Chương 546: Hiểu Uyển đã trưởng thành

Diệp Lăng Phi nắm tay Lý Khả Hân chăm chú ngắm nhìn nàng. Lý Khả Hân bị Diệp Lăng Phi săm soi như vậy có chút mất tự nhiên nói:

- Diệp đại ca, anh đang nhìn gì đấy?

- Anh cảm thấy Khả Hân càng ngày càng xinh đẹp, nhìn này gương mặt đáng yêu này, quả thật làm người ta phải động lòng.

Diệp Lăng Phi vừa nói vừa kéo Lý Khả Hân vào trong lồng ngực. Trái tim Lý Khả Hân lại đập loạn nhịp, cảm giác này thật lâu rồi đã không xuất hiện. Nhớ ngày đó, nàng cũng thân thiết với Diệp Lăng Phi như vậy. Nhưng từ sau chuyện của Lưu Hải, quan hệ giữa nàng và Diệp Lăng Phi càng lúc càng xa lạ. Thế nên cho dù hai người ngồi gần nhau nhưng giống như con đường bị một cái lô - cốt ngăn cách ở chính giữa không thể qua được, không còn lấy lại đươc cảm giác thân mật như trước kia. Nhưng hiện tại, một lần nữa Lý Khả Hân lại tìm về được cảm giác đã mất đi đó. Gương mặt Lý Khả Hân nóng bừng, thân thể mềm mại của nàng hơi run rẩy, cả tinh thần và thể xác đều căng ra, có chút khẩn trương. Diệp Lăng Phi ngửi được hương thơm mê người trên người Lý Khả Hân. Hắn hướng tới cái cổ trắng của Lý Khả Hân, dùng miệng nhẹ nhàng hôn lên cổ nàng. Lý Khả Hân không có bất kỳ một sự phản kháng nào, khuôn mặt xinh đẹp quay sang một bên tùy ý Diệp Lăng Phi hoạt động. Diệp Lăng Phi không hôn quá lâu, rất nhanh rời môi khỏi cổ nàng, ôm lấy Lý Khả Hân, nói:

- Khả Hân, em có biết hôm qua là sinh nhật của Hiểu Uyển không?

- Hôm qua là sinh nhật của Hiểu Uyển ư?

Lý Khả Hân hơi có cảm giác ngoài ý muốn. Nàng vội vàng nói:

- Em nhớ hình như ngày hôm qua không phải sinh nhật của Hiểu Uyển mà. Nếu đúng là như vậy nhất định Hiểu Uyển sẽ giận em quên mất sinh nhật của cô ấy.

Lý Khả Hân chạy ra bên ngoài, nhanh chóng trở về. Vừa trở lại. Lý Khả Hân nhướng mày bất mãn nói:

- Diệp đại ca, anh thật xấu xa, lại lừa em lần nữa. em vừa đi xem lịch rồi, hôm qua đâu phải là sinh nhật của Hiểu Uyển.

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Khả Hân, anh thật sự không lừa em, hôm qua đúng là sinh nhật của Hiểu Uyển. Chính miệng cô ấy nói cho anh biết. Lúc ấy anh cũng rất bất ngờ, anh cũng nhớ sinh nhật của Hiểu Uyển không phải ngày hôm qua. Nhưng mà Hiểu Uyển nói cho anh hôm qua là sinh nhật của nàng theo dương lịch, hơn nữa nàng muốn mừng sinh nhật với riêng mình anh thôi.

Diệp Lăng Phi toan tính đem chuyện này nói cho Lý Khả Hân. Hắn muốn xem phản ứng của nàng như thế nào. Quả nhiên, trên mặt Lý Khả Hân lộ ra một tia biến hóa không dễ phát hiện. Nàng chỉ "ừ"một tiếng, ngồi xuống cái ghế bên cạnh Diệp Lăng Phi, nói:

- Hiểu Uyển luôn rất thích Diệp đại ca!

- Tối hôm qua anh ở với Hiểu Uyển cả đêm. Em cũng biết cái cô bé này thực sự khiến người khác yêu thích, anh cũng không có cách nào từ chối.

Diệp Lăng Phi nói.

- Anh nghĩ bây giờ Hiểu Uyển vẫn còn đang ngủ đấy.

Diệp Lăng Phi nói mấy câu này cực kỳ mập mờ, không nói rõ hắn và Đường Hiểu Uyển có quan hệ, cũng không nói hắn và Đường Hiểu Uyển không có quan hệ. Diệp Lăng Phi nói xong nhìn Lý Khả Hân, thấy cảm xúc trên gương mặt nàng khá phức tạp. Lý Khả Hân đứng lên, đi đi lại lại vài bước, nói:

- Diệp đại ca. em...em không biết nêm nói thế nào. em cảm thấy...cảm thấy...

Lý Khả Hân rốt cuộc cũng không nói ra. Diệp Lăng Phi nhìn Lý Khả Hân, hỏi:

- Em cảm thấy như thế nào? Không sao, cứ nói thẳng ra là được!

Lý Khả Hân hít một hơi thật sâu giống như vừa quyết định một chuyện gì khó khăn. Nàng nói với Diệp Lăng Phi:

- Em thấy Diệp đại ca không nên đối xử với Hiểu Uyển như vậy. Hiểu Uyển quá đơn thuần, nàng thậm chí còn không biết mình đang làm gì. Mà Diệp đại ca thì khác, Diệp đại ca không chỉ đã kết hôn, bên người anh lại còn có rất nhiều người phụ nữ. Anh đến với Hiểu Uyển chính là đã làm hại nàng. Tóm lại, em cho là nếu như Diệp đại ca muốn tốt cho Hiểu Uyển thì không làm tổn thương cô ấy như vậy.

Lý Khả Hân nói xong, nhìn Diệp Lăng Phi. Nàng tỏ ra sẵn sàng dón nhận sự tức giận của Diệp Lăng Phi, nhưng biểu hiện của Diệp Lăng Phi lại nằm ngoài dự liệu của Lý Khả Hân. Diệp Lăng Phi bỗng cười đầy sảng khoái. Lý Khả Hân hoàn toàn bị nụ cười của Diệp Lăng Phi làm cho mê man, không hiểu tại sao Diệp Lăng Phi lại cười vào lúc này. Lý Khả Hân cho rằng mấy câu nói của mình nhất định sẽ làm Diệp Lăng Phi tức giận. Nhưng Lý Khả Hân vẫn vì quan hệ của Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển rất tốt. Cũng vì đã ở với Đường Hiểu Uyển lâu ngày, Lý Khả Hân tự nhận rất hiểu Đường Hiểu Uyển. Trong mắt Lý Khả Hân, Đường Hiểu Uyển sở dĩ thích Diệp Lăng Phi, cũng không phải là tình yêu chân chính mà là sự sùng bái, ngưỡng mộ của thiếu nữ với người đàn ông này. Lý Khả Hân cho rằng Đường Hiểu Uyển chưa hiểu được yêu là như thế nào.

Nàng thấy nếu Đường Hiểu Uyển tiếp tục đi lại với Diệp Lăng Phi, tương lai người bị thương tổn chỉ có thể là Đường Hiểu Uyển. Dù sao Diệp Lăng Phi cũng đã kết hôn rồi, căn bản không thể cho Đường Hiểu Uyển một danh phận gì. Lý Khả Hân vừa rồi hít thật sâu chính là đắn đo xem mình có nên nói thẳng ra không. Nàng vất vả khó nhọc mãi mới mới làm dịu được quan hệ với Diệp Lăng Phi. Nếu bây giờ lại vì chuyện của Đường Hiểu Uyển mà nói thẳng suy nghĩ của bản thân, Lý Khả Hân lo lắng quan hệ giữa mình và Diệp Lăng Phi không còn cách cứu vãn nữa. Nhưng Lý Khả Hân vẫn hạ quyết tâm nói ra vì nàng không muốn Đường Hiểu Uyển bị một chút tổn thương hay bất công nào. Đó chính là cá tính của nàng, người ta thường nói giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, tinh thần thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ của Lý Khả Hân rất khó sửa đổi. Nhưng chuyện không như Lý Khả Hân phán đoán, Diệp Lăng Phi không những không có tức giận mà lại nở nụ cười. Lúc Lý Khả Hân còn đang nghi ngờ không giải thích được chuyện gì xảy ra, Diệp Lăng Phi nói:

- Khả Hân, em lúc này mới là Lý Khả Hân thực sự mà anh từng quen biết. Anh còn nhớ rõ lúc em vì cấp trên của mình chịu bất công mà tức giận, bộ dáng lúc đó không khác biệt lắm so với bây giờ. Thậm chí so với lần trước, em đã chín chắn hơn nhiều.

Diệp Lăng Phi vừa nói vừa vỗ mông Lý Khả Hân:

- Khả Hân, em ngồi xuống nghe anh nói đã. (bảo người ta ngồi xuống mà cũng giở trò được) Lý Khả Hân ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi nghe hắn nói chuyện:

- Anh và Hiểu Uyển vẫn chưa phát sinh chuyện gì đâu. Nhưng mà anh thừa nhận muốn mang niềm vui đến cho Hiểu Uyển. Hiểu Uyển không còn là cô bé nữa, nàng tất nhiên có chính kiến và dự định cho bản thân. Em không thể lấy suy nghĩ của em để bắt Hiểu Uyển làm điều cố ấy không muốn làm. Nếu em cho rằng anh đang lừa dối Hiểu Uyển, em có thể nói chuyện với Hiểu Uyển để xem cô ấy nghĩ thế nào.

Diệp Lăng Phi nói một tràng nhưng vẫn không tiết lộ hắn và Đường Hiểu Uyển rốt cục có phát sinh chuyện gì không. Diệp Lăng Phi càng nói như vậy, càng khiến Lý Khả Hân nóng lòng muốn biết rõ thực hư. Diệp Lăng Phi vừa dứt lời, điện thoại của hắn bỗng đổ chuông. Diệp Lăng Phi không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại di động ra, nhìn số gọi tới, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Là điện thoại của Hiểu Uyển, không biết cô bé này gọi làm gì nhỉ?

Vừa nói, Diệp Lăng Phi vừa nghe điện thoại ngay trước mặt Lý Khả Hân.

- Hiểu Uyển, em có chuyện gì không? Bây giờ anh đang ở quán cà phê của Khả Hân, vừa rồi anh còn trách Khả Hân sao không mua quà sinh nhật cho em đấy!

Trong điện thoại truyền đến tiếng giọng nói ngọt ngào của Đường Hiểu Uyển, nàng cười nói:

- Diệp đại ca, anh quên rồi à, em còn muốn chúc mừng sinh nhật theo Âm lịch nữa. Anh nói với chị Khả Hân, em muốn hôm đó chị Khả Hân phải có quà cho em.

- Được! Diệp Lăng Phi cười nói.

Đường Hiểu Uyển tiếp tục nói:

- Diệp đại ca, anh và chị Khả Hân bao giờ nói chuyện xong?

- Sao thế. Có chuyện gì à?

- Diệp đại ca, bây giờ em muốn gặp anh.

Đường Hiểu Uyển nũng nịu nói.

- Em hơi đói bụng, buổi trưa còn chưa ăn cơm cho nên muốn đi ăn cùng Diệp đại ca.

- Được rồi, anh lập tức qua đón em.

Diệp Lăng Phi đáp ứng rồi hỏi thêm:

- Em có muốn nói chuyện với Khả Hân không?

Đường Hiểu Uyển do dự một chút rồi đồng ý. Nàng cũng không biết tại sao Diệp Lăng Phi muốn mình nói chuyện với Lý Khả Hân. Lý Khả Hân mặc dù rất muốn nói thêm mấy câu với Đường Hiểu Uyển nhưng trước mặt Diệp Lăng Phi nàng cũng thấy khó mở lời. Đồng thời, Lý Khả Hân cũng nghe được trong giọng nói Đường Hiểu Uyển có chút chần chờ, Lý Khả Hân cũng không hỏi tới chuyện của Đường Hiểu Uyển và Diệp Lăng Phi nữa mà nói:

- Hiểu Uyển, chủ nhật này chúng ta cùng nhau đi dạo phố nhé.

- Vâng, em thích đi dạo phố với chị Khả Hân nhất - Vậy quyết định thế nhé!

Lý Khả Hân nói xong đưa di động cho Diệp Lăng Phi. nói:

- Diệp đại ca, em không biết nói gì nữa, chyện này để nói sau đi!

- Vậy cũng được!

Diệp Lăng Phi nói.

- Có thể em cần thời gian để thích ứng, giống như anh trước đây vậy. Thôi, anh không nói nhiều nữa, Hiểu Uyển đang chờ anh. Không biết cô bé này muốn làm gì, anh phải đến chỗ cô ấy một chút. Em cũng thế, nếu như có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại tìm anh. Nói thế nào đi nữa anh cũng là ông chủ của nơi này mà.

Diệp Lăng Phi nói xong thì đứng lên, còn Lý Khả Hân thì vẫn ngồi yên. Trong lòng nàng bây giờ hơi hỗn loạn. Nàng tưởng rằng bên cạnh Diệp Lăng Phi chỉ có Bạch Tình Đình là người vợ hợp pháp hợp pháp, Lý Khả Hân đã sẵn sàng chấp nhận việc Diệp Lăng Phi có vợ, nhưng bây giờ đột nhiên lại có thêm một Đường Hiểu Uyển nữa làm cho Lý Khả Hân cảm thấy rối loạn. Nàng cần có thời gian để thích ứng. Diệp Lăng Phi thấy Lý Khả Hân vẫn lặng yên cũng không nói thêm, cất bước ra khỏi gian phòng. Diệp Lăng Phi vừa định mở cửa xe, Lý Khả Hân đã chạy tới trước mặt Diệp Lăng Phi, hổn hển nói:

- Diệp đại ca, em biết vừa rồi em đã võ đoán, nhưng em cũng chỉ vì muốn tốt cho Hiểu Uyển. Diệp đại ca đừng giận em nhé!

- Tại sao anh lại giận em. Anh rất thích một Lý Khả Hân mạnh mẽ, luôn can thiệp chuyện bất bình. Anh thấy điều em nói cũng không sai. Từ góc độ của một người bạn việc điều đó hoàn toàn bình thường. Khả Hân, anh thật sự không giận em đâu.

Lý Khả Hân nhìn sâu vào mắt Diệp Lăng Phi. Nàng muốn xác định Diệp Lăng Phi nói thật hay nói dối. Nhìn một lúc lâu. Lý Khả Hân mới lên tiếng:

- Diệp đại ca, có lẽ anh nói đúng. Hiểu Uyển đã trưởng thành, cô ấy cũng phải có chính kiến cho riêng mình. Em ngay cả bản thân còn không lo nổi thì sao có thể đi lo chuyện của Hiểu Uyển chứ.