Diệp Lăng Phi nói đến đây, lại bổ sung thêm một câu,
- Lộ Tuyết, em nên tự hỏi chính mình, vì sao lại không thích anh chứ!
- Em nói không lại anh, thôi không nói chuyện với anh nữa!
Trương Lộ Tuyết không tiếp tục dài dòng với Diệp Lăng Phi nữa, cô trực tiếp cúp máy, Diệp Lăng Phi cũng để điện thoại xuống, tựa người vào lưng ghế, nhắm mắt lại. Diệp Lăng Phi ở bên Chu Hân Mính đến tận tối, sau khi hết tắc đường, Diệp Lăng Phi đến bệnh viện. Ở trong bệnh viện, hắn tâm sự với Chu Hân Mính đủ các thứ chuyện, nếu không phải Chu Hân Mính phải thúc giục Diệp Lăng Phi về nhà, Diệp Lăng Phi chắc sẽ không chịu rời đi đâu. Sau khi rời khỏi bệnh viện, Diệp Lăng Phi mới cảm thấy đói bụng, không biết Bạch Tình Đình đã ăn cơm chưa, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Tình Đình, không ngờ gọi tới mới biết được hiện giờ Bạch Tình Đình còn đang họp ở tập đoàn. Tập đoàn có chuyện đột xuất, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết lập tức tổ chức cuộc họp cao tầng của công ty, đến tận lúc Diệp Lăng Phi gọi điện thoại tới, cuộc họp vẫn chưa kết thúc. Diệp Lăng Phi không biết tập đoàn xảy ra chuyện gì mà họp đến tận bây giờ còn chưa xong. Hắn vốn định lái xe về thẳng biệt thự, nhưng sau khi biết chuyện này thì hắn thay đổi chủ ý, lái xe tòa nhà tập đoàn.
Khi hắn đến tòa nhà tập đoàn, hắn thấy tòa nhà vẫn còn đang sáng đèn, dường như tập đoàn đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng. Diệp Lăng Phi dừng xe lại, hắn ngồi hút thuốc ở trong xe, nghĩ xem rốt cuộc thì tập đoàn xảy ra chuyện gì. Sau khi hút xong một điếu, Diệp Lăng Phi đẩy cửa bước xuống xe, đi vào bên trong tòa nhà. Diệp Lăng Phi đi thẳng đến ngoài cửa phòng họp, hắn chần chừ một lát, không biết mình có nên đi vào hay không. Diệp Lăng Phi cho rằng, mình đã giao tập đoàn cho Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình quản lý, vậy thì cho dù gặp chuyện gì cũng nên để hai cô xử lý, trước khi hai người chưa tìm đến mình, có lẽ mình không nên can thiệp vào, nếu không, hắn lo lắng trong lòng hai người lại có suy nghĩ gì đó. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, không đẩy cửa phòng họp ra nữa, mà lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Tình Đình, nói với Bạch Tình Đình là mình sẽ chờ cô ở phòng làm việc. Diệp Lăng Phi đi sang văn phòng của Bạch Tình Đình, bật máy tính lên, bắt đầu chơi game. Hắn còn chưa đánh xong một trận, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, khi tới trước cửa phòng làm việc, chợt nghe thấy giọng nói của Bạch Tình Đình vang lên:
- Cô chỉnh sửa lại nội dung cuộc họp hôm nay, làm thành một biên bản, sáng ngày mai tôi muốn thấy nó!
Giọng điệu này của Bạch Tình Đình là đang giao việc cho thư ký của cô, sau đó, cửa phòng mở ra, Bạch Tình Đình sắc mặt không được tốt đi vào. Diệp Lăng Phi rời mắt khỏi trò chơi trên màn hình máy tính, hắn nhìn về phía Bạch Tình Đình, hỏi:
- Tình Đình, chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì sao?
- Đã xảy ra một chuyện rất nghiêm trọng!
Bạch Tình Đình cau mày, nói:
- Công trường bên Long Sơn xảy ra một vụ tai nạn lao động, hai công nhân bị ngã từ tòa nhà cao tầng, một trong hai người đã tử vong, người còn lại vẫn đang được điều trị ở trong bệnh viện. Hiện giờ các phương tiện truyền thông đã bắt đầu đưa tin về chuyện này rồi, ảnh hưởng không tốt đến tập đoàn của chúng ta, không sớm không muốn lại xảy ra đúng vào lúc này, chuyện của cha em vừa mới được giải quyết. Em lo các phương tiện truyền thông sẽ điều tra đến những người kia, vì thế mà liên lụy đến cha em. Tuy em đã bí mật sa thải mấy người đó rồi, nhưng chuyện này không phải nói không làm sao là thật sự không làm sao, vừa rồi em và Lộ Tuyết mở cuộc họp chính là vì chuyện này!
- Thế mà em còn bảo thư ký lập biên bản, chẳng lẽ em không lo người khác thông qua biên bản mà biết hết toàn bộ quá trình sao?
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình khẽ thở dài, nói:
- Vấn đề bây giờ không phải là em có muốn cho người khác biết hay không, hai chuyện này xảy ra gần như cùng một lúc. Ông xã, anh bảo nếu như anh là em, anh sẽ làm thế nào, hiện giờ Lộ Tuyết và em có rất nhiều việc...!
Bạch Tình Đình không nói tiếp đoạn sau, nhưng không cần Bạch Tình Đình nói, trong lòng Diệp Lăng Phi cũng hiểu được sự khó xử của Bạch Tình Đình. Hắn tắt trò chơi đi, đứng dậy, ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, nói:
- Tình Đình, em không cần lo lắng, mặc kệ chuyện gì phát xảy ra anh luôn đứng đằng sau ủng hộ em. Bây giờ không phải là lúc để nghĩ mấy chuyện này, em còn chưa ăn cơm đúng không, chúng ta về nhà ăn cơm đi!
- Em còn lòng dạ nào mà ăn nữa chứ, những chuyện bây giờ khiến cho em sứt đầu mẻ trán rồi, chẳng có tâm tình để ăn cơm!
Bạch Tình Đình nép vào trong ngực Diệp Lăng Phi, nói:
- Em lo cho cha em là chính, nếu để cho giới truyền thông biết chuyện cha em muốn hối lộ những người đó để cứu Thái Hạo ra khỏi nhà giam, không biết người ngoài sẽ đàm tiếu gì về cha em. Em không thể để cho cha em chịu tiếng xấu được!
- Làm gì mà nghiêm trọng đến mức như em nói, thật ra thì, chẳng phải chỉ là hai người thương vong thôi sao. Tình Đình, chúng ta có thể đường hoàng ra mặt giải quyết vấn đề này, có thể vấn đề này có liên quan đến công ty kiến trúc, đó là công ty con của tập đoàn chúng ta, về lý mà nói thì không cần tập đoàn phải ra mặt. Nhưng lần này tình huống đặc thù, cứ để tổng bộ đường hoàng ra mặt giải quyết là được rồi, bồi thường nhiều thêm một chút, nhưng đương nhiên không thể nhiều quá, tránh để tạo thành phản ứng dây chuyền ác tính!
- Dạ, em hiểu những chuyện đó mà, vừa nãy trong cuộc họp em cũng đã nói qua về những điểm đó!
Bạch Tình Đình nói,
- Ông xã, chuyện lần này thật sự rất nghiêm trọng, em không có khẩu vị, có lẽ không ăn thì hơn, em muốn ở lại công ty thêm một lát nữa!
- Ở lại thêm một lúc nữa thì cũng chỉ thế này thôi, em ở lại làm gì?
Diệp Lăng Phi nói,
- Tình Đình, chúng ta về nhà đi!
Diệp Lăng Phi cực lực khuyên bảo Bạch Tình Đình không cần phải suy nghĩ nhiều, vừa lúc đó, cửa phòng làm việc của Bạch Tình Đình mở ra, Trương Lộ Tuyết từ bên ngoài đi vào, khi Trương Lộ Tuyết nhìn thấy Diệp Lăng Phi, cô tỏ vẻ sững sờ, chân đã bước qua cửa phòng rồi nhưng cô dừng lại không đi vào nữa, nói với Bạch Tình Đình:
- Tình Đình, Diệp Lăng Phi đã ở đây rồi thì mình nên đi trước, chuyện này cho dù bây giờ có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra cách giải quyết đâu. Chi bằng chúng ta về sớm một chút, ngày mai sẽ tiếp tục giải quyết chuyện này!
- Đúng đấy, Lộ Tuyết nói rất đúng!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tình Đình, chúng ta về nhà trước đi, có chuyện gì, ngày mai hằng nói, đã làm xong việc của hôm nay rồi, không cần phải làm tiếp nữa!
Lần này Diệp Lăng Phi dùng đến cả tay chân, muốn kéo Bạch Tình Đình ra khỏi văn phòng, Bạch Tình Đình khẽ thở dài, mở miệng đồng ý:
- Thôi được rồi, chúng ta về nhà trước vậy, có chuyện gì để mai tính tiếp!
Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, muốn quay người rời đi, đúng lúc đó, chợt nghe Bạch Tình Đình nói:
- Lộ Tuyết, chẳng phải là cậu muốn về nhà với mình sao, chẳng phải chúng mình đã hẹn là tối nay ở chỗ mình...!
- Chuyện này...!
Trương Lộ Tuyết chần chừ nhìn Diệp Lăng Phi, dường như không dám chắc. Diệp Lăng Phi thì hoàn toàn hồ đồ, sao đột nhiên Bạch Tình Đình lại muốn Trương Lộ Tuyết qua đêm ở biệt thự nhà mình. Diệp Lăng Phi nghĩ tới những chuyện hôm nay, trong lòng nghĩ thầm: “Chẳng lẽ là Tình Đình muốn chất vấn mình ngay trước mặt Trương Lộ Tuyết? Không đúng, xem bộ dạng của Tình Đình không giống như là đang tức giận!”. Diệp Lăng Phi tâm thần bất an, không biết rốt cuộc Bạch Tình Đình đang có chủ ý gì nữa. Trương Lộ Tuyết do dự chưa trả lời, Bạch Tình Đình đã đi đến trước mặt Trương Lộ Tuyết, nói:
- Lộ Tuyết, chẳng phải là cậu đã đáp ứng mình rồi sao? Đi thôi, thu thập một chút, bây giờ mình gọi điện thoại về nhà, bảo Trương Vân chuẩn bị thêm mấy món nữa!
- Không cần, không cần đâu!
Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, vội vàng cự tuyệt:
- Cứ ăn cơm bình thường là được rồi, nếu như cố làm thêm mấy đồ ăn vì mình, mình cảm thấy phiền phức quá!
- Không có vấn đề gì đâu!
Bạch Tình Đình nói,
- Lộ Tuyết, cậu không cần phải suy nghĩ đến những chuyện đó, cậu chuẩn bị một chút, lát nữa đến nhà mình!
Trương Lộ Tuyết khẽ gật đầu, đáp:
- Vậy được rồi, bây giờ mình về chuẩn bị!
Nói xong, Trương Lộ Tuyết đi ra khỏi văn phòng của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi không biết rốt cuộc Bạch Tình Đình có toan tính gì, giờ phút này, hắn chỉ dám rụt rè hỏi:
- Bà xã, rốt cuộc thì em muốn làm gì?
- Làm gì ừ? Đương nhiên ngủ cùng với anh rồi!
- Ngủ cùng với anh?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, thiếu chút nữa sặc nước bọt mà chết, hắn sao có thể ngờ được Bạch Tình Đình lại nói một câu như vậy, đây quả thực là điều khiến người ta không dám tin. Bạch Tình Đình vừa gọi điện thoại, vừa Diệp Lăng Phi cười đắc ý, nụ cười đó ở trong mắt Diệp Lăng Phi càng trở nên khó lường, dường như Bạch Tình Đình có âm mưu gì đó nhằm vào hắn!