mính đã quay về biệt thự thì tốt quá rồi. Nhưng nếu như tối nay Chu Hân Mính tăng ca hoặc về nhà cô thì Diệp Lăng Phi định gọi điện hỏi chuyện của hội Đông Liên, nhưng lúc Diệp Lăng Phi mò điện thoại thì thấy trống không, di động của hắn đã không ở trên người hắn.