Chương 597: Người không nên động vào

Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính vừa quay về phòng ăn. Bạch Tình Đình liền hỏi Chu Hân Minh.

- Cậu quen tên thanh niên đó hả?

Chu Hân Mính lắc đầu, nói:

- Tớ không biết tên đó. Nhưng tớ biết hắn là ai.

- Ai?

Bạch Tình Đình gặng hòi.

- Sở Thiếu Lăng, con trai của Sở Thiên Dương - bang chủ bang hội 3K. Tớ thường xuyên điều tra tư liệu về bang hội 3K. Phát hiện mấy năm gần đây Sở Thiên Dương luôn ở tại Hồng Kông. Con trai hắn ta – Sở Thiếu Lăng cũng ở Hồng Kông. Vừa này tớ thấy bộ dạng Khương Long nói chuyện với tên đó. Tớ đoán khả năng lớn đó là Sở Thiếu Lăng.

- Đại công tử của trùm xã hội đen tới thành phố Vọng Hải. Xem ra Hân Mính src bận lắm đây.

Diệp Lăng Phi nhấc đũa lên, gắp cho Bạch Tình Đình chút thịt, rồi lại gắp cho Chu Hân Minh, xong mới đặt đũa xuống. Bình thản nói:

- Anh thấy Sở Thiếu Lăng quay về không phải để du lịch đâu. Tám chín phần là vì chuyện của bang hội. Hân Mính là đội trưởng đội cảnh sát hình sự. Em nên đặc biệt chú ý điểm này. Biết đâu tên Sở Thiếu Lăng kia lại đối đầu với em!

Chu Hân Mính gật đầu, nói:

- Em cùng đang nghĩ xem tại sao Sở Thiếu Lăng lại tới thành phố Vọng Hải. Chẳng lẽ Sở Thiên Dương cũng quay về rồi?

Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi. Vừa này được Diệp Lăng Phi ôm chặt nên có chút xúc động, không kìm nén được tình cảm. Giờ cô mới bình tĩnh nên lại cố ý muốn duy trì khoảng cách với Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi quá hiểu trò nhỏ này của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi là ai chứ. Hắn đã đoán hết được tâm tình của Bạch Tình Đình rồi. Hắn cũng không muốn miễn cưỡng Bạch Tình Đình phải quá thân thiết với hắn.

Chu Hân Mính vốn định giảng hòa giữa Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình. Nhưng giờ lại xảy ra chuyện thế này. Nhất thời Chu Hân Mính không có tâm trạng để nghĩ tới chuyện giữa Bạch Tinh Đình và Diệp Lăng Phi. Giờ cô chỉ cố tìm hiểu xem mục đích quay về của Sở Thiếu Lăng là gì.

Ba người ăn xong bữa trưa thì Chu Hân Mính quay ngay trở về đội cảnh sát hình sự. Bạch Tình Đình lại muốn quay về Tập đoàn Quốc Tế Thế Kỉ. Nhà máy dệt sắp được đem bán đấu giá, tuy nói Tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ sẽ nắm chắc phần thắng. Song ngày nào còn chưa mua được. Ngày đó còn chưa thể nói là đã thành công.

Trước khi Bạch Tình Đình chuẩn bị rời đi. Diệp Lăng Phi kéo tay Bạch Tình Đình lại, hỏi:

- Bà xà, khi nào em mới chịu về nhà?

- Mấy ngày nữa!

Bạch Tình Đình bình thản nói.

- Tôi đang bận, đợi chuyện nhà máy dệt giải quyết xong. Tôi sẽ cùng anh đi chọn nhà. Tôi không muốn ở tại Nam Sơn nữa. Tới lúc đó tôi sẽ nghĩ tới chuyện ở cùng với anh.

- Thế em không lo cho anh sao? Diệp Lăng Phi cố tình hỏi.

Bạch Tình Đình đã mở cửa xe. Nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Anh là người lớn rồi. Dù tôi có muốn quản anh thì cũng quản nổi không. Tóm lại, sau này chuyện của anh tôi không can dự vào nữa. Anh tự mà lo đi. Có điều, tôi sẽ không ly hôn với anh đâu.

Nhìn Bạch Tình Đình lên xe rời đi. Diệp Lăng Phi giơ tay phải vuốt vuốt mũi, nở nụ cười thật tươi. Câu này của Bạch Tình Đình có vẻ đã bớt giận chút rồi. Diệp Lăng Phi đang nghĩ có phải Bạch Tình Đình muốn thông qua cách này nói với Diệp Lăng Phi rằng hắn không được "đi chơi" linh tinh. Nếu không, cuộc hôn nhân giữa hắn và Bạch Tình Đình chỉ là có tiếng mà không có miếng.

Vương quốc màu hồng (Phấn Hồng đế quốc) không giống với bất kể tụ điểm vui chơi nào ở thành phố Vọng Hải. Dù là buổi chiều, nhưng bãi đỗ xe ở đây vẫn chặt ních. Bên trong, vẫn có không ít khách đang lưu luyến Vương quốc màu hồng.

Lúc Sở Thiếu Lăng và Khương Long xuất hiện ở Vương quốc màu hồng. Michelle trên người đang khoác chiếc áo dài đầy hấp dẫn, chào hỏi một người đàn ông nổi tiếng giàu có. Người đàn ông này không phải hạng tầm thường. Hắn là thương gia bạc triệu ờ Hồng Kông. Lần này hắn tới thành phố Vọng Hải là để tìm hiểu môi trường đầu tư. Song vừa tới thành phố Vọng Hải, còn chưa gặp mặt các quan chức chính phủ đã tới thẳng Vương quốc màu hồng. Thế mới biết sức cuốn hút của Vương quốc màu hồng.

Michelle thấy Sở Thiếu Lăng và Khương Long tới. Cô liền gọi người khác thay cô tiếp đón vị thương gia Hồng Kông đó, còn cô cười tươi tắn bước về phía Sở Thiếu Lăng.

- Ai da, đây chẳng phải là Sở đại thiếu gia sao. Ngọn gió nào đã mang ngài tới nơi này thế?

Michelle (Mễ Tuyết) cười mê hồn, giọng nói yêu kiều, đầy khiêu gợi, khiến những người đàn ông nghe thấy đều có cảm giác cả người đang dương dương thổn thức. Người phụ này quả thật quá hấp dẫn.

Khương Long thấy điệu bộ đầy sexy của Michelle, hắn thiếu chút nữa chảy cả nước dài. Tuy nói Khương Long háo sắc, người tình cùng không ít song chẳng ai có thế sánh với vẻ đẹp đầy cuốn hút lòng người của Michelle. Ngay cả Lâm Tuyết người mà Khương Long luôn mong chiếm được, so với Michelle cũng phải thua kém ba phần. Trong lòng Khương Long thầm nghĩ người phụ nữ quyến rũ như yêu tinh này ở đâu mọc ra thế này. Sao trước giờ mình không nghe biết thành phố Vọng Hải còn có một người phụ nữ khiêu gợi đầy thu hút lòng người thế này.

Khương Long vẫn còn đang mê mẩn thì Sở Thiếu Lăng đà bước về phía Michelle, đưa tay vỗ lên cặp mông nõn nà, cao cao đang được chiếc áo sườn xám đặc biệt bó sát của Michelle. Mở miệng cười nói:

- Anh nghe nói em đã tới thành phố Vọng Hải. Sao dám không tới được chứ. Anh không muốn đắc tội với em đâu. Ba anh đã dặn dò kỹ càng rồi. Thành phố Vọng Hải là địa bàn của 3K. Tất nhiên phải làm một ông chủ sao cho tận tình. Nhất định phải chăm sóc tốt cho các em. Michelle, chú Đức đâu. Lâu rồi anh không được gặp được chú.

- Ông chủ không có tới thành phố Vọng Hải, ông ấy vẫn còn ở Hông Kông giải quyết một số việc, ở đây em toàn quyền phụ trách.

Michelle cong cong cặp mông của mình, tiếp đón Sở Thiếu Lăng:

- Sở đại thiếu gia, nào, mời anh lên trên tầng hai.

- Ừm, được thôi!

Sở Thiếu Lăng khẽ mĩm cười gật đầu, quay qua nói với Khương Long:

- Bác Khương, chúng ta đi nào.

Khương Long thấy người phụ nữ đầy sexy này quen biết với đại thiếu gia nhà mình. Những ý nghĩ vừa này của hắn đối với người phụ nữ này trong phút chốc tan biến sạch. Hắn hiểu rất rõ bản lĩnh của đại thiếu gia nhà hắn. Đó là kẻ miệng từ bi bụng bì dao găm. So với Long đầu chủ, Sở đại thiếu gia nhà hắn là người không nên đụng vào.

Khương Long nghĩ đại thiếu gia nhà hắn là kẻ quá nham hiểm, quá tàn ác. Loại người này không nên dây vào. Do đó, Khương Long tuy là nhân vật lớn thứ hai trong bang hội 3K song hắn cùng không dám chọc giận vị vãn bối này. Giờ thấy quan hệ của Sở Thiếu Lăng và Michelle lại thân thiết như vậy. Nên hắn càng không dám có bất kể mơ mộng viễn vông nào với Michelle. Chỉ đành âm thầm tơ tưởng trong tâm thôi.

Thật ra, Khương Long không biết rằng, cô naàng Michelle này ngay cả Sở Thiếu Lăng cùng không dám động vào. Đương nhiên, không phải vì bản lĩnh lợi hại của Michelle mà vì sau lưng ả là một ông chủ khét tiếng, không nên động vào. Lúc ở Hồng Kông, Sở Thiếu Lăng sớm đã quen biết với Michelle. Hắn cũng thèm muốn chiếm được Michelle tới mức dãi nhỏ dài ba bốn thước. Song vì sợ thế lực của ông chủ Michelle nên hắn mới không dám làm càn.

Michelle đưa Sở Thiếu Lăng và Khương Long lên trên phòng thuộc tầng hai. Tầng hai khác với tầng một. Tầng hai được trang trí càng giống với một nơi vui chơi xinh đẹp, tao nhà. Mỗi phòng đều rất rộng, có thể chứa năm sáu chục người cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, trang trí của mỗi phòng đều rất sang trọng, hào hoa. Vật liệu trang trí chỉ có một màu và đều được nhập khẩu từ nước ngoài.

Những chiếc bàn, ghế sofa, bàn trà...đều được đặt đặc biệt từ Italy. Trong nước không thể nào mua được những loại này.

Khương Long trước giờ chưa hề được nhìn qua một chồ ăn chơi nào cao cấp như thế này. Tuy hắn thường tới các tụ điểm ăn chơi của bang hội nhưng không nơi nào có được không khí cao quý như cách trang trí ở nơi đây. Được đứng ở nơi như thế này đã cảm thấy một luồng khí cao sang, xa hoa. Toàn thân có một cảm giác thoải mái không sao diễn tả được. Khương Long tới đây rồi mới phát hiện cái gọi là hộp đêm của tụi hắn so vói nơi này quả thực khác biệt quá lớn. Giống như nơi này của người ta là đô thị hào hoa còn nhà hắn chỉ là một thôn nhỏ, mà còn là cái thôn nhỏ nằm trong xã hội quá cổ xưa.

Khương Long bất giác ngơ ngác chẳng biết làm thế nào. Sở Thiếu Lăng thấy phản ứng của Khương Long liền vỗ vai hắn, cười nói:

- Bác Khương, mau ngồi đi. Tôi giới thiệu với bác một đại mỹ nhân!

- Thôi, em có phải đại mỹ nhân gì đâu chứ.

Michelle thấy Sở Thiếu Lăng nói vậy, mặt liền nở nụ cười tươi tắn, kiêu kì nói:

- Em đã già rồi. Không thể so với các cô gái trẻ được.

- Sao tôi cảm thấy cô có sức hút hơn hẳn nhỉ?

Sở Thiếu Lăng và Khương Long ngồi cùng trên chiếc ghế sofa. Sở Thiếu Lăng dang đôi chân của hắn, cười nói với Michelle:

- Nếu cô chịu ở với tôi thì tôi đảm bảo sẽ không bao giờ đi tìm người con gái khác!

Michelle cười hì hì nói:

- Sở đại thiếu gia, em hỏi chút, anh có dám lên giường với em không?

Câu nói này vừa dứt. Sở Thiếu Lăng có vẻ hơi bất ngờ, rồi lại mĩm cười nói:

- Điều này chắc chắn phải hỏi qua ý kiến của chú Đức rồi. Song tôi nghĩ mình vẫn còn trẻ, nên sống thêm vài năm nữa đã.

Sở Thiếu Lăng vừa nói xong thì cả hắn và Michelle đều cười phá lên. Khương Long ngồi trên ghế sofa không hiểu tại sao Sở Thiếu Lăng và Michelle lại cười phá lên như vậy.

Michelle và Sở Thiếu Lăng cười xong. Michelle mới nói:

- Sở Thiếu gia, chúng em tới đây để kiếm tiền. Sau còn phải nhờ anh giúp đỡ nhiều.

- Đương nhiên rồi!

Sở Thiếu Lăng cười nói. Ngay sau đó. Sở Thiếu Lăng liền giới thiệu Khương Long với Michelle. Michelle là ai chứ. Vừa nhìn qua đã biết bản tính đang cố gắng cất giấu trong sâu thẳm đôi mắt của Khương Long. Cô vắt chân lên chân trái, để lộ làn da nõn nà như tuyết của mình. Cười hì hì nói:

- Sau này rất mong Khương bang chủ thường xuyên ghé qua đây chơi. Chúng em chỉ vừa mới khai trương. Còn chưa hoàn thiện. Đợi qua vài ngày nữa nếu Khương bang chủ tới. Mọi thứ chắc sẽ khác hơn. Sẽ có một số em xinh đẹp làm việc tại đây. Tới lúc đó còn phải cần Khương bang chủ ủng hộ nhiều.

- Tát nhiên rồi!

Khương Long vẫn chưa hiểu rõ ngụ ý cần nói của Michelle. Hắn liên miệng nói:

- Nhất định tôi sẽ tới!

Mục đích chính tới đây của Sở Thiếu Lăng là chỉ muốn xem Michelle thế nào. Hắn cùng chẳng còn cách nào khác. Sở Thiên Dương đã dặn dò kĩ rằng phải tới đây chăm sóc cho kỹ. Không được đắc tội với cô ả Michelle này. Sở Thiếu Lăng có ngông cuồng tới mấy cùng không dám đắc tội với Michelle.

Đợi Sở Thiếu Lăng và Khương Long vừa đi xong. Michelle liền lên lầu. Gặp ông chủ của cô.

- Sở Thiên Dương con người này ta không ưa cho lắm. Michelle, cô xử lý giỏi lắm. Không nên nói với bọn họ ta đang ở đây.

Người đang núp trong bóng đen lên tiếng nói:

- Hơn nữa, ta còn muốn kiếm một khoản lớn ở đày. Không nên để cảnh sát nhắm tới. Bang hội 3K quá ngông cuồng. Trước sau cũng xảy ra chuyện. Tốt nhất không nên dính dáng nhiều tới bọn họ. Tên Sở Thiếu Lăng đó cùng là kẻ rất ngạo mạn, không biết lý lẽ là gì đâu. Tốt nhất cô nên tập trung xây dựng mối quan hệ này. À, ta nghe nói cô gái tên là Lâm Tuyết đó không dễ bị cắn câu đâu. Nghĩ mọi cách đẽ kéo gần quan hệ với cô ta.

- Em biết rồi. Em đã cho người đi tìm hiểu về cô ta. Michelle nói:

- Dạ, còn có một chuyện nữa. Nhà máy dệt chuẩn bị bán đấu giá rồi. Chúng ta có mua không ạ?

- Bất động sản là một cách để kiếm tiền rất nhanh, sao chúng ta không mua chứ? Người đàn ông đó nói.

- Không chỉ mua mà nhất định chúng ta phải giật được. Ta không tiếc khoản tiền nhỏ này. Cái ta cần là đả thông mối quan hệ ở đây. Đây là một cơ hội tốt!

- Dạ vâng, em hiểu rồi ạ! Michelle nói.