Diệp Lăng Phi vừa xuất hiện ở lầu hai của quán net, Vu Tiêu Tiếu liền nhìn thấy Diệp Lăng Phi, cô giật cả mình dựa sát vào sau lưng Hứa Duy.
Hứa Duy đang chơi hay, đột nhiên thấy Vu Tiêu Tiếu như vậy, cô thắc mắc hỏi:
- Tiêu Tiếu, sao thế?
Vu Tiêu Tiếu ra hiệu cho Hứa Duy đừng có nói, nhưng lúc này đã muộn rồi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi qua trước mặt hai người.
Sắc mặt không vui hiện trên khuôn mặt Diệp Lăng Phi, nhìn Vu Tiêu Tiếu nói:
- Tiếu Tiếu tôi tìm cô có việc.
- A, tôi...tôi rất bận, tôi không có thời gian, sư phụ, để lần sau đi.
Vu Tiêu Tiếu nấp nấp nói.
- Tôi và Hứa Duy lập tức phải trở về trường rồi, ừm, Ký túc xá sắp đóng cửa rồi, chúng tôi phải về đây.
Hứa Duy kỳ lạ hỏi:
- Tiêu Tiếu không phải cậu nói chúng ta chơi thâu đêm không về Ký túc xá sao, sao bây giờ lại đòi về Ký túc xá, thật là kỳ quặc.
Diệp Lăng Phi cũng không nói nhiều, đến bên cạnh Vu Tiêu Tiếu lấy tay kéo Vu Tiêu Tiếu đi. Hai tay Vu Tiêu Tiếu nắm chặt lấy tay của Hứa Duy, miệng nói:
- Hứa Duy, mau cứu mình, mình không thể đi cùng anh ta, mau cứu mình.
Hứa Duy bị làm cho tối tăm mặt mũi, thắc mắc hỏi:
- Chuyện gì thế hả, mình bị hai người làm cho hồ đồ cả lên nè.
- Cô hỏi cô ta ấy!
Diệp Lăng Phi buông tay ra đứng bên cạnh Hứa Duy và Vu Tiêu Tiếu, nhìn Vu Tiêu Tiếu.
Vu Tiêu Tiếu ấp a ấp úng nói:
- Thật sự cũng không có gì, chỉ là...mình chỉ là nhìn thấy bà xã của sư phụ xuất hiện, liền làm một động tác hôn gió với sư phụ mà thôi.
Hứa Duy lúc đó cứng lưỡi, cô nhìn thấy tình thế này vội vàng đứng lên nói:
- Việc này không có liên quan gì đến mình cả!
- Hứa Duy, sao cậu chẳng nghĩ gì đến tình nghĩa hết vậy, tiểu tử, thấy sắc quên nghĩa.
Lừoi này của Vu Tiêu Tiếu còn chưa nói xong thì cánh tay của cô lại bị tóm chặt lấy lần nữa, Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy lần này không còn nấp được nữa rồi, liền nói:
- Sư phụ, nếu như người làm như vậy tôi sẽ kêu cứu đó, tôi nói người là tên háo sắc, bức ép lôi tôi đi, có ý đồ xấu xa với tôi. Hừ, đến lúc đó không biết có bao nhiêu người muốn đập tan tành người.
Vu Tiêu Tiếu không nói câu này sẽ tốt hơn, vừa thốt ra câu này, trong lòng Diệp Lăng Phi càng tức điên lên, thầm nghĩ bụng:
- Tiểu nhà đầu đã làm sai việc mà còn uy hiếp tôi.
Điều mà Diệp Lăng Phi không sợ nhất chính là uy hiếp, hai tay hắn ôm chặt eo Vu Tiêu Tiếu, nhất bổng Vu Tiêu Tiếu đang mặt chiếc váy jeans ngắn lến khiêng lên vai, quay người bước xuống lầu.
Vu Tiêu Tiếu gục đầu xuống, mông nhô lên cao. Cô mặc chiếc váy ngắn, bên trong cô là chiếc quần lót màu trắng, bị Diệp Lăng Phi khiêng trên vai, thấp thoáng nhìn thấy chiếc quần lót lộ ra giữa hai đùi cô.
Vu Tiêu Tiếu, hai tay đàm vào lưng Diệp Lăng Phi, miệng hét ầm lên:
- Thả tôi ra, người mà không thả tôi ra, tôi sẽ kêu cứu lên đó.
- Cô kêu đi, cô hét rách họng cũng chẳng có ai đến cứu cô được đâu.
Diệp Lăng Phi vốn không them quan tâm lập tức đi xuống lầu, Hứa Duy nhìn thấy tình thế không hay rồi nên cũng đuổi theo.
Vừa xuống đến lầu một, cái đùi trắng mịn cái mông nhô cao của Vu Tiêu Tiếu đã thu hút được ánh mắt của mấy tên con trai ở cổng đại sảnh tầng một, có người thì thào:
- Mau nhìn kìa, cái quần lót màu trắng của tiểu mỹ nữ kia kìa.
- Nhìn mẹ chó mày, muốn nhìn thì về nhìn mẹ mày kìa.
Vu Tiêu Tiếu dốc đầu xuống nhưng vẫn không quên chửi người ta.
Diệp Lăng Phi bước nhanh ra khỏi quán net, khiêng Vu Tiêu Tiếu đi thẳng đến trước cửa xe của mình đặt xuống. Hắn nhìn Vu Tiêu Tiếu, trong nhất thời không biết nên làm thế nào để trút giận dữ trong lòng của mình. Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy Diệp Lăng Phi nét mặt hùng hổ trong quán net cho đến lúc này đi ra ngoài vẫn không có kiêu căng. Vu Tiêu Tiếu nhanh chóng hiểu được Diệp Lăng Phi nghĩ gì, cô thầm cười trong bụng nói:
- Tôi chắc người không dám làm gì tôi cả.
Vu Tiêu Tiếu dựa lưng vào của sổ xe nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Sư phụ, người làm gì thế, tôi lại không hề làm sai gì cả. Sao? Có phải là sư mẫu của tôi lại cãi nhau với người rồi, người tìm tôi để trút giận phải không. Hừ, thôi bỏ qua đi, hay là để tôi bồi sư phụ nha, dù sao sư phị cũng rất đẹp trai, bồi sư phụ cụng chẳng có thua thiệt gì. Ưm, bây giờ tôi thật sự đã thích sư phụ rồi, sư phụ, hay là sư mẫu không có cần sư phụ nữa rồi, chúng ta hẹn hò đi. Tuy tuổi tác của sư phụ có hơi lớn một chút nhưng cũng không thành vấn đề, chẳng phải có câu nói đàn ông càng già càng có sức hấp dẫn sao?
Lúc Vu Tiêu Tiếu nói câu này Hứa Duy cũng đã đuổi theo kịp, nghe được câu nói này của Vu Tiêu Tiếu Hứa Duy trơn trừng mắt lên, cô còn tưởng mình nghe nhầm nữa, Vu Tiêu Tiếu đã muốn hẹn hò với Diệp Lăng Phi.
Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy Diệp Lăng Phi không nói gì, cô tiếp tục nói:
- Sư phụ, tôi chưa từng hẹn hò qua đó!
Vu Tiêu Tiếu nói xong len lén nhìn Diệp Lăng Phi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi nhíu mày lại, thầm nghĩ bụng:
- Ưm, cũng xấp xỉ rồi, mình mau chạy thôi, nhưng cơ hội lúc này sư phụ không biết làm thế nào thì mình mau chạy thôi.
Nghĩ đến đây Vu Tiêu Tiếu nói:
- Sư phụ, nếu như người đã không hứng thú gì với tôi, vậy thì tôi đi trước đây, tôi quả thật rất thích sư phụ, lúc nãy cũng chính là tôi không kìm nổi cảm xúc của mình mà làm thế.
Vu Tiêu Tiếu nói xong liền chuẩn bị đi, nhưng không ngờ tay phải đã bị Diệp Lăng Phi tóm lại, trên mặt Diệp Lăng Phi nở nụ cười xấu xa nói:
- Tiêu Tiếu, chẳng phải cô đã nói tối nay sẽ bồi tôi đó sao, được vậy chúng ta sẽ thân mật trước đi.
Diệp Lăng Phi nói xong liền mở cửa xe sau ra, đẩy Vu Tiêu Tiếu vào ngồi trong xe, sau đó Diệp Lăng Phi cũng bước lên xe.
Hứa Duy trong nhất thời chẳng biết làm thế nào cả đành đứng trơ ra đó.
- Đừng, đừng, Hứa Duy, mau đến giúp mình, mau lên!
Giọng của Vu Tiêu Tiếu vọng từ trong xe ra, Hứa Duy vừa nghe thấy liền sốt ruột, cô nhìn vào trong xe, thì thấy Diệp Lăng Phi ấn ngồi xuống ghế sau, Diệp Lăng Phi giơ tay lên đang đánh vào mông của Vu Tiêu Tiếu.
Vu Tiêu Tiếu quay đầu lại nhìn Hứa Duy, cô hất miệng lên thật cao, hai tay dùng lực vặn cánh tay của Diệp Lăng Phi, nói:
- Sư phụ, người dám đánh tôi, tôi sẽ mắc với bà xã của người, xem người sẽ làm thế nào đây.
Hứa Duy nhìn thấy tình thế náy không thể nhúng tay vào được. Nếu thật sự Vu Tiêu Tiếu muốn phản kháng thì đã hét ầm lên từ lâu rồi. Nhưng thấy cục diện lúc này lại thấy Vu Tiêu Tiếu có vẻ muốn đùa giỡn với Diệp Lăng Phi nhiều hơn. Vu Tiêu Tiếu tuy miệng bảo Hứa Duy giúp nhưng lại không bảo Hứa Duy qua cứu, thậm chí nhay cả Diệp Lăng Phi đánh vào mông của Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu cũng không hét lên là đồ lưu manh hay báo cảnh sát gì cả. Điều đó chứng tỏ, Vu Tiêu Tiếu chỉ là mặc sức làm loạn với Diệp Lăng Phi Hứa Duy nghĩ bụng:
- Mình đừng có nhúng vào chuyện của bọn họ, núp qua một bên vẫn tốt hơn.
Hứa Duy giả vờ không nghe thấy quay người qua đứng bên cạnh xe.
Vu Tiêu Tiếu quả thật là đang mặc sức làm loạn với Diệp Lăng Phi, Vu Tiêu Tiếu khẳng đingj Diệp Lăng Phi là một người đàn ông rất sợ vợ, vốn không dám làm gì quá đáng với mình, vì thế nên co mới dám chơi Diệp Lăng Phi như vậy. Nhưng không ngờ hôm nay Diệp Lăng Phi lại thật sự tìm đến. Khi tay của Diệp Lăng Phi đánh vào mông của Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu liền cảm giác từ mông của mình truyền vào cơ thể một cảm giác khác thường.
Đừng tưởng Vu Tiêu Tiếu cả ngày trên miệng chỉ biết nói những lời dung tục, nhưng tiểu cô nương này lại chưa từng yêu đương, càng không có chuyện mông của cô bị đàn ông tát vào như vậy.
Diệp Lăng Phi đó cũng chỉ là bị Vu Tiêu Tiếu làm cho tức điên lên mà thôi, hắn không còn nghĩ ra được cách nào khác để trừng phạt Vu Tiêu Tiếu. Tay phải hắn tát khoảng mười cái vào mông đàn hồi của Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu vẫn không chịu nhận sai. Diệp Lăng Phi nói:
- Được đó tiểu nha đầu, cô vẫn là không chịu nhận sai à.
Nói xong Diệp Lăng Phi nhổ nước bọt vào lòng bàn tay phải, tay khẽ dùng lực, nghe một tiếng "bập" (đả tự: giống chặt thịt quá), lại thêm một cái nữa, mông của Vu Tiêu Tiếu trông chốc lát bị bàn tay phải của Diệp Lăng Phi đánh rung cả lên, toàn bộ cái mông cũng lắc lư theo.
Vu Tiêu Tiếu thấy đau lầm bầm nói:
- Tôi không có sai, đó là chuyện của vợ chồng người, tôi không có sai.
Diệp Lăng Phi lại tiếp tục một bạc tai, Vu Tiêu Tiếu cắn môi nói tiếp:
- Tôi không sai, không nhận sai, chính là không nhận sai đó.
Lien tục bảy tám cái, mông của Vu Tiêu Tiếu đỏ ửng lên, Vu Tiêu Tiếu cũng không nhân sai, trên mà cô có dính nước mắt, nhưng tiểu nha đầu này sống chết không chịu thua. Diệp Lăng Phi cũng chẳng thể đánh tiếp nữa, hắn thở dài nói:
- Bỏ đi, chuyện này như vậy thôi.
Diệp Lăng Phi bên này định bỏ qua nhưng Vu Tiêu Tiếu bên kia lại không chịu làm thế. Cô vốn định ngồi dậy liền cảm giác đau nhói. Vu Tiêu Tiếu lại bò lên đùi Diệp Lăng Phi, há rộng miệng cắn vào đùi Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Tôi lớn như vậy rồi còn chưa ai dám đánh mông của tôi, người chiếm tiện nghi của tôi đủ rồi đấy, định bỏ qua như vậy à, đừng có hòng.
- Vậy cô định tính thế nào?
Diệp Lăng Phi sau khi đánh Vu Tiêu Tiếu thì hắn cũng đã nguôi giận, nhìn bộ dạng uất ức của Vu Tiêu Tiếu, hắn bật cười. Nhìn thấy lưng của Vu Tiêu Tiếu dựa vào mình ở ghế sau, hắn cười xấu xa nói:
- Tôi cần cho cô biết, tôi cũng là một người đàn ông bình thường. Đừng có luôn tự cho rằng tôi không có hứng thú với con gái, thế nào biết sự lợi hại của tôi rồi chứ?
- Sư phụ, tôi sẽ nhớ món nợ ngày hôm nay, người hãy đợi đấy, tôi nhất định sẽ trả thù người.
Vu Tiêu Tiếu chùi nước mắt trên khóe mắt, mở cửa xe bước xuống.
Diệp Lăng Phi cũng xuống xe, cười haha nói:
- Được thôi, tôi sẽ đợi cô, xem cô có thể giở trò gì nữa đây.
Lúc này Hứa Duy cũng quan tâm hỏi:
- Tiếu Tiếu cậu không sao chứ?
- Mình không sao, tụi mình về ký túc xá đi.
Vu Tiêu Tiếu quay người đi về hướng Ký túc xá.
Hứa Duy đuổi theo Vu Tiêu Tiếu, nhìn mặt Vu Tiêu Tiếu hỏi:
- Tiêu Tiếu, cậu thật không sao chứ?
Vu Tiêu Tiếu khẽ quay đầu lại nhìn thấy Diệp Lăng Phi đã lái xe rời khỏi, cô mới nghiến răng nói - Cậu cứ thử xem, bị sư phụ mình đánh mấy chục cái, sao à không có sao được chứ. Mình thấy cái mông trắng nõn nà của mình bị đánh đến đỏ như gất rồi, sư phụ mình quả thật quá đáng rồi, không biết người ta là con gái à, sao mà xuống tay mạnh như thế chứ, có điều, mình cũng không thiệt thòi gì, chí ít cũng cắn được sư phụ mấy cái, đảm bảo trên người hắn còn vết cắn, hắc hắc, nếu như hắn về nhà bị bà xã nhìn thấy, bà xã hắn không giáo huấn hắn một trận ra trò à. Hừ, ai bảo hắn dám đánh mình, mình sẽ cho cậu xem trò hay Hứa Duy lại cứng đơ lưỡi, cô quả thật không hiểu nỏi rốt cuộc trong lòng Vu Tiêu Tiếu đang nghĩ gì nữa. Có thể ngay cả Vu Tiêu Tiếu cũng không biết mình giờ đang có tâm lý gì nữa, sau khi bị một người đàn ông đánh mông của cô xong tâm lý cô vốn không phải xấu hổ mà là nghĩ đến người đàn ông này sẽ nhận được sự trừng phạt như thế nào, hơn nữa cô còn có chút vui nữa, vì cô nhìn thấy được người đàn ông này đã phải bó tay với cô mà cô hiện rõ tâm trạng rất là vui vẻ