Diệp Lăng Phi chưa bao giờ nghe nói có công ty bất động sản Hải Đức Phòng này. Ngay cả Bạch Cảnh Sùng cũng chưa nghe nói qua, Bạch Cảnh Sùng điều tra ra công ty bất động sản này là một công ty vừa mới thành lập. Nghe nói là chi nhánh của công ty lớn ở Hương Cảng. Hầu hết công trình kiến trúc nổi danh ở Hương Cảng đều là do công ty bất động sản này khởi công xây dụng.
Đương nhiên. Đây chỉ là nghe đồn. Chí ít Bạch Cảnh Sùng chưa tra được nội bộ của công ty này.
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Cảnh Sùng nói xong. Khẽ cau mày. Không giải thích được nói:
- Nhạc phụ. Cha có cảm thấy kỳ quái không. Một công ty chưa có bất kỳ công trình kiến trúc nào ở thành phố Vọng Hải lại được chính phủ tán thành. Đây vốn đã chính là một chuyện kỳ quái!
Bạch Cảnh Sùng gật đầu. Nói:
- Chính phủ rốt cuộc là nghĩ như thế nào, cha không rõ lắm, nhưng cha cũng cho rằng công ty này có thể trúng thầu làm người ta có chút không giải thích được. Mặc dù công ty Hải Đức Phòng ra giá so với chúng ta cao hơn rất nhiều. Thế nhưng dù sao công ty Hải Đức Phòng chưa có công trình nào ở thành phố Vọng Hải. Mà dự án nhà máy sản xuất sợi hóa học là dự án trọng điểm của chính phủ. Chính phủ hẳn là phải suy nghĩ đến phương diện tổng hợp mà không chỉ suy nghĩ về phần giá cả chứ.
- Nhạc phụ. Vậy cha hỏi qua thị trưởng Chu chưa, không phải ông ấy vẫn luôn ủng hộ dự án xưởng sản xuất sợi hóa học do tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế đầu tư khởi công xây dụng sao. Sao sự tình lại biến thành như vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Thị trường Chu bên kia không có tin tức!
Bạch cảnh nói - Cha nhận thấy trong chuyện này nhất định có một vài vấn đề.
- Con thấy lúc này Chu thị trưởng nhất định rất tức giận!
Diệp Lăng Phi bỗng nhiên nở nụ cười. Hắn đưa tay lấy thuốc trong túi, châm thuốc. Tay phải hấn cầm thuốc. Nói với Bạch Cảnh Sùng:
- Nhạc phụ. Con thấy chuyện này không thể thiếu có một chút thủ đoạn. Bất quá nếu sự tình như vậy. Cho dù ở chỗ này phân tích cũng vô ích. Không sao. Mảnh đất xưởng sản xuất sợi hóa học không có thì thôi. Dù sao cũng không kiếm được tiền, hai năm đầu còn cần thêm tiền nữa!
- Tiểu Diệp, nếu chuyện quả thật đơn giản như thế thì tốt lắm!
Bạch Cảnh Sùng thở dài. Nói:
- Con nên biết sở dĩ tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế chúng ta đầu tư vào mảnh đất xưởng sản xuất sợi hóa học. Chủ yếu vẫn là bời vì chúng ta có địa sản ở nơi đó, vốn cha hy vọng thông qua dự án xưởng sản xuất sợi hóa học vực dậy dự án Dương Quang gia viên. Do đó nhanh chóng thu lại tài chính. Hiện tại xem ra những hy vọng này rất có thể sẽ thất bại. Nếu như công ty Hải Đức Phòng kia không khởi công trong ngắn hạn. Tất sẽ ảnh hưởng đến tiêu thụ địa sản của chúng ta ở đó. Đây không phải tin tức tốt. Thứ hai là hội đồng quản trị. Từ khi chúng ta bắt đầu tham gia dự án xưởng sản xuất sợi hóa học này, hội đồng quản trị liền trở nên thống nhất ý kiến. Sau đó trọng điểm của tập đoàn chuyển sang dự án này. Hiện tại, cổ đông sẽ cho rằng Tình Đình sơ ý làm cho tập đoàn bị động. Không phải không có khả năng xuất hiện một loạt hậu quả xấu. Bọn họ cần phải có người phụ trách đối với chuyện này. Để có câu trã lời với tất cả cổ đông khác!
Diệp Lăng Phi vừa nghe cười:
- Nhạc phụ. Nói qua nói lại, không phải là muốn tìm người chịu tội thay sao. Tình Đình lần này thành người chịu tội thay, con cho rằng không công bình!
Bạch Cảnh Sùng khoát tay chặn lại. Nói với Lăng Phi:
- Tiểu Diệp. Con để cha nói xong đã.
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Cảnh Sùng. Thấy Bạch Cảnh Sùng thở dài. Hắn nói:
- Tiểu Diệp. Cha cũng hiểu rõ lần này hội đồng quản trị muốn tìm người chịu tội thay để trã lời với các cổ đông. Cái này không thể trách bọn họ, lần này cha tìm con qua đây. Chỉ là có một chuyện. Cha dự định rời khỏi tập đoàn Thế Ký Quốc Tế để Tình Đình tiếp nhận chức vị của cha!
- Nhạc phụ, đây là cha nhận toàn bộ trách nhiệm vào cha. Do đó bảo hộ Tình Đình!
Diệp Lăng Phi nói.
- Nhưng như vậy áp lực cùa Tình Đình sẽ rất lớn. Con không phủ nhận. Tình Đình có năng lực quản lý tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế nhưng tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế lớn như vậy không có cha, người sáng lập này áp trận. Khả năng tập đoàn sẽ có vài nguyên lão đối với Tình Đình không phục. Như vậy công việc của Tình Đình sẽ biến thành rất gian nan. Nhạc phụ. Sở dĩ công việc bây giờ tiến triển thuận lợi một phần rất lớn là bởi vì cha vẫn còn là tổng giám đốc tập đoàn. Nhưng nếu như cha rời khỏi. Khả năng kết quả lại bất đồng.
Bạch Cảnh Sùng gật đầu, nói:
- Tiểu Diệp. Trong lòng cha rất rõ ràng. Thế nhưng nếu như lần này cha không rời khỏi đây. Tình Đình liền phải rời khỏi. Sau đó nếu nó muốn đảm nhiệm tổng giám đốc tập đoàn sẽ rất khó khăn. Không thể phủ nhận cha có tư tâm, vẫn muốn khiến con của cha tiếp nhận chức vị của cha. Thế nhưng con bé Tình Đình này xác thực làm việc rất nỗ lực. Hơn nữa cha cũng cho rẳng Tình Đình có năng lực quản lý tốt tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Sở dĩ cha tìm con đến. Chính là muốn thương lượng với con chuyện này. Cha tính đem 15% cổ phần công ty trong tay cha chuyển tới danh nghĩa Tình Đình. Mà cha cũng hy vọng con có thể giống như cha tiếp tục ủng hộ Tình Đình!
Diệp Lăng Phi hút một hơi thuốc. Dập tắt điếu thuốc còn lại. Hắn cười nói:
- Nhạc phụ. Nếu như cha quyết định như vậy. Con cũng không có ý kiến gì, về phần phương diện tập đoàn quản lý. Con đương nhiên sẽ ủng hộ Tình Đình. Chỉ là con còn một ý nghĩ muốn thương lượng cùng nhạc phụ một chút. Muốn nhạc phụ cho con ý kiến!
- Nói đi. Cha đang nghe!
Bạch Cảnh Sùng nói.
- Là như vậy. Con thu mua một ít cổ phần tập đoàn Tân Á. Hiện tại tổng giám đốc tập đoàn Tân Á là Trương Lộ Tuyết. So với Tình Đình, Trương Lộ Tuyết ở phương diện quản lý rõ ràng khuyết thiếu kinh nghiệm. Đương nhiên. Đây cũng là chuyện không có cách nào. Cha cũng biết Trương Khiếu thiên hiện tại không thể quản lý tập đoàn Tân Á. Cho nên Trương Lộ Tuyết cùng là bị ép lên vị trí tổng giám đốc. Nếu tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế cùng đối mặt vấn đề thay đổi tổng giám đốc mà nói. Con có một cách. Muốn đem hai tập đoàn liên hệ càng thêm chặt chẽ.
Bạch Cảnh Sùng nghe thấy Diệp Lăng Phi có cổ phần tập đoàn Tân Á. Liền cẩn thận quan sát Diệp Lăng Phi, hơi thở dài, nói:
- Tiểu Diệp, rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện cha không biết vậy.Lúc trước con thu mua cổ phần tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế cũng đủ khiến cha giật mình.Giờ lại có cổ phần tập đoàn Tân Á. Cha thấy tài sản của con chí ít cùng rất nhiều, nhưng con vẫn làm cho cha nghĩ là một người bình thường. Con có thể nói cho cha đây là tại sao không?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Nhạc phụ. Nếu như con nói không muốn làm cho người khác biết con có tiền. Cha có tin không?
Bạch Cảnh Sùng gật đầu. Nói:
- Cha đương nhiên tin tưởng. Đầu năm nay đúng là nên khiêm tốn một chút. Giống cha có rất nhiều người đều cho rằng cha có tiền. Mà không biết cha cũng không có tiền giống như người ngoài tường tượng vậy, đại bộ phận tài sản đều là cổ phần tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Một ngày tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế ngã xuống, cổ phiếu của cha cũng trở thành giấy vụn!
- Nhạc phụ. Xem cha nói kìa!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Chuyện cùng không đến mức như vậy. À còn nói ý nghĩ của con. Con dự định thông qua phương thức trao đổi cổ phần tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế và tập đoàn Tân Á. Do đó làm cho tập đoàn Tân Á và tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế có cổ phần đối phương. Có thể chế ước lẫn nhau.
- Trao đổi cổ phần?
Bạch Cảnh Sùng sửng sốt. Hắn nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Con cho rằng như vậy được không?
- Nhạc phụ. Trong mắt con thì có thể được. Tuy Trương Lộ Tuyết và Tình Đình hai người đều là oan gia đối đầu. Không thể phủ nhận hai ngươi ở một số chuyện riêng có chỗ không ổn. Thế nhưng hai người ở chuyện tập đoàn đều vô cùng chăm chú. Một khi trao đổi cổ phần thành công, hai bên có thể hỗ trợ, chế ước lẫn nhau. Do đó giúp hai tập đoàn liên hệ càng thêm chặt chẽ, thúc đẩy phát triển tốt hơn!
Bạch Cảnh Sùng tay phải vỗ đùi mình. Nhắm mắt lại. Tựa hồ đang suy nghĩ kiến nghị này của Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi cũng không nóng nảy. Hắn hai tay ôm ngực dựa lưng vào ghế. Nhìn Bạch Cảnh Sùng suy nghĩ đề nghị của hắn.
Khi đang yên tĩnh. Chợt nghe truyền đến một tiếng đập cửa rất nhỏ. Bạch Cảnh Sùng vẫn không nói gì. Cửa phòng làm việc liền bị đầy ra. Bạch Tình Đình đi vào.
Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi ở trong phòng làm việc của Bạch Cảnh Sùng đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó liền hỏi:
- Tại sao anh lại ở phòng làm việc của cha em?
- Là nhạc phụ gọi anh tới!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Bà xã. Làm sao vậy. Không phải đêm qua cãi nhau sao. Em đang còn tức giận phải không?
Diệp Lăng Phi nói, đánh mất cho Bạch Tình Đình một cái. Ý là nói em đừng làm trò trước mặt cha biểu hiện ra bất mãn với anh.
Bạch Tình Đình làm sao có thể không rõ. Chuyện giữa nàng và Diệp Lăng Phi cùng không muốn khiến cha của mình biết. Có thể nói hai người đều giữ một loại ăn ý. Mặc kệ trong âm thầm cãi nhau làm sao nhưng bên ngoài phải biểu hiện ra vẻ vợ chồng ân ái. Dù là giả vờ. Cũng phải giả vờ yêu thương nhau.
Bạch Tình Đình sắc mặt hơi tươi hơn, nói:
- Ai thèm giận anh, chỉ là cảm thấy ở đây rất kỳ quái.
Bạch Tình Đình nói xong đi tới ghế salon. Nàng ngồi xuống bên cạnh Diệp Lăng Phi.
Bạch Cảnh Sùng cuối cùng cũng nở nụ cười, nói:
- Giữa vợ chồng mới cãi nhau rất bình thường. Chỉ là ầm ĩ xong thì thôi!
- Nhạc phụ. Cha yên tâm đi. Con và Tình Đình không có chuyện gì, cũng là vì một ít chuyện nhỏ cãi nhau thôi!
Diệp Lăng Phi nói rồi đưa tay ôm thắt lưng Bạch Tình Đình kéo Bạch Tình Đình vào trong lòng, miệng nói:
- Bà xã. Em nói phải không!
- Cha, cha không cần để ý đến chuyện của chúng con đâu.
Bạch Tình Đình miệng nói như vậy. Nhưng nàng lại lặng lẽ vươn tay ra, ở phía sau Diệp Lăng Phi véo một cái. Diệp Lăng Phi hơi đau. Nhưng lại không dám lên tiếng. Chỉ có thể cau mày. Nói:
- Bà xã. Gần đây tay em có vẻ khoẻ hơn. Có phải ăn uống tốt hơn không!
Bạch Cảnh Sùng hiểu lầm những lời này, ông ấy còn tưởng rằng là Diệp Lăng Phi trêu chọc Bạch Tình Đình trước mặt mình, mỉm cười nhìn con gái.
Bạch Tình Đình đấm nhẹ Diệp Lăng Phi một cái nói:
- Anh chớ nói lung tung!
Nói xong, Bạch Tình Đình chuyển sang phía Bạch Cảnh Sùng. Nói:
- Cha. Vừa con đã suy xét kỹ. Dự án mảnh đất xưởng sản xuất sợi hóa học này là do con phụ trách. Cho tới nay con đều cho rằng khối đất xưởng sản xuất sợi hóa học này là của tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế chúng ta. Nhưng lại thật không ngờ thất bại khi đấu thầu. Chuyện này trách nhiệm hẳn là do con phụ ữách. Con quyết định từ chức. Như vậy bên hội đồng quản trị cũng sẽ không nhắc lại chuyện này. Cha cũng có thể trả lời với hội đồng quản trị!
Bạch Cảnh Sùng nhìn con gái. Hơi lắc đầu nói:
- Tình Đình. Chuyện này và con không liên quan gì. Con không nên đem toàn bộ trách nhiệm nhận về mình. Cha là tổng giám đốc tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Hơn nữa dự án xưởng sản xuất sợi hóa học này cha vẫn đều chú ý tới. Có thể nói chuyện lần này chủ yếu là trách nhiệm của cha. Cha vừa mới gọi Tiểu Diệp đến chính là thương lượng chuyện này. Đã hạ quyết tâm, từ chức tổng giám đốc tập đoàn. Để con tiếp nhận. Đồng thời cha sẽ đem 15% cổ phần của cha chuyển tới danh nghĩa của con. Hơn nữa Tiểu Diệp cũng chuyển 40% cổ phần cho con. Sau này cho dù cha không ở thành phố Vọng Hải. Con cũng có thể dùng cổ phần khống chế tập đoàn. Khiến hội đồng quản trị nghe theo quyết định của con.
- Cái gì?
Bạch Tình Đình bất ngờ nhìn Bạch Cảnh Sùng. Lại nhìn Diệp Lăng Phi. Sau đó nàng hỏi:
- Cha, cha nói hắn có 40% cồ phần!
- ừ!
Bạch Cảnh Sùng nói.
- Kỳ thực cổ đông Diệp trong hội đồng quản trị chính là Tiểu Diệp. Khi tập đoàn chúng ta khó khăn nhất nó đã mang tài sản đầu nhập tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế chúng ta. Mới giúp cho tập đoàn vượt qua thời khắc gian nan nhất. Cho tới nay. Tiểu Diệp vẫn ủng hộ cha. Nếu không cha cũng sẽ không thể ra quyết định trong hội đồng quản trị!
Bạch Tình Đình lại chuyển sang phía Diệp Lăng Phi nói:
- Anh vẫn luôn gạt em!
- Anh gạt em cái gì?
Diệp Lăng Phi cười hỏi.
- Anh nhớ lúc trước anh đưa một ngàn vạn nói là mượn bạn của anh, lúc đó em vẫn tin là thật vội vội vàng vàng đem tiền đưa cho anh. Hóa ra tiền kia chính là của anh.
- Lúc đó anh chỉ là thuận miệng nói. Bằng không em sao có thể tin tưởng anh có thể xuất ra nhiều tiền như vậy!
Diệp Lăng Phi cười - Nhưng hiện tại anh là người nghèo, toàn bộ tài sản đều là cổ phiếu của bà xã đại nhân.Em nghìn vạn lần không thể để cho tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế phá sản nha. Một khi tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế phá sản. Anh liền nhảy lầu nếu không cũng sẽ biến thành một kẻ nghèo hèn!
- Em ước gì anh biến thành kẻ nghèo hèn mới tốt. Như vậy anh có thể thành thành thật thật kiếm tiền!
Bạch Tình Đình oán giận nói. Ngay sau đó Bạch Tình Đình ý thức được cha mình ở đối diện. Nàng không muốn để cho cha mình biết vấn đề giữa mình và Diệp Lăng Phi. Vội vàng chuyển sang phía Bạch Cảnh Sùng nói:
- Cha. Con không thể đảm nhiệm tống giám đốc!
- Tình Đình. Con không cần nói nữa. Cha đã quyết định như vậy!
Bạch Cảnh Sùng nói tới chỗ này bỗng nhiên cảm giác dễ dàng rất nhiều. Hắn chưa bao giờ cảm giác nhẹ nhàng giống như hiện tại. Bạch Cảnh Sùng cười nói:
- Cha rời khỏi vị trí. Có thể dưỡng lão. Khụ. Làm việc mấy năm nay vẫn luôn không có cơ hội nghỉ ngơi một chút. Bây giờ cuối cùng cùng có thể. Tình Đình. Cha đã sớm muốn rời khỏi vị trí tổng giám đốc. Hiện tại vừa lúc cho cha một cơ hội. Sau này tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế sẽ do con lãnh đạo. Nếu như có vấn đề gì thực sự không giải quyết được. Thì tìm cha, lão già này. Cha xem có thể giúp được không.
Bạch Tình Đình còn muốn nói nữa. Thấy Bạch Cảnh Sùng đã đem ánh mắt chuyển sang Diệp Lăng Phi nói:
- Tiểu Diệp. Cha vừa mới mới suy nghĩ một chút. Cha cho rẳng tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế và tập đoàn Tân Á trao đổi công ty cổ phần rất tốt hẳn là một cách làm phi thường không sai. Cha thấy nên nhanh chóng thực thi. Cha sẽ rời khỏi tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế sau khi hoàn thành chuyện trao đổi cổ phần này!
- Cái gì?
Bạch Tình Đình lại kinh ngạc hỏi:
- Chúng ta muốn trao đổi cổ phần với tập đoàn Tân Á?
-ừ!
Bạch Cảnh Sùng gật đầu. Nói:
- Nếu như chúng ta cùng tập đoàn Tân Á trao đổi cổ phần đạt thành nhất trí mà nói. Vậy sau này hai tập đoàn chúng ta sẽ liên hệ chặt chẽ hơn. Có thể vì lợi ích mà cộng đồng phát triển.
Lúc trước cha cũng đã nói qua việc này với Khiếu Thiên. Chỉ là khi đó vẫn không có thời cơ thực hiện, theo ý cha giờ chính là một thời điểm thích hợp, con và Lộ Tuyết đều là tân tổng giám đốc, cần đưa hai tập đoàn buộc chặt lại cùng nhau phát triển - Bảo con và Trương Lộ Tuyết hợp tác cùng nhau. Không có khả năng!
Bạch Tình Đình lắc đầu quầy quậy nói:
- Cha, quan hệ của con và Lộ Tuyết vẫn luôn không tốt. Nếu như tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế và tập đoàn Tân Á trao đổi cổ phần. Vậy sau này Trương Lộ Tuyết có thể nhúng tay vào tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế chúng ta. Cô ta nhất định sẽ báo tư thù. Như vậy đối với tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế rất bất lợi. Con không cho rẳng đây là một chủ ý tốt!
Bạch Tình Đình vừa nói xong. Diệp Lăng Phi liền cười nói:
- Bà xã. Anh thấy em cần phái suy nghĩ chuyện này. Không nói Trương Lộ Tuyết này có thể báo tư thù hay không. Cho dù cô ấy muốn mược việc công báo thù riêng. Cùng là không có cách nào. Có thể đem trao đổi cổ phần hai tập đoàn khống chế lẫn nhau. Như vậy quyền quyết định của tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế vẫn thuộc về em. Đồng dạng, quyền quyết định Tập đoàn Tân Á vẫn thuộc về tập đoàn Tân Á. Làm như vậy cùng không phái hy vọng một tập đoàn khống chế một tập đoàn khác. Mà là hy vọng hai tập đoàn có thể gắn bó lợi ích cùng nhau. Như vậy có thể có ít sự mạo hiểm hơn. Quan trọng nhất là, một khi có tập đoàn gặp phải nan đề thì tập đoàn kia sẽ trợ giúp!
Bạch Tình Đình bĩu mỗi thấp giọng nói:
- Còn không phải là nghĩ đến nữ nhân kia sao!
Những lời này Bạch Cảnh Sùng nghe không rõ. Hắn còn tưởng là Bạch Tình Đình vẫn giận Diệp Lăng Phi cũng không để ý. Bạch Cảnh Sùng gật đầu nói:
- Tiểu Diệp nói rất đúng. Cha cùng cho rằng xử lý như vậy rất tốt. Tình Đình. Con lập tức đem công việc xử lý một chút. Dự án xưởng sản xuất sợi hóa học này đã đánh mất thì thôi. Cũng không thèm nghĩ nữa. Cha sẽ rất nhanh chuẩn bị chuyện này, trước khi cha rời chức vị. Sẽ đem chuyện trao đổi cổ phần xử lý tốt.
Bạch Cảnh Sùng nói tới đây. Bỗng nhiên cười nói:
- Cha còn quên mất Lộ Tuyết. Từ đầu tới cuối đều là chúng ta đang nói. Còn không rõ ràng ý kiến của Lộ Tuyết.
Bạch Cảnh Sùng nhìn phía Diệp Lăng Phi nói:
- Tiểu Diệp vốn làm ở tập đoàn Tân Á. Chuyện này con đi một chuyến đi!
- Không được!
Bạch Tình Đình bỗng nhiên nói.
- Tại sao hắn phải đi gặp Trương Lộ Tuyết?
Diệp Lăng Phi véo Bạch Tình Đình một cái. Thấp giọng nói:
- Bà xã. Đày là việc công không phải việc tư!
Bạch Tình Đình lẩm bẩm miệng nói:
- Cha, con không cho là hắn thích hợp đi gặp Trương Lộ Tuyết!
- Tình Đình. Đừng làm rộn. Chuyện này để cho Tiểu Diệp đi là tốt nhất. Được rồi. Cứ như vậy đi!
Bạch Cảnh Sùng nói.
- Tình Đình. Sau này con chính là tổng giám đốc tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Làm việc phải suy nghĩ từ góc độ lợi ích tập đoàn!
Bạch Tình Đình không nói nữa. Tuy rằng không tình nguyện. Nhưng lại không nói ra. Diệp Lăng Phi thấy chuyện này quyết định như vậy. Hắn cười nói với Bạch Cảnh Sùng:
- Nhạc phụ. Cha thấy nếu như cha lui ra. Khó tránh khỏi phải an dưỡng các loại. Nếu là dùng tiền mình mà nói khẳng định sẽ không ít. Nhạc phụ, hay là con giới thiệu một vài nghiệp vụ phương diện bảo hiểm cho cha. Đây đang là công việc của con!
- Bảo hiểm?
Bạch Cảnh Sùng đầu tiên là sửng sốt. Không rõ sao Diệp Lăng Phi lại nhắc tới chuyện này.
Diệp Lăng Phi ha hả cười nói:
- Nhạc phụ đại nhân. Bây giờ con làm ở một công ty bảo hiểm. Không có biện pháp. Đành tự lực cánh sinh vậy. Bằng vào quan hệ của chúng ta. Con tối đa có thể không lấy tiền phần trăm. Hắc hắc. Khạc phụ cứ như vậy đi. Ngày mai con sẽ tìm cha ký hợp đồng!
- Này. Ta còn chưa đáp ứng mà. Rồi lại nói con cùng chưa giới thiệu cho cha làm bảo hiểm gì mà. Con làm bảo hiểm gì cho cha?
Chờ Bạch Cảnh Sùng nói xong câu đó. Đã thấy Diệp Lăng Phi chạy ra khỏi phòng làm việc của hắn.