Mã Hiểu Nghiên cùng nam nhân người Pháp Celtic kia ở trên máy bay quen biết vẻn vẹn ở trên máy bay hàn huyên bất quá hai, ba giờ, đến khi tới sân bay Bắc Kinh, hai người đã cảm thấy khó xa nhau.
Celtic này là loại nam nhân ăn nói bất phàm, cử chỉ ưu nhã, khơi gợi niềm vui nữ nhân. Huống hồ từ trong khi nói chuyện, Mã Hiểu Nghiên dĩ nhiên biết được nam nhân người Pháp này là một quý tộc có danh hiệu thuộc tầng lớp thượng lưu của nước Pháp. Tuy nói cái gọi là danh hiệu quý tộc này trước mắt tại pháp quốc đã không còn quyền lợi, nhưng cái này là đại biểu cho thân phận.
Chính thức làm cho Mã Hiểu Nghiên ái mộ vẫn là tài sản của Celtic, Celtic tuyên bố tài sản có tới trên trăm nghìn, sản nghiệp trải rộng toàn bộ thế giới, lần này chính là đi thành phố Vọng Hải tìm kiếm hạng mục đầu tư tốt tiến hành đầu tư. Mặc dù Mã Hiểu Nghiên bắt đầu có điểm hoài nghi, nhưng rất nhanh đã bị lời nói ưu nhã của Celtic kia, kiến thức uyên bác cùng với mấy hạng mục đầu tư lớn chinh phục, tin tưởng lời Celtic nói.
Khi Celtic mở ra bản bút ký làm cho Mã Hiểu Nghiên chính mắt thấy hắn đang đầu tư ở mấy cái hạng mục, trong đó bao gồm hạng mục khai phá nguồn sinh lực cùng hợp tác với chính phủ nước Pháp, càng làm cho Mã Hiểu Nghiên ý thức được chính mình trong lúc vô tình đã gặp một phú ông, hơn nữa còn là phú ông trẻ tuổi ưu nhã cao quý như thế, Mã Hiểu Nghiên nghĩ đến lần này nhất định phải nắm chắc cơ hội này, dọc theo đường đi cố gắng hết sức bộc lộ yêu mị cùng nữ tính, đem Celtic mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Vừa đến Bắc Kinh, hai người đều không lập tức đi thành phố Vọng Hải, mà là ở Bắc Kinh đi chơi một ngày. Đợi đến buổi tối, hai người sẽ trọ phòng khách quý trong khách sạn Hương Cách Lí Lạp ở Bắc Kinh, đêm nay triền miên càng làm cho Celtic đối với Mã Hiểu Nghiên si mê không rời, hoàn toàn quỳ gối dưới váy Mã Hiểu Nghiên.
Diệp Lăng Phi bị tiếng đập cửa của Bạch Tình Đình đánh thức, hắn còn chưa có tỉnh ngủ, buổi chiều ngày hôm qua cùng Chu Hân Mính một phen triền miên. Làm cho Diệp Lăng Phi cảm giác có chút mệt mỏi. Bởi vậy, có chút khó rời giường.
Dựa theo thể chất Diệp Lăng Phi, sẽ không bởi vì tình ái cùng nữ nhân mà cảm thấy mệt mỏi. Nhưng ngày hôm qua lại là có chút kích động quá đà, trước hắn bị Chu Hân Mính dùng cảnh phục hấp dẫn, đã tiêu hao không ít thể lực, phải biết rằng mặc dù không có làm, nhưng Diệp Lăng Phi chính là dục hỏa công tâm cũng không thể được phóng thích, nếu so với tình ái bình thường càng tiêu hao thể lực. Mà sau đó khi chính thức cùng Chu Hân Mính triền miên, hắn lại mang theo tâm thái muốn giáo huấn Chu Hân Mính thật tốt cho nên thà chết triền miên, các loại các dạng tư thế đều làm cả. Nếu tư thế bình thường nam trên nữ dưới, cũng còn có thể, chỉ là rất nhiều tư thế có độ khó cao làm cho Diệp Lăng Phi tiêu hao thể lực thật lớn. Mấy phen làm cho Chu Hân Mính dục tiên dục tử. Thiếu chút nữa sảng khoái đến ngất xỉu đi. Chu Hân Mính là một người thụ động, cũng cảm giác sức cùng lực kiệt, có thể nghĩ Diệp Lăng Phi làm người chủ động thì thể lực tiêu hao lớn thế nào.
Đến đêm trở về lại đùa giỡn Bạch Tình Đình một phen, cho dù thân thể Diệp Lăng Phi có là sắt cũng không chịu được tiêu hao như vậy, hắn vừa nằm xuống thì ngủ thẳng đến hừng đông.
Diệp Lăng Phi mở cửa phòng ra. Nhìn thấy Bạch Tình Đình ăn mặc chỉnh tề, là trang phục muốn đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi mắt nhắm mắt mở, mơ mơ màng màng hỏi thăm:
- Bà xã, chuyện gì vậy?
- Em hẹn Hân Mính đi dạo phố, sau đó đi bơi lội, chính là nói cho anh một tiếng.
Bạch Tình Đình cố ý đùa giỡn với cái mũi của Diệp Lăng Phi, nói:
- Muốn nhìn bộ dáng em và Hân Mính mặc áo tắm hay không. Nếu như anh quỳ xuống cầu xin em mà nói. Em có lẽ sẽ cân nhắc một chút.
- Không đi.
Diệp Lăng Phi rất quyết đoán, cự tuyệt nói, - Anh hôm nay có việc. Không đi.
Bạch Tình Đình hơi thất vọng, chưa từ bỏ ý định mà hỏi thăm:
- Anh thật sự không muốn đi?
- Anh là nam nhân, nói không đi sẽ không đi.
Diệp Lăng Phi trả lời sạch sẽ lưu loát, trở tay đem cửa phòng đóng lại.
- Chuyện lạ, hôm nay Diệp Lăng Phi này sao lại có cảm giác không thích hợp nhỉ, như thế nào lại không muốn nhìn bộ dáng mình cùng Hân Mính mặc áo tắm, lần trước người này không phải vô cùng mê đắm chờ mong sao?
Bạch Tình Đình lầm bầm lầu bầu, khi đang định xoay người xuống lầu, Diệp Lăng Phi đột nhiên lại mở cửa phòng ra, nói:
- Bà xã, hai người mặc Bikini sao?
Bạch Tình Đình xoay người lại, đem lông mi giương lên, mở trừng hai mắt, chu cái miệng nhỏ nhắn kiều mị nói với Diệp Lăng Phi:
- Anh đoán xem?
Khi Bạch Tình Đình lái xe đến quán cà phê đầu đường nàng cùng Chu Hân Mính đã hẹn nhau kia, Chu Hân Mính đã ngồi ở trong quán cà phê. Trước mặt Chu Hân Mính là một ly cà phê, nàng dùng muỗng nhỏ không ngừng khuấy cà phê, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa, từ trong ánh mắt Chu Hân Mính có thể nhìn ra Chu Hân Mính có chút uể oải.
Nhìn thấy Bạch Tình Đình xuất hiện tại cửa quán cà phê, Chu Hân Mính cố gắng xốc lại tinh thần, vẫy tay nói:
- Tình Đình, bên này.
Bạch Tình Đình bước nhanh tới chỗ của Chu Hân Mính, nàng đem túi xách đặt ở chỗ ngồi bên cạnh, vẫy tay gọi người phục vụ một chén cà phê.
- Hân Mính, bạn làm sao vậy, bộ dáng hình như rất mệt?
Bạch Tình Đình nhìn thấy tinh thần Chu Hân Mính hôm nay không được tốt lắm, mặc dù sắc mặt hồng nhuận, nhưng trong ánh mắt Chu Hân Mính lại để lộ ra một tia mệt mỏi. Điều này làm cho Bạch Tình Đình hết sức lo lắng, ân cần hỏi thăm.
Chu Hân Mính đem ly cà phê trước mặt uống một ngụm, buông chén cà phê, thoải mái cười nói:
- Chỉ là buổi chiều đi tập thể dục, hiện tại cảm thấy hơi mệt chút, không có việc gì.
- À, như vậy à, vậy bạn cần phải chú ý hơn. Mặc dù tập thể dục không sai, nhưng tập thể dục cũng phải chú ý nghỉ ngơi, hơn nữa nghìn vạn lần không thể vận động quá lớn. Ở phương diện này kinh nghiệm của mình có thể phong phú hơn nhiều so với bạn, trước kia sau khi mình tập thể dục, đều nghỉ ngơi một ngày, đem thân thể của mình điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
Nghe được Bạch Tình Đình nói như vậy, trong lòng Chu Hân Mính có chút áy náy. Buổi chiều ngày hôm qua nàng đâu có tập thể dục, rõ ràng là ở nhà cùng Diệp Lăng Phi tập "tình dục" triền miên. Đến khi Diệp Lăng Phi vừa rời đi, Chu Hân Mính nằm trên giường mà ngủ, ngay cả cơm tối cũng chưa ăn, ngủ thẳng đến sớm hôm nay.
Chu Hân Mính bây giờ vẫn cảm giác hạ thân có chút tê dại, ngày hôm qua Diệp Lăng Phi làm cho nàng dục tiên dục tử, làm rất nhiều, làm cho hiện tại nàng nhớ tới mấy tư thế đó đều xấu hổ không chịu nổi. Nàng mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng lại không thể không thừa nhận, buổi chiều ngày hôm qua là lần nàng "lên đỉnh" nhiều nhất và điên cuồng nhất, cũng làm cho nàng cảm thấy nhanh "lên đỉnh" nhất. Cái loại cảm giác dục tiên dục tử này cho tới bây giờ vẫn làm cho Chu Hân Mính kích động, khi đối mặt với Bạch Tình Đình hoàn toàn không biết gì cả, Chu Hân Mính trong lòng sinh ra cảm giác áy náy.
Nàng không dám nhìn vào mắt Tình Đình, mà là lảng sang chuyện khác nói:
- Tình Đình, mình không có việc gì, có thể đi cùng bạn cả ngày.
- Bạn thật sự không có việc gì?
Bạch Tình Đình lại hỏi một câu.
- Bạn xem bộ dáng mình như có chuyện gì sao?
Chu Hân Mính cười nói.
- Mình là cảnh sát. Nếu như tố chất thân thể của mình kém như vậy, sao có thể làm cảnh sát?
Những lời này làm cho Bạch Tình Đình nở nụ cười, Chu Hân Mính nhìn thấy Bạch Tình Đình cười, cũng cười theo.
Diệp Lăng Phi chờ Bạch Tình Đình vừa đi, hắn lại ngã lên trên giường, ngủ. Cảm giác mới vừa ngủ không lâu, chợt nghe thấy điện thoại vang lên tiếng chuông tin nhắn. Diệp Lăng Phi mơ mơ màng màng mở mắt, vươn tay phải sờ soạng trên đầu giường nửa ngày, mới mò thấy điện thoại của hắn.
Diệp Lăng Phi cầm điện thoại di động, vừa nhìn tin nhắn này đột nhiên tỉnh táo lại.
Tin nhắn này là của Lý Khả Hân gửi tới, trong tin nhắn chỉ có một câu nói: "Hôm nay em không có việc gì. Muốn đến nhà anh làm khách." Lý Khả Hân muốn đến đây, vậy không loạn lên sao?
Diệp Lăng Phi giật mình một cái. Hoàn toàn tỉnh táo lại. Lập tức gọi điện thoại cho Lý Khả Hân, vừa bắt máy. Câu đầu tiên của Diệp Lăng Phi chính là:
- Khả Hân, em hiện tại ở nơi nào, anh rất muốn gặp em.
- Em ở nhà, còn có thể ở nơi nào?
Thanh âm lười biếng của Lý Khả Hân từ trong điện thoại truyền tới, - Em còn nằm ở trên giường. anh muốn gặp em, thôi đi, anh cả ngày chỉ nghĩ đến bà xã của anh đi.
- Khả Hân, sao lại giận vậy, đừng giận. Gần đây anh có nhiều chuyện, không có thời gian gặp em. Vốn chuẩn bị hôm nay gặp em, à không. Anh vừa định gọi điện thoại cho em. Thì em đã gửi tin nhắn cho anh. Hôm nay thời tiết không tồi nhỉ, chúng ta ra ngoài đi dạo chứ?
- Thời tiết tốt?
Lý Khả Hân rất kì quái nói.
- Sao em lại không cảm giác thời tiết tốt nhỉ, em cảm giác cái thời tiết này không thích hợp đi dạo.
- Vậy em muốn làm gì?
Diệp Lăng Phi rất khẩn trương, hắn chỉ sợ Lý Khả Hân thật sự đến nhà hắn. Cũng may Lý Khả Hân cũng không có ý tứ khó xử Diệp Lăng Phi, Lý Khả Hân chỉ là nói nàng muốn đi khu vui chơi chơi đùa.
Diệp Lăng Phi cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Lý Khả Hân không đến nhà hắn, đi đâu đều không sao cả. Sau khi cùng Lý Khả Hân hẹn thời gian, Diệp Lăng Phi bằng tốc độ nhanh nhất rửa mặt xong, cầm một cái áo khoác rồi ra cửa.
Hắn lái xe đến dưới lầu nhà Lý Khả Hân đón Lý Khả Hân, trong lúc hắn chờ Lý Khả Hân, Lưu Hải cũng từ trên lầu đi xuống. Diệp Lăng Phi đối với Lưu Hải này cũng không có ấn tượng quá xấu, trái lại còn có cảm giác nam nhân này cũng không tệ lắm. Hắn cười ha hả chào hỏi Lưu Hải nói:
- Sớm vậy!
Lưu Hải nhìn thấy là Diệp Lăng Phi, chỉ gật đầu, cho dù tính bắt chuyện. Lưu Hải cũng không có nhiều lời cùng Diệp Lăng Phi. Lưu Hải mới vừa đi qua không lâu, Lý Khả Hân đã từ trên lầu xuống tới.
- Ông anh kia của em như thế nào cảm giác rất cổ quái, mới vừa rồi anh cùng anh ấy chào hỏi, anh ta vẫn có vẻ xa cách.
Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy Lý Khả Hân xuống lầu, vội vã mở cửa xe ra, khi Lý Khả Hân còn chưa lên xe, Diệp Lăng Phi oán giận nói.
Lý Khả Hân liếc mắt một cái nhìn bóng lưng Lưu Hải, ngay sau đó lại liếc mắt một cái nhìn Diệp Lăng Phi, cong cái miệng nhỏ nhắn không hài lòng nói:
- Anh cho rằng người ta đều giống như anh sao, cả ngày cười đùa, không nghiêm chỉnh một chút. Hải ca của em vẫn đều là như vậy, không quen nói chuyện nhiều.
Chờ Lý Khả Hân lên xe, Diệp Lăng Phi đóng cửa xe lại, đi đến bên kia, lên xe.
- Khả Hân, nếu không em xem tập đoàn Tân Á có cô gái nào thích hợp hay không giới thiệu một người cho Lưu Hải, anh cảm thấy nếu Lưu Hải cứ độc thân như vậy, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Hiện tại anh đã cảm giác tính cách của anh ta có chút cô độc, cái này cũng không phải điểm quan trọng, anh đối với Lưu Hải này vẫn có chút lo lắng, khụ, ai bảo anh ta cách nhà em gần như vậy chứ.
Lý Khả Hân nghe xong Diệp Lăng Phi nói, đem cái miệng nhỏ nhắn cong vút lên, cơ hồ chạm đến mũi, khinh bỉ Diệp Lăng Phi. Nàng hừ một câu nói:
- Thôi đi, tin tưởng lời của anh, heo mẹ cũng có thể leo cây. Anh nói anh quan tâm em, em như thế nào lại không nhìn thấy anh nghĩ đến em chứ, ngay cả ngày hôm qua gặp đều là lén lút tránh em chạy đi. Diệp Lăng Phi, nếu anh không thích em, nói với em sớm một chút, em còn không suy bại đến mức người ta không thích mình, mình còn ngốc nghếch muốn cùng bà xã người ta tranh đoạt đâu.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Lý Khả Hân rõ ràng tức giận, nhìn bộ dáng này, chuyện tình ngày hôm qua căn bản là không để yên, hôm nay Lý Khả Hân tìm mình, chính là chuẩn bị tính sổ chuyện ngày hôm qua với mình đây. Diệp Lăng Phi vội vã cười bồi nói:
- Khả Hân bảo bối, thật sự là anh không có biện pháp. Nói thế nào thì Bạch Tình Đình cũng là vị hôn thê của anh, tuy nói anh còn không đáp ứng kết hôn, nhưng Bạch Tình Đình là một cô gái rất coi trọng thể diện, cho dù mặc kệ anh cùng cô ấy mâu thuẫn như thế nào, ở bên ngoài cô ta vẫn sẽ ở chung cùng anh rất hòa hợp. Khụ, anh rất thống khổ, cùng Bạch Tình Đình này ở chung thật khó sống, cả ngày ầm ĩ, về phương diện khác. Còn muốn ở bên ngoài giả bộ ở chung rất hòa thuận. Ngày nào đó chết cũng không biết chừng. Cũng không biết lúc nào Bạch Tình Đình sẽ đề xuất chia tay với anh.
- Thôi đi, anh lừa gạt trẻ con ba tuổi sao, em không tin đâu. Em nghe nói anh muốn cùng Bạch Tình Đình kết hôn, em thấy anh là muốn đem em trở thành tình nhân.
Những lời này cũng chỉ có cô gái có tính cách như Lý Khả Hân mới có thể nói ra, đó là nói thẳng, không loanh quanh một chút nào. Một câu nói làm cho Diệp Lăng Phi không phản đối nổi. Diệp Lăng Phi tròng mắt vừa chuyển, sử dụng ra thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn của hắn. Tay phải khoác lên vai Lý Khả Hân, xuất kì bất ý hôn Lý Khả Hân một cái nồng nhiệt.
Nụ hôn này của Diệp Lăng Phi quả thật ngoài dự tính của Lý Khả Hân, Lý Khả Hân vốn định nói chuyện cùng Diệp Lăng Phi, làm cho Diệp Lăng Phi ý thức được mình cũng không phải một cô gái cam nguyện làm tình nhân của hắn.
Lý Khả Hân cũng không ngốc. Nàng cũng hiểu rõ nếu để cho Diệp Lăng Phi lựa chọn giữa chính mình và Bạch Tình Đình đó là làm khó xử Diệp Lăng Phi. Quen biết Diệp Lăng Phi đã lâu như vậy, nàng cảm giác được Diệp Lăng Phi đối với chính mình là thích. Đồng dạng. Xuất phát từ cảm giác trời sinh của nữ nhân, nàng cũng cảm giác Diệp Lăng Phi đối với Bạch Tình Đình cũng không phải là không có chút cảm tình như lời Diệp Lăng Phi nói như vậy.
Bằng vào sự thông minh của Lý Khả Hân. Nàng sao lại có thể nghĩ không ra Diệp Lăng Phi sở dĩ nói với mình như vậy, chính là không muốn mất đi mình. Nhưng Lý Khả Hân khát vọng chính là một người chồng thuộc về nàng, mà không phải là làm tình nhân của người khác. Chỉ là nàng hoàn toàn không rời khỏi Diệp Lăng Phi được, cho nên Lý Khả Hân mới nghĩ đến tranh đoạt Diệp Lăng Phi cùng Bạch Tình Đình.
Rất rõ ràng, ở trong trận chiến tranh đoạt trượng phu này. Lý Khả Hân đã rơi xuống hạ phong. Bạch Tình Đình chiếm được thiên thời, địa lợi, có thể ở chung với Diệp Lăng Phi nhiều thời gian hơn, mà nàng lại chỉ có thể thỉnh thoảng cùng Diệp Lăng Phi gặp nhau, điều này làm cho Lý Khả Hân cảm giác được mình hẳn là nên bức bách Diệp Lăng Phi một chút, ít nhất làm cho Diệp Lăng Phi ý thức được nàng cũng không phải một cô gái cam nguyện làm tình nhân người khác.
Hôm nay vốn định làm cho Diệp Lăng Phi biểu hiện thái độ, ít nhất muốn nghe được chính miệng Diệp Lăng Phi cho nàng một cái thái độ minh xác, có phải trong lòng Diệp Lăng Phi đã quyết định cùng Bạch Tình Đình kết hôn hay không. Nhưng lời này còn chưa có nói ra. Diệp Lăng Phi đã dùng loại thủ đoạn mập mờ này. Trong nháy mắt làm rối loạn kế hoạch Lý Khả Hân vốn đã nghĩ kĩ.
Này Lý Khả Hân cùng Đường Hiểu Uyển đều là một loại con gái giống nhau, lúc đầu Đường Hiểu Uyển chính là đã chọn sau này không thể tiếp tục cùng Diệp Lăng Phi mập mờ nữa. Nhưng khi chính thức nhìn thấy Diệp Lăng Phi, Đường Hiểu Uyển đã sớm quên mất, trái lại tiếp tục có quan hệ không minh bạch cùng Diệp Lăng Phi. Mà Lý Khả Hân này cũng là như vậy, khi không nhìn thấy Diệp Lăng Phi, rất lý trí, mà ngay cả phản ứng của Diệp Lăng Phi sau khi nghe được lời của nàng thế nào Lý Khả Hân đều cân nhắc có đối sách ứng phó, nhưng khi thật sự bị Diệp Lăng Phi hôn môi, Lý Khả Hân đem suy nghĩ tính toán toàn bộ quên sạch.
Đầu lưỡi không nghe lời của nàng cùng đầu lưỡi của Diệp Lăng Phi quấn quýt cùng một chỗ, tay phải nàng đặt ở trên lưng Diệp Lăng Phi đíh, tay trái đẩy tại trước ngực Diệp Lăng Phi, làm ra một cái tư thế rất kì quái. Chính là trong lúc nửa đẩy nửa kéo đó, tâm hồn nàng lại bị Diệp Lăng Phi chiếm lĩnh.
Bàn tay của Diệp Lăng Phi vòng qua cổ Lý Khả Hân, từ cổ áo của Lý Khả Hân luồn vào trong, dán trên da thịt mềm mại giống như trẻ con mới sinh của Lý Khả Hân, nắm lấy bộ ngực sữa của Lý Khả Hân. Lý Khả Hân tuy nói hôm nay vốn định cùng Diệp Lăng Phi nói chuyện cho rõ ràng, nhưng lại cố ý mặc áo lót nửa ngực, cứ như vậy, tay của Diệp Lăng Phi cũng rất dễ dàng nắm được đôi nhũ câu của Lý Khả Hân.
Diệp Lăng Phi là người như thế nào, có thể nói là cao thủ tình trường. Vẻn vẹn từ việc Lý Khả Hân mặc loại áo ngực nào là có thể suy đoán ra suy nghĩ trong lòng Lý Khả Hân. Vốn cũng rất đơn giản, nếu Lý Khả Hân quyết ý hôm nay cùng Diệp Lăng Phi kết thúc mà nói, cũng sẽ không mặc loại áo nửa ngực này. Mục đích của một người mặc loại áo nửa ngựcnày, rất dễ dàng làm cho Diệp Lăng Phi luồn tay vào. Nói trực tiếp một chút, thì chính là hôm nay Lý Khả Hân vốn là đã chuẩn bị để cho Diệp Lăng Phi vuốt ve, môi Diệp Lăng Phi cùng môi Lý Khả Hân hôn nhau nồng nhiệt, tay phải của hắn rốt cuộc bắt đầu không an phận, cầm nhũ câu cao vút có chút ẩm ướt của Lý Khả Hân vuốt ve một chút, miệng anh đào nhỏ của Lý Khả Hân đã bắt đầu phát ra thanh âm rên rỉ.
Lý Khả Hân bị Diệp Lăng Phi vuốt ve liền giật mình, môi của nàng cùng môi của Diệp Lăng Phi tách ra. Nũng nịu nói:
- Anh thật là, đây là bên dưới nhà em, nếu như bị người khác nhìn thấy, sau này em làm sao bây giờ.
Lý Khả Hân vừa nói, nghĩ muốn đem cái tay của Diệp Lăng Phi đang nắm trên nhũ câu của nàng kia lôi ra, Diệp Lăng Phi lúc này lại cố ý bóp mạnh một chút, Lý Khả Hân kêu " A" một tiếng.
- Khả Hân, nghĩ muốn đem tay của anh lôi ra không phải dễ dàng như vậy đâu, trừ phi em chủ động hôn anh một chút.
Diệp Lăng Phi mê đắm cười nói, - Yêu cầu này không quá phận chứ.
- Anh nghĩ hay thật.
Lý Khả Hân cũng không muốn cứ như vậy ngoan ngoãn thuận theo Diệp Lăng Phi nói, nàng dùng sức kéo cái tay không thành thật kia của Diệp Lăng Phi ra, nhưng không có nghĩ đến Lý Khả Hân càng dùng sức, cái tay kia của Diệp Lăng Phi càng không thành thật, cơ hồ muốn đem bộ ngực sữa của Lý Khả Hân bóp lại thành một quả cầu.
- Anh là đồ đại sắc lang, đại sắc lang.
Lý Khả Hân không dám lớn tiếng hô lên, đây chính là ở bên dưới nhà nàng, nếu chính mình lớn tiếng hô lên, có người quen chú ý tới nơi này mà nói, vậy không phải tự mình tìm phiền toái cho mình sao.
Diệp Lăng Phi mê đắm nhìn Lý Khả Hân, cười nói:
- Khả Hân, em nghe anh đi.
Vừa nói, vừa đem môi đưa qua. Lý Khả Hân nghiến răng nửa ngày, mới đem cái miệng nhỏ nhắn của nàng hôn phớt qua, cho Diệp Lăng Phi một cái hôn môi.
Diệp Lăng Phi được Lý Khả Hân hôn môi, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà đem tay phải rút ra.
- Khả Hân, chúng ta đi khu vui chơi đi, nếu chúng ta còn lề mề nữa, thời gian sẽ không còn kịp rồi.
- Hừ, anh là đồ đại sắc lang đừng nói chuyện với em nữa.
Lý Khả Hân vừa xấu hổ vừa giận, nhìn ra hướng cửa sổ xe, không thèm nhìn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vừa thấy mình cố ý ngắt lời rốt cuộc qua đi chuyện này, Lý Khả Hân cũng không tiếp tục hỏi tới chuyện có liên quan đến hắn và Bạch Tình Đình nữa, trong lòng cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, cười ha hả khởi động xe.