Diệp Lăng Phi không hiểu câu nói vừa rồi của Bạch Tình Đình là có ý gì, chỉ là, Diệp Lăng Phi cũng không dám tùy tiện hỏi, một khi hắn khiến Bạch Tình Đình mất hứng, chuyện sẽ càng trở nên phức tạp. Tâm trạng của Bạch Tình Đình vốn đã không tốt, khó khăn lắm mới khiến cho Bạch Tình Đình tươi tỉnh lại, Diệp Lăng Phi không muốn làm cho tâm trạng của Bạch Tình Đình lại trở về trạng thái trước đó nữa. Trương Lộ Tuyết còn chưa tới, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình an vị ở trên tầng hai, rượu mà Diệp Lăng Phi gọi cũng đã được đưa lên. Diệp Lăng Phi rót nửa ly rượu cho Bạch Tình Đình, sau đó hắn cũng tự rót cho mình một ly, nâng ly lên, nói với Bạch Tình Đình:
- Bà xã, nào, chúng ta uống rượu!
- Lẽ nào anh không có gì muốn nói sao?
Bạch Tình Đình không nâng ly rượu lên, cô liếc nhìn Diệp Lăng Phi, trong ánh sáng lờ mờ của quán bar, trong ánh mắt Bạch Tình Đình lóe lên những tia sáng, cô nói:
- Ông xã, chúng ta có thể tìm một lý do nào đó hay hơn, nói thí dụ như là, để sau này tửu lượng của em tốt hơn!
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn liền bảo:
- Tình Đình, chẳng phải chúng ta đã giao hẹn là tối hôm nay không nói những chuyện này nữa sao, sao em lại nhắc đến những thứ này. Tối hôm nay chúng ta chỉ uống rượu, không say không về!
Lúc Trương Lộ Tuyết đến quán bar, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đã uống hết một chai rượu, trên gương mặt Bạch Tình Đình hiện lên nét đỏ hồng vì say rượu, trông thấy Trương Lộ Tuyết đã đến, Bạch Tình Đình chủ động đứng dậy hoan nghênh, kéo Trương Lộ Tuyết ngồi xuống bên cạnh mình. Cô cầm lấy chai rượu, tự mình rót cho Trương Lộ Tuyết một ly, nói:
- Lộ Tuyết, đừng nói gì cả, chúng ta uống rượu đi!
Trương Lộ Tuyết ngập ngừng, trong ấn tượng của cô, Bạch Tình Đình không phải là một cô gái như thế này, nhưng tại sao trong nháy mắt, tính cách của Bạch Tình Đình lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy. Trương Lộ Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Lăng Phi, phát hiện Diệp Lăng Phi chỉ cười cười với Trương Lộ Tuyết, cũng không nói gì cả. Trương Lộ Tuyết càng cảm thấy khó hiểu, cô cầm lấy ly rượu mà Bạch Tình Đình rót cho mình, đưa lên miệng uống một hớp nhỏ, sau đó để ly rượu xuống, nói:
- Tình Đình, có phải là cậu uống nhiều rồi không, mình nghĩ chúng mình đừng uống rượu nữa, có chuyện gì thì để sau hẵng bàn!
Bạch Tình Đình quay sang nhìn Trương Lộ Tuyết, nói:
- Không được, ông xã nói tối hôm nay phải uống cho sảng khoái. Lộ Tuyết, sao cậu lại nói là không uống rượu được, ông xã, anh có đồng ý hay không?
Bạch Tình Đình nói xong nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi dang tay ra, tỏ vẻ bất đắc dĩ với Trương Lộ Tuyết, nói:
- Lộ Tuyết, anh nghĩ em cứ làm theo ý cô ấy đi, hôm nay tâm tình cô ấy không được tốt!
- Ai nói tâm tình em không tốt, hôm nay tâm tình em rất tốt!
Bạch Tình Đình cầm lấy ly rượu, lại tiếp tục uống, cô nói:
- Từ trước tới giờ em chưa bao giờ cảm thấy giống như lúc này, em cảm thấy trên người không còn gánh nặng gì cả, thật là nhẹ nhàng thoải mái. Nếu như cha có một người con trai, em không còn gì phải áy náy nữa, có chuyện gì cứ để con trai ông ấy đi làm, không liên quan gì đến em, không liên quan gì...!
Trương Lộ Tuyết nghe được những lời này của Bạch Tình Đình, cô vẫn không hiểu gì cả. Cô nhìn Diệp Lăng Phi, muốn biết đây rốt cuộc là chuyện gì, chỉ thấy Diệp Lăng Phi hướng về phía Trương Lộ Tuyết, nói:
- Lộ Tuyết, uống rượu đi, đợi lát nữa anh sẽ từ từ nói cho em biết!
Trương Lộ Tuyết không hiểu chuyện gì, không hiểu nổi tối hôm nay Bạch Tình Đình bị kích thích bởi cái gì đó mà tính cách khác hẳn Bạch Tình Đình mọi khi, chẳng lẽ cái này gọi là bộc phát sau khi chịu áp lực quá lâu? Trương Lộ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi bảo cô uống rượu, cô không hỏi nhiều nữa, cầm lấy ly rượu tiếp tục uống. Bạch Tình Đình đã uống không ít rượu, sau khi men rượu bốc lên, biểu hiện của Bạch Tình Đình bắt đầu trở nên cuồng dã hơn hẳn những lần trước. Từ trước tới giờ, Bạch Tình Đình luôn xuất hiẹn trước mắt công chúng với hình tượng vô cùng cao quý. Cô là con gái của Bạch Cảnh Sùng con gái, phải chú ý giữ hình tượng trước mặt người khác, chuyện giữ hình tượng quả thật không dễ làm, trong lòng cô phải chịu rất nhiều áp lực. Bạch Tình Đình có quá nhiều thứ phải chú ý, thế cho nên cô không thể tùy tiện giống như những cô gái bình thường khác. Rượu cũng có mặt tốt của nó, ít nhất là khi người ta buồn, uống rượu là một cách để phát tiết rất tốt, bởi vì uống rượu có thể khiến cho người ta giải phóng những áp lực trong lòng. Bạch Tình Đình không có gì để mà lo lắng, người chồng yêu quý của cô ở ngay bên cạnh, Bạch Tình Đình tin tưởng cho dù mình có gây ra họa lớn thế nào, Diệp Lăng Phi cũng có thể giải quyết hộ cô. Sự tin tưởng tuyệt đối vào Diệp Lăng Phi khiến cho Bạch Tình Đình uống rất nhiều rượu, cô sắp say rồi. Bạch Tình Đình trực tiếp ngồi ở trên đùi Diệp Lăng Phi, tuy hành động thân mật như vậy ở trong quán bar rất bình thường, nhưng Bạch Tình Đình không phải là một cô gái bình thường, cô phải chú ý đến hình ảnh của mình ở trước mắt công chúng, ngoại trừ những lúc thể hiện sự nũng nịu của một người phụ nữ lúc ở nhà, còn những lúc ở bên ngoài cô hiếm khi có hành động thân mật như vậy. Tuy Diệp Lăng Phi cũng đã uống không ít rượu, nhưng hắn không hề bị say giống như Bạch Tình Đình. Tay trái hắn ôm eo Bạch Tình Đình, tay phải cầm ly rượu, lại uống thêm một ly nữa. Trương Lộ Tuyết trông bộ dạng của Bạch Tình Đình, mấy lần muốn hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cuối cùng Trương Lộ Tuyết cũng không mở miệng được, Trương Lộ Tuyết cho rằng mình không hỏi thì tốt hơn. Trương Lộ Tuyết cũng uống không ít, sau đó, Trương Lộ Tuyết tất nhiên là quên hết những gì muốn hỏi Bạch Tình Đình, chỉ chuyên tâm uống rượu với Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình.
- Ông xã, chúng ta đi nhảy đi, em muốn nhảy!
Bạch Tình Đình ngồi trong lòng Diệp Lăng Phi, cô bị những tiếng hò hét từ sàn nhảy tầng dưới hấp dẫn, cô hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, giãy dụa muốn rời khỏi người Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình uống say rồi, trong tình hình này Bạch Tình Đình mà xuống dưới kia nhảy, nhất định sẽ gây ra sự cố. Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình, không cho Bạch Tình Đình rời đi, hắn nói:
- Tình Đình, hôm nay em uống nhiều quá, có lẽ là không nên xuống đó nhảy. Để hôm khác chúng ta đi nhảy, được không?
- Không được, ông xã, tối nay em muốn nhảy. Ông xã, có anh ở bên cạnh em không sợ gì cả, ông xã, em yêu anh, anh xuống nhảy với em đi!
Những lời nói mang theo vài phần men say của Bạch Tình Đình khiến cho Diệp Lăng Phi không đành lòng cự tuyệt nữa, hắn đồng ý:
- Vậy cũng được!
[ truyen cua tui ʘʘ net ] Thấy Diệp Lăng Phi đồng ý để Bạch Tình Đình xuống sàn nhảy, Trương Lộ Tuyết cũng nói:
- Tốt, em cũng muốn xuống nhảy, đã lâu rồi em chưa được nhảy, ba người chúng ta cũng nhảy đi!
Trương Lộ Tuyết vừa đề nghị như vậy lập tức nhận được sự tán thưởng Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình vỗ vỗ tay, nói:
- Hay lắm, Lộ Tuyết, ba người chúng ta cùng xuống tầng dưới nhảy đi!
Diệp Lăng Phi lắc lắc đầu, dẫn theo hay mỹ nữ đẹp như tiên giáng trần xuống sàn nhảy, chẳng phải áp lực của mình sẽ rất nặng nề sao? Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đang hứng trí bừng bừng, cũng không thể khiến hai cô mất hứng, chỉ có thể đồng ý. Ba người bọn họ đi xuống tầng dưới, đi thẳng đến chỗ nhảy. Ở sàn nhảy đã có không ít nam nữ trẻ tuổi tại uốn éo, Bạch Tình Đình kéo tay Trương Lộ Tuyết, hai người đi lên sàn nhảy. Bạch Tình Đình trước giờ chưa từng điên cuồng như tối hôm nay, tối hôm nay sau khi đã phóng túng, Bạch Tình Đình ngược càng trở nên cuồng dại, dường như muốn phát tiết toàn bộ những chuyện không vui. Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đều là đại mỹ nữ, hai người vừa xuất hiện ở trên sàn nhảy, tất nhiên không tránh được chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt, chỉ mới mười mấy giây trôi qua, đã có không ít đàn ông thanh niên kích động vây quanh hai người. Diệp Lăng Phi đã sớm dự liệu sẽ có chuyện này, hắn chỉ có thể đóng vai hộ hoa sứ giả bất đắc dĩ. Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết thì hưng phấn nhảy nhót, còn Diệp Lăng Phi lthì không thể tận hứng chơi đùa như hai cô gái, hắn phải đề phòng hai đại mỹ nữ bị người khác động chạm. Dù sao cả hai đều là người phụ nữ của hắn, ở trong lòng Diệp Lăng Phi, cho dù Trương Lộ Tuyết không có danh phận vợ chồng với hắn, nhưng cô là người phụ nữ của hắn, đương nhiên không thể để cho người đàn ông khác chạm vào rồi. Mặc dù Diệp Lăng Phi đã cố gắng hết sức đảm nhiệm công việc hộ hoa sứ giả, nhưng vẫn có mấy tên không sợ chết tới gần. Hai gã thanh niên trông chỉ mới hơn hai mươi tuổi một chút đi tới, một gã đi đến gần, nói:
- Mỹ nữ, nhảy cùng bọn này đi!
Bạch Tình Đình trừng mắt nhìn gã thanh niên đó, nói:
- Cậu là ai chứ, tôi không biết cậu, cách tôi xa xa một chút!
Hai gã thanh niên kia nghe Bạch Tình Đình nói như vậy trái lại còn bật cười, tên vừa nói lúc nãy liền nói tiếp:
- Mỹ nữ à, đừng như vậy chứ, tất cả mọi người đều đến đây để chơi, không cần đối xử với chúng tôi như vậy, chúng tôi muốn mời các cô uống chén rượu!
- Chúng mày không có cơ hội này đâu!
Diệp Lăng Phi cản hai gã thanh niên đó lại, hắn nói:
- Đi tìm cô gái khác đi!
- Làm trò gì vậy, đã hơn 30 rồi mà vẫn thích làm trâu già gặm cỏ non! Một tên trong đó lên tiếng mỉa mai.